PUBG Thế Kỷ Võng Luyến - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


PUBG Thế Kỷ Võng Luyến


Chương 18


Ba người ghép Squad đến 11 giờ khuya, vẫn là Lô Tu Hòa mở miệng hỏi trước: “Tiểu Diên, cậu còn chưa tắt live à?”

Dụ Diên lúc này mới phát hiện đã tới giờ tắt Trực tiếp.

“…Không thì phát tiếp?”

“Được đó, tiếp đi.”

Dịch Sâm nhìn đồng hồ, ngoài ý muốn mà nhíu mày.

Quả nhiên chơi game làm thời gian trôi nhanh, nửa giờ nữa là anh có cuộc họp video với bên nước ngoài.

“Các cậu chơi đi, tôi có việc rồi, giờ nghỉ.”

Động tác vào trận dừng lại, Dụ Diên vội nói: “OK.”

Nói xong, dường như cậu nhớ tới gì đó, mau chóng mở client trên di động.

Yanxyan: Sao ngài tặng đủ rồi, nếu ngài muốn chơi thì cứ nhắn tin riêng với tôi, tôi cho ngài vào team!

Yanxyan: Đừng tặng quà nữa.

Động tác ném quà từ tay Dịch Sâm chỉ dừng lại hai giây, sau đó tiếp tục ấn vào ô “Tặng quà”.

Lưu tinh vũ lại bay rào rào trong Trực tiếp.

Dụ Diên: “…”

“Ông chủ đại khí!”

“Dựa vào sức một mình ông chủ, đẩy cả Trực tiếp lên.”

“Đây là ông chủ thật sao? Mỗi lần tặng là 2000, ông chủ chịu nổi à?”

1: Không có gì. Thoát đây, cậu cứ chơi đi.

Dụ Diên vẫn trong trạng thái há hốc mồm, rồi thấy ID người nọ trong nháy mắt biến xám, thoát game.

Lô Tu Hòa: “Ông chủ còn đây không? Thiếu chân chạy không? Bằng tốt nghiệp chính quy.”

Lô Tu Hòa vừa dứt lời, nhân vật game Dịch Sâm theo sát đó offline.

“Mịa nó, 1 giàu thật, mỗi lần vào là tặng lưu tinh vũ, còn nhiều lần, hay tôi cũng live.” Lô Tu Hòa nói, “Tiểu Diên, đến nào, tiếp tục.”

Dụ Diên phục hồi lại tinh thần: “Bỏ đi, hôm nay live tới đây thôi, ngày mai chơi tiếp.”

Lô Tu Hòa: “?”

“???”

“Không phải đã nói sẽ live tiếp sao?”

“Phát cả ngày rồi, mắt hơi mỏi.” Dụ Diên tắt thẳng game, “Ngày mai nhé, xin lỗi.”

Thời gian cậu Trực tiếp xem như khá dài trong đám streamer, từ sáng đến tối, ngoại trừ lúc ăn cơm nghỉ ngơi ra, thì hầu như toàn ngồi trước máy tính.

Cho nên khán giả cũng không làm khó dễ cậu, spam một đống chữ “888”.

Đang định tắt Trực tiếp, lại xuất hiện một dòng chữ sáng chói bắt mắt.

“Mùa thu sẽ không tới tặng một sao.”

Nhìn thấy cái tên quen thuộc này, Dụ Diên im giây lát mới nói: “Cảm ơn sao của Mùa thu sẽ không tới.”

Vừa mới nói xong, ở kênh trò chuyện liền sáng nhấp nháy, mà vì hắn bỏ tiền cho Star TV tương đối nhiều, nên ID của hắn còn có màu sắc rực rỡ.

Mùa thu sẽ không tới: anh Tiểu Ngôn, không ngờ là anh! Tôi xem ID là Yanxyan còn không dám nhận, live stream thuận lợi nhé!

“Cảm ơn.”

Bình luận lại spam một đống từ tâng bốc ông chủ, Mùa thu làm như quá quen cảnh này, tiếp tục trò chuyện ở giao diện Trực tiếp với cậu.

Mùa thu sẽ không tới: Khách khí, cậu muốn tắt live?

“Ừ.” Dụ Diên nói, “Muốn ăn gà, mai tôi dẫn cậu?”

Mùa thu sẽ không tới: OK, mai thì nói sau đi, giờ tôi có chút việc nhỏ nói với cậu. Chúng ta nói qua QQ nhé?

Nhớ lại hồi trước người nọ mời cậu đến làm streamer, cậu còn từ chối, giờ lại bị ngay mặt gặp phải, làm cậu có hơi lúng túng.

Dụ Diên do dự trong chớp mắt: “…Được.”

Tắt máy vi tính, thấy người nọ còn chưa nhắn tin qua, Dụ Diên liền đứng dậy cầm quần áo đi tắm rửa sạch sẽ.

Lúc ra thì, quả nhiên Mùa thu tìm tới rồi.

Mùa thu sẽ không tới: anh Tiểu Ngôn, có đây chứ?

Dụ Diên: Có, chuyện cậu muốn nói là gì?

Mùa thu sẽ không tới: Ha ha, tôi đang tò mò, trước đó không phải cậu nói không định làm streamer sao?

Dụ Diên đành nhắm mắt giải thích: Thật ra trước khi cậu đề cập việc này với tôi, tôi đã đăng ký CV với Star TV.

Mùa thu sẽ không tới: Ra vậy, vậy cậu cũng có thể nói cho tôi một tiếng mà. Hai bạn gái trước đây chơi cùng chúng ta mỗi ngày còn tìm tôi dò hỏi chuyện của cậu đó. Cậu yên tâm, lát nữa tôi sẽ nói cho các bạn ý biết cậu đang mở Trực tiếp, bảo đảm ngày mai các bạn ý đến Trực tiếp của cậu spam quà!

Dụ Diên: Không cần không cần, tôi chỉ ăn lương tạm thời.

Mùa thu sẽ không tới: Giờ cậu mới chỉ live được mấy ngày, fans cũng vượt tới 40 nghìn người, follow streamer cũng hơn 7 nghìn, mà ăn lương tạm?? Cậu đùa tôi à.

Mùa thu sẽ không tới: Cái kế hoạch nâng đỡ streamer kia, số liệu của cậu là tốt nhất?

Ngón tay định gõ chữ dừng lại.

Sao mà Mùa thu lại biết kế hoạch nâng đỡ streamer?

Kế hoạch này là hạng mục mới đang thử nghiệm của Star TV, bởi vì không biết hiệu quả sẽ ra sao, nên ngay cả quảng cáo ở giao diện APP cũng không có, đương nhiên khán giả sẽ không thể nào biết.

Cậu nghĩ gì hỏi luôn cái đó: Cậu biết kế hoạch này?

Mùa thu sẽ không tới: Đương nhiên là biết, tôi nằm vùng ở Star TV bao lâu rồi mà. Đúng rồi, cậu có quan hệ gì với ông chủ 1 kia?

Dụ Diên:… Streamer và khán giả.

Mùa thu sẽ không tới: Thật à? Không tiếc mà quăng tiền cho cậu như vậy? Vậy cậu đến Star TV, mà không chuẩn bị tí gì sao?

Dụ Diên: Chuẩn bị gì?

Mùa thu sẽ không tới: Ài, thôi, tôi nói thẳng với cậu luôn, hai ta chơi chung lâu vậy rồi, nên không nói vòng vo.

Mùa thu sẽ không tới: Cậu còn nhớ trước đây tôi từng đề cập qua chuyện bảo cậu làm streamer chứ? Đó là tôi hỏi giúp một người bạn. Vì hắn biết trước được kế hoạch này, muốn sắp xếp một ít người của mình vào để lấy đề cử, chỗ tốt không cho người ngoài mà. Người bạn kia của tôi chính là Chuối Tiêu.

Dụ Diên:…

Mùa thu sẽ không tới: Lão Thử đang cùng trong kế hoạch kia với cậu, cũng do Chuối Tiêu xếp vào, hẳn là cậu có nghe nói tới gã rồi chứ? Số liệu của gã cũng không tồi, nhưng hầu như đều do dùng tiền thưởng để kéo lên, nếu dừng tiền thưởng, có thể người xem sẽ chạy hơn nửa…nói lạc đề rồi. Giờ tôi muốn hỏi cậu xem, còn suy nghĩ hợp tác cùng streamer lớn không? Sức ảnh hưởng của Chuối Tiêu chắc cậu rõ, hắn dẫn cậu chơi một trận, tuyệt đối sẽ cọ được nhiều fan. Đến lúc nào đó cậu cùng Lão Thử chơi Duo hay thành team cố định, phối hợp tốt một chút, sẽ rất hút fans.

Dụ Diên: Không cần.

Mùa thu sẽ không tới: Cậu nghĩ kỹ chưa? Suy nghĩ kỹ đi, cậu đừng làm tách lẻ, mà chủ yếu là muốn tạo thành một vòng streamer…

Mùa thu dốc hết sức, vẫn muốn tiếp tục khuyên nhủ.

Dụ Diên: Tối nay tôi vừa chửi nhau đầy kịch tính với Lão Thử.

Dụ Diên: Cuối cùng tôi còn tiên thi gã, giã cho mũ gã biết mất.

Mùa thu sẽ không tới:???

Dụ Diên nhìn mấy dấu chấm hỏi này, nhịn không được ngáp một cái.

Dụ Diên: Không có gì, tôi đi ngủ đây, mai nếu muốn chơi game…vào thẳng Trực tiếp tìm tôi là được.

Cậu trả lời qua loa xong, cũng không chờ bên kia đáp lại liền tắt QQ.

Buổi chiều, Dịch Sâm mới từ công ty về thẳng nhà cũ Dịch gia.

Đèn đóm được bật sáng choáng, từ ngoài cửa sổ trông vào, đều có thể nhìn ra bên trong náo nhiệt cỡ nào.

“A Sâm!” Người phụ nữ trung tuổi ăn vận tao nhã nhìn thấy anh, lập tức để ly rượu xuống nghênh đón, quở trách, “Cũng báo sớm cho con rồi, mà sao vẫn đến muốn vậy?

“Mẹ.” Dịch Sâm nói, “Quá trình họp sinh ra chút phiền phức.”

“Đi, vào chào ba đi, ông ấy đặc biệt mang quà từ nước ngoài về cho con đấy.”

“Dạ.”

Dịch Sâm vào thư phòng, nhìn thấy ba quay lưng với mình, tay thì mân mê khung tranh.

Nghe thấy tiếng động, Dịch ba quay đầu ngay lại: “Về rồi? Tới đây, ba với mẹ đến Nhật, tiện thể mang về cho con bức tranh, con xem đi, có thích không?”

Dịch Sâm liếc nhìn: “Thích ạ.”

“Thích là được rồi. Chút nữa ăn cơm xong con nhớ mang về, tìm chỗ nào đó treo lên.”

Cất tranh đi, Dịch ba mới đi tới, vỗ vỗ vai anh: “Đi thôi, đi ra ngoài chào hỏi mọi người.”

Ý cười trên mặt Dịch Sâm phai đi mấy phần, nhưng không biểu hiện ra.

Dịch gia kinh doanh nhiều đời, qua từng đời càng phát triển hơn, đến đời Dịch ba, xí nghiệp cũng phát triển với quy mô lớn. Tiếc là Dịch ba không hề có chút hứng thú gì với kinh doanh, mà lại yêu thích say mê nghệ thuật, hơn nữa Dịch mẹ còn là vũ công xuất sắc, sau khi kết hôn, Dịch ba liền bỏ suy nghĩ kế thừa công ty.

Dịch Sâm được sinh ra lúc này.

Cụ Dịch chỉ tiếc mài sắt không nên kim, ký thác toàn bộ hi vọng lên người cháu này, Dịch Sâm cũng không phụ lòng kỳ vọng của ông, thành đương gia trẻ nhất Dịch gia.

Tiếc là, dòng họ thân thích Dịch gia nhiều, ai cũng muốn chia một tí, một tí không đủ, còn muốn nuốt luôn Dịch thị.

Dịch ba cũng cảm thấy chẳng sao cả, thậm chí còn cảm thấy, cứ giao luôn công ty cho người khác, còn cả nhà mình chuyển đến thế ngoại đào nguyên trải qua ngày tháng nhàn nhã, cũng rất tốt đẹp. [Editor: Không làm có ếu mà ăn. =.=]1

Nhưng Dịch Sâm biết rõ trong lòng, thân là người kế thừa trực hệ công ty, dù muốn buông tay thân phận ông chủ, những người khác cũng sẽ không cho như ý.

Nằm ở thế yếu mặc người định đoạt, còn không bằng đứng ở chỗ cao, làm cho tất cả mọi người lo sợ kính mình ba phần.

Sau đó, cụ Dịch qua đời, Dịch Sâm một thân một mình phát triển Dịch Đạt, cũng ở trong vòng mấy năm dùng thủ đoạn cứng rắn ổn định lại nội loạn trong gia tộc, bảo vệ ba mẹ mình vững vàng ở phía sau.

Ra khỏi phòng, các thân thích như có như không đảo như rang lạc nhìn anh.

Dịch Sâm cũng quá quen rồi, chờ anh ứng phó từng người xong, cũng gần như tan cuộc.

“Cũng muộn rồi, hôm nay ở lại đây luôn đi.” Dịch mẹ nói.

“Không được, tối nay còn cuộc họp.”

Dịch mẹ: “Con nói xem…tiền không kiếm được là xong sao? Thân thể là quan trọng nhất, ít thức đêm đi.”

Dịch Sâm đáp ứng, nói lời tạm biệt Dịch mẹ rồi rời khỏi nhà cũ.

Ai mà ngờ vừa về đến cửa, phát hiện đèn được bật sáng trong nhà.

Trợ lý đi theo Dịch Sâm đã lâu, biết anh ít khi dẫn người về nhà, càng không thể nói mật mã mở cửa cho người khác biết. Liền hỏi: “Sếp Dịch, cần tôi vào cùng sếp không?” *

[*Không biết nên đổi thành Sếp Dịch hay là để Dịch tổng hay hơn, mình muốn đổi thành Sếp các bạn thấy được không?]1

“Không cần.” Dịch Sâm nhấc chân vào nhà, “Cậu về đi.”

Anh mở cửa ra, từ cạnh cửa cầm một cái ô dài, mặt đề phòng.

“Anh bạn, cứu tôi cứu tôi — lag quá! Tôi đang dùng mạng 4G, quá lag! Hết cách rồi, tôi không biết mật khẩu Wifi nhà anh tôi!”1

Nghe thấy tiếng động mở cửa, Dịch Nhiễm ngồi ở trên ghế salon ló đầu ra nhìn, chạm mắt với Dịch Sâm.

“…Đừng, đừng cứu tôi! Anh tôi về rồi, các cậu cứ chơi đi!”

Dịch Sâm vứt cái ô qua một bên, nhíu mày: “Sao em biết mật khẩu nhà anh.”

“Lần trước anh lưu mật khẩu không cẩn thận để em nhìn thấy.” Dịch Nhiễm nói, “Đúng là không cẩn thận! Không phải cố ý!”

Dịch Sâm đi vào thư phòng, tiện tay cởi cúc áo vest: “Cút ra ngoài.”

“Đừng mà anh, thu nhận giúp đỡ em mấy ngày, mấy ngày mà thôi!”

“Tiêu hết tiền?”

“Không phải, giờ em không có cách nào để thuê phòng, ba em cầm thẻ căn cước của em tìm em khắp mọi nơi.”

“Vậy em ra đường mà ngủ.”

“Anh…” Dịch Nhiễm liều mạng nặn ra mấy giọt nước mắt, ôm chặt laptop, “Anh biết ba em bệnh thần kinh mà, không cho em chơi xe cũng được thôi, vậy mà ngày nào cũng bắt em kết hôn, em bị ba em bức tới trầm cảm đến nơi rồi.”

Nhớ lại hình dáng người chú nổi giận ở nhà cũ, Dịch Sâm cũng không dừng động tác, xì khẽ một tiếng: “Em mà trầm cảm, thì trên thế giới này không ai còn bình thường.”

Dịch Nhiễm còn đang vắt hết óc suy nghĩ, làm sao để giả vờ thật là đáng thương, thì nghe thấy tiếng lạch cạch, một chiếc di động rơi trên mặt bàn kính trước mặt cậu.

“Chỉ ba ngày.” Dịch Sâm cầm áo tắm, lời ít mà ý nhiều nói, “Cút ra phòng khách ngủ.”

Nước mắt trong nháy mắt chảy ngược dòng, Dịch Nhiễm nói: “OK anh! Em yêu anh!”

Dịch Sâm vào phòng tắm, vừa cởi đồ vừa nhìn giờ.

Mười giờ.

Tắm xong lên mạng, còn chơi được một trận với streamer nhỏ.

__

Dịch Nhiễm không ngờ anh họ mình đồng ý nhanh vậy, đang vui vẻ định mở trận game mới, thì điện thoại trước mặt đột nhiên vang lên một tiếng.

Cậu liếc nhìn, phát hiện một tin nhắn được đẩy lên.

[ Star TV: Đại tinh sử 1 tôn kính, streamer Yanxyan PUBG ngài quan tâm đang tiến hành hoạt động “Khán giả rút thưởng”, click để vào.]

Dịch Nhiễm trợn to mắt, nhìn kỹ ba lần – –

Streamer?

Đại tinh sử??

Khán giả rút thưởng???

Đậu xanh????

Trong game, bạn bè đang dục cậu: “Dịch Nhiễm xong chưa vậy? Chuẩn bị vào.”

“Đậu phộng…Giờ tôi chưa chơi được!”

“Sao vậy, anh cậu đổi ý, muốn đuổi cậu?”

“Không phải…”

Dịch Nhiễm như phát hiện ra bí mật động trời to lớn gì đó, cậu ta nhìn chằm chằm cửa phòng tắm hồi lâu, xác định người trong đó còn lâu mới ra xong, mới đến trước máy tính, nhỏ giọng, bà tám – –

“Không biết anh tôi xem trọng streamer nữ nào, mới chơi game hai, ba ngày, đã đập tiền quà cho người ta hơn nghìn tệ!!”

“Mấy nghìn đối với anh cậu mà nói thì đáng là bao…”

“Thầy dạy văn của cậu không dạy cậu cách nắm bắt ý chính à?! Tôi muốn nói là mấy nghìn tệ thôi sao?! Ha?!”

Nói xong lời cuối cùng, Dịch Nhiễm hết nhịn nổi.

“Không được, quá kích thích! Tôi phải vào xem streamer nữ này đến cùng là thần thánh phương nào!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN