Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo
Chương 46: Thư ký bị nhốt
Edit: @nynuvola(wp)
Lạc Nhiễm không để ý bản thân đã nói gì, ôm sấp công văn vội vã về nhà.
Y tiếp tục xem văn kiện trêи đường về, chợt thấy điện thoại rung lên, thông báo tài khoản cá nhân có người thêm bạn.
—— Chào cậu, tôi là Dư Hàn, dì cho tôi phương thức liên lạc với cậu.
Lạc Nhiễm kinh ngạc.
Là đối tượng xem mắt……? Alpha nọ?
Y vừa bấm đồng ý, Dư Hàn ngay lập tức nhắn qua mấy tin liền.
[Dư Hàn: Xin lỗi, vốn là muốn chờ cậu add tôi trước, nhưng cuối cùng chờ không nổi *cười*]
[Dư Hàn: Tên tôi là Dư Hàn, năm nay 26 tuổi, Alpha, hiện tại đang làm kiểm toán ở bộ tài chính của chính phủ.]
Lạc Nhiễm bật cười, cha ngày đó cũng nói đối tượng này tương đối thật thà.
[Lạc Nhiễm: Chào anh, tôi là Lạc Nhiễm, 25 tuổi, làm ở phòng thư ký Đế Quốc.]
[Dư Hàn: Tôi biết tôi biết!]
[Dư Hàn: Tôi đã xem qua ảnh chụp và thông tin của cậu, cực kì giỏi giang.]
[Dư Hàn: À không phải tôi cố ý điều tra đâu, chỉ là….]
[Lạc Nhiễm: Không sao, chuyện thường tình thôi.]
[Dư Hàn: Xin lỗi tôi có chút gấp gáp *khóc*]
Lạc Nhiễm vừa xem tài liệu vừa trả lời tin nhắn, đầu óc xoay vần liên tục, bất tri bất giác dùng ngôn ngữ như lúc xử lí công việc, nên càng khiến đối phương lo lắng hơn.
Nói chuyện một lát, Dư Hàn đưa ra lời đề nghị muốn mời y ăn bữa cơm.
[Dư Hàn: Chuyện là…… Ngày mai ngài có rảnh không? Buổi tối có thể cùng tôi đi ăn cơm được chứ, tôi sẽ tìm chỗ.]
Lạc Nhiễm: Được, không cần lo, tôi sẽ tìm một nhà hàng đạt tiêu chuẩn, đồ ăn ngon miệng và đánh giá tốt, ngày mai 7 giờ anh thấy thế nào?
Du Hàn: Được……!
Y nhìn vào chữ “ngài” kia, có hơi bất ngờ.
Tại sao đang nói chuyện bình thường tự nhiên chuyển sang cái xưng hô này?
Lạc Nhiễm nhận thấy bản thân hình như hơi nghiêm túc, vì thế đành phải tải xuống vài gói biểu tượng cảm xúc đáng yêu, rồi gửi cho người kia một cái emotion nũng nịu “Hẹn gặp lại”.
Giải quyết xong Dư Hàn, Lạc Nhiễm liếc qua lịch trình ngày mai.
Ngày mai phần lớn thời gian Lucas sẽ ở quân doanh, không quá cần đến y, điều này rất hợp ý y, buổi tối cũng có thể tranh thủ ra ngoài…… Hẹn hò?
Không đúng, cái này gọi là gặp mặt xem mắt.
Lạc Nhiễm khựng lại, bỗng nhiên nghĩ đến Lucas.
“……” Y vẫn cảm thấy hơi do dự, Lucas liệu có giận hay không?
…… Nhưng cấp trêи đâu có tư cách quản lý việc cấp dưới đi xem mắt chứ.
Lạc Nhiễm vuốt tóc.
Không cần suy nghĩ quá nhiều …… đừng tưởng tượng lung tung, cứ làm tốt vai trò thư ký của y là được.
……
Hôm sau, vốn là Lucas sẽ đi quân doanh, nhưng giữa chừng phát sinh một chuyện. Tiểu hoàng tử của Trùng tộc mang theo sứ giả tới, chính là muốn cầu hôn tiểu công chúa Chu Minh Châu của Đế Quốc.
Khoảng cách địa lý giữa Trùng tộc và Đế Quốc cách nhau khá xa, tinh hà bất đồng nên rất khó cho việc liên lạc, cho nên hoàng tử tự mình đến.
Hai bên lần nữa mở hội nghị.
Tiểu vương tử Trùng tộc Mugadi lớn lên thanh tú tuấn nhã, màu da trắng có hơi tái nhợt, đây là đặc trưng của Trùng tộc, giống đực luôn tương đối gầy yếu.
“Đế quốc và Trùng tộc đã có hôn ước.” Mugadi cười nói: “Theo lời cha, khi tôi sinh ra, vốn là được đính hôn với tiểu hoàng tử của Đế Quốc.”
Chu Minh Khải chấn động, không dám tin nhìn Đại hoàng tử Chu Minh Vũ, lại liếc mắt qua Mugadi.
Cứu mạng, cậu ta không muốn kết hôn đâu.
Chu Minh Vũ bất đắc dĩ gật đầu, chứng minh quả thật có chuyện này.
Chu Minh Khải huhu trong lòng, phụ hoàng sao lại chơi cậu một vô đau như vậy chứ.
“Hiện tại tôi đến để thực hiện hôn ước.” Mugadi cong môi: “Nhưng mà, vào cái ngày mừng thọ quốc vương, tôi đối với Minh Châu điện hạ chính là vừa gặp đã yêu, sau khi trở về ngày nhớ đêm mong, nhịn không được phải đến Đế Quốc để bày tỏ tâm ý này cho công chúa biết.”
Mugadi nhìn về phía Chu Minh Châu đang ngồi cách đó không xa, mái tóc xoăn vàng, đường nét cao quý, khẽ cười: “Công chúa có thể đồng ý với tôi không?”
Tai Chu Minh Châu ửng đỏ, lạnh lùng quát: “Nằm mơ đi!”
Chu Minh Khải bỗng nhiên nhớ lại, hồi nhỏ vương tử này đã từng tới Đế Quốc chơi, có ở chung với Minh Châu một khoảng thời gian, lúc đó hai đứa nhỏ này rất vui vẻ, ngày nào cũng chạy nhảy khắp nơi.
Chu Minh Khải từ tận đáy lòng khẽ gào một tiếng, đây chẳng phải vừa gặp liền yêu gì cả, vốn dĩ là tương tư đã lâu mới đúng.
Lucas ngồi đầu bên kia, chán đời gác chân.
Lại thêm một người muốn kết hôn, tuy rằng chàng trai này mục tiêu rõ ràng, trong lời nói đều hàm chứa việc tình nguyện ở rễ, sẽ không gây chuyện cho Đế Quốc, cũng không đòi hỏi điều kiện. Xét cho cùng, ở Tinh cầu của Trùng tộc, phía nam đều ở rễ, giống cái sẽ đảm đương trọng trách người chủ gia đình.
Đương nhiên, việc liên hôn này cũng không mấy ảnh hưởng đến hai nước, khoảng cách giữa họ quá xa xôi. Đồng minh? Nước xa không cứu được lửa gần. Kẻ thù? Không cần thiết, liên hôn hay không, cứ xem ý kiến cá nhân của đối tượng là được.
Chu Minh Vũ ngồi ghế chủ toạn, đưa mắt ra hiệu với Chu Minh Châu, thái độ kiên quyết, xoa thái dương: “Như thế này, hôn nhân là chuyện của hai bên, tôi sẽ xác nhận với tổng bộ bên Trùng tộc lần nữa, trước mắt hoàng tử điện hạ cứ ở lại thủ đô đi đã. “
“Được thôi.” Mugadi lập tức đồng ý.
Cuộc họp kết thúc, Chu Minh Khải đi cạnh Lucas, vỗ ngực: “Đm, may mắn người ta không thích em.”
Lạc Nhiễm nhìn cậu cười: “Tam điện hạ không phải tự xưng là vạn nhân mê sao?”
“Đâu có giống nhau.” Chu Minh Khải nói: “Tôi chỉ muốn chơi bời, không muốn kết hôn rồi bị người khác quản lí, vạn nhân mê đi chăng nữa cũng chỉ giới hạn trong một đêm.”
Lời thoại của tra nam khiến Lucas lộ ra biểu tình cực kì ghét bỏ và khinh thường, hận không thể nhét Chu Minh Khải vào lò nấu lại, hắn hoài nghi bản thân sao lại có thứ bạn bè như thế.
“Tôi đi trước đây.” Chu Minh Khải vẫy vẫy tay: “Gần đây hoàng thất mới bổ nhiệm một vị đại biểu, hỗ trợ viết bản thảo diễn văn, cha còn giao phó trông chừng tôi, không được làm mất thể diện hoàng gia, nghiêm khắc quản giáo.”
Lạc Nhiễm gật đầu.
Vốn cho rằng chuyện này chỉ là một nốt nhạc đêm, vậy mà đến chiều y và Lucas liền nhận được báo cáo.
“Theo căn cứ cuộc điều tra, chúng tôi đã chứng thực lý do thoái thác của Andica điện hạ, xác nhận đúng là có ba người phụ nữ đi vào bằng cửa sau.” Đội trưởng đội điều tra đứng trước văn phòng của Lucas, giữ khoảng cách nói: “Ba người đó sau khi thâm nhập đã hợp lại với công chúa Chu Minh Châu.”
Lạc Nhiễm kinh ngạc.
“Chu Minh Châu, tiểu công chúa Đế Quốc?”
“Đúng vậy.” Đội trưởng nói: “Ba người phụ nữ được một người đàn ông dẫn đến phòng của công chúa. Nửa tiếng sau, ba người ấy lại được người đàn ông kia dẫn ra ngoài, ăn mặc giống hệt lúc mới đến, nhưng hướng di chuyển của công chúa thì chúng tôi tạm thời chưa rõ.”
Ngón tay y khẽ gõ lên đầu gối theo tiết tấu.
Chu Minh Châu và âm mưu đêm đó có liên quan với nhau sao?
Tiểu vương tử Trùng tộc nhằm ngay lúc này tới cầu hôn, phải chăng cũng đang ẩn giấu điều gì đó?
Nhưng hoàng tử Trùng tộc cung cấp thông tin quần áo màu trắng quả thật là chính xác.
Tối hôm đó Lạc Nhiễm mặc màu xanh lam, nhưng khi lên lầu y đã cởi áo khoác ngoài, để lộ chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Tiểu hoàng tử trong cơn say nên không phân biệt được đâu là màu bạc, đâu là màu trắng, không nhìn rõ mái tóc bạch kim của y, mà chỉ tưởng là bóng trắng nào đó.
Lạc Nhiễm suy nghĩ, nói: “Tiếp tục điều tra, tập trung vào công chúa Chu Minh Châu, bảo đảm bí mật, đừng để những người khác phát hiện ra chúng ta theo dõi người.”
Đột nhiên điều tra thành viên hoàng thất, nếu bị phát hiện thì rất khó giải thích.
“Vâng.”
Lucas hít sâu một hơi, nín nhịn bảo: “Toàn mấy chuyện lộn xộn.”
“Vâng.” Lạc Nhiễm rũ mi: “Thượng tướng yên tâm, tôi sẽ xử lý thật tốt.”
Lucas liếc qua y đang đứng cách hắn khá xa: “Buổi tối ở lại ăn cơm.”
Lạc Nhiễm lập tức từ chối: “Không được, buổi tối tôi còn có việc phải về trước.”
Hắn nhìn theo phương hướng y rời đi, hơi bực bội.
Tự nhiên lạnh nhạt như vậy? Hai ngày gần đây lại làm sao nữa?
……
Mà Lạc Nhiễm cũng không biết cấp trêи của mình đang nghĩ cái gì, trở về nhà tắm rửa, thay đổi quần áo đơn giản rồi đến nhà hàng.
Nơi y chọn là một nhà hàng kiểu Trung rất bình thường, giá cả không cao đến mức đối phương trả không được, cũng sẽ không khiến đối phương cho rằng y đang xem thường anh ta, hơn nữa trước giờ Lạc Nhiễm vẫn luôn theo chủ trương 50:50.
“Xin chào.” Lạc Nhiễm đến đúng giờ, đã thấy người kia ngồi đợi sẵn.
Lời Vương Tử Đồng và Lạc Thành nói không sai, đối phương quả thật là một Alpha cao lớn soái khí, tướng mạo cũng rất thành thật, thậm chí còn mang theo chút ít ngại ngùng. Alpha như này tương đối hiếm thấy, dù sao thì trời sinh Alpha so với Beta và Omega đều ưu tú hơn.
“Xin chào xin chào.” Dư Hàn lập tức đứng dậy, niềm nở: “Cậu và trêи ảnh chụp đều ưa nhìn giống nhau.”
“Cảm ơn, anh cũng vậy.”
Hai người khách sáo ngồi xuống. Ăn xong, Dư Hàn lịch sự hỏi vài câu về tình hình công tác gần đây của y, còn đề cập đến vài vấn đề khác: “Lần xem mắt này của Lạc tiên sinh là vì mục đích kết hôn phải không?”
Lạc Nhiễm hơi sững người, cảm thấy nên thành thật với chuyện xem mắt này, vì vậy đáp: “Không phải, mấy năm tới đây có lẽ tôi sẽ không kết hôn, tạm thời không có cách nào làm đám cưới, bởi vì công việc nên Thượng tướng có yêu cầu như vậy.”
Dư Hàn tiếp tục hỏi: “Thế thì…… lấy mục tiêu yêu đương trước được không?”
Lạc Nhiễm: “Còn phải xem cảm giác.”
Đây coi như là lí do đi, bản thân y mỗi ngày đều đối diện với một Alpha 3S hoàn hảo từ ngoại hình đến năng lực, điều này khiến y rất khó bị hấp dẫn từ người khác nữa, cho nên chỉ có thể nói như vậy, thuận theo cảm giác tự nhiên.
Dư Hàn đờ người, cười: “Vâng, tôi cũng thấy cảm giác là quan trọng nhất, tiên sinh liệu có mẫu hình lý tưởng nào không?”
Lạc Nhiễm tự ngẫm nghĩ một lát, trả lời: “Không có.”
Dư Hàn truy theo đến cùng: “Không có cái gì tương đối yêu thích sao ……? Ví dụ điểm đặc trưng nào đó? Hoặc là nếu như bắt buộc phải chọn, thì Lạc tiên sinh có xu hướng nghiêng về loại hình nào?”
Có một số Beta thích Alpha, thích Omega, có thể thích nam, cũng có thể là nữ, khuynh hướng giới của Beta thật sự rất tự do.
Lạc Nhiễm cẩn thận suy nghĩ, do dự nói: “Alpha nam? Hành sự dứt khoát, mạnh mẽ kiên quyết, có nguyên tắc với bản thân và biết tôn trọng người khác.”
“Ồ……” Dư Hàn cúi đầu, thầm nghĩ bóng dáng của Lucas quả thật ảnh hưởng rất lớn đến Lạc Nhiễm……
Có điều không sao, về sau yêu đương hẳn …… sẽ không thế đâu nhỉ?
Hai người tiếp tục nói chuyện, Dư Hàn cực kì nhiệt tình, tuy rằng một người trầm lắng một người chủ động khi giao tiếp có hơi kì lạ, nhưng Lạc Nhiễm am hiểu cách dẫn dắt, luôn biết giữ cho không khí không tẻ nhạt nên mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ.
Sau khi kết thúc, Dư Hàn lắp bắp hỏi: “Ừm…… Không biết ngày mốt cậu có rảnh không? Hay là ngày kia? Chúng ta có thể đến công viên giải trí chơi một vài trò.”
“Xin lỗi, công việc của tôi bận rộn, nhiều nhất chỉ có thể ăn một bữa cơm.”
“Không sao không sao, ăn cơm cũng được.”
Hẹn ngày gặp tiếp theo xong, Lạc Nhiễm về nhà, kiên trì không để đối phương đưa về.
Y nghi ngờ, lần này liệu có giống mấy lần trước nữa không, đều là mất liên lạc không rõ nguyên do, rõ ràng trước đó vẫn còn vui vẻ, đôi lúc y còn hoài nghi có phải bản thân xử lí các mối quan hệ cá nhân chưa được khéo léo hay không, bởi vì tính chất công việc đòi hỏi sự trôi chảy, nên y không thể gây ra điều gì rắc rối cho Lucas được.
“Ting.”
Tin nhắn báo đến đúng lúc Lạc Nhiễm định đi.
[Lucas: Đứng im đó, đừng nhúc nhích.]
Lạc Nhiễm:??
Vừa quay qua liền bắt gặp Lucas cách đó không xa, phi cơ cũng đang đáp sau lưng hắn.
Sắc mặt của Lucas cực kì, cực kì khó coi.
Lạc Nhiễm không khỏi có chút chột dạ, chẳng hiểu tại sao lại chột dạ nữa.
Lucas đến gần tóm được cổ tay y, lạnh lùng nói: “Ăn xong rồi à?”
“Vâng, Thượng tướng anh đến đây lúc nào …… Á.”
Lucas túm người lôi lên phi cơ, phẫn nộ quát: “Giỏi lắm, còn dám nói dối nữa.”
Hắn cảm thấy Lạc Nhiễm hôm nay có chút không thích hợp, dò xét thử thì quả nhiên phát hiện y vậy mà đi……. Hẹn hò!
Lucas tức giận đến mức cơm cũng không ăn, ngồi lầu dưới bất chấp gió lộng chờ hai tiếng, hắn cảm thấy bản thân no luôn rồi.
“Tôi……”
“Cậu im miệng! Tiểu khốn nạn cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương, làm sao tập trung hoàn thành tốt công việc được?!” Lucas mắng: “Tài liệu ngày mai của tôi cậu đã chuẩn bị đầy đủ chưa??!”
Lạc Nhiễm giật mình, thành thật đáp: “Đã làm xong.”
“……”
“Vậy ngày kia thì sao?!”
Lạc Nhiễm nói: “Cũng xong rồi.”
“……”
“Còn trả treo nữa hả?!” Lucas ấn mở lịch trình trêи phi cơ về thẳng công ty, sau đó ép Lạc Nhiễm lên bệ cửa sổ, giữ chặt cổ tay y, trầm giọng hỏi: “Biết nhau lúc nào? Cậu và thằng đó đang yêu đương?”
Hai tay y bị chế trụ, người ấn lên của sổ có chút cứng nhắc, bị cưỡng ép trói buộc như thế này nên suy nghĩ có chút rối loạn.
“Thượng tướng, tôi…… Chuyện đó….” Lạc Nhiễm ngữ điệu bình tĩnh: “Mấy ngày trước tôi về nhà, cha mẹ giới thiệu đối tượng xem mắt, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, anh hiểu lầm rồi.”
“Ha? Đối tượng xem mắt, cha mẹ giới thiệu?” Lucas cười lạnh: “Cậu lặp lại lần nữa?”
“……”
“Xin lỗi, tôi ……”
“Cậu mie nó trong lòng có quỷ phải không?” Lucas sắp tức chết rồi, bảo sao mấy ngày nay y cứ là lạ.
“Tôi không có.” Lạc Nhiễm đáp: “Tôi chỉ là cùng bạn bè giao thiệp thôi.”
“Có cái rắm ấy! Cậu là thứ ba lăng nhăng khốn kiếp!”
“……” Lạc Nhiễm trợn tròn mắt
Y mới đi xem mắt vài lần, thế nào liền trở thành đồ lăng nhăng?
Là ai dạy Lucas cái từ này……!
“Thượng tướng, anh đừng nóng giận mà.” Lạc Nhiễm ôn tồn nói: “Sau này tôi không đi xem mắt nữa, buông tôi ra trước được không?”
Lucas siết chặt người trong lòng mình, đè y dán chặt với vách tường, sắc mặt hết sức đáng sợ: “Lần trước cậu cũng nói vậy.”
“……”
Hắn hung hăng quát: “Tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu còn dám đi xem mắt, tôi lập tức……”
……
Lạc Nhiễm đợi một lúc lâu, nhưng không đợi được cái gì, cổ tay đã ẩn ẩn đau, vì vậy nhắc nhở hắn: “Lập tức làm gì?”
Lucas thả lỏng kiềm chế y, ngồi xuống đối diện, chỉ vào người Lạc Nhiễm: “Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu là Omega, lão tử lập tức cắn cổ cậu, để cậu nhận đánh dấu tạm thời, nhiễm tin tức tố của tôi rồi, xem cậu còn dám đi coi mắt lung tung nữa không!”
Thoắt cái mặt y liền đỏ ửng.
Nè, nè nói cái gì đó ……! Lucas điên rồi hả……?!
Hắn có hiểu ý nghĩa của việc đánh dấu tạm thời không vậy?
“Đáng tiếc cậu là Beta, cho nên lần sau nếu còn dám đi coi mắt, tôi lập tức cắn lên mặt cậu.” Lucas nói: “Để lại dấu răng trêи má cậu, toàn thân trêи dưới mọi chỗ có thể nhìn thấy đều sẽ cắn một lần, còn không thì sẽ lấy bút viết tên tôi lên đó.”
“Thượng tướng, đừng, đừng nói nữa……” Lạc Nhiễm cúi đầu, vệt đỏ từ mặt lan tràn xuống cổ, tai, tim cũng đập cực nhanh.
Y nhớ đến sự việc lúc Lucas đến kì mẫn cảm.
Y còn cho rằng khi ấy hắn không ý thức được, nhưng hiện tại Lucas nói chuyện rất tỉnh táo, y không ngốc, nhưng cũng không dám suy nghĩ quá nhiều.
“Sợ sao?” Lucas nhướng mày.
Lạc Nhiễm cúi gằm mặt, im lặng.
Lát sau, phi cơ đáp xuống trước công ty.
Lucas cứ kéo theo y đi suốt một đường cho đến lúc vào văn phòng, khóa trái cửa lại, dùng thiết bị khóa hai lớp.
Lạc Nhiễm: “???”
Hắn lạnh lùng ra lệnh: “Mấy ngày tới cậu đừng nghĩ đến chuyện về nhà, thành thật ở lại văn phòng làm việc cho tôi.”
Tay y vẫn đang bị hắn lôi lôi túm túm, nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Thượng tướng…… Tôi thật sự không định kết hôn, tôi đã nói rồi, sẽ chăm sóc tốt cho anh và công việc …… ưm!”
Lucas ấn người y lên ghế sô pha, với lấy chăn mền ném qua.
“Đi ngủ!”
Nửa người y chìm trong ghế, ngây ngốc nhìn hắn.
“Thượng tướng, tôi phải về nhà……”
“Về nhà làm gì?”
“……”
Y vặn ngược lại: “Cấp dưới không nên ở trong văn phòng của cấp trêи.”
Lucas cởi bỏ áo khoác, đứng một bên hỏi: “Ai ra quy định này? Cậu gọi người đó tới đây mà thuyết giảng.”
“……”
Lạc Nhiễm có chút co quắp, xoa xoa lòng bàn tay, đang muốn tìm lí do.
Bỗng thấy Lucas lôi cơm tối ra ăn.
Lạc Nhiễm: “……?”
Y liếc nhìn đồng hồ, có chút nghi hoặc: “Thượng tướng chưa ăn cơm tối hả?”
Vẫn luôn đúng dưới lầu chờ y sao ……?
Lucas hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện. Hắn nhai nhai cơm, thầm nghĩ tức no bụng rồi.
Lạc Nhiễm và cái tên kia ngồi ăn cạnh cửa sổ, hắn có thể mơ hồ nhìn thấy dáng bọn họ.
Y vậy mà cười với tên đàn ông đó.
Lạc Nhiễm hơi ngập ngừng: “Thượng tướng, để tôi hâm nóng đồ ăn lại cho anh, sau đó làm thêm vài món đơn giản nữa được không?”
“Lại định lừa tôi mở khóa cửa chứ gì, trông giống thằng ngốc lắm chắc?”
“…… Không phải.” Y đúng là không hề có suy nghĩ này, chỉ đơn thuần muốn nấu cơm cho hắn mà thôi.
Lucas buông hộp cơm, nói: “Vậy đi làm đi.”
Hắn mở cửa văn phòng, như cái đuôi đi theo Lạc Nhiễm đến nhà bếp.
Lucas khoanh tay ngồi xuống, gác chân nhìn chằm chằm y, quyết không cho y có cơ hội chạy trốn.
Lạc Nhiễm: “……”
Sao có vẻ giống đang canh giữ tù nhân thế này.
Y hơi cạn lời, nếu muốn chạy, mai cũng phải quay về đi làm đó sao ……
Thôi quên đi mặc kệ hắn, Lạc Nhiễm bắt đầu hâm nóng cơm, rồi làm thêm vài món ăn thanh đạm. Lucas không có thói quen ăn cao lương mĩ vị, khẩu vị nặng lại càng không, cho nên y chỉ làm cho hắn một chút rau dưa và thịt ức gà.
Lucas ngồi bên này nhìn Lạc Nhiễm quấn tạp dề bận rộn làm bếp, có chút xuất thần.
“Xong rồi.” Lạc Nhiễm cười mang đồ ăn đến văn phòng,”Thượng tướng mau ăn, lần sau đừng ăn cơm nguội.”
“Ừ.” Lucas liếc nhìn tạp dề y vừa cởi, cơn giận cũng tiêu tan không ít.
Hắn ăn no liền đi ngủ, Lạc Nhiễm thấy Lucas đã ngủ say, rón rén đứng dậy mở cửa.
Y không muốn ngủ cùng với Lucas, cho dù chỉ là chung phòng, vả lại quyền hạn mở cửa ở nơi này của y và hắn giống y chang nhau.
Lạc Nhiễm cong môi, Lucas đúng là ngốc.
Y bật thiết bị chọn chế độ mở khóa phòng, quét hệ thống an ninh cửa.
“Tít.”
Cửa lớn mở ra.
Lạc Nhiễm đang định đi ra ngoài……
“Tít tít tít tít tít ————”
Cảnh báo trêи cửa tự nhiên hú lên thảm thiết như gà gáy, tiếng chuông phải nói là đinh tai nhức óc.
Nó khiến y giật bắn mình.
Cũng làm cho Lucas tỉnh ngủ.
Đánh thức cả thế giới.
Lucas, người cài đặt thiết bị cảnh báo, giờ phút này đã ngó thấy Lạc Nhiễm bước một chân ra bên ngoài, khẽ cười.
“LẠC – NHIỄM.”
Lạc Nhiễm: “……”
Đồ ngốc là y mới đúng.
===================
Hello mn, lâu quá mới update chương mới, thông báo hai bạn trẻ đầu gỗ sắp vồ lấy nhau rồi ~.~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!