Dương Thanh Ký - Chương 52: Vô cực thánh tổ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
52


Dương Thanh Ký


Chương 52: Vô cực thánh tổ


Thấy các cô gái có vẻ sợ mình, hắn liền cất tiếng an ủi:

– Các ngươi đừng khóc nữa. Hãy mau trở về, nói với dân trong trấn, ba tên yêu ma này đã bị ta giết rồi, sau này không cần cúng tế nữa.

Mấy cô gái đang khóc lóc nghe thấy vậy thì giương đôi mắt mọng nước lên nhìn hắn như thể không tin vào tai mình, hắn lại nói:

– Mau đi đi. Không ta đổi ý bây giờ

Bấy giờ mấy cô gái mới tin là thật, vội vã quỳ xuống lậy tạ hắn rồi vội vã chạy đi. Đợi các cô gái đi khuất hắn búng tay, một ngọn lửa bao trùm rồi thiêu rụi tòa lầu này, hắn cảm thấy thanh thản hơn một chút vì đã giúp người dân ở đây một việc. Ngắm nhìn ngọn lửa đang nhảy múa trước mắt rồi hắn lại tiếp tục phi hành nháy mắt biến mất vào trong đêm tối. Đêm hôm đó cả trấn Hoa Viên chỉ thấy một cột lửa sáng ngất trời ở bờ sông, một lát sau thì thấy mấy cô gái chạy về kể lại mọi chuyện, dân làng vội đi ra xem xét thì chỉ thấy tòa Nghênh Tiên Lầu trước kia giờ đây chỉ là một đống gạch vụn còn vị thượng tiên mà mấy cô gái kể lại thì không thấy đâu cả. Mấy trăm năm sau hắn có dịp quay lại nơi này, hắn vô cùng kinh ngạc khi thấy ở đây mọc lên một ngôi từ đường rất lớn vô cùng nguy nga mà bên trong lại tạc một người giống hắn như đúc. Thì ra do cảm ân đức của hắn mà trấn này cho xây nên ngôi từ đường đó. Đấy là chuyện của sau này không đáng nhắc tới. Giờ đây hắn đang vừa phi hành trên không trung, vừa suy nghĩ xem nên tìm kiếm Bát Túc Tri Thù thế nào. Ông chủ của Vạn Dược Viên nói đúng, không có manh mối mà muốn tìm được thì đúng là mò kim đáy bể. Khi thiên sơn rộng lớn vô cùng lại quanh năm tuyết phủ. Hơn nữa nhện tám chân không phải tầm thường, nó chính là yêu thú cao cấp không phải muốn là bắt được. Xem ra cứ đến đó trước rồi tính toán tiếp. Mười ngày sau hắn đã đến gần địa phận của Thiên Sơn. Núi này không phải chỉ có một ngọn mà là hơn 100 ngọn núi cao thấp khác nhau tạo thành một dãy núi dài có đến hàng chục ngàn trượng, từ xa nhìn lại nó như một bức tường tự nhiên chắn giữa Vân Nam Đại lục và Hắc Tây đại lục thánh địa của ma pháp thuật. Hắn đang chậm rãi phi hành thì bất chợt gặp rất nhiều tu tiên giả cắt ngang qua mặt vùn vụt phóng đi, cảnh giới cao thấp khác nhau, có luyện khí có Trúc Cơ thậm chí có cả Kết Đan, Ngưng Nguyên đoàn người từ khắp bốn phương tám hướng đổ về ngọn núi cao nhất trên thiên sơn, hắn nhìn thoáng qua dễ phải có đến hàng ngàn người đang tụ tập, hắn vội vã đổi hướng đi theo bọn họ. Khi bắt kịp một gã luyện khí kỳ như hắn, hắn vội vã chào rồi hỏi:

– Đạo hữu xin thất lễ, không biết nơi này có gì mà náo nhiệt như vậy.

Tên luyện khí kia không thèm nhìn đến hắn mà vội vã trả lời:

– Ngươi từ trên trời xuống à, hôm nay là ngày Vô Cực Thánh Tổ đăng đàn thuyết pháp. Đây là vị tiền bối Hóa Anh sơ kỳ vừa mới tấn cấp cách đây ít lâu.

Nói xong hắn vội vã gia tăng tốc độ bay vù đi mất. Đi theo sau hắn Dương Thanh lẩm bẩm, vậy là sau bà bà của Thanh Hương, Vân Nam đại lục cuối cùng cũng có người đạt cảnh giới Hóa Anh. Cơ hội nghe một vị tiền bối như vậy giảng giải về vô thượng hỗn nguyên đại đạo thật là ngàn năm có một. Ta cũng phải đi mới được. Nghĩ vậy hắn cũng vội vã gia tốc tiến đến ngọn núi.

Vừa đến chân núi hắn đã thấy số lượng tu tiên giả phải có đến hàng ngàn người chen nhau đứng dưới một bãi đật rộng phía trước, hắn nghe được vô số lời nghị luận có vẻ vô cùng hào hứng:

– Này, ta nghe nói lần này rất đông tu tiên giả cấp cao đến dự

– Đúng thế, mấy ngàn năn nay mới có người Hóa Anh mà.

Một giọng nữ khác:

– Ta còn nghe nói ở đây còn có một cuộc trao đổi vật phẩm nữa. Thật may ta đang muốn tìm một ít đồ tốt.

Hắn còn đang ngơ ngác nhìn xung quanh thì bất chợt nghe thấy tiếng chuông từ trên đỉnh núi vọng xuống đủ chín chín tám mươi một tiếng, rồi một bóng trắng từ trên đỉnh núi bay là là xuống, theo sau là 18 tên đệ tử mặc áo trắng lưng đeo sáo vàng chia nhau đứng hầu hai bên. Lão già vừa đáp xuống thì toàn bộ tu tiên giả có mặt ở dưới đài đã đồng loạt làm lễ:

– Cung chúc thánh tổ độ kiếp thành công, sớm ngày phi thân tiên giới.

Vô Cực Thánh Tổ mỉm cười đáp lễ rồi nói:

– Được các vị tu tiên đồng đạo đến chúc mừng, ta thật cảm thấy vô cùng vinh dự. Chuyện phi thăng tiên giới chưa biết đến ngày nào cũng chưa nên nhắc đến:

Một gã Ngưng Nguyên trung kỳ bước lên phía trước cung kính:

– Vô Cực tiền bối nói đùa rồi, mấy ngàn năm trở lại đây, ngài chính là vị Hóa Anh kì duy nhất của vùng này quả là tiến trình vô lượng. Vãn bối đại diện cho Đảo Bạch Long xin được gửi quà của đảo chủ đến tiền bối. Đó là mười vạn linh thạch và một cây Bích San Hô mười vạn năm

Đương trường còn chưa hết choáng váng với số lễ vật khủng khiếp đó thì, môt mỹ phụ trung niên bước ra nói tiếp.

– Vãn bối là Tống Ái Tuyền cung chủ của Huyền Băng Thần Cung xin có lời chúc mừng tiền bối tấn cấp

Quà của vị cung chủ này cũng không phải tầm thường cũng là một số lớn linh thạch, ngoài ra còn kèm theo một khối vạn niên băng hỏa vô cùng trân quý.

Nhờ màn giới thiệu này mà Dương Thanh biết tu tiên giả của vùng này đông đảo thế nào. Sau khi mọi môn phái và các thế lực đã nói lời chúc mừng và dâng lễ vật. Vô Cực Thánh Tổ mới nói:

– Bản Thánh Tổ đa tạ các vị đạo hữu đã tỏ lòng yêu mến. Bây giờ ta sẽ giảng giải một số điều ta hiểu biết về đại đạo sau khi tấn cấp Hóa Anh còn các ngươi có thể ngộ ra đến đâu, chính là do tự bản thân các ngươi vậy

Đám tu tiên giả phía dưới nghe vậy đều đồng thành hô lớn:

– Cảm tạ thánh tổ chỉ điểm bến mê.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN