Kiếm Tiên Là Bạn Trai Cũ Của Ta - Chương 1: trọng sinh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
193


Kiếm Tiên Là Bạn Trai Cũ Của Ta


Chương 1: trọng sinh


Chương 1: Trọng sinh
 
Edit: Naughtycat
 
Tô Thanh Y lại đã chết.
 
Sở dĩ nói “Lại” là vì trước kia nàng đã chết qua một lần rồi.
 
Lần trước là ở năm mươi năm trước, nàng vẫn là một thanh niên nhiệt huyết căn chính miêu hồng[1] của tân Trung Quốc ở thế kỷ 21, khi đó nàng vừa phát hiện bạn trai chân đứng hai thuyền vì thế lập tức mang người đi đánh tên nhân viên công vụ nhìn như dịu dàng thành thật, bạn trai cô Tần Tử Thực, sau khi đánh xong nàng còn chưa hả giận, lại tới công ty hắn dán áp phích, căng băng rôn phỉ báng, đi cùng bạn trai thân giả làm niềm vui mới hung hăng nhục nhã đối phương, sau khi làm xong mọi thứ, nàng quyết định đi du lịch nước ngoài giải sầu, bắt đầu một tình yêu mới, kết quả là đang trên đường bay đến Mỹ, máy bay nổ.
[1] Căn chính miêu hồng: 根正苗红: Theo cxgjdq nó có nghĩa đen là rễ (nguồn gốc) chân chính cành lá khỏe mạnh. Nghĩa bóng: Chỉ người đã từng kiên quyết/vững vàng trong chính trị.
 
Sau khi máy bay nổ, nàng vừa mở mắt, lại phát hiện mình trở thành một người khác.
 
Giống như trong vô số cuốn tiểu thuyết tình cảm mà nàng đã đọc, nàng đã xuyên qua.
 
Hơn nữa, không phải xuyên qua triều Thanh, không phải xuyên vào Tấn Ngụy, mà là một thế giới Tu chân!
 
Trong thế giới này, không cần trạch đấu, không cần cung đấu, tất cả mọi thứ đều giải quyết bằng vũ lực. Người nơi này, từ lúc mới sinh đã lập tức được đo linh căn, sau đó tu tiên, cả một đời cái gì cũng không làm, liền một lòng đâm đầu vào chuyện ngộ đạo phi thăng.
 
Mà nàng, Nhiễm Diễm, cũng chính là tên của thân thể mới này, chính là Mary-Sue[2] lớn nhất của tu chân giới này.
[2] Mary-Sue: là một cô gái hoàn hảo, hoàn hảo đến mức chói loá, cô đẹp thông minh và thu hút đc bao nhiêu chàng trai!! Cô khiến tất cả mọi người đều ngưỡng mộ yêu thương, cô có một tấm lòng bác ái một tấm lòng nhân hậu đến mức không tả.
 
Xuất thân của nàng cao quý, phụ mẫu đều là Nguyên Anh đại năng, năm nàng gần 5 tuổi lập tức bái nhập làm đệ tử của Phù Đạo Tử chưởng môn Tinh Vân môn, đệ nhất đại phái về phù trận, làm đồ nhi của vị này cũng chính là chuẩn bị để tương lai làm người thừa kế chưởng môn. Mà thân thể này của nàng là thuộc tính Hỏa lại là Thiên linh căn, ngộ tính vô cùng cao, lúc Tô Thanh Y xuyên tới, vẫn chưa tới 18 tuổi, chờ đợi 40 năm, thân thể xương cốt 58 tuổi, liền đi vào Hợp Thể, ở tạo nghệ phù chú là cao thủ đếm trên đầu ngón tay trong thiên hạ. Tốc độ tấn thăng như vậy cũng có thể sánh vai với thiên tài ngàn năm khó gặp của Thiên Kiếm tông, Kiếm tu Tĩnh Diễn.
 
Trừ có quyền có năng lực, nàng còn có dung mạo diễm lệ xinh đẹp, người theo đuổi vô cùng nhiều, cuộc sống hôn nhân của phụ mẫu mỹ mãn, đối với nàng yêu thương gấp đôi, sư huynh đệ muội đều giống như ruột thịt với nàng, bạn bè tri kỷ trải rộng bốn biển, có thể nói, bàn tay vàng mở đến nghịch thiên.
 
Tô Thanh Y trải qua cuộc sống hoàn mỹ 40 năm, sớm đã quên sạch cuộc sống không trôi chảy ở thế kỷ 21, cho đến khi nàng nhặt được một tiểu đồ đệ, cuối cùng cũng phát hiện, cuộc sống mỹ mãn này của mình đã đi đến đỉnh rồi. (Naughtycat: Ý bà nu9 là sắp xuống dốc đó).
 
Lại nói tiếp, lúc trước nàng nhặt tiểu đồ đệ này, thật sự là nàng có chút tâm tư không tốt. Lúc ấy tiểu đồ đệ này kinh mạch đứt đoạn nằm thoi thóp ở ven đường, lúc đầu nàng chỉ định thuận tay cứu người tích chút công đức, ai ngờ khi lật người lại, thật sự trước tới nay chưa từng có người đẹp như tiểu tử này.
 
Dù ở tu tiên giới này mỹ nhân nhiều như chó, gương mặt này cũng ngay lập tức làm Tô Thanh Y hơi hơi rung động. Thế là nàng không chút do dự quyết định muốn đem tiểu tử này về nuôi nuôi.
 
Sau khi nhặt về rồi, nàng bất ngờ phát hiện, tiểu tử tên Tạ Hàn Đàm này có căn cốt cực tốt, tuy kinh mạch đều nát nhưng cũng không thể ngăn cản kỳ vọng của nàng với hắn, vì thế nàng thu hắn làm môn hạ đệ tử của mình, mỗi ngày đều nuôi nấng bằng linh đan diệu dược, mục tiêu của nàng là muốn bồi dưỡng ra một chồng nhỏ thật tốt.
 
Nhưng mà ai ngờ có một ngày chồng nhỏ… Đột nhiên bị hóa đen rồi?

 
Thật ra cho đến bây giờ, nàng vẫn không rõ lắm đã xảy ra chuyện gì, nàng cảm giác như mình chỉ ngủ một giấc lúc tỉnh lại đã thấy cả người toàn máu xuất hiện ở trên ranh giới của Ma tu, rồi sau đó thì nghe nói nàng nhập Ma. Ngay sau đó lại nghe nói nàng vì ngộ đạo mà giết phụ mẫu sư tôn cùng bạn bè tốt của mình, còn luyện hóa đệ tử mang Thiên linh căn của thập đại môn phái nữa.
 
Lúc nghe được tin tức này, ngay lúc đó nàng thiếu chút nữa đã giết trở về Tinh Vân môn rồi, dám nói nàng vì ngộ đạo mà giết nhiều người như vậy, còn là phụ mẫu sư tôn và bạn tốt của nàng nữa, nàng tuyệt đối không tin điều này.
 
Năm đó lúc nàng xuyên tới đây cũng không nghĩ đến việc tu tiên, hiện tại lại càng không có ý định đi ngộ đạo, chứ đừng nói đến chuyện vì ngộ đạo mà hủy đi cuộc sống của mình!
 
Nhưng nàng cũng không có cách nào giải thích cả, thập đại môn phái dốc toàn bộ lực lượng, truy đuổi nàng giống như chó chạy tán loạn vậy. Mà nàng cũng bộc phát làm cho mọi người sợ hãi thán phục về khả năng sống của mình, bị toàn bộ giới tu chân vây quét lại có thể lần lượt phá vây, chỉ qua 10 năm nàng đi một đường từ Hợp Thể kỳ đột phá lên được Đại Thừa kỳ, hoàn thành xứng đáng trở thành Phù tu đứng hạng nhất – Cho dù là Ma tu.
 
Nợ máu trên người nàng càng ngày càng nhiều, thiện tâm từ thế kỷ 21 còn chứa trong lòng dần dần bị sa đọa đến xem mạng người như cỏ rác. Mà Tạ Hàn Đàm nhân lúc hỗn loạn tưng bừng cũng leo lên chức chưởng môn Tinh Vân môn, ngay sau đó dùng một phong thư nói đệ đệ nàng bị bệnh nặng mà dụ được nàng lộ diện đưa vào vòng vây càn quét của tu sĩ chính đạo.
 
Ngày đó là một trận tuyết lớn, nàng liền nhìn thấy Tạ Hàn Đàm lôi kéo đệ đệ Nhiễm Mặc của nàng đứng trên bậc thang đá, quanh người nàng là tầng tầng lớp lớp tu sĩ muốn giết nàng, trên mặt đất đầy máu tươi, người được nàng cứu về kia đang lẳng lặng nhìn nàng, ánh mắt lạnh nhạt bình tĩnh.
 
Chính là lúc đó nàng mới ý thức được, tất cả những điều này, đều có thiên ti vạn lũ[3] quan hệ đến vị đồ đệ này.
[3] Thiên ti vạn lũ: Ngàn tơ vạn sợi. Ý chỉ rất nhiều không đếm xuể. Mô tả tình cảm hoặc mối quan hệ phức tạp.
 
Khổ sở ư?
 
Hình như cũng có, dù sao cũng là người thứ nhất từ khi nàng đến tu chân giới khiến nàng lo lắng còn muốn nói chuyện yêu đương nữa. Đời trước chuyện yêu đương của nàng đã không thành công, vất vả tán tỉnh theo đuổi người ta còn bị chân đứng hai thuyền, lần này yêu đương dường như cũng không phải rất thành công, theo đuổi ngược người ta còn bị đâm một đao.
 
May mà tâm lý của nàng cường đại nhưng cũng khó tránh khỏi có chút bi thương. Vì thế nàng phun ra một ngụm máu tươi, hạ quyết tâm có phải chết cũng phải kéo Tạ Hàn Đàm trên đài cao kia chết cùng. Giống như năm đó nàng đánh Tần Tử Thực chân đứng hai thuyền vậy, đối với người phản bội nàng, cho tới giờ nàng đều vô tình như gió thu cuốn hết lá vàng. Vì thế nàng bay về phía của Tạ Hàn Đàm, cũng trong nháy mắt kia, một thanh phi kiếm mang theo thế sét đánh lôi đình, mang theo ánh sáng của nhật nguyệt, trong chớp mắt phá vỡ tầng tầng lớp lớp phù chú nàng dùng che kín người, xuyên qua thân thể nàng!
 
Nàng vốn là cao thủ Đại Thừa kỳ, Phù tu đứng đầu, người có thể sử dụng kiếm đến trình độ này, trong thiên hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
 
Nàng đứng trước mặt Tạ Hàn Đàm, đệ đệ của nàng gắt gao ôm lấy cánh tay Tạ Hàn Đàm, vẻ mặt hoảng sợ nhìn nàng.
 
Ánh mắt kia đâm vào lòng nàng phát đau, tựa như xuyên qua nội tâm nàng cộng hưởng với thanh phi kiếm kia. Nàng mơ hồ nghe được đệ tử Thiên Kiếm tông kêu tên Tĩnh Diễn sư thúc, trong đầu nàng cái gì cũng không có, chỉ nhìn Hàn Đàm cùng Nhiễm Mặc, hơn nửa ngày, nàng chậm rãi gợi lên khóe miệng.
 
“Ta thật không nên cứu ngươi.” Nàng khàn khàn nói, sắc mặt Tạ Hàn Đàm biến đổi, khó tin nói: “Sư phụ…”
 
“Cuối cùng cũng chỉ có Kiếm tiên Tĩnh Diễn… Có thể giết được ta, ta chết… Vẫn rất có mặt mũi đó.” Nàng thì thầm ra tiếng, cũng không biết vì sao, nước mắt lại rơi xuống, âm thanh khàn khàn nói: “Tỷ tỷ vẫn rất lợi hại, đúng không, A Mặc?”
 
Nhiễm Mặc sững sờ nhìn Tô Thanh Y, há hốc mồm, nhưng cái gì cũng không nói ra được.
 
Thân thể Tô Thanh Y biến thành từng mảnh vụn.
 
Vì thế nàng lại một lần, đã chết.
 
Lúc nàng chết, nàng nghe được âm thanh máy móc vang lên bên tai.
 
“Kịch bản cơ sở tăng thêm hoàn thành 100%, kí chủ kích hoạt hệ thống.”
 
“Đinh, tăng thêm hệ thống thiên đạo Tấn Giang hoàn tất, kí chủ lập tức đăng nhập.”
 
“Download thân thể mới hoàn tất, lập tức quét hình ảnh.”
 
“Độ phù hợp 100%, mức độ hao tổn 70%, lập tức chữa trị…”
 
“Chữa trị 10%… Chữa trị 50%…”
 
“Đinh! Hoàn thành chữa trị thân thể, bắt đầu kết nối hệ thống.”
 
“Kết nối hệ thống hoàn tất, mời kí chủ kiểm tra.”
 
Âm thanh máy móc dừng lại, Tô Thanh Y khó khăn mở mắt ra.
 
Xunh quanh đen kịt một màu, qua rất lâu, nàng mới chậm rãi thích ứng được ánh sáng trước mặt nhìn thấy rõ bốn phía.
 
Đây là một sơn động rộng chừng mười mét vuông, cửa bằng song sắt, giống như chuyên dùng để giam cầm người khác. Trong sơn động có một chiếc đèn, chập chờn theo gió, dựa vào ánh nến chập chờn này, Tô Thanh Y nhìn thấy trong sơn động có đặt một bàn trang điểm, một cái giường đá, một tủ treo quần áo, một tủ sách, mặc dù đơn sơ nhưng nhìn qua thì là nơi ở cho nữ.
 
Mà nàng thì đang ngồi xếp bằng trên giường đá, trong tay là một bản “Ngũ hành ngưng chân quyết”, quyển sách này nàng biết, trong truyền thuyết năm đó là bản chép tay của duy nhất một vị ngũ linh căn đạo nhân phi thăng để lại, đáng tiếc là không được đầy đủ trọn vẹn, cơ bản không thể tu luyện, ở nhân gian ba văn tiền một quyển, mọi người đều có thể mua xem một chút.
 
Nhưng mà…
 
Sau khi nàng vận chuyển một vòng linh lực, nàng ưu sầu mở mắt ra – từ thất thất bát bát kinh mạch bị đứt đoạn bên trong cỗ thân thể này mà xem, đoán chừng đứa ngu này là thật sự cầm quyển sách này đi tu luyện.
 
Đoán chừng là bởi vậy mới đem mình tu chết luôn… Mới xuất hiện chuyện nàng đoạt xá trùng sinh được.
 
Bẻ bẻ cổ, Tô Thanh Y đứng lên đi đến trước gương. Trong gương xuất hiện một thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn, vóc dáng nàng nhìn qua không tới mét sáu, hình như bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ nên vô cùng gầy yếu, chỉ có một nơi có thịt, đại khái chính là ở… Ngực.

 
Cho dù mặc áo choàng rộng, vẫn có thể thấy được đường cong sóng ngực như cũ, cho dù là Tô Thanh Y ở thế kỷ 21 hay là Nhiễm Diễm ở Tu chân giới, Tô Thanh Y đều không có được bộ ngực đầy đặn thế này bao giờ. Hơn 70 năm ngực phẳng, giờ phất lên như nhà giàu mới nổi, Tô Thanh Y nhịn không được ước lượng thử trên ngực mình.
 
Cỡ E đó…
 
Nàng thật sự nghiêm túc nghĩ, sau đó nhịn không được mà cười ra tiếng.
 
Ngay sau đó nàng ngừng ánh mắt ở trên mặt thiếu nữ này, trên mặt nàng ta còn có dấu bàn tay, dường như trước khi chết mới bị người ta đánh, ngũ quan thanh tú, sắc mặt vàng như nến, thứ đẹp nhất trên mặt chỉ có đôi mắt như trăng rằm kia, giống như mang theo ý cười trời sinh, làm người khác nhìn thấy tâm tình cũng tốt lên. Tô Thanh Y nhìn hết khuôn mặt này, nhịn không được mà sững sờ một lúc lâu, sau đó mới run rẩy sờ lên khuôn mặt của chính mình, khó tin nhéo lại nhéo.
 
Khuôn mặt này giống hệt khuôn mặt của nàng ở thế kỷ 21, ngoại trừ non nớt hơn một chút, gầy yếu hơn một chút thì không có gì khác nhau cả.
 
Lúc nàng còn đang trong nỗi khiếp sợ, đột nhiên trong đầu vang lên một âm thanh.
 
“Kí chủ kích hoạt nhân vật.”
 
Nói xong, trong gương lập tức xuất hiện mấy hàng chữ vàng.
 
Họ tên: Tô Thanh Y.
 
Tuổi: 18 tuổi.
 
Thân phận: Đích nữ của thành chủ Thừa Thiên thành.
 
Cuộc đời: Thân mẫu mất sớm, kế mẫu bất lương, trời sinh là phế vật ngũ linh căn, dáng vẻ bình thường, đính hôn với Mạc Vân của Thiên Kiếm tông từ nhỏ. Muội muội khác mẹ Tô Thanh Liên là Lôi Hỏa song linh căn, học thức uyên bác, dung mạo thanh lệ, người này ái mộ Mạc Vân, tại thời điểm đón dâu thông đồng với mẫu thân hãm hại Tô Thanh Y, giam Tô Thanh Y vào địa lao giành cho con cháu trong tộc này, Tô Thanh Y vì vấp phải muội muội ngăn cản mình xuất giá nên mạnh mẽ tu luyện “Ngũ hành ngưng chân quyết”, kinh mạch đứt đoạn mà chết.
 
Mẹ kiếp!
 
Phản ứng đầu tiên trong đầu Tô Thanh Y – Đây là cái đồ chơi gì thế!
 
Trong nháy mắt khi nàng nghĩ những lời này lập tức có âm thanh máy móc lạnh lùng trả lời lại: “Xin chào kí chủ, tôi là hệ thống thiên đạo Tấn Giang, mã số 007, tôi là người dẫn đường cho kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, lập lại trật tự, bước lên đỉnh Thần vị! Kí chủ không nên hoảng hốt, không cần phải sợ, tất cả đã có tôi! Tôi chính là tiểu trợ thủ trung thành nhất của cô.”
 
Tô Thanh Y hơi hơi hiểu được nó là thứ đồ chơi gì rồi, có chút ngạc nhiên nói: “Rốt cuộc ngươi đang làm gì thế?”
 
Vừa nghĩ lại, đột nhiên nàng kịp phản ứng, lớn tiếng nói: “Ta xuyên qua có phải do ngươi làm đúng không?! Lần này ta trọng sinh cũng do ngươi làm đúng không?!”
 
“Xin kí chủ hãy bình tĩnh, chúng tôi chỉ đang cho cô cơ hội trải nghiệm nhân sinh. Cô xem, cô ở thế kỷ 21, cha mẹ ly dị, gia đình không như ý, tầm thường không có chí tiến thủ, diện mạo bình thường, bị cắm sừng, bị thương tổn, cố gắng học tập nhưng vẫn bị rớt tín chỉ, nghiêm túc kiếm tiền lại không mua nổi căn hộ 120m2, dạng người như vậy, còn sống có phải là rất tẻ nhạt không? Cô xem, đến Tu chân giới này, cô có tiền có quyền có năng lực, nhiều tiền khí chất cũng tốt có cả sắc đẹp, phòng ở lấy đơn vị là ‘mẫu’, người theo đuổi xếp từ đầu tường tới cuối thành, không có gì cô không chiếm được, chỉ có thứ cô không muốn.”
 
Tô Thanh Y lẳng lặng nghe hệ thống nói, tức giận trong người đã lên tới đỉnh, bắt chéo chân ngồi trên giường đá, cười lạnh nói: “Nói khoác, ta cho người tiếp tục nói khoác đi. Sao ngươi không nói chuyện ta ở Tu chân giới cha chết mẹ chết sư tôn chết bạn tốt chết bị dán hình truy sát suốt 10 năm, cuối cùng bị đồ đệ và đệ đệ mình tín nhiệm nhất phản bội, bị người ta một kiếm xuyên tim rồi bị băm thành trăm mảnh hả?”
 
“Kí chủ biết mình bị băm thành trăm mảnh à?”
 
Âm thanh hệ thống lạnh như băng lại mang theo nghi vấn rõ ràng, Tô Thanh Y sửng sốt một giây, sau đó nhảy dựng lên, gầm thét: “Mẹ kiếp ta thật sự bị lăng trì?!”
 
Hệ thống: “…”
 
Tô Thanh Y đứng trên giường đá nổi trận lôi đình: “Là đồ con rùa nào dám động vào thi thể lão tử?!”
 
Hệ thống: “Kí chủ, cái này không quan trọng, quan trọng là… Bây giờ cô đã hoàn thành cơ sở kịch bản, chính thức mở ra nhiệm vụ chính tuyến, thời gian cấp bách, làm ơn nhanh chóng làm quen với hệ thống để hoàn thành chủ tuyến.”
 
Tô Thanh Y trầm mặc hơn nửa ngày mới nghiêm túc trả lời: “Ngươi nói từng chữ ta đều biết nhưng mỗi câu nghe không hiểu.”
 
Hệ thống: “…”
 
Bầu không khí rơi vào yên lặng quỷ dị một giây, sau đó âm thanh một mực lạnh lùng của máy móc đột nhiên biến thành âm thanh gắt gỏng của thiếu niên: “Mẹ kiếp có phải cô bị ngu hay không?! Lão tử nói rõ ràng như vậy cô còn nghe không hiểu à?! Cô xuyên vào một quyển sách rồi! Bây giờ ngươi đã đi xong nội dung kịch bản trong sách rồi, bắt đầu trợ giúp ‘Thiên đạo chi tử nghịch tập thành thần’! Bây giờ cô đã hiểu chưa?! Đã hiểu chưa?! Đã hiểu chưa?!”
 
Âm thanh của thiếu niên chấn động làm lỗ tai Tô Thanh Y đau nhức, hiện tại nàng cũng hiểu rõ rồi.
 
“Cho nên, bây giờ nhiệm vụ của ta là phụ tá nhân vật chính thành Thần à?”
 
“Không, không phải nhân vật chính, là nhân vật phản diện. Tác giả cố ý vặn vẹo số mệnh nhân vật chính thành Thần, nhưng trên thực tế cũng không phù hợp quy luật thiên đạo, hệ thống thiên đạo Tấn Giang tồn tại vì uốn nắn tình tiết không hợp lý trong sách, cho nên mới phái cô đến thay đổi kịch bản. Trước đó cô làm Nhiễm Diễm là bước đầu tiên của việc thay đổi kịch bản, cô thành công cảm hóa nam chính, làm điều kiện tiền đề cho nam chính sụp đổ…”
 
“Nam chính là ai?” Nhắc tới người quen, Tô Thanh Y lập tức nhíu mày, hệ thống khôi phục lại âm thành lạnh lùng kia: “Tạ Hàn Đàm. Hắn là nam chính của sách này, có huyết mạch Ma tộc, không may bị lưu lạc nhân gian, bị thập đại môn phái liên thủ diệt môn. 9 tuổi vì cốt cách trong sạch vào Thiên Kiếm tông, nhưng bị Tĩnh Diễn đạo quân của Thiên Kiếm tông nhìn ra tâm tư không trong sạch, cự tuyệt thu vào cửa, sau đó bởi vì dáng vẻ quá đẹp nên bị sư muội của Tĩnh Diễn là Nguyễn Mặc Trúc thu làm môn hạ, Nguyễn Mặc Trúc có hảo cảm với Tạ Hàn Đàm, ái mộ lẫn nhau. Về sau vì trị liệu thương thế cho Nguyễn Mặc Trúc, Tạ Hàn Đàm xâm nhập cấm địa sau núi của Thiên Kiếm tông, đạt được truyền thừa của Ma tu, bị Tĩnh Diễn phát hiện đánh rơi xuống phát núi, kinh mạch đứt đoạn, linh căn bị hủy hết, sau khi Nguyễn Mặc Trúc nghe được tin tức thì cũng theo xuống vách núi, dùng tu vi toàn thân chữa trị linh căn của Tạ Hàn Đàm, sau đó trọng thương không trị được mà bỏ mình. Từ đây Tạ Hàn Đàm kết thù với Tĩnh Diễn, bị Nhiễm Diễm đi ngang qua cứu, Nhiễm Diễm coi trọng khuôn mặt của Tạ Hàn Đàm, ép buộc hắn cùng song tu, Tạ Hàn Đàm bị Nhiễm Diễm bức bách cảm thấy vô cùng khuất nhục, sau khi cùng song tu…”
 
“Từ từ!” Tô Thanh Y thật sự không nghe nổi nữa: “Khi nào thì ta ép hắn cùng song tu?!! Ta thừa nhận là ta cảm thấy dáng vẻ của hắn không tồi, nhưng tình cảm của ta không phát triển nhanh như vậy chứ…”
 
“Tôi nói là nội dung ban đầu của kịch bản.” Hệ thống lạnh lùng trả lời. Tô Thanh Y buồn bực phất tay: “Được rồi, ngươi nói tiếp đi.”
 
“Nhiễm Diễm ham mê sắc đẹp của Tạ Hàn Đàm, nhưng cũng không phải là thích thật sự, động một tí là đánh đập Tạ Hàn Đàm, Tạ Hàn Đàm sinh ra oán hận cực lớn với người này. Lúc này Nhiễm Thù vô cùng che chở với Tạ Hàn Đàm, Tạ Hàn Đàm với Nhiễm Thù ái mộ lẫn nhau, dưới sự trợ giúp của Nhiễm Thù, Tạ Hàn Đàm thiết kế giết chết Nhiễm Diễm, cũng thành công trở thành môn chủ Tinh Vân môn, chỉnh đốn lại Tinh Vân môn. Rồi sau đó một lần ngoài ý muốn, Nhiễm Thù cứu được Tĩnh Diễn, Tĩnh Diễn bởi vì thế mà ái mộ Nhiễm Thù…”
 

Nói đến đây, hệ thống im lặng, Tô Thanh Y đợi nửa ngày, phát hiện đối phương không nói tiếp, sốt ruột nói: “Đằng sau đâu?!”
 
“Điểm tích lũy của kí chủ không đủ, không thể đọc tiếp.”
 
Tô Thanh Y bừng tỉnh đại ngộ: “Không phải ngươi đã lược bớt rất nhiều tình tiết mấu chốt rồi à?!”
 
Hệ thống: “Đúng thế. Nói ví dụ như cha mẹ sư phụ bạn bè của cô vì sao lại chết, nói ví dụ như rốt cuộc Tạ Hàn Đàm làm cái gì, ví dụ như cô xuyên qua thành Nhiễm Diễm đến cùng là có ảnh hưởng cụ thể gì đến Tạ Hàn Đàm dẫn đến kịch bản vặn vẹo phía sau…”
 
Tô Thanh Y lạnh mặt, chuyện năm đó nàng tra xét 10 năm, 10 năm đều không có một mặt này. Thật ra sau khi chết một lần, nàng cũng không còn quá sợ hãi cái chết nữa, vu cáo nàng giết đệ tử Thiên linh căn của thập đại môn phái, nàng nhịn, hắt bát nước bẩn cho nàng, nàng cũng có thể nhịn, cái chết của nàng, nàng cũng nhịn, nhưng điều nàng không thể nhịn là cái chết của cha mẹ của nàng, sư phụ, bạn bè thân thiết.”
 
50 năm ở Tu chân giới, nàng đã sớm trở thành một phần ở nơi này, nàng chưa từng coi nơi này là hư ảo, cho nên nhớ tới đêm hôm đó tới giờ đều là đau đớn thấu xương. Chỉ là nàng không có người để có thể kể ra, càng không có ai để dựa vào, 10 năm kia cả ngày lẫn đêm đều là thống khổ và nước mắt bị nàng biến thành máu tươi chôn sâu trong lòng.
 
Nàng nghe hệ thống nói nhiều như vậy, đã sớm biết rõ, tất nhiên hệ thống có thể giúp nàng. Vì thế nàng lạnh lùng nói: “Ngươi có thể nói chân tướng cho ta, có thể giúp ta báo thù, đúng hay không?”
 
“Đúng vậy. Kí chủ, đây là một trong những tác dụng của tôi.”
 
“Vậy ngươi muốn cái gì?” Giống như ký kết khế ước với ác ma, cho tới giờ Tô Thanh Y đều hiểu về việc trao đổi công bằng.
 
“Hoàn thành kịch bản chủ tuyến, phụ tá thiên đạo chi tử thành Thần. Trong quá trình này, ký chủ từng bước tra ra chân tướng của quá khứ, cũng hoàn thành báo thù.”
 
“Ta muốn hỏi một câu” Tô Thanh Y lạnh giọng mở miệng: “Có phải Tạ Hàn Đàm làm không?”
 
“Đó không phải là vấn đề tôi có thể trả lời, nhưng vì tránh cho kí chủ sai lầm lạc lối, bản hệ thống mở ra trạng thái đặc thù nói cho cô biết, không phải.”
 
Tô Thanh Y trầm mặc, chuyện này nàng truy xét đã 10 năm, năm đó nàng đã là cao thủ Đại Thừa kỳ cũng không có biện pháp điều tra ra, bây giờ khối thân thể ngũ linh căn này, khả năng lại cực kỳ bé nhỏ. Lúc nàng trầm mặc, hệ thống lẳng lặng chờ đợi nàng, rất lâu sau, cuối cùng nàng cũng quyết định dò hỏi: “Người mà muốn ta phụ tá tư chất thế nào?”
 
“Lôi linh căn biến dị, trời sinh Kiếm thể.”
 
Nghe vào giống như rất trâu đi…
 
“Ngộ tính thế nào?”
 
“Vô cùng tốt.”
 
“Ngươi như vậy phi thăng còn muốn ta phụ tá?” Tô Thanh Y ngẩn người: “Trí thông minh của hắn không phải có vấn đề chứ?”
 
“Đối tượng công lược không phải thiểu năng, chỉ là… Luôn đi đường vòng.”
 
Cái này dễ xử lý rồi, trời sinh Kiếm thể đơn linh căn, ngộ tính vô song, chướng ngại khi phi thăng không có, cũng không phải bị thiểu năng, chỉ là thích đi đường vòng, đi đường vòng không sao, còn có nàng!
 
Nàng cũng từng là cao thủ Đại Thừa kỳ đó!
 
Tuy rằng bây giờ nàng là một phế vật ngũ linh căn, nhưng không quan hệ, nàng đã thấy qua việc đời, cơ sở tốt!
 
Sau một lúc cân nhắc, Tô Thanh Y gật đầu: “Tốt, ta đồng ý với ngươi.”
 
“Kí chủ nhận nhiệm vụ, mở ra nhiệm vụ mẫu. Mời kí chủ nhận nhiệm vụ thứ nhất, đánh bại nữ chính, cứu vớt BOSS!”
 
Tô Thanh Y: “Cứu vớt BOSS là có ý gì?”
 
“Đối tượng công lược, Tĩnh Diễn đạo quân Thiên Kiếm tông, BOSS mạnh nhất trong sách. Nhiệm vụ lần này là giành cứu Tĩnh Diễn trước Nhiễm Thù, không để Tĩnh Diễn và Nhiễm Thù nảy sinh tình cảm! Bây giờ cách lúc Tĩnh Diễn xảy ra chuyện còn lại ‘Ba’ ngày, mời kí chủ nhanh chóng chuẩn bị xuất phát, đến địa điểm nhiệm vụ!”
 
Nghe mục tiêu nhiệm vụ, Tô Thanh Y cứng người một chút.
 
Tĩnh Diễn… Thật đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
 
(Naughtycat: Mình để xưng hô của hệ thống là hiện đại vì hệ thống là của thế kỷ 21 nên không xưng hô theo lối cổ đại được. Còn Tô Thanh Y đã ở thế giới này 50 năm rồi nên mình để xưng hô theo lối cổ đại.)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN