Nhật Ký Của Tú Ông - Phần 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
952


Nhật Ký Của Tú Ông


Phần 37


NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 37
Có cái Thủy cuộc sống của hắn chẳng có chút bình yên. Nó được người ta thương tình. Cho làm chân dọn dẹp nấu cơm. Hắn hàng ngày ở chung với nó. Lúc đầu, nó tỏ ra ngoan ngoãn, sau dần quen rồi, suốt ngày làm nũng như trẻ con.
-Anh Mừng, chiều đi làm về mua cho em cốc chè nhé.
-Chiều đi về sớm thì tự mua đi.
-Nhưng em thích anh mua.
-Bày đặt.
Hắn lẩm bẩm.
-Gì cơ… Anh nói gì cơ.
-Điệu ít thôi. Không chả chó nào nó yêu.
-Ha ha…
Con bé cười ngặt nghẽo.
-Ai bảo không chó nào dám yêu. Đầy người muốn làm chó nhé.
-Đứa nào.
-Anh Chì.
-Cái thằng đen đen đấy á.
-Còn mấy người cứ tán em.
-Mày tránh xa bọn đấy ra nhé.
-Làm sao.
-Có đứa có vợ ở quê rồi đấy. Đừng có mà dại.
-Thì em có đồng ý đâu.
-Em bảo… Em là người yêu của…
Nó liếc hắn… Hắn đang hút dở điếu thuốc thì quay sang nghe nó nói.
-Em nói em là người yêu của anh…
-Hụ Hụ Hụ.
Hắn sặc hơi thuốc đến nỗi ho không ngừng. Cái Thủy tiến lại vỗ lưng cho hắn. Hắn cố thở rồi nén cơn ho vào ngực rồi quay đi.
-Đi làm đi không muộn rồi.
-Anh nhớ mua chè cho em nhé.
-Ăn chè gì.
-Ăn chè thập cẩm.
-Uh.
Hắn đi trước. Nó ở lại dọn dẹp lấy nước để mang ra kia. Hắn vừa đi vừa suy nghĩ. Hắn và nó, ở chung nhà, ở gần nhau. Nói thật là chung cả giường. Nói là giường cho sang chứ đó là cái tấm gỗ trải chiếu lên . Vì nó là người quen của hắn, với lại ngày nó đến, nó mới bị thế kia xong, nên hắn sợ nó bị chúng nó làm gì. Nên mới dọn vào cái nán, dành cho hội vợ chồng.
Cái nán này, có mấy cái ghi đô ngăn. Mỗi nhà một ngăn. Mà cảnh vợ chồng, đơn sơ như vậy, nhiều lúc cũng không thể tránh được những âm thanh tế nhị lộ ra ngoài.
Hắn nằm bên cạnh cái Thủy. Nhiều lúc cũng thấy nóng nóng, nhưng mà cái Thủy là cháu bà, hắn coi nó như đứa em. Rồi cả cái chuyện hắn chứng kiến nó như thế. Nếu trong hoàn cảnh của hắn chắc chả thằng đàn ông nào dám yêu nó nữa.
Chiều đến hắn về, mua cho nó cốc chè to. Nó vui vẻ đón lấy, mở ra ăn một miếng rồi cười híp mắt. Nhìn nó cũng xinh xắn, đáng yêu. Chỉ đến là sinh ra nhầm chỗ, chọn nhầm người để yêu. Còn nếu không, giờ này vẫn còn hồn nhiên đi học như chúng bạn.
-Anh ăn đi.
Nó đưa miếng chè xúc cho hắn.
-Em ăn đi.
Hắn lắc đầu.
-Anh ăn đi, hai đứa mình cùng ăn cho vui. Chứ nhiều thế này, em ăn hết sao được.
Nó tận tình mời, hắn đành há mồm ăn. Hai đứa, một đứa xúc một đứa ăn, hạnh phúc như yêu nhau thật ý. Ăn xong hắn chạy ra tắm rồi vào ăn ù bát cơm để nghỉ.
Cái Thủy dọn dẹp với tắm rửa xong mới đi vào sau, lúc này mọi người đã tắt điện đi ngủ. Sau một ngày làm việc cật lực. Cứ ăn xong là lên giường. Đời phu hồ cực khổ là như vậy mà đồng lương chả được bao nhiêu.
Cái Thủy đi vào lúc nó vừa tắm xong. Hắn đang mơ màng ngủ. Bóng nó in xuống qua ánh sáng trăng và ánh đèn ngoài cái cửa sổ hắt vào. Nó mặc cái áo trắng mỏng, cái quần đùi, đặc biệt, bên trong không mặc áo con. Ngực nó to chứ không như ngực Cái Trang. Nó mang đáng dấp của đàn bà rồi. Gợi tình lắm. Lại còn ngồi trước ánh sáng ấy, vén tóc lên để lộ hai cái đầu hoa. Hắn tự nhiên mất cả ngủ mà nuốt nước bọt. Súng ống dựng lên rồi. Hắn khổ sở nằm quay lại trả vờ như ngủ say.
Nhưng mà… Tiếng động đậy của giường bên kia… Rồi dần là tiếng thở… Như một phản ứng dây chuyền, mấy đôi quanh đó cũng lục đục. Thi thoảng lại phát ra tiếng rên khe khẽ. Hắn càng khó ở. Nằm ngửa ra thì thấy cái Thủy đã sát vào hắn. Hình như nó cũng không ngủ được và cũng giống như hắn bây giờ . Hắn vẫn nằm im. Nó chủ động gần lại. Rúc đầu vào vai hắn. Thở, thở và thở vào tai hắn. Hắn quay sang… Mặt hai đứa sát nhau. Hắn vẫn đang đấu tranh với lương tâm. Nhưng rồi cái Thủy…. Nó đưa tay, đặt lên thằng em của hắn, cái thằng em dựng đứng nãy giờ. Thì hắn không làm chủ được mình nữa. Ngay cả qua hai lớp quần, hắn vẫn cảm thấy sung sướng khi có người chạm vào nó.
Hắn cúi xuống cái Thủy ngẩng lên. Hai đứa hôn nhau. Rồi không kìm hãm được mà quấn chặt lấy nhau như nắng hạn gặp mưa rào.
Hắn luồn tay vào, bóp lấy bóp để bộ ngực của nó, còn nó thì thò tay vào quần lôi thằng em ra cầm thật chặt. Liên tục kéo lên xuống khiến hắn xuýt xoa.
Nhưng chúng nó là hai đứa trẻ nhất ở đây, cũng là đang cao trào nhất. Hắn ngồi dậy thò tay, mở to cái cửa rồi leo ra.
-Đi ra đây.
Cái Thủy theo hắn, hắn bế nó lên hai chân nó quấn chặt lấy hông hắn, hai tay vòng qua giữ ở cổ. Giờ hắn chả thấy mệt nữa. Cơn ham muốn khiến hắn quên đi tất cả.
Hắn mang nó ra bãi cỏ cách đó một quãng. Chỗ để cái đống ván gỗ chưa dựng lên. Hai đứa quấn chặt lấy nhau. Cái Thủy ngậm thằng kia, rồi cũng không chịu được đứng dậy cởi quần ngồi vào lòng hắn. Hắn vác nó ra đây là đúng, nó sướng, nó rên rỉ thoải mái luôn. Không còn e ngại nữa.
-Của anh to thế.
-Thích không.
-Thích.
Nó nhún nhảy trên người hắn. Hắn cũng giúp. Tay giữ eo kéo nhanh. Nhưng vẫn e ngại sức khoẻ của nó.
-Anh ơi. Nhanh nữa lên.
-Mạnh vào.
-Em đau thì sao.
-Không đâu, sướng lắm.
Hắn biết nó ổn. Đè xuống ra sức tấn công như con hổ đói vồ lấy mồi. Bình thường giữa hiệp người ta sẽ nghỉ. Nhưng giờ hắn ham quá. Làm không ngừng nghỉ. Đến khi súng hết đạn mới buông tha, thì lúc đó cái Thủy cũng chả còn sức. Hắn lại bế nó lên. Nó vòng tay ôm rồi gục đầu lên vai thủ thỉ.
-Anh làm giỏi thế.
-Uh.
-Ngủ với mấy người rồi.
-Một
Hắn trả lời theo cách nhẹ nhàng nhất.
-Lâu chưa.
-Hồi còn đi học.
-Có hay làm không.
-Thỉnh thoảng
-Lần mấy cái.
-Một hay hai.
-Thế lúc nãy mấy cái.
-Em không nhớ à.
-Em không biết. Anh cứ húc như trâu ý.
Nó vùng vằng như trẻ con trên tay hắn, hắn cười.
-Bốn cái.
-Đấy, thế thì anh với nó cũng làm bốn cái. Chắc nó làm giỏi lắm nhỉ.
-Không. Bình thường.
-Nó xinh không.
Con gái rắc rối vậy đấy các bác ạ. Nó tra khảo quá khứ của hắn. Nhưng đàn ông họ không bao giờ thật thà cho bạn biết đâu nhé. Nếu có mười thì cũng chỉ khai một thôi.
-Làm gì có.
-Sao anh yêu giỏi thế.
-Bản năng. Không làm được thì chết à.
-Vậy chia tay lâu chưa.
-Bỏ học thì thôi chứ sao.
-Thế không yêu ai nữa à.
-Ai thèm yêu thằng bỏ học như anh chứ.
-Có, cao to đẹp trai thế này. Cô nào chả thích.
-Em thích à.
-Vâng.
Nó gật đầu. Hắn đứng lại cười dụ dỗ.
-Thế làm cái nữa nhé.
-Thôi để mai. Không thì phải đi làm đấy.
-Uh. Mai nữa nhé.
-Uh
Hai đứa bắt đầu ríu rít. Cái Thủy làm cho hắn thấy vui. Làm hắn thỏai mái. Làm một người tình đáng yêu nhưng thực tế không phải lựa chọn để làm vợ.
Hắn chủ yếu vẫn là cần người chăm sóc, và giải quyết nhu cầu. Nó cũng vậy, tuy là nó có tình cảm với hắn nhiều hơn những gì hắn nghĩ.
Nhưng mà mọi chuyện đâu có đơn giản mãi như vậy được. Cuộc đời nhiều điều có thể xảy ra lắm, nhiều cám dỗ lắm. Liệu hắn và nó sẽ đi về đâu đây.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN