Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc
Chương 111
Editor: Thienyetkomanhme
Cô ăn tôm hùm đất còn có chút giữ hình tượng, cho nên không phải quá nhanh, trêи bàn mấy quý ông khác cũng đã không cần hình tượng, ăn tới khóe miệng đều là dầu hồng một mảng.
“Thật sảng kɧօáϊ!”
Ăn xong mấy con tôm hùm đất lại uống một ngụm bia, trong đó có người cảm thán một tiếng, sau đó lại cầm lên một con.
【 Thật quá đáng, thế nhưng còn ăn tôm hùm đất! 】
【 Ô ô, thoạt nhìn ăn rất ngon, thèm chết tôi rồi! 】
【 Tôm hùm đất xào cay, món tôi thích nhất, lần này nước miếng thật sự phải chảy thành dòng. 】
【 Vừa rồi món này vừa lên, tôi theo bản năng duỗi tay về phía màn hình mấy người có tin không! 】
【 Không phải một mình anh, tôi cũng duỗi, hận không thể ɭϊếʍ màn hình. 】
【 Tôi còn đỡ, đang cùng bạn ăn tôm hùm đất, bất quá cảm giác tôm hùm đất chúng ta ăn hoàn toàn kém món trêи màn hình. 】
【 Tôi đi đặt cơm hộp, bằng không sớm hay muộn sẽ ngập trong nước miếng mà chết. 】……
Khán giả đang khóc than, trong phòng bếp, Nguyễn Miên Man cùng Chu Linh cũng đang ăn tôm hùm đất.
“Cô chủ, em làm tôm hùm đất cũng quá ngon.” Chu Linh một bên ăn một bên khen.
Nguyễn Miên Man một bên lột tôm một bên nói: “Vậy chị ăn nhiều một chút.”
Tôm hùm đất thứ này quả thực có độc, Nguyễn Miên Man lần đầu tiên ăn còn có chút ngại nó phiền toái, nhưng không tới vài ngày sau, lại nhịn không được nhớ hương vị của nó.Vì thế, ở mỗi lần có yến tiệc, khách mà đặt tôm hùm đất, cô đều sẽ làm thêm một ít thuận tiện ăn cho đỡ thèm.
Độ cay của tôm hùm đất xào cay Nguyễn Miên Man ăn vẫn thấy ổn, nghe được chị Chu cay đến nhịn không được hút khí, mở miệng nói: “Chị đi lấy chút gì uống đi.”
Chu Linh ăn xác thật có chút cay, nhưng lại luyến tiếc không ăn, sau khi gật đầu hỏi cô: “Em muốn uống bia không?”
Không chờ Nguyễn Miên Man trả lời, chị lại đột nhiên nhớ tới: “Bất quá hình như nói uống bia cùng tôm hùm dễ bị trúng gió, bằng không vẫn là uống Coca đi?”
“Được ạ.” Nguyễn Miên Man không có ý kiến.
Vì thế Chu Linh đứng dậy, từ tủ lạnh lấy ra hai lon Coca, cắm ống hút xong một lần nữa ngồi xuống, đem một lon đặt tới trước mặt cô.
“Cảm ơn.” Nguyễn Miên Man nói lời cảm tạ, cúi đầu lại gần hút một ngụm.
Coca mát lạnh vào miệng có chút buốt, nhưng ăn cùng với tôm hùm đất xào cay, vẫn là rất sảng kɧօáϊ.Nguyễn Miên Man ăn một ngụm tôm hùm đất lại nhẹ nhấp một ngụm Coca, thoải mái đến mắt hạnh đều hơi hơi khép lại, đồng thời ở trong lòng lại lần nữa cảm thán thế giới này thật tốt đẹp.
Cũng giống cô, Chu Linh bên cạnh ăn tôm hùm đất thơm cay ngon miệng, uống Coca mát lạnh, tâm tình cũng rất sung sướиɠ, cảm thấy cuộc sống hiện tại thật là càng ngày càng thoải mái.Chỉ là đáng tiếc bà ngoại tuổi quá lớn, An An thì lại quá nhỏ, không thể ăn mấy món khẩu vị nặng như vậy.Có cái gì thứ tốt khi, đầu tiên nghĩ đến chính là hai người này, hiện giờ là những người quan trọng nhất của chô, trong lòng có điểm tiếc nuối bọn họ không thể ăn.Hai người các cô sức chiến đấu còn khá lợi hại, không tới một hồi liền ăn xong một bát lớn tôm hùm đất.
Cùng lúc đó, sức chiến đấu của mọi người bên ngoài còn lớn hơn, đã giải quyết xong một bồn lớn tôm hùm đất.
Phía trước dùng bữa cũng đã ăn no, hiện tại ăn tôm hùm đất xào cay uống nhiều bia, Coca như vậy đoàn người đều có chút quá no.Mai Vãn cũng đã no, nhưng cô ɭϊếʍ ngón tay, nhìn nước sốt hồng hồng trong bồn, lại cảm thấy để thừa như vậy có điểm đáng tiếc.
Cô quay đầu hỏi ông xã mình: “Trong tiệm có mì không?”
Lý tiên sinh còn chưa kịp trả lời, những người khác đã trừng lớn đôi mắt kêu lên trước: “Cô còn nuốt được mì?”
“Không phải là chưa no, nhưng không trộn nước sốt này với mì ăn, cảm giác cũng quá đáng tiếc đi.” Mai Vãn trả lời nói.
Tôm hùm đất nếu muốn ăn ngon, trừ bỏ nguyên liệu nấu ăn tươi sống cùng nướng kỹ đầu bếp, nêm nếm nước sốt cũng rất quan trọng, nước sốt Nguyễn Miên Man phối chế ra rất mỹ vị, cảm giác tùy tiện trộn với cái gì cũng đều ngon.Những người khác nghe được lời này, nhấm nháp dư vị trong miệng, tuy rằng no, nhưng cũng có chút tâm động.
“Vậy bằng không gọi thêm mì?”
“Tôi cảm thấy có thể đấy, dù sao vừa rồi chúng ta cũng không gọi món chính.”
Lý tiên sinh thấy bọn họ đều có điểm muốn ăn, vì thế gọi người phục vụ.
Chu Linh nghe được khách hàng bên ngoài gọi mình, lên tiếng đáp lại, vội rửa tay lau miệng sau đó đi ra ngoài.Biết được bọn họ còn muốn dùng nước sốt tôm trộn mì ăn, trêи mặt cô không hiện, trong lòng lại có điểm bội phục, bội phục bọn họ có thể ăn nhiều như vậy.
“Mì là muốn mì sợi đóng gói hay là mì thủ công?”
Này hoàn toàn không cần do dự, Mai Vãn nói thẳng: “Mì thủ công!”
Chu Linh sau khi gật đầu nói: “Vậy có khả năng mọi người phải chờ một lúc.”
“Không sao, chúng tôi không vội.” Mai Vãn xua tay nói.
Chờ cô đi vào chuyển lời cho Nguyễn Miên Man, Nguyễn Miên Man bắt đầu làm mì sợi, người trong tiệm sôi nổi đứng dậy, chuẩn bị đi đi lại lại, tiêu hóa một chút, đợi lát nữa có bụng ăn mì.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp đối với hành vi của bọn họ ăn xong tôm hùm đất cũng không buông tha nước sốt, còn muốn ăn mì trộn sốt tôm, đã bị thèm đến chết lặng.Mà lúc này, Mai Vãn rốt cuộc lại lần nữa nhớ tới phòng phát sóng trực tiếp.
Cô cầm lấy di động, lập tức bị số lượng người xem phát sóng trực tiếp làm kinh ngạc một chút: “Oa, khi nào có nhiều người như vậy!”
【 Tới lúc cô há mồm to ăn tôm tỳ bà. 】
【 Tới lúc cô ăn bách điểu triều phượng ăn đến nỗi mặt muốn vùi vào trong chén. 】
【 Tới lsuc cô một hơi uống xong canh. 】
【 Tới lúc cô ăn tôm hùm đất xào cay ăn đến mức muốn bay lên mây. 】……
【 Tới lúc cô một ngụm tôm hùm đất xào cay một ngụm Coca lạnh. 】
Bỗng nhiên từ trong bình luận thấy được vài phần u oán, Mai Vãn cười gượng một tiếng rồi chia sẻ: “Tay nghề bà chủ thật sự quá tốt, các món ăn đều đặc biệt thơm, món phía sau chính là Bách điểu triều phượng, canh thịt tươi mềm, thật sự…… Khó nhất chính là, không riêng món chính ăn ngon, ngay cả tôm hùm đất xào cay – món ăn vặt như vậy cũng làm đến đặc biệt mỹ vị, hương vị kia tôi cũng không biết hình dung như thế nào, dù sao chính là đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt, đặc biệt ăn ngon!”
Cô dứt lời, phòng phát sóng trực tiếp đăng một loạt bình luận —— đã nhìn ra, cô không cần cường điệu như vậy.
Mai Vãn cười cười, vốn dĩ chuẩn bị kết thúc phát sóng trực tiếp, nhưng khán giả lại không chịu, tỏ vẻ làm người làm việc đều phải làm đến nơi đến chốn, cô phát sóng trực tiếp xong mì trộn sốt tôm cái đã.
Mai Vãn kéo lên đọc bình luận phía trước một chút, thấy bọn họ vừa mới kêu bị thèm chết, hiện tại lại không cho mình tắt phát sóng trực tiếp, cảm thấy bọn họ thật là tự tìm khổ.
Trong phòng bếp.Nguyễn Miên Man làm xong mì sợi, thấy Chu Linh còn đắm chìm trong đĩa tôm hùm đất xào cay mỹ vị, liền không gọi chị, mà là tự mình bưng đĩa mì ra ngoài.
“Mì của mọi người đã làm xong.”
Người trong cửa hàng nghe được thanh âm quay đầu, đều có loại cảm giác trước mắt sáng ngời.Mai Vãn càng là nhịn không được nhảy dựng lên, hỏi có thể chụp chung một tấm ảnh với cô hay không.
Nếu là nam khách hàng, Nguyễn Miên Man tự nhiên là không chịu, còn nữ khách hàng thật ra không có sao.Thấy cô đồng ý, Mai Vãn lập tức chỉ huy chồng mình chụp ảnh cho hai cô.
“Mọi người dùng bữa từ từ, có yêu cầu gì gọi một tiếng là được.”
Chụp ảnh xong, Nguyễn Miên Man lưu lại một câu liền xoay người về lại phòng bếp.
“Bà chủ thật sự rất xinh đẹp!” Mai Vãn ôm di động cảm thán, nhìn đến ảnh chụp chung rõ ràng thân hình không sai biệt lắm với mình, nhưng từ mặt đến thân thể đều có vẻ nhỏ hơn một vòng với mình, màu da so với mình cũng trắng hơn mấy tông.
Nguyễn Miên Man đưa ra hai loại mò, một loại mì là dùng dao cắt, một loại mì là kéo ra, thoạt nhìn thập phần xinh đẹp.
Vừa rồi lúc chụp ảnh, những người khác đã nhịn không được đem mặt trộn vào nước sốt tôm, lúc này Lý tiên sinh một bên thay cô trộn mì một bên nói: “Em càng xinh đẹp hơn.”
Mai Vãn nghe vậy, tức khắc cười rộ lên, tiếp nhận chén mì liền bón cho chồng một ngụm trước.”Ăn ngon thật.”
Khán giả phòng phát sóng trực tiếp vốn đang ồn ào bảo cô đem ảnh chụp chung với bà chủ cho bọn họ xem, chờ nhìn đến bọn họ thể hiện tình cảm, lại ồn ào bình luận muốn đá lăn chén cẩu lương này.
Nhưng mà, mặc kệ bọn họ nói cái gì, đã ăn mì trộn sốt tôm Mai Vãn cũng không có thời gian để nhìn.
Mỗi loại mì có cái đặc sắc riêng, trộn cùng nướcsốt cay rát thơm ngon, vớt lên đã nhiễm một tầng màu đỏ mê người, ăn lên càng thêm mỹ vị, mấy người mới vừa rồi còn kêu quá no, hiện tại đều nhịn không được há mồm thật to.
Nhìn bọn họ điên cuồng hút vào mì sợi, khán giả phòng phát sóng trực tiếp lại bị thèm đến, ngay cả một ít người ngày thường không thích ăn mì cũng đều không ngoại lệ.
【 Thèm quá, yến tiệc là ăn không nổi, nhưng cảm giác tôm hùm đất cùng mì trộn sốt tôm hẳn là ăn nổi, hy vọng bà chủ cho lên thực đơn của cửa hàng cơm hộp. 】
【 Bà chủ, mau đem tôm hùm đất lên thực đơn đi, xem bọn họ ăn cũng quá thèm rồi! 】
【 Ủng hộ bà chủ đem tôm hùm đất lên thực đơn. 】……
【 Mấy người ở đây kêu gào bà chủ lại không nhìn tới, muốn kêu gào thì vào khu bình luận trong tiệm mà kêu! 】
【 Đúng rồi, tôi đi liền đây. 】
Rất nhiều người xem phát sóng trực tiếp vốn dĩ chính là từ khu bình luận tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đi qua, lúc sẽ đều chạy nhanh trở về.
Nhưng thật ra rất nhiều khán giả là từ Weibo hoặc địa phương khác đi qua, căn bản đều không phải người địa phương, biết được khán giả bản địa có hy vọng ăn được tôm hùm đất nhà này, đều thập phần hâm mộ.
Lúc một bộ phận khán giả đi tới khu bình luận của cửa hàng để lại kiến nghị, một bộ phận hâm mộ, còn có một bộ phận chuyên chú xem phát sóng trực tiếp, đoàn người Lý tiên sinh thế nhưng đã xử lý xong nửa bồn mì trộn sốt tôm.
Mì sợi cơ bản đều đem sốt hút hết đi, còn có một ít tiến vào trong chén bọn họ, lúc này, trong bồn không chỉ là mì, đến sốt cũng không dư lại.
“No quá……”
“Tôi cũng vậy, cảm giác lại ăn một miếng nữa là bụng liền nổ luôn.”
Lúc ăn thì sảng khoải, ăn xong, bọn họ đều sôi nổi ôm bụng kêu quá no.
“Vậy chúng ta đi thôi, đi ra ngoài tản bộ tiêu hóa một chút.” Mai Vãn đề nghị.
Mọi người đều tán đồng gật đầu, Lý tiên sinh đi tìm bà chủ tính tiền, Mai Vãn cùng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp nói tạm biệt và kết thúc, đoàn người cùng nhau đi ra ngoài.
“Các cậu nói bà chủ có bạn trai chưa? Nếu là chưa co, tôi theo đuổi cô ấy có được không?”Đoàn người nhấm nháp dư vị vừa rồi, chậm rì rì đi ra ngoài, trong đó có một người đàn ông đột nhiên mở miệng nói.
“Có thể đấy lão Trần, tao ủng hộ mày!” Nghĩ đến tay nghề bà chủ, nếu là bọn họ thật thành đôi, mỗi ngày đi ăn cơm ké không phải quá tuyệt với, một người đàn ông khác bên cạnh tích cực hưởng ứng.
Mai Vãn suy nghĩ một chút, cảm thấy hắn lớn lên khá sáng sủa, công việc cũng tốt, cũng khá xứng với bà chủ, cũng đi theo gật đầu.
“Nếu thực sự chuyện thành, đến lúc đó chúng ta khẳng định mỗi ngày đi nhà cậu ăn trực.” Lý tiên sinh nói.
Lão Trần vốn dĩ chỉ là nói như vậy, thấy bạn bè mình đều rất ủng hộ, thực sự có chút động tâm.”Vậy……”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!