Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Và Tình Địch He - Chương 7: Chọn Phòng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Sau Khi Mất Trí Nhớ Tôi Và Tình Địch He


Chương 7: Chọn Phòng


Edit: Phong Nguyệt
“Cậu!” Văn Yến Bác mở to mắt, suýt nữa phun ra một búng máu: “Rốt cuộc cậu muốn thế nào?”
Nếu vừa rồi hai người đang mài dao thử nhau thì hiện tại đã thật sự trở mặt.

Có quá nhiều thứ trong cuộc gọi vừa rồi, bóc bừa hai câu cũng có thể trở thành dưa bự, nếu Đàm Trì quạt thêm, nhất định y sẽ bị treo ở đầu sóng ngọn gió.

Mona Lisa Đàm Trì vân vê ngón tay bạch ngọc, cười như Hoa phi: “Tôi chỉ muốn cúp điện thoại thôi, tâm tư gì?”
Sau đó cúp điện thoại.

Giải quyết nhóc trà xanh xong, Đàm Trì lạnh lùng nghe ghi âm lần nữa, cười lạnh vài tiếng, hoàn toàn hiểu vì sao Trình Hoài không thích hợp.

Văn Yến Bác phả hương trà khắp nơi, trước mặt làm người tốt, sau lưng quấy rối, nếu Trình Hoài không làm ra hành động khác người thì liệu cậu có bị ép thoái vị thế này không? Được lắm, vừa lúc tới thất niên chi dương.

“Em muốn xem thử anh thật sự có xứng với em không!” Đàm Trì càng nghĩ càng cảm thấy Trình Hoài sắp sửa bước vào con đường ngoại tình, âm thầm nắm chặt nắm đấm.

Nếu dám ngoại tình thật, cậu sẽ tiêm thuốc biến thành Omega vào cổ Trình Hoài, để anh trả giá cho hành vi của mình!
Bên kia, Văn Yến Bác trợn to mắt, cơ hồ không thể hít thở nhìn màn hình di động, một cơn tức tối dâng lên trong lòng, bực bội quăng điện thoại xuống đất, dường như nghe một tiếng “loảng xoảng” chưa đủ, y lấy điện thoại bàn gọi cho tổng đạo diễn《Ca Vương hôm nay》.

Y là nhóm thí sinh đầu tiên vượt qua vòng loại, hôm qua Đàm Trì lên hot search, thấy một đống bình luận spam cấm thi đấu mới phát hiện Đàm Trì cũng muốn tham gia《Ca Vương hôm nay》!
Không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn Đàm Trì thấy y tham gia nên mới bám theo, hệt như kẹo mạch nha kéo mãi không đứt.

Một khi muốn đã muốn phủi sạch quan hệ với Đàm Trì, chỉ cần nghĩ đến chuyện đứng chung sân khấu với cậu, y đã thấy không thoải mái, như một bàn tay vô hình lôi y xuống đại ngục.

Vì thế sau khi thấy hot search không lâu thì y gọi điện cho tổng đạo diễn đề nghị ông ta yêu cầu Đàm Trì tự rút lui.

Lâm Thiệu phụ trách đôn đốc xây dựng sân khấu đã liên lạc với bộ xã giao, phó đạo diễn nhanh chóng gửi bản ghi âm dự thi của Đàm Trì sang, bộ xã giao không sắp xếp mà chuẩn bị post Weibo luôn, ngay cả văn án cũng viết xong rồi.

【 Thí sinh《Ca Vương hôm nay》số 89 Đàm Trì, đây là ca khúc《Vân Trung Phá》, hy vọng mọi người ủng hộ Đàm Trì |《Vân Trung Phá.mp3|】
“Từ từ,” Sắc mặt Lâm Thiệu ngưng trọng, tự dưng cảm thấy bị Đàm Trì lừa vào tròng, nhíu mày nói: “Mở bản ghi âm kia ra, tôi muốn nghe bây giờ.”
Nếu kỹ thuật kém thì cấm thi đấu thôi.

Tuy đầu sỏ phó đạo diễn kinh hồn táng đảm nguyên một ngày nhưng mỗi lần nghe lại ca khúc là mềm lòng, lời bài hát và giai điệu không được mười điểm thì cũng được tám điểm, chất giọng hơi ngây ngô nhưng cực kỳ phù hợp với nội dung, không hề có cảm giác không ổn nào.

Giọng trầm giọng bổng khác biệt rất lớn, có thể nói xử lý rất hoàn mỹ, chỗ nào là bình hoa như lời đồn?
“Nhanh nhanh nhanh!” Ông ta vội vàng click mở bản ghi âm.

Tiếng piano từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ phát ra, tiếng hát hào hùng cất lên, như ngọn lửa chiến tranh, mang theo hơi hướng cổ xưa, từng câu từng chữ tràn ngập tình cảm, bọn chúng hòa quyện vào nhau, phối hợp lẫn nhau.

Đến đoạn cao trào, giọng nam đi lên đều đặn, phá nhiều nốt cao, thật sự khiến người nghe sung sướng.

Hết một đoạn, Lâm Thiệu nhìn đoạn Mp3 nhíu mày, đoán: “Đoạn vừa rồi có chỉnh sửa.”
“Có, có chỉnh một chút?” Phó đạo diễn thấy mặt ông hơi nhăn, trái tim lộp bộp, thầm nói xong rồi xong rồi.

“Nếu không có sửa chắc chắn còn lên cao hơn,” Trán Lâm Thiệu giãn ra, “Loại trình độ này không phải bình hoa như ngoài đồn, một chín một mười với Nhung Túc.”
Nếu nói Nhung Túc được Thượng Đế ban giọng, vậy Đàm Trì chính là vì ca hát mà sinh.

“Hở?” Đột nhiên được khích lệ, phó đạo diễn ngơ ngác.

“Phát đi.” Lâm Thiệu nhấn nút gửi dưới Weibo, chân mày hơi nhíu.

Nhìn từ《 Vân Trung Phá 》, Đàm Trì nào giống bình hoa như lời đồn? Mấy scandal cá nhân của cậu chưa biết đúng sai thế nào, ông cũng biết trong này có vài phần thật vài phần giả.

Đúng lúc này, di động trong túi vang lên, ông thấy Văn Yến Bác gọi đến nên nhấn nút nghe.

“Đạo diễn Lâm, ngài suy nghĩ thế nào rồi?”
Văn Yến Bác xuất thân từ nhóm nhạc thần tượng, Lâm Thiệu không có thành kiến lắm, chẳng qua ông ta luôn giữ khoảng cách với những kẻ trước mặt gọi em xưng anh sau lưng đâm người ta một nhát thế này, “Cậu ấy là thí sinh đã ký hợp đồng, dự thi không có gì sai cả.”
Văn Yến Bác nhăn mày, khuôn mặt tức đến vặn vẹo, y nghiến răng, nở nụ cười: “Vâng ạ.”
Hay! Hay lắm!
Cùng lúc đó, lượng truy cập bài post mới của《Ca Vương hôm nay》vượt quá 3000 chỉ trong mười phút, lượt view và share không ngừng tăng lên, không đến một tiếng đã leo lên hot search.

【 Aaaaaaaaaa! Tiểu Thảm Tử lâu rồi không ca hát! Đây là giọng Tiểu Thảm Tử!!! 】
【 Tiểu Thảm Tử hát kìa! Aaaaaaaa tui muốn khóc tui muốn khóc, đây là giọng của Tiểu Thẩm Tử!!!】
【 Đàm Trì hát hả? Đậu xanh rau má, không phải như tiểu học đọc bài hả? Tình huống hiện tại là thế nào? 】
【Đây là bài mới! Chưa từng nghe qua…!Kỹ thuật này, thanh âm này, đệt, quá cao rồi! 】
【 Cuối cùng cũng chờ được Tiểu Thảm Tử nghiêm túc ca hát, mấy người bảo Tiểu Thảm Tử hát nhép có thấy xấu hổ không? Buổi diễn trước kia là giọng Đàm Trì! Tiểu Thảm Tử chỉ không muốn hát mà thôi, không phải không hát được! 】
【Hôm qua ai nói Tiểu Thảm Tử không hát được xuất hiện đi chớ? Đi đâu rồi! Bôi nhọ không cần chịu trách nhiệm hả? 】
【 Tôi thấy cũng bình thường thôi, tuy lúc lên giọng làm tôi chấn động, nhưng khác xa với chương trình kia.】

【 Tôi nhớ có người bảo nuốt bàn phím, ăn shit kia mà, lót dép ngồi đây, có khi chờ được không chừng.】
【 Tiểu Thảm Tử yên tâm bay đi, một ngày nào đó hiểu lầm và bôi nhọ sẽ bị thời gian rửa sạch! Tiểu Phi Thảm vẫn luôn ở đây, mẹ vĩnh viễn cổ vũ cho con.】
【 Đàm Trì nói anh ấy hát hay là thật, chỉ là chúng ta không tin, như từ đầu đến cuối anh ấy chưa từng nói mình không biết hát.

Tôi nhớ anh ấy chỉ nói không muốn hát thôi.】
【 Bình thường, hát được thì sao? Cũng không thể giành được Ca Vương, cùng lắm cũng chỉ được yêu thích thôi! 】
【 Ngồi chờ Đàm Trì bị đào thải và cấm thi, tao dám cá nếu anh ta được dự thi cũng không trụ được tới năm vòng đầu, nếu không tao sẽ live stream uống cỏ lưỡi rắn Lao Sơn】
Trên mạng ồn ào thảo luận, fans lâu năm của Đàm Trì thiếu chút nữa bật khóc, người qua đường kinh ngạc, song cũng nhịn không được nhấn like, anti fan đua nhau mỉa mai weibo offcial chỉnh sửa quá đà, nói trắng ra đoạn ghi âm kia có vấn đề.

Xét tổng thể thì tất cả đều theo hướng tích cực, # Đàm Trì Vân Trung Phá # nằm ở cuối hot search, có xu thế liên tục bay lên.

Buổi tối, chương trình yêu đương《Hôm nay bắt đầu yêu đương đi》 phát video trên trang Rose video, vì chuyện Trình Hoài cứu người nên cũng được chú ý nhiều, số người xem online tăng mạnh, chương trình flop xuyên lục địa đã được nghênh đón ánh mặt trời.

【Nói thật nhìn Văn Yến Bác khó xử quá, tôi thấy Đàm Trì và Trình Hoài sớm muộn cũng đánh nhau! 】
【 Chương trình không quan tâm đến chuyện Đàm Trì “ngủ với fan”, thật yue, vậy mà không xóa màn ảnh của anh ta.】
【 Tiểu Thảm Tử bị oan! Tiểu Thảm Tử không phải loại người như vậy! Bên trên không cần nhắc lại! Coi chừng bị mời luật sư.】
【 Ta nói xem Đàm Trì và Trình Hoài xé nhau còn hay hơn xem yêu đương, hình như tôi biết người chiến thắng cuối cùng là ai!】
【 Hoài thiếu! Hoài thiếu! Aaaaaaaa! Hoài thiếu là trời tháng tư của nhân gian*, là bảo vật trời ban! 】
*Là bài thơ nổi tiếng do nữ kiến trúc sư đầu tiên Trung Quốc Lâm Huy Nhân viết cho người yêu Từ Chí Ma, hình như cũng được làm phim và rất nổi tiếng.

【 Không được không được, mị không nuốt nổi Văn Yến Bác x Trình Hoài, cũng không nuốt nổi Đàm Trì x Văn Yến Bác 】
【Đm, mị mặc kệ, một giây đứng trạm Trình Hoài x Đàm Trì, cao lãnh chi hoa công x ngạo kiều miệng tiện thụ, tương ái tương sát! 】
Đàm Trì xem kỳ năm của chương trình xong, nhìn ba chữ “Ngủ với fan” cảm thấy chướng mắt cực kỳ, phát hiện trước kia mình liên tục đã phát ba bài thanh minh, cái mới nhất tỏ vẻ đang trong giai đoạn lấy bằng chứng, thanh giả tự thanh, khi điều tra rõ chân tướng sẽ kiện những kẻ phỉ báng theo pháp luật.

“Không hổ là mình.”
Lúc này, như đột nhiên nhớ tới cái gì, cậu gọi điện cho Trình Hoài.

“Reng reng reng ——”
Điện thoại bị ngắt một lần, Đàm Trì nheo mắt, cười lạnh gọi một cuộc nữa.

“Reng reng reng ——”
Lại bị cúp, cậu híp mắt nhìn ghi chú tên Trình Hoài trên di động là “Tên ngốc”, “cạch cạch” đổi thành “Vợ”, lại cảm thấy quá lộ liễu, đổi thành “Nhà tôi”.

Vẫn cảm thấy không vừa lòng, thêm hai chữ trước “Nhà tôi”, cuối cùng biến thành —— Háu ăn nhà tôi.

Dịch ra là: Chồng Đàm Trì.

Nghĩ đến ngày mai thu kỳ sáu, đêm nay nhóm khách quý lục tục tiến vào biệt thự, Đàm Trì ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được, dẫu xin nghỉ có thể kéo dài thời gian quay, nhưng trong đầu cậu bây giờ toàn là hình ảnh Trình Hoài và Văn Yến Bác giao tiếp ánh mắt, khiến cậu nghẹn họng là “Hình như tối nay họ cùng nhau rửa chén.”
Rửa chén nghĩa là chỉ có hai người họ trong phòng bếp.

Phòng bếp là nơi thích hợp để “giao lưu”, phòng bếp chật hẹp xoay người một cái là có thể đụng chạm tay chân, mờ ám đeo tạp dề, hai mắt chạm nhau, nếu Văn Yến Bác thả tin tức tố dụ hoặc Trình Hoài thì…!Hả?!
Sao mình lại quên mất Trình Hoài đang ở kỳ mẫn cảm chứ, dù đã uống thuốc nhưng bị tin tức tố mê hoặc, chống cự được mới lạ đó!
Đàm Trì lồm cồm ngồi dậy, sờ tóc tai lộn xộn, chậm rãi nhả ra: “Không được!”
Cậu không muốn chỗ này bị nhuộm xanh đâu!
“Alpha của tôi mà nhóc trà xanh cũng dám mơ ước?!” Cậu qua loa dọn dẹp đồ vật, làm thủ tục xuất viện, cải trang rồi gọi xe, trải qua hai tiếng rốt cuộc cũng mò đến hiện trường lúc mười một giờ, trên đường tiện tay gọi điện cho tổ chương trình để cửa cho mình.

Đèn trong biệt thự chưa tắt, Đàm Trì vừa xuống xe liền thấy Tạ Ly ngồi trước bậc thang chống cằm ngủ gà ngủ gật từ xa, thấy cậu thì bật dậy, phấn chấn nói: “Em về rồi.”
Tai nạn xe nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, lúc ấy cô không đến được, chờ có thời gian thì Cố Kiều nói không sao, bảo cô đừng đến.

Chẳng qua nghĩ tới trường hợp bị lúc nào cũng có thể bị nghiền thành tro vì bộ đồng nhân mà cô gửi cho Đàm Trì, cô lập tức thấy khó thở, vậy nên cô đặc biệt chạy ra chờ cậu, nịnh nọt một hồi nói không chừng Đàm Trì sẽ vui vẻ tha mạng cho cô.

Trong đồng nhân, cô xóa bỏ những thân thích làm cậu không thoải mái, cho nhân vật tràn đầy nhiệt huyết với âm nhạc.

Tất cả đều không có gì, hỏng ở chỗ phá hủy tình cảm sâu đậm của Đàm Trì đối với Văn Yến Bác, cố ý khắc họa Văn Yến Bác thành nam phụ độc ác, sống hai mặt, cộng thêm tình yêu không thực tế giữa Đàm Trì và Trình Hoài…!
Nghiền xương thành tro, phỏng chừng còn nhẹ.

Đáng sợ nhất là hai nhân vật chính đều ở đây, hình như cả hai đều yêu Văn Yến Bác sâu sắc, có khi còn hợp tay giết cô không chừng.

Nghĩ như vậy, linh hồn của cô run lẩy bẩy.

“Vào thôi.” Trình Hoài đang dựa vào tường, xoay người đẩy cửa ra, bước vào.

Nếu anh không lên tiếng, e rằng Đàm Trì cũng không phát hiện Trình Hoài đang bị bóng cây che khuất, chút lo lắng khó chịu nháy mắt bị xóa sạch, cảm thấy khả năng đầu bị nhuộm xanh được gác lại, cả người nhẹ nhàng khoang khoái.

“Đàm Trì, chị vừa nghe nói em trở về liền ra ngoài chờ em! Chị còn đặt biệt nấu món ngon cho em ăn bổ não nè!” Tạ Ly lôi kéo tay cậu, nịnh nọt: “Yên tâm, chị nhất định chăm sóc em thật tốt!”
“Vâng vâng, em biết rồi.” Đàm Trì cười như tắm gió xuân, khoanh tay đi vài trong.

Trình Hoài đi đằng trước dừng bước, thấy hai người mỏi mệt nói cười đi tới, giống một đôi đang trong thời cuồng nhiệt, thầm cười lạnh.

Chưa đến một ngày, ngay cả giả vờ Đàm Trì cũng không muốn.

Là tình nhân, không phải nên tới khoác tay anh sao? Vậy mà còn dám la cà với người khác.

Một Văn Yến Bác đi, lại tới một Tạ Ly?
Đàm Trì vào phòng phát hiện các khách quý còn lại đang chơi bài ở phòng khách, thấy bọn họ trở về thì ngã vào sofa như trút được gánh nặng, Văn Yến Bác ngồi trong cùng thong thả sắp xếp bài poker, Trình Chanh Chanh bên cạnh nói: “Cuối cùng các người cũng trở lại! Cuối cùng cũng có phòng ở rồi!”
“?” Đàm Trì mờ mịt.

Tạ Ly tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, đơn giản giải thích: “Trình Hoài là MC mới, nếu em không tới thì bọn chị sẽ quyết định hắn ngủ phòng nào, nhưng em gọi điện thoại nói mình quay về, nên chúng ta phải thương lượng xem hắn ngủ phòng nào.”
Hết chương 7
Hình như khách quý kiêm MC hay sao ấy, thấy bản gốc để là MC nhưng để cho khớp thì mình vẫn để là khách quý ở mấy chương trước nhé.

Ai thấy sai sót ở đâu thì góp ý giúp mình nhé..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN