Sư Tôn, Người Về Rồi...
Chương 10
Nhưng hiển nhiên Quân Tịch Ly lại gặp rắc rối với bộ quần áo của mình, nó quá bắt mắt, ban đầu có gương mặt ” xinh đẹp ” nên mọi người đều chú ý tới gương mặt, bây giờ che đi gương mặt, mọi người chú ý quần áo cũng ” xinh đẹp ” không kém này.
Trước mặt Quân Tịch Ly là 6 , 7 năm tử trưởng thành đang đánh giá y, ý nói đại khái là giao bộ quần áo và tất cả vật giá trị ra, họ sẽ tha cho y một mạng.
Chưa phải người tu tiên nhưng đã nhận ra bộ quần áo này không đơn giản, Quân Tịch Ly có hơi hối hận vì mình không quyết định mua một bộ quần áo mới.
Vốn dĩ y cảm thấy những quần áo kia quá thô, mặc không thoải mái, bây giờ lại cuối xuân cũng khá nóng rồi nên y không định mua những bộ quần áo vừa dày vừa nặng kia, nhưng bây giờ vì bộ quần áo y đang mặc y lại gặp rắc rối.
Nhưng vẫn còn khá may mắn vì đây chỉ là người thường, tuy là người trưởng thành nhưng y vẫn giải quyết được.
Âm thầm vận linh lực, những người này cũng không muốn gặp rắc rối nên nơi họ chọn để ra tay là một khu rừng hoang vắng, Quân Tịch Ly lùi ra sau, trên mặt toàn là sợ hãi, tuy y chỉ là diễn, nhưng Thái tử Ngọc gia trong các buổi yến hội diễn cũng không tệ.
Quân Tịch Ly lùi ra sau, lúc nãy cảm thấy có người theo sau nên y đã quan sát xung quanh một chút, đàng sau y là một cây cổ thụ to lớn.Là một sát thủ hàng đầu, không nhận ra có người theo dõi mình thì thật sự là mất mặt hai chữ “sát thủ “.
Đến khi lưng đụng cổ thụ, những người kia xoa tay hàm hè ác ý cười ra tiếng, vừa cầm con dao nhỏ vừa bước qua.
Đến khi đến khoảng cách đủ gần, Quân Tịch Ly vận chuyển linh lực, cổ thụ sau lưng như có sinh mệnh, nhánh cây dùng tốc độ cực nhanh cuốn lấy 6,7 người kia, nhìn bọn họ kêu gào khóc thét mà đáy mắt Quân Tịch Ly vẫn lạnh nhạt như trước mắt kkhông có gì.
Để yên chúng ở đấy Quân Tịch Ly bước đi, y ra khỏi Phong Hoa thành mới 1 khắc (15) nên bây giờ y quay lại mua một bộ quần áo mới. Chọn bộ hơi cũ kỹ lỗi thời, hóa trang bản thân thành một ăn mày có dung mạo bị hủy nên phải đeo mặt nạ,thức ăn nước uống thì lúc trước đã mua , bây giờ chỉ cần mua thêm không ít hạt giống của linh mộc, tuy tốn khá nhiều tiền, nhưng Quân Tịch Ly vẫn cảm thấy đáng giá , cuối cùng cũng không quên mua vài chiếc dù để đề phòng trời mưa, thực lực bây giờ của y quá yếu, nếu quang minh chính đại đi ra đường không bị bắt cóc để bán thì cũng gặp vị tu tiên giả nào đó nhìn biết bộ quần áo trên người là pháp bảo, giết người cướp của là khó tránh khỏi.
Quân Tịch Ly không phủ nhận trên Đại Lục đương nhiên có người tốt, nhưng y may mắn gặp được hay không thì không dám chắc, dù sao bộ quần áo trên người y thực sự rất đáng giá, thất phu vô tội hoài bích có tội cũng không phải nói không.
May mắn Vấn Tình quấn quanh nhẫn trữ vật hơn nữa nó lại tự mình che dấu khí tức nên nhìn vào chỉ thấy là một chiếc nhẫn được đan bằng cỏ, một chút cũng không đáng chú ý.
Muốn từ Phong Hoa thành đến Từ Minh thành cần đi qua Hà Qua thành và Đông lâm, Đông lâm với người bình thường là rất nguy hiểm vì bên trong yêu thú và thú dữ khá nhiều, nghe nói sâu trong Đông lâm có một yêu thú cấp 3, nhưng Đông Lâm không quá lớn, Quân Tịch Ly có thể ngự kiếm bay qua, còn vì sao lúc trước y không ngự kiếm?
(Yêu thú cũng phân chia cấp bậc như tu tiên giả, cấp 3 cũng có sức mạnh giống như một tu tiên giả cùng cấp)
Đơn giản vì cấp bậc của y bây giờ quá thấp, nên linh lực cũng không nhiều, mà ngự kiếm thì cần nhiều linh khí để ổn định thanh kiếm, Quân Tịch Ly cũng không muốn hao phí hết linh lực rồi từ từ hồi phục đâu, linh khí ở đây mỏng manh nên việc hồi phục linh lực là một quá trình tốn thời gian. Mà không có linh lực thì y rất dễ rơi vào miệng yêu thú.
Muốn qua Hà Qua thành cần thời gian gần 3,4 ngày đường đi xung quanh cũng không quá vắng vẻ, thôn xóm gì đó cũng có rất nhiều.
Nhưng không may mắn cho Quân Tịch Ly là, giữa đường y gặp trời mưa.Một ngày trước y vừa đi qua một thôn nhỏ, bây giờ nơi y ở đã là trong núi sâu, theo lời dân làng thì đi theo đường mòn trên núi thêm hai ngày thì sẽ đến Hà Qua thành , bây giờ đang ở trong núi, trước sau đều không có chỗ chú .
Những hạt mưa nặng nề lạnh lẽo hắt vào trên người Quân Tịch Ly, y run rẩy, mưa, là thứ y cực kỳ chán ghét , nó…..
Gió lớn thổi qua, Quân Tịch Ly thuận tay buông dù xuống, y run rẩy….
Lạnh quá….
Tối quá….
Mưa, máu, bóng đêm…..
Trước sinh nhật…..
Quân tịch Ly run rẩy khụy xuống, nước mưa và bùn đất bắn lên thân ảnh nho nhỏ và bi thương lẻ loi kia….
Trước mắt Quân Tịch Ly tối sầm, một phần là do thân thể còn nhỏ, một phần là do…… ký ức trước đêm sinh nhật kia.
***
Quân tịch Ly : Lạnh quá …..
Linh Lan Hoa : không phải ngươi ưa lạnh sợ nóng à.
Quân tịch Ly : Ta lạnh trong lòng….
Linh Lan Hoa : Ồ, vậy….
Phong Vô Nhiên (cắt ngang) : Sư tôn, người ở đâu , ta mang áo khoác cho người!
Quân Tịch Ly : Giọng nói khó nghe đó là của ai? Sao lại gọi ta là sư tôn? ta mới 7 tuổi.
Linh Lan Hoa : Hắn gọi nhầm.
Quân Tịch Ly : Ồ.
Phong Vô Nhiên : A! Ta muốn kiện ngươi ngược đãi nhân vật!
Linh Lan Hoa : Ngươi kiện đi, ngươi kiện đi, có giỏi ngươi ra đây mà kiện, la lối nhiều ta không cho ngươi làm nam chính nữa cho mà nó xem!
Phong Vô Nhiên : ….. (ta thật ủy khuất, gặp phải mụ mẹ kế thích sủng thụ ngược công)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!