Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không? - Chương 364: H (Nhẹ)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Hạ Tiểu Thư! Hôm Nay Có Nằm Trên Không?


Chương 364: H (Nhẹ)


Trong lòng Hạ Nhi hệt như bị khua lên một hồi trống, trái tim đập mỗi lúc mỗi nhanh dần, dồn dập đến cả lồng ngực cũng sắp bị rung chuyển. Hai gò má cô hây hây đỏ, cúi mặt che giấu sự ngượng ngùng đang hiện rõ trên khuôn mặt mỹ lệ.

Dưới ánh sáng nhàn nhạt, làn da mỏng manh của cô sáng tới nỗi gần như có thể nhìn thấy những huyết quản mỏng như tơ, không có bất kỳ khuyết điểm nào. Hơi thở của cô mỏng manh, ấm nóng lờn vờn trong căn phòng, liếc mắt cũng có thể dễ dàng cảm nhận được tâm tình đang nhộn nhạo của cô.

Khương Tình cảm thấy miệng có chút khô khốc, cảm giác khô nóng bốc lên, chậm rãi bước tới lướt ngang qua tầm mắt của cô, thấp giọng cười nói:

“Không phải em muốn tắm cho tôi sao?”

Lời nói loáng thoáng qua tai, Hạ Nhi chỉ kịp nghe tiếng cười thanh nhuận trong trẻo như tiếng chuông bạc vang khe khẽ.

Lúc Khương Tình không cười sẽ vô cùng nghiêm túc.

Nhưng một khi Khương Tình cười, chính là ấm áp như hoa xuân đua nở.

Là một nữ nhân thành thục chín chắn, nội hàm và trưởng thành, nhưng ẩn sâu bên trong vẫn cất giấu một mặt lưu manh cùng phong tình quyến rũ, cũng có lúc sẽ yên tĩnh như một bức tranh thuỷ mặc.

Đó chính là nữ nhân của cô.

Ánh mắt nâu sẫm lúc này nhìn cô xa vời vợi nhưng lại giống như vo cả một tình cảm rất sâu nặng vào trong.

Hạ Nhi trong phút chốc gật đầu như bị ma xui quỷ khiến. Mái tóc nâu xoăn gợn sóng hơi rũ xuống để chiếc gáy gợi cảm lộ ra một cách tinh tế, hai cánh môi phớt hồng tự nhiên, mỏng manh như hoa anh đào.

Khương Tình vẫn luôn quan sát cô, nhìn mái tóc nâu nhàn nhạt đang bung xoã ra trước mắt mình, da thịt cô nhìn còn mềm mại mướt mát hơn cả nước.

Một cái nhìn đã thu gọn hết tất cả mọi vẻ đẹp của cô vào đáy mắt, Khương Tình cúi đầu bật cười, lại chậm rãi từng bước tiến đến bồn tắm lớn, không tiếng động ngoan ngoãn ngồi vào trong.

Hành động đó đương nhiên không tránh thoát khỏi giác quan nhạy cảm của Hạ Nhi, cô cắn răng khép mắt thở một hơi, cố gắng đẩy hết mọi sự bí bách bị dồn ép nơi lồng ngực ra ngoài, lẩm bẩm như tự nói với chính mình:

“Chỉ tắm thôi..”

Cô vừa tự nhủ vừa nuốt mọi oán than, chầm chậm xoay người lại.

Trước mặt cô, Khương Tình đang đắm mình trong bồn tắm, một đầu tóc đen trôi nổi trong nước, cơ hồ đang tựa ra sau, hai mắt khép hờ mơ màng trông rất thoải mái.

Ngón tay thon dài trắng muốt thỉnh thoảng còn thoáng nhịp nhịp vài ba cái trên thành bồn tắm, thái độ nhàn nhã như thể trêu tức con ngươi của ai kia đang đứng nhìn.

Hạ Nhi nhìn cảnh tượng đó, khuôn mặt phút chốc trở nên đỏ gay, cô còn chưa biết phải làm gì thì bất chợt một giọng nói trầm ấm vang vang trong bốn bề phòng tắm cất lên:

“Đến đây nào!”

Ngữ khí và giọng điệu thanh lãnh nhưng quyền lực, một cách nói như ra lệnh, ngón tay đặt trên thành bồn tắm vẫn khẽ nhịp lên xuống rất có tiết tấu…

Một bước chân, hai bước chân, thêm vài bước thật nhẹ nữa, cô đã đứng ngay bên cạnh bồn tắm.

Khương Tình lúc này mới chậm rãi mở mắt nhìn thẳng vào cô, vẫn một khí sắc ôn nhuận tao nhã vô song trên gương mặt, khàn giọng nói:

“Làm đi.”

Khương Tình ngồi trong bồn tắm, mực nước cao lấp lửng ngang ngực, mái tóc thấm ướt hơi rũ rượi chìm chìm nổi nổi, cái vẻ hoang sơ cuốn hút cùng tà mị khiến người khác phải nghẹt thở.

Hạ Nhi vươn tay cầm lấy bông tắm, ngồi xuống sát bên mép bồn tắm, bắt đầu nhún bông tắm xuống nước rồi lướt lên người Khương Tình. Tấm lưng trắn ngần nổi bật sau màn nước mỏng manh, trong suốt. Hạ Nhi quay mặt sang một phía, cố gắng dùng đôi tay mình từng đợt chạm lên da thịt trơn nhẵn mịn màng mê người kia.

Khương Tình nhắm mắt lại, ngồi yên không động, tâm trí như thể mơ hồ trong vài giây.

Trôi qua vài phút, Hạ Nhi lại vẫn nhắm vào khoảng lưng trắng nõn kia mà chà tới chà lui, làn da như ngọc dường như cũng bị cô chà cho bong tróc hết cả lên.

Khương Tình thở dài mở mắt, bất thình lình xoay người, thân hình tuyệt mỹ khuấy động mặt nước thật mạnh.

Hạ Nhi nghe thấy tiếng động, cô hoảng hốt muốn đứng lên, lại chậm hơn bị Khương Tình nhanh tay giữ chặt cổ tay lại.

Khương Tình nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô, cười khẽ khàng hỏi:

“Em không biết cách tắm cho tôi, thì để tôi tắm cho em.”

Hạ Nhi nghe thấy liền hết hồn, mảnh bông tắm trong tay bị cô siết đến co lại, vội vàng đáp:

“Em làm được. Làm được!!.”

Khương Tình nghe thấy, chợt buông ra một tiếng cười thật ngắn, rất ôn nhuận trong trẻo, ngữ khí như đùa cợt:

“Bảo bối, em không biết cách phục vụ người khác… Vẫn là để tôi..”

Lời còn chưa nói xong, chỉ nghe thấy Hạ Nhi kêu lên một tiếng đầy tức giận, một lực tay cực mạnh đã kéo cô ngã nhào về phía trước. Cả thân người lọt tõm trong bồn tắm, ướt từ đầu đến chân không chừa chỗ nào.

Khương Tình hành động rất nhanh, ngay một giây cũng không để cô có cơ hội kháng cự. Cơ thể cô ngập trong bồn nước, bị kiềm hãm giữa thành bồn tắm bằng đôi cánh tay thon thả nhưng săn chắc vô cùng.

Hạ Nhi uống phải một ngụm nước lớn, tay cầm bông tắm vứt qua một bên, gương mặt ướt nhẹp nước, mái tóc nâu nhạt cũng ướt rượt dính bết lại khắp người, trôi trôi nổi nổi quấn bện lại với những sợi tóc đen dài của nữ nhân đối diện.

Xung quanh là mùi hương mỏng manh thanh nhã lãng du nơi mái tóc của cả hai.

Gương mặt tuyệt mỹ của Hạ Nhi như chìm đi trong quầng sáng vàng nhạt, hai bên sống mũi là độ cong của hàng mi bị thấm ướt đang rủ xuống những giọt nước long lanh, da dẻ trắng trẻo, làm tôn thêm bờ môi hồng phấn căng mọng, nước thấm ướt toàn thân cô, tán loạn hỗn độn.

Khương Tình bật cười nhìn cô, ánh mắt tự nhiên trở nên dịu dàng, bất giác giơ tay lên, khẽ khàng cài những lọn tóc nâu ướt đẫm dính sát trước trán cô ra sau tai.

Hạ Nhi không có tâm tình để ý đến cử chỉ dịu dàng đó, cô gào ầm lên:

“Khốn kiếp! Chị…”

Khương Tình thấp giọng cười khúc khích, đôi mắt nâu sẫm thâm sâu ngắm nhìn con mèo nhỏ bị nhúng nước đang cáu gắt với mình. Bỗng chợt thấy thích thú vô cùng, Hạ Nhi lúc này đáng yêu đến khó cưỡng, cực giống một con mèo đang xù lông ra chiều giận dỗi với chủ nhân.

Đôi mắt lướt qua mái tóc nâu nhạt ướt sũng của cô, những lọn tóc nhỏ thi nhau dính sát vào bên mặt càng làm khuôn mặt cô trở nên câu người quyến rũ khó cưỡng, nơi xương hàm và cần cổ trắng muốt thấm đẫm những giọt nước long lanh như thuỷ tinh, một khoảng vải vóc trước ngực của cô thấm ướt nép chặt vào da thịt, để lộ đôi gò ngực căng đầy ẩn ẩn hiện hiện đang phập phồng lên xuống.

Mùi hương cơ thể ngọt ngào như mật cùng tiếng thở gấp hổn hển của cô tạo nên một không gian dụ hoặc vô cùng tận.

Đôi mắt nâu sâu thẳm của Khương Tình lúc này như cuộn lên một trận bão lớn, không để tâm đến sự phản kháng của cô mà áp người tới, chuẩn xác ngậm lấy hai cánh môi đang hé mở mọng nước như miếng mật đào.

Hạ Nhi lập tức bị nhấn chìm trong biển xúc cảm vô tận, lại dường như sắp vĩnh viễn trầm luân trong đáy mắt nâu sẫm đẹp đẽ kia.

Một ngón tay như ngọc mang theo sự ướt át lướt qua gò má của cô, nơi da thịt mềm mại lại cộng thêm sự mát lạnh của nước, thực sự mang lại cảm giác rung động tận tâm can.

Khương Tình thu hẹp khoảng cách, bàn tay giữ nơi vòng eo thon nhỏ của cô dần dần siết lại, ép cả thân người cô gần hơn.

Môi vẫn chậm rãi hôn cô, nụ hôn điềm tĩnh, ngọt ngào khiến con người ta không tài nào dứt ra được.

Thân thể cô càng lúc càng mềm oặt như bông, nụ hôn của Khương Tình thì mỗi phút mỗi giây lại càng thêm mãnh liệt và ngông cuồng, từ chỗ nhấm nháp thưởng thức cũng đã chuyển sang khí thế bừng bừng.

Hô hấp của cả hai trở nên gấp gáp, hơi thở như lan như sương lúc này lại nóng bỏng như lửa đốt, cánh tay bao quanh cô không ngừng thu chặt lại, gần như muốn vo vụn cô vào lòng mình.

Con sóng u tối nơi đáy mắt nâu sẫm kia phút chốc cuộn trào, dục vọng ẩn giấu dưới cơ thể đang bộc phát.

Khương Tình rời môi cô, trượt tới vành tai, rồi xuống cần cổ. Ở khoảng cách gần trong gang tấc, hơi thở như lan như sương khẽ phả vào mặt cô, thấp giọng thì thầm:

“Bảo bối…”

Tay cô chống lên thành bồn tắm, bàn tay Khương Tình lại không chút an phận, từ eo lướt xuống. Cúc áo trước ngực cô bị Khương Tình vòng tới mở bung ra vài cúc, hơi lạnh.

Hạ Nhi cảm thấy có chút không ổn, Khương Tình từ sự dịu dàng ban đầu, lúc này đây đã tràn ngập công kích một cách quá rõ ràng khiến cô không chống đỡ nổi nữa.

Mỗi khi dục vọng dâng lên, Khương Tình thật sự không biết hai từ ‘tiết chế’ đánh vần như thế nào, tim cô lúc này như nhảy vọt từ trong cổ họng ra vậy.

“Đừng…”

Một chút thanh âm khó khăn lắm mới bật được ra từ trong cổ họng lại chìm nghỉm trong hơi thở như lan như sương càng lúc càng gấp gáp vội vã.

Khương Tình thở nặng nhọc, ngón tay gầy tham lam luồn sâu vào trong áo của cô.

Bàn tay bỏng rẫy đó khiến cả người Hạ Nhi nóng bừng như lửa đốt, mặc dù toàn thân cô rõ ràng đang chìm trong bồn nước đã dần dần lạnh đi.

Cánh tay Khương Tình lại như một lò lửa sát lại gần, quấn chặt lấy eo cô, khiến cổ họng cô khô rát, cơ thể Khương Tình bỗng đổ xuống, môi chạm lên má cô, hơi thở hừng hực nóng. Nhiệt độ nóng bỏng dính chặt vào cơ thể hơi lạnh của cô, môi Khương Tình cứ thế cọ vào cổ cô, chạm cháy bỏng vành tai cô, làm cả người cô cứng đờ.

Trong từng nhịp thở và cả da thịt dính sát vào nhau. Khương Tình không nhìn cô mà nhắm mắt lại, ghé sát mặt tới, áp mặt lên má cô, thì thầm:

“Em dám nói rằng em không muốn tôi không?”

Ngữ khí Khương Tình thốt ra ngang bướng một cách khác thường. Giọng nói trầm ấm, nhiệt độ nóng bỏng khi gò má chạm vào gó má đã khiến con tim Hạ Nhi phải hoảng hốt.

Đôi mắt hổ phách của cô lúc này long lanh ánh nước, con ngươi như viên thủy tinh ngâm trong nước suối, đẹp đến nỗi khiến người ta rung động tâm can, cô nỉ non:

“Tình ah..”

Khương Tình không quan tâm tới ngữ khí van cầu của cô, chỉ để lại bên tai cô một thanh âm khàn đặc trầm thấp, không phải lời đề nghị mà là một câu cầu khiến:

“Muốn tôi…”

Hạ Nhi thở dồn dập, cô chớp nhẹ rèm mi tuyệt mỹ, chỉ thấy những ngón tay đang vân vê trên khuôn mặt mình làm gò má cô bỏng rát, cảm nhận được nhiệt độ của nó, sự dịu dàng ấy khiến cô thở từng ngụm khó nhọc, bàn tay còn lại của Khương Tình lại bắt đầu di chuyển trên người cô, ngang tàng lướt qua dưới lớp vải mỏng manh mà ve vãn vào bên trong, khẽ trượt dài trên tấm lưng cong kiều mị của cô.

Chiếc váy mỏng vì thế mà bị vén lên cao, sự lạnh lẽo cùng cảm giác rùng mình đánh tới, bàn tay kia như có ma lực, lướt đến nơi nào trên cơ thể cô đều đem tới một trận xúc cảm mãnh liệt, cô càng cựa quậy càng khiến da thịt cả hai ma sát vào nhau, dục niệm trong người cũng theo đó mà bị đẩy cao hơn.

Hạ Nhi muốn trốn tránh cái va chạm chết người kia, thân thể vì động tác trốn tránh càng khiêu gợi lên dục vọng nguyên thuỷ đang sục sôi dưới làn nước ấm của Khương Tình.

Chỉ thấy Khương Tình từng hơi thở nặng nề, tay vòng ra trước, ngón tay nhẵn nhụi mịn màng trượt qua đầu nhũ hoa đang ẩn hiện dựng đứng dưới lớp vải ướt đẫm, một cái chạm khẽ như vậy cũng làm thân người nữ nhân mềm mại trong tay khẽ run lên.

“Tình.. đừng..”

Hơi thở của cô dần dần mất tự chủ mà trở nên gấp gáp hơn.

Những tiếng thổn thức trong cổ họng như có như không càng khiến người ta nghe mà nhộn nhạo không yên trong lòng. Khương Tình nghe thanh âm đó thật sự chỉ muốn đem cô dày vò đến nhàu nát.

Một bên vai áo bị tuột xuống khỏi vai, mảnh quần lót bên dưới cũng bị xé rách từ lúc nào.

Hạ Nhi bị ép xoay người lại, hai cổ tay bị Khương Tình kiềm hãm giữ chặt phía sau.

Hạ Nhi phát hoảng, cô quay đầu nhìn vào gương mặt tuyệt mỹ đang cận kề sát bên, còn chưa kịp kêu lên một tiếng, Khương Tình đã dùng một tay nhấc bổng phần hông của cô lên cao.

Khương Tình không nói không rằng, hai ngón tay thon dài lướt xuống hạ thân đang ngập trong nước của cô, chậm rãi ve vuốt vùng tiểu huyệt của cô từ phía sau, hai ngón tay dò tìm ngay tâm huyệt rồi dùng sức đâm mạnh vào trong.

“Ah…”

Hai ngón tay một lúc lắp đầy bên trong cửa huyệt chật hẹp, Hạ Nhi chỉ kịp rên lên một tiếng, ngay sau đó liền cắn chặt môi.

Khương Tình buông hai cổ tay cô ra, dùng một tay vòng tới trước nâng cằm cô lên, xoay mặt cô lại, Hạ Nhi chỉ kịp phát ra được khe khẽ một âm thanh rên rĩ vô thức, ngay sau đó lại bị Khương Tình áp môi tới chặn lại.

Bàn tay vẫn nâng cao khuôn mặt cô lên, sự mềm mại của da thịt nơi đầu ngón tay kích động lý trí của Khương Tình đến điên cuồng, sự ngoan ngoãn nhu thuận lúc này của cô lại càng khiến Khương Tình có thêm nhiều tầng cảm xúc.

Môi Khương Tình áp chặt môi cô, đè qua nghiền lại, cạy mở môi cô rồi chiếm lấy đầu lưỡi cô một cách thuần thục không chút trở ngại nào.

Môi Khương Tình hơi lạnh, hơi thở như lan như sương ùa vào cơ thể, khiến con tim Hạ Nhi thắt lại. Cô chỉ cảm thấy ngay lúc này cả người mình như bị giật điện, sự ướt át mị hoặc trên môi, đầu lưỡi ấm nóng xộc vào quyến luyến chậm rãi mà bá đạo mút mát đầu lưỡi cô, càn quét khoang miệng cô, khiến đầu óc cô lập tức trống rỗng, chỉ cảm thấy chiếc lưỡi kia thật sự rất ấm, rất ngọt ngào, và cũng vô cùng kích thích dục vọng cùng khát vọng.

Cánh tay đang vòng qua giữ lấy chiếc cằm của cô nóng rẫy đến chết người. Thân thể cô kiều mị xinh đẹp ướt đẫm dán chặt trên cơ thể không một mảnh vải của Khương Tình.

Hai ngón tay vẫn tiến sâu chạm vào tận cùng điểm nhạy cảm bên trong cô, không ngừng đâm vào lại rút ra, nhấp nhô liên tục, đập vào làn nước vang lên từng tiếng ‘nước’ vô cùng phóng đãng.

Khương Tình rời môi cô, nhìn dung mạo diễm lệ của cô đang dần dần bị nhấn chìm trong biển dục vọng.

Bờ môi đỏ mọng của cô hé mở thở dốc từng cơn khi liên tục bị hai ngón tay chọc sâu từ phía sau, ra ra vào vào vô cùng mạnh bạo.

Mười ngón tay cô cấu chặt lên thành bồn tắm, cố gắng cắn môi không bật ra tiếng rên rỉ.

“Aaa….”

Hạ Nhi chợt hé môi kêu lên một tiếng khi những trận khoái cảm cứ thay nhau dày vò khắp cơ thể cô.

Động tác của hai ngón tay bên trong cơ thể cô đột nhiên chậm lại, Khương Tình dùng một tay vòng qua ôm siết nơi eo cô, tiếp tục nâng người cô lên, đem thêm một ngón tay tiến vào hang huyệt ướt át.

Ba ngón tay không chút tiết chế đâm sâu vào trong tiểu huyệt, cô bị đâm chọc đến mức không kiềm được, bắt đầu kêu rên kiều mị:

“Ah.. Hah… a… Tình…”

Khương Tình cong môi cười khẽ, bàn tay đang nắm giữ bên hông liền buông ra, đưa tới sau gáy của cô thoáng xoa nhè nhẹ, động tác như mơn trớn lại như ve vuốt ra những đợt khoái cảm điên cuồng, ba ngón tay chôn sâu bên trong cơ thể cô vẫn nhịp nhàng không gấp gáp, vội vã.

Khương Tình cúi đầu hôn nhẹ lên tóc cô, sau đó hé miệng cắn lên bờ vai trắng ngần của cô, dùng đầu lưỡi vân vê liếm láp làn da mịn mướt trơn nhẵn.

Chẳng mấy chốc, làn da trắng nõn trên tấm lưng của cô đã hiện lên những đoá hồng mai kiều diễm, dính cả lên xương hõm vai, bả vai, chỗ nào cũng có vết tích rực rỡ mê người.

Từng đầu ngón tay của Khương Tình lướt nhẹ trên da thịt mềm mại của cô.

Móng tay của Hạ Nhi đâm sâu vào lòng bàn tay, hoặc là bám chặt lấy thành bồn tắm, chìm đắm trong dục vọng điên cuồng.

Ngay lúc cô gần như sắp gục ngã, một lực mạnh mẽ bế xốc cô trên tay, cô lúng túng bấu víu ôm vào cổ Khương Tình, mặc cho Khương Tình bế cô lên rồi đi về phía cửa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN