Trọng Sinh Chi Nhật Kí Nuôi Lớn Vợ Yêu - Chương 24: Ba tuổi quyết định tính cách
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Trọng Sinh Chi Nhật Kí Nuôi Lớn Vợ Yêu


Chương 24: Ba tuổi quyết định tính cách


Edit: Bông

Cái gọi là ba tuổi quyết định tính cách, Lâm Mỹ Gia được nuông chiều từ nhỏ chính là ví dụ điển hình. Chưa nói đến việc sau này lớn lên ả không coi ai ra gì, hiện tại nhỏ tuổi như vậy nhưng so với người lớn còn hiếu thắng hơn.

Đối với ả, chỉ cần ả xuất hiện thì không ai được phép lơ là ả, phải coi ả là trung tâm.

“Này! Đang nói cái gì vậy?”

Cao Chí Bác không cần quay đầu cũng biết là ai, từ nhỏ đến lớn, giọng điệu Lâm Mỹ Gia chẳng hề thay đổi. Ở Lâm gia, ả chính là người cao ngạo ngang ngược, không chịu nói lý nhất.

Lâm Hữu tựa hồ có chút sợ Lâm Mỹ Gia, rụt rụt cổ, nhỏ giọng nói: “Không nói gì.”

Bởi vì tự hiểu hoàn cảnh nhà mình, Lâm Hữu tuy nhỏ tuổi nhưng vẫn biết không thể đắc tội với cô công chúa nhà giàu này. . Ngôn Tình Sủng

Cảm giác tự ti làm y nói chuyện tự nhiên không có kiên cường, mang theo vài phần sợ hãi. Nhưng chính bộ dạng sợ hãi này làm cằm Lâm Mỹ Gia càng giương cao hơn.

Lâm Mỹ Gia so với Lâm Hữu chỉ lớn hơn vài tháng tuổi nhưng tính tình hai người lại là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Ả chỉ vào mũi Lâm Hữu nói: “Không có gì mà mày cười vui vẻ như vậy? Mau nói!”

Lâm Hữu nhìn Lâm Mỹ Gia vênh váo, một bộ dạng tự đắc, hốc mắt hơi đỏ lên, y thật sự sợ người trước mặt này, lỡ như chọc giận ả, cậu mợ Hai sẽ không bỏ qua cho y.

Cao Chí Bác nhìn nhóc con trước mặt, nói thật, hắn hoàn toàn không rảnh để ý đến ả. Nhìn Lâm Mỹ Gia như vậy, trong lòng hắn lại không khỏi nghĩ đến bộ dạng ả sau khi lớn lên, bây giờ nhỏ tuổi đã khiến người ta chán ghét, sau này lớn lên càng đừng nói đến… Đáng đời!

Cao Chí Bác kéo tay Lâm Hữu rời đi.

Lâm Mỹ Gia nhìn đứa em trước mặt, thấy đối phương không thèm để ý đến mình, lập tức nổi giận.

Ngăn lại hai anh em đang định bỏ đi, bày ra dáng vẻ chị cả, hất hàm: “Chúng mày định đi đâu, tao đã cho chúng mày đi chưa?”

Cao Chí Bác thật sự không muốn để ý đến đứa trẻ hư hỏng này, nhìn đứa trẻ trước mặt, cảm thấy thực chán ghét.

Lâm Hữu thấy Cao Chí Bác bị Lâm Mỹ Gia bắt nạt, lôi kéo tay Cao Chí Bác, thật cẩn thận hướng Lâm Mỹ Gia nói: “Bọn em chưa nói cái gì cả.”

Lâm Mỹ Gia giỏi nhất là bắt nạt kẻ yếu, nhìn dáng vẻ Lâm Hữu sợ sệt như vậy, càng giương cằm cao hơn: “Tao là chị chúng mày, chúng này phải nghe lời tao!”

Cao Chí Bác trợn mắt nhìn ả, bệnh công chúa quả nhiên không có thuốc chữa. Lớn lên không coi ai ra gì thì thôi, tại sao từ nhỏ đã khiến người khác chán ghét như vậy.

Cao Chí Bác nhìn Lâm Mỹ Gia, khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ mặt chán ghét cực điểm.

“Chị là ai, tại sao lại chặn đường bọn tôi, mau tránh ra!”

Lâm Mỹ Gia từ nhỏ đến lớn đều luôn tự cho mình là đúng, cái này chắc chắn là bệnh, phải trị!

Thấy Cao Chí Bác không nghe lời mình, Lâm Mỹ Gia tức giận, giơ tay lên định đánh hắn.

Cao Chí Bác không nghĩ tới đứa trẻ này ấu trĩ như vậy, chưa kịp phản ứng lại khi ả đánh tới đã bị kéo giật lùi về phía sau. Lâm Hữu bị Lâm Mỹ Gia tát một cái, tuy rằng sức mạnh không quá lớn, nhưng đối với một đứa trẻ 4, 5 tuổi cũng đủ làm khuôn mặt sưng đỏ.

Cao Chí Bác trong nháy mắt tức điên…

< Cập nhật truyện nhanh nhất tại Wattpad: UyenUyen3008 >

[Góc giải đáp] Mẹ Cao thực chất họ Lâm, phụ nữ sau khi kết hôn ở Trung Quốc thường bị gọi theo họ chồng nên mới gọi là mẹ Cao.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN