Tinh Tế Tối Cường Văn Chương Sư
Chương 115: Thật là có bệnh mà
Đoàn người tiến vào giữa sân chiến đấu, hai bên là thông đạo dài dẫn tới chỗ ngồi bên ngoài, ở đây Oakland lại gặp được người vốn không nên xuất hiện ở đây.
“Vị này là Liz. Isaac – học sinh năm 2 hệ Văn Chương, Liz đã chủ động xin đến đây để xem bầu không khí chiến đấu một chút.” Charles giới thiệu cô với mọi người.
Liz phong tình vạn chủng đi đến trước mặt mọi người, sau đó liền cho Oakland ánh mắt khiêu khích, “Tôi là con gái của tướng quân Harison tập đoàn quân số 3, hôm nay nghe tin mọi người đến chiến trường nên tôi đã chủ động báo danh để có thể cảm thụ được bầu không khí này một chút.”
Trong lòng mọi người chỉ ha hả hai tiếng.
Buổi sáng Charles đến dạy thay liền kéo bọn họ đến đây để cảm nhận không khí chiến đấu, mẹ nó ngươi chỉ mới nghe đã vội chạy đến đây chờ? Lỗ tai dài đến vậy sao?
“Được rồi, bình tĩnh hết đi, chờ nhân viên công tác đem Sâu đến thì chúng ta sẽ đi vào!” Charles lên tiếng để chấm dứt việc học sinh đang bàn tán.
“Nếu bây giờ ngươi xin lỗi ta thì có lẽ còn kịp đó.” Liz đi đến bên cạnh Oakland, thấp giọng nói.
Oakland có chút bất lực nhìn về phía cô, thật lòng hỏi, “Ngươi có phải bị bệnh hay không?”
Khí nóng trong người Liz đột ngột bộc phát, cô hận không thể tiến lên xé cậu ra, “Ngươi mới có bệnh! Cả nhà ngươi đều có bệnh!”
Oakland bình tĩnh trả lời, “Ngươi nói đúng, ta đúng là có bệnh, từ nhỏ thân thể đã không tốt, cả gia tộc Campbell đều nói ta có bệnh.”
Liz thiếu chút nữa bị chọc đến ngất xỉu, nghiến răng nghiến lợi nói, “Ngươi đừng vội đắc ý, lát hồi ngươi sẽ biết tay ta.”
Oakland cũng không để tâm việc uy hiếp của cô, cậu chỉ quét mắt về phía Charles, cậu không hiểu được người này đang nghĩ gì nữa? Cố ý đưa mọi người đến đây để tiểu cô nương này xả giận rồi còn hù dọa cậu?
Cuối cùng cửa phong bế cũng được mở ra, mọi người liền nối đuôi nhau tiến vào, bên trong có một cái lồng thủy tinh đang nhốt một con Sâu ở giữa sân, có một con Công Trùng xấu xí đang điên cuồng đi quanh trong đó, sau khi nhìn thấy bọn họ thì nó lập tức bày ra tư thế công kích.
Các nữ hài tử nhát gan sắc mặt trắng bệch đang đứng nép ở sau, còn các nam sinh thì tương đối bình tĩnh, lồng thủy tinh trong suốt kia cũng không phải là thứ mà Sâu có thể dễ dàng đánh vỡ được đâu.
“Được rồi, để thầy giảng cho các em một chút.” Charles nói xong liền đi đến bên phải lồng thủy tinh, chỉ vào Công Trùng nói, “Đây là Trùng tộc đẳng cấp thấp nhất – tên là Công Trùng, số lượng cực kỳ nhiều, chúng chủ yếu đi thu thập đồ cho ấu trùng ăn, rồi xây tổ ong, canh sào huyệt và tấn công địch. Khẩu khí của chúng nó rất lớn, có thể đâm vào người của nhân loại rồi hấp thụ máu. Chi trước của chúng vô cùng mạnh, lực nhảy và tốc độ đều vô cùng cường hãn. Trong cơ thể của chúng toàn là nọc độc, nếu không cẩn thận dính vào da thì sẽ bị trúng độc! Dịch tiêu hóa của chúng có tính ăn mòn mạnh, khi đi săn có thể tiêu hóa đồ ăn ngay, chỉ cần thứ có năng lượng thì chúng đều ăn, lúc đang chiến đấu với cơ giáp cũng ăn, cho nên bất luận là có cơ giáp hay không thì chúng ta cũng không thể chiến đấu cận chiến với lũ Sâu đó được.”
Hắn nói ra điều này cố ý để dọa đám học sinh, Charles giảng dạy cực kỳ tinh tế, bọn họ mới là học sinh năm 3 hệ Văn Chương, căn bản vẫn chưa gặp qua những thứ nguy hiểm này, trong lòng khó tránh khỏi có chút e ngại, sắc mặt lúc này cũng không tốt lắm.
“Văn Chương sư sẽ không được ra tiền tuyến, cũng sẽ không có nhiều cơ hội được giao chiến với Trùng tộc, nhưng cũng khó tránh khỏi việc các con sẽ gặp phải 1 2 con Sâu, do đó các con phải đem theo hai món đồ vật này.” Nói xong Charles liền lấy từ cái hộp dưới đất ra hai món vũ khí, một là súng năng lượng loại nhỏ và một viên thanh nột màu bạc (tui hông hỉu cái này lắm….nó giống pháo á)
“Đây là pháo – nó có thể làm ảnh hưởng đến sóng điện não của Sâu khiến động tác của chúng chậm lại. Đây là súng năng lượng có thể tạo thành thương tổn lớp vỏ cứng rắn bên ngoài của nó, sau đó chúng ta sẽ tận dụng cơ hội này để công kích vào phần đầu và giết chúng. Thầy sẽ thị phạm cho các em xem trước.”
Nói xong Charles liền ấn xuống nút màu đỏ bên phải của lồng thủy tinh, lồng đột nhiên xuất hiện một cửa nhỏ. Charles liền đi vào, sau khi hắn đi vào thì nó liền đóng lại.
Mọi người ở bên ngoài lồng đều vô cùng khẩn trương nhìn chăm chú vào bên trong, họ chỉ thấy sau khi Charles tiến vào thì Sâu lập tức khởi xướng công kích với hắn. Charles liền ném một quả pháo lên người Sâu, nó truyền ra một âm thanh với tần suất thấp làm thân thể Sâu có chút lung lay, động tác cũng trở nên chậm hơn, Charles nhanh chóng chạy đến gần rồi giơ súng năng lượng lên, nhắm ngay đầu Sâu mà hạ cò.
Đầu Sâu lập tức nổ tung, chết đến không thể chết được nữa, sau đó Charles bảo bọn họ ấn nút màu đỏ để hắn ra ngoài.
Charles thắng lợi trở ra khiến bọn học sinh nhiệt liệt vỗ tay, Oakland cũng vỗ hai cái cho có lệ, Charles nhìn thấy hết thảy hành vi của cậu mà tức muốn xì khói.
“Bên dưới có người nào muốn thử không?”
Bọn học sinh ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi đều không muốn đứng lên.
Lúc này, Charles đột nhiên nhìn về phía Oakland, “Oakland, em tới thử đi.”
Oakland cũng không ngạc nhiên khi Charles chọn cậu, “Hay là nhát gan quá không dám đi.” Liz đắc ý dạt dào lên tiếng trào phúng.
Oakland cũng mặc kệ cô ta, chiêu khích tướng thấp kém như vậy có tác dụng được sao.
Nhưng cậu cũng nên phối hợp với bọn họ một chút mới được, Oakland dứt khoát đồng ý.
Charles ấn nút màu lam, lồng thủy tinh đột nhiên bị thụt xuống lòng đất, thi thể Công Trùng đã được đem đi, trên mặt đất lại xuất hiện một con Công Trùng mới.
“Lấy vũ khí rồi đi thôi.” Charles đưa súng năng lượng và pháo lúc nãy hắn mới dùng cho cậu.
Sau khi tiến vào bên trong, Sâu kia quả nhiên liền nhào đến Oakland, Oakland ném ra một quả pháo nhưng nó lại không nổ, Sâu vẫn dùng tốc độ nhanh như cũ nhào về phía cậu, cậu có thể thấy rõ vẻ bề ngoài xấu xí của nó.
Bạn học xem bên ngoài liền phát ra tiếng kêu sợ hãi, có vài người còn la lớn, “Nổ súng nổ súng! Mau nổ súng đi!”
Oakland cầm khẩu súng năng lượng trên tay thì phát hiện chỗ nguồn điện đang hiện màu đỏ, chứng tỏ súng đã hết năng lượng, không thể sử dụng được nữa.
Mấy học sinh có quan hệ tốt với Oakland liền liều mạng ấn nút màu đỏ, muốn mở cửa để Oakland đi ra nhưng cửa lại không phản ứng.
“Vô dụng thôi, vì để Sâu không thể chạy thoát nên khi Sâu chưa tử vong thì cửa không thể mở ra!” Charles cũng làm bộ hốt hoảng, sau đó mở quang não liên hệ với nhân viên công tác đến cứu viện, nhưng tốc độ của Sâu nhanh như vậy, nếu cứu viện tới thì Oakland cũng đã chết rồi.
“Trời ơi! Người tới! Mau đến cứu người a!” Bọn họ đành lớn tiếng kêu cứu, có một ít học sinh nhát gan đã ngất đi rồi.
Bên ngoài đã loạn thành một đoàn nhưng Oakland ở bên trong lại vô cùng bình tĩnh, chỉ là một con Sâu nhỏ mà thôi, lúc trước ở tinh vực 12, cậu đã giết không ít rồi. Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, cậu không thể sử dụng pháp thuật nhưng nó cũng không thể làm khó cậu được.
Oakland dùng linh lực bọc lấy toàn thân, nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của Sâu, sau đó đi đến bên cạnh nó, nhấc chân đá Sâu bay đến vách của lồng thủy tinh, cả lồng liền bị chấn động, có thể thấy được sức của cậu mạnh đến thế nào. Tiếp theo không đợi Sâu bò dậy được thì cậu liền bay đến ngồi lên đầu nó, một quyền lại một quyền đánh nó đến chết.
Người bên ngoài đều giống như nhìn thấy quỷ, mở to hai mắt mà nhìn, cổ họng không dám phát ra tiếng.
Charles cũng trợn mắt há hốc mồm, hắn không nghĩ rằng Oakland lại có thể ‘hung tàn’ đến như vậy, khác xa với trên tài liệu.
Liz. Isaac lúc nãy đã sợ đến mức không còn sức, cô liền kéo Charles lại gần rồi nói, “Mau, mau thả hắn ra đi!”
Hù dọa Oakland là một chuyện, nhưng nếu để người chết thật thì họ sẽ không yên với gia tộc Williams đâu, việc này cô không thể gánh nổi.
Charles nhìn cô một cái, ánh mắt lóe lên nói, “Được.”
Sau đó hắn đi đến bên cạnh cửa, ấn nút……màu lam.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!