Nữ Phụ Ba Tuổi Rưỡi Hắc Hoá
Chương 34
Edit: Human.
Beta: Nguyệt Hạ.
___________________________
Thái độ vênh váo tự đắc của Hạ Tình đã thành công hù doạ được Thẩm Nhiên. Hắn không dám nhúc nhích, hai tay giấu sau lưng, đầu cúi xuống, môi cố chấp mím chặt, dáng vẻ không dám nói ra một lời nhìn thôi cũng khiến người khác đau lòng.
Hạ Tình là mặt trời nhỏ trong nhà trẻ, là bé gái đáng yêu và xinh đẹp nhất, dù là giáo viên hay bạn học đều rất yêu thích cô. Nhưng Thẩm Nhiên thì lại là một tồn tại tương phản, hắn đã nói ít lại hay thẹn thùng, không ai nguyện ý chơi cùng hắn. Hơn nữa hắn cũng không muốn chủ động chạy đến chơi cùng với người khác. Vì vậy lúc nào hắn cũng lẻ loi, luôn luôn núp một mình trong góc khuất.
Tính cách của Diệp Nha trời sinh đã mẫn cảm, nên cô lập tức cảm nhận được cảm xúc sa sút của Thẩm Nhiên. Cô nhẹ nhàng tránh cánh tay của Hạ Tình, rồi đi đến bên người Thẩm Nhiên, giải thích với Hạ Tình: “Là Nhiên Nhiên bảo vệ em.”
“Gì?” Hạ Tình sửng sốt.
“Cậu ta kéo em.” Diệp Nha giơ cánh tay của mình ra, khi nãy cổ tay bị Lưu Tử Thật kéo giờ đã đỏ hết cả một mảng.
“Có đau lắm không?” Hạ Tình chu môi, vừa thổi vừa vỗ đầu của cô : “Chị thổi thổi cho em một tí là hết đau ngay nha.”
Nói xong lại nhìn về phía Thẩm Nhiên, sau hai ba giây yên tĩnh đánh giá, gọi tên của hắn với giọng nói lanh lảnh: “Cậu là Thẩm Nhiên đúng không, vừa rồi tôi không nên mắng cậu, thật xin lỗi.” Mẹ đã nói, muốn trở thành một đứa trẻ lễ phép, thì phải biết sửa chữa lỗi sai của mình, ban nãy hiểu lầm hắn là bản thân mình không đúng.
“Cậu có muốn trở thành bạn tốt của chúng tôi không, về sau chúng ta có thể chơi cùng với nhau.” Hạ Tình nhìn hắn, chủ động vươn tay nhỏ ra để bày tỏ tình hữu nghị.
Thẩm Nhiên hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Tình không những không chê hắn mà còn tình nguyện làm bạn với hắn vì thế trong lòng có chút luống cuống, nhưng khi đối diện với đôi mắt sáng ngời, trong veo của Diệp Nha, hắn chậm rãi đưa tay mình ra.
―― Hắn muốn cùng một chỗ với Nha Nha.
[ Nhiệm vụ chính 03 của 《 Con đường trở thành nữ phụ ác độc 》: Làm cầu nối để nam nữ chính quen biết nhau. ( đã hoàn thành )]
[ Nhiệm vụ chính 04 của 《 Con đường trở thành nữ phụ ác độc 》: Chia rẽ tình hữu nghị giữa nam nữ chính. ( chưa hoàn thành )]
Đột nhiên giao diện nhiệm vụ nhảy ra với ánh sáng xanh xinh đẹp, cô nhìn chằm chằm hai chữ “chia rẽ” mà thất thần, hồi lâu mà vẫn chưa lĩnh hội được ý của hệ thống, cố suy nghĩ để giao lưu với hệ thống.
[Chú ơi, chú ở đâu? ]
Hệ thống mới từ trạng thái ngủ đông ra, đang lười biếng đổi mới chương trình, hắn còn chưa tỉnh ngủ hẳn thì đã thấy bảng giao diện đã chủ động đổi mới nhiệm vụ, nhiệm vụ chính, vậy mà đã tiến hành đến thứ nhiệm vụ 4 rồi! Lúc này đây, hệ thống hoàn toàn tỉnh táo.
Thế này……
Tốc độ hoàn thành nhiệm vụ thế này hình như có chút nhanh quá thì phải?
Mới có mấy ngày ngắn ngủi mà cô đã hoàn thành được 4/10 trêи tổng số các nhiệm vụ chính rồi?!!
[ Chú ơi, chia rẽ là gì vậy ạ? ] Diệp Nha không cảm nhận được sự khϊế͙p͙ sợ của hệ thống, thành thật đặt câu hỏi.
Hệ thống hoảng hốt vài giây nhưng bình tĩnh lại rất nhanh
Những nhiệm vụ chính về sau sẽ càng ngày càng khó. Nha Nha nhà nó là đời sau của hoa ăn thịt người, yêu quái tộc hoa cỏ thông minh nhất, dăm ba cái nhiệm vụ đơn giản này sao có thể làm khó được cô, nhưng mà, bây giờ vẫn còn khó nói lắm. Trong nguyên tác, Thẩm Nhiên từ nhỏ đã cố chấp. Khi hắn còn bé tí đã thích Hạ Tình ngay từ cái nhìn đầu tiên, mặc cho người ngoài có phá hoại thế nào cũng không thay đổi được tấm lòng của hắn, nữ phụ ác độc – Diệp Nha đã nhiều lần cản trở, châm ngòi ly gián, thế nhưng chẳng những không làm cho bọn họ tình cảm tan vỡ mà ngược lại còn giúp cho người ta “hoạn nạn thấy chân tình”.
Ừm, cuối cùng Nha Nha cũng gặp phải nhiệm vụ hiểm trở rồi.
[ Nói chung chính là khiến hai người họ không còn là bạn bè của nhau nữa. ]
Hệ thống tận lực giải thích một cách nông cạn dễ hiểu. Diệp Nha nhăn mặt, nghĩ nữa nghĩ mãi vẫn không hiểu được ý của hệ thống.
“Nha Nha, có muốn đi chơi không?.” X2.
Hạ Tình và Thẩm Nhiên đồng thời mở miệng. Hai người quay lại nhìn nhau, thấy được sự ngạc nhiên trong mắt của đối phương.
“Chúng ta chơi đu dây đi.”
“Chúng ta chơi cầu trượt đi.”
Hai người lại cùng lúc mở miệng.
Không khí lại một lần nữa tĩnh lặng.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, một trái một phải kéo lấy tay của Diệp Nha, Hạ Tình khom lưng ghé sát bên tai cô, ôn nhu nói:
“Nha Nha có muốn chơi cầu trượt với chị không?”
Cầu trượt cách đó không xa, được thiết kế theo hình dạng con voi với chiếc cầu trơn bóng, là một đồ chơi được toàn bộ nhà trẻ vô cùng yêu thích, bất cứ đứa trẻ nào nhìn thấy đều không thể thoát khỏi mị lực của chiếc cầu trượt voi con này, tất nhiên Diệp Nha cũng không phải ngoại lệ rồi ~.
Hai mắt cô sáng rực lên: “Nha Nha muốn chơi cầu trượt!”
Thẩm Nhiên vội vàng giật giật tay nhỏ của cô, “Đu dây chơi tốt hơn nhiều, anh có thể đẩy em lên cao, cao ơi là cao luôn.”
Đu dây cách cầu trượt cũng không xa lắm, nhìn chiếc đu dây nhỏ lắc qua lắc lại, một lần nữa hấp dẫn sự chú ý của Diệp Nha
“Diệp Nha muốn chơi đu dây!” Lập tức đổi giọng, không một chút do dự.
“Vậy thì chơi cầu trượt trước rồi chơi đu dây sau.”
“Không không không.” Thẩm Nhiên lắc đầu: “Đu dây trước rồi đến cầu trượt.”
“Cầu trượt!”
“Đu dây!!”
Diệp Nha bị kẹp ở giữa hai bạn nhỏ chỉ vì tranh giành chơi cái gì trước mà cãi nhau inh ỏi lên.
Diệp Nha nhìn nhìn Hạ Tình lại nhìn nhìn Thẩm Nhiên, miễn cưỡng khuyên can: “Chúng ta có thể cùng chơi với nhau mà……”
Hạ Tình buông tay nhỏ của Diệp Nha ra, cực kì không vui mà tranh luận: “Nha Nha là em gái của tôi, mẹ tôi đã quyết định nuôi em ấy rồi!”
“Nha Nha cũng là em gái của tôi!” Thẩm Nhiên gân cổ cãi lại, khí thế hung hăng, làm gì còn bộ dạng e lệ, hướng nội của lúc trước nữa chứ, “Nha Nha lúc trước còn để lại một tờ giấy nhỏ, nói muốn cùng tôi kết hôn đấy.”
“Nha Nha cũng nói muốn kết hôn cùng tôi!”
“……”
Lúc này không phải là cơ hội tốt thì còn lúc nào nữa??
Bọn họ đồng thời cúi đầu, nhưng mà bên cạnh nào còn bóng dáng của cô bé ấy, ngẩng đầu nhìn lại đã thấy con bé đang ở cách đó không xa chơi xếp gỗ cùng bạn mới, đã thế còn cười khanh khách, chắc chắn đã cùng với mấy đứa trẻ xung quanh kia chơi được mấy ván rồi
Thẩm Nhiên: “……”
Hạ Tình: “……”
Giờ khắc này, trái tim bé bỏng của hai đứa nhỏ bị tổn thương nghiêm trọng.
Tiếng chuông vào học vang lên, giáo viên các lớp triệu tập các bạn nhỏ lớp mình về phòng học.
Hạ Tình hờn dỗi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tôi quyết định hôm khác sẽ cùng cậu trở thành bạn bè.”
Thẩm Nhiên gật đầu đồng ý: “Tôi cũng nghĩ như vậy.”
Theo những lời này, tình hữu nghị được năm phút giữa Hạ Tình và Thẩm Nhiên chính thức tan vỡ.
[ Nhiệm vụ chính 04 của 《 Con đường trở thành nữ phụ ác độc 》: Chia rẻ tình hữu nghị giữa nam nữ chính. ( đã hoàn thành ) ]
[ Nhiệm vụ chính 05 của 《 Con đường trở thành nữ phụ ác độc 》: Cho nam chính tương lại một đả kϊƈɦ thê thảm nhất trong cuộc đời. ]
Trong lúc cô đang ngơ ngác không hiểu nhiệm vụ hoàn thành kiểu gì. Thì thật đáng tiếc vì chú hệ thống lại đi ngủ đông mất nên không thể chứng kiến được thời khắc này của cô.
Tiếc nuối.
Tiếc hận.
Thời gian ở nhà trẻ trôi qua rất nhanh, đảo mắt một cái là đã tới giờ ăn điểm tâm sau giờ ngủ trưa. Điểm tâm của hôm nay là bánh quy handmade và chè đậu đỏ, còn có một phần trái cây nhỏ, các chất dinh dưỡng được kết hợp với nhau vô cùng cân đối. Diệp Nha dè dặn ăn xong chiếc bánh quy hình thỏ con sau đó lưu luyến ɭϊếʍ ʍút̼ chút vụn bánh còn sót trêи đầu ngón tay. Nhìn vào khay còn hai chiếc bánh quy nhỏ, Diệp Nha nuốt nước miếng, cố nén sự thèm ăn lại rồi cất bánh quy vào trong cặp sách.
Cô muốn mang về cho anh trai và Tử ɖu͙ƈ ăn.
Diệp Nha nhìn bầu trời trong xanh ngoài cửa sổ, một lòng một dạ mong mỏi giờ tan học đến mau mau chút.
Cuối cùng, tiếng chuông tan học cũng vang lên, cô có thể về nhà rồi.
Diệp Nha đeo cặp sách nhỏ lên lưng, ngoan ngoãn đứng chờ ở cổng.
Thẩm Nhiên tạm biệt cô sau đó ngồi lên xe buýt của trường, ngay cả Hạ Tình cũng đã được mẹ đến đón, các bạn nhỏ khác liên tiếp rời đi, chỉ trong nháy mắt, trường học trở nên trống vắng, an tĩnh.
Diệp Nha nhón mũi chân, rướn cao cổ trông ngóng nhìn về phía xa xa, sau thời gian dài chờ đợi, cuối cùng chiếc xe màu đen quen thuộc cũng xuất hiện trong tầm mắt cô.
“Anh ơi――!” Diệp Nha vui vẻ chạy tới.
Cửa xe mở ra, tài xế từ trong xe đi xuống:
“Thanh Hà đang đi học, chú đón con trở về trước nha.”
Nghe được lời này, trong lòng Diệp Nha bỗng nhiên trầm xuống, cô xoay người vẫy tay chào tạm biệt cô Lưu, ủ rũ cụp đuôi leo lên ghế ngồi phía sau.
___________________________
Alooo, team bọn mình có thêm một thành viên mới, Human, đảm nhiệm vị trí edit. Mong m.n ủng hộ hết mình cho bạn ấy nha~~~
Acc s1.truyenhd.com của Human: @TruyenHDR
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!