Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc - Chương 155
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
35


Tiệm Cơm Chiên Hạnh Phúc


Chương 155


Editor: Thienyetkomanhme

“Xin lỗi, tôm hùm đất và đậu phộng nấu nước muối đều bán hết rồi.” Chu Linh thập phần xin lỗi đối với khách hàng tới sau.

“Tôi cố ý tìm tới mà.”

“A! Lúc này còn chưa tới 9 giờ, như thế nào bán hết nhanh như vậy?”

“Vì tôm hùm đất của tiệm mà tới đây……”

Khách hàng nghe nói tôm hùm đất cùng đậu phộng nấu nước muối đều không còn, rất thất vọng.

“Ngày mai còn, ngày mai mọi người tới sớm một chút vậy.” Chu Linh chỉ biết nói vậy.

“Vậy bây giờ còn có cái gì?” Không nghĩ tới một chuyến mà tay không đi về, khách hàng hỏi.Chu Linh trả lời: “Còn có cơm chiên, cơm chiên trên thực đơn đều còn.”

“Cơm chiên? Cũng được đi, cho tôi một phần cơm chiên ốc đồng, củ cải miếng cho nhiều một chút.”

“Được.”

Trong lều, Nguyễn Miên Man bắt đầu chiên cơm.Vì tiết kiệm thời gian, những khách hàng gọi cùng một loại cơm chiên, cô liền trực tiếp chiên một nồi to, sau đó để vào trong bồn lớn, tự nhiên không nghĩ chờ khách hàng tới chọn mua.

“Có mệt hay không?” Tư Cảnh Lâm thấy cô chuẩn bị từ lúc trời tối tới hiện tại đều không ngừng lại, lấy khăn lau trên trán cho cô, đem một lọ sữa chua Dâu Tây đưa đến bên môi cô.

Vẫn luôn đứng cạnh bệ bếp nên người khó tránh khỏi việc mất nước, Nguyễn Miên Man liền ngậm ống hút uống lên hai ngụm sữa chua Dâu Tây, lắc đầu tỏ vẻ không mệt.

Mặc dù ở trong lều, cũng có thể nghe được âm nhạc bên ngoài, tiếng cười đùa, thanh â gọi mời của các sạp hàng, làm Nguyễn Miên Man cảm nhận được sự náo nhiệt cùng vui vẻ của lễ hội ẩm thực.Như được cảm nhiễm từ không khí xung quanh, tâm tình cô vốn vui vẻ, hơn nữa khách hàng tới ăn món cô làm, đều phải khen mấy câu, lúc này đúng là cô không cảm thấy mệt.

“Anh có đói bụng không? Có muốn ăn cơm chiên hay không?” Nhớ tới bọn họ cũng chỉ ăn chút tôm hùm đất cùng đậu phộng, còn không có ăn bữa cơm chiều hẳn hoi, Nguyễn Miên Man nghiêng đầu hỏi.

Tư Cảnh Lâm giơ tay đem sợi tóc dừng trên má cô vén ra sau tai, nói: “Anh không đói bụng, nhưng em đó, có muốn ăn chén cơm nghỉ ngơi một lúc hay không?”

Nguyễn Miên Man đối với cơm mình chiên không có hứng thú nhiều lắm, ngược lại càng muốn nếm món ăn ở các quầy hàng khác.

Cô hướng ra phía ngoài nhìn một cái, thấy khách hàng tới ngày càng nhiều, nhẹ giọng nói: “Dựa theo số lượng khách này, nguyên liệu còn lại phỏng chừng chỉ có thể bán được tới khoảng 10 giờ, chờ đóng cửa, chúng ta đi dạo mấy quầy hàng khác được không?”

“Được.” Tư Cảnh Lâm sao có thể nói không được.

Quyết định xong, Nguyễn Miên Man chiên cơm càng thêm ra sức, muốn nhanh bán xong đóng cửa, sau đó đi chơi.

Mặc dù không có tôm hùm đất và đậu phộng nấu nước muối, quầy hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc vẫn rất nhiều người, bởi vì mùi hương cơm chiên, cũng rất hấp dẫn, đặc biệt là đối với người chưa từng nếm qua.

Một đôi tình nhân đi dạo đến phụ cận, nhìn đến quầy hàng phía trước người vây quanh không ít, chạy nhanh tới muốn nhìn xem là bán gì ngon.

“Cái gì , thế nhưng là bán cơm chiên!” Tiến đến gần, phát hiện là quán cơm chiên, cô gái rất thất vọng.

So với cô gái thất vọng, chàng trai lại cảm thấy cơm chiên này ngửi cũng rất thơm, muốn ăn thử một chén.

“Không phải chứ? Ở đây nhiều món ăn như vậy, anh thế nhưng muốn ăn cơm chiên?” vẻ mặt cô gái không thể lý giải được mà nhìn người yêu.

Theo ý cô, tới lễ hội ẩm thực tự nhiên là muốn nếm thử những món trước kia chưa ăn qua, những món bình thường lại dễ no bụng, hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy xét của cô.

“Cơm chiên này ngửi rất thơm, vừa lúc phía trước đều ăn mấy món không no bụng, anh muốn ăn một chén.”

Đây đại khái chính là suy nghĩ khác biệt giữa nam và nữ, tựa như lúc trước có nhân viên giao cơm nào đó có nói giỡn, giao cơm nhiều năm như vậy, hắn tổng kết ra một cái kinh nghiệm, đó chính là đàn ông đặt cơm hộp là vì lấp đầy bụng, chủ yếu đặt cơm, mì, linh tinh, mà phụ nữ phần lớn lại là vì thỏa mãn ham muốn ăn uống, đặt trà sữa, đồ chiên, nướng BBQ, gà rán.. đồ ăn vặt linh tinh.

Giữa tình nhân, vốn nên bao dung, nhân nhượng lẫn nhau, cô gái thấy người yêu muốn ăn thật, cuối cùng vẫn là đi xếp hàng cùng.Chờ đến phiên bọn họ, chàng trai gọi một phần cơm chiên tôm bóc vỏ, sau đó quay đầu hỏi bạn gái: “Em muốn ăn cái gì?”

Tuy rằng đứng lại gần, cơm chiên nhà này ngửi càng thơm hơn, nhưng cô gái vẫn kiên trì với suy nghĩ của mình.Cô lắc đầu nói: “Em không ăn.”

Vài phút sau, bọn họ bưng cơm chiên từ trong đoàn người rời đi, vừa lúc ở phụ cận tìm được một chỗ ngồi.

“Cơm chiên nhà này thơm thật, ăn lên càng thơm, ngay cả củ cải ăn kèm cũng ngon như vậy, quả thực tuyệt!”

“Đúng vậy, tôi cảm thấy cơm chiên tóp mỡ nhà này hương vị quả thực quá tốt, ngày mai muốn mang ông nội của tôi lại đây nếm thử, nghe ba nói, ông đặc biệt thích ăn tóp mỡ.”

“Phía trước cậu gọi cơm chiên tóp mỡ, tôi còn có chút định kiến, không nghĩ tới lại ăn ngon như vậy, tóp mỡ vừa thơm vừa giòn, ăn lên mỡ mà không ngán, ngược lại cắn một chút miệng tràn đầy cảm giác trơn mềm, quá sung sướng!”

“Tôi cũng không nghĩ tới sẽ ăn ngon như vậy, chủ yếu là muốn nếm thử chút mới mẻ.”

“Trong tiệm còn có rất nhiều loại cơm chiên, đáng tiếc đã ăn no, bằng không đúng là muốn lại nếm thử những loại khác.”

“Ngày mai lại đến, dù sao còn có vài ngày nữa, không vội.”

“Cậu nói đúng……”

Đôi tình nhân nghe được người bàn bên cạnh nói chuyện phiếm, chàng trai càng thêm chờ mong hương vị của cơm chiên trong tay, cô gái nghe bọn họ nói lại có điểm thèm.

Cơm chiên tóp mỡ ăn ngon như vậy sao?Cô gái khi còn nhỏ đã từng ăn qua, hiện tại sớm đã quên hương vị của nó nên có chút hoài nghi.

Hai người ngồi xuống, chàng trai gắp lên một con tôm bóc vỏ đưa đến bên miệng bạn gái: “A —— không ăn cơm chiên thì nếm thử xem tôm thế nào.”

Tôm là món mà hầu hết mọi người đều thích ăn, cô gái cũng không ngoại lệ.Cô há mồm ăn con tôm bóc vỏ kia, nhẹ nhàng nhai nuốt, tức khắc trong miệng tràn đầy vị tôm bóc vỏ thơm ngon.

“Tôm này tươi quá, vị cũng ngon.”

Nghe được lời nói, chàng trai một bên lại kẹp lên một con tôm bóc vỏ đút cho bạn gái một bên nói: “Cơm chiên cũng rất thơm, so với tưởng tượng của anh còn ngon hơn, hơn nữa phân lượng nguyên liệu thật sự đủ, em xem, còn có rất nhiều tôm.”

Cô gái nhìn tôm bóc vỏ trong hộp cơm, gật đầu nói: “Nhà này thật sự rất được.”

“Em nếm thử một ngụm đồ ăn này đi, anh cảm thấy trừ bỏ bên ngoài có chút cay, hương vị quả thực không thể bắt bẻ.” Chàng trai lại kẹp lên một miếng củ cải bón cho bạn gái.

Cô há mồm tiếp được, hương vị giòn nộn, chua ngọt mang chút cay làm cô có loại cảm giác trước mắt sáng ngời.

Ăn ngon!

“Độ cay này không tính là cay, hương vị thật sự tốt!” Cô gái lúc trước còn không vui khi bạn trai mua cơm chiên, lúc này lại cảm thấy phát hiện cơm chiên nhà này như phát hiện được kho báu vậy.

Cô nói xong, chính mình rút ra một đôi đũa từ ống đũa trên bàn, gắp củ cải cùng tôm bóc vỏ trong chén bạn trai ăn.

“Em nếm một ngụm cơm, cơm chiên cũng đặc biệt ngon, vừa thơm vừa dẻo.” Bạn trai thấy cô chủ động ăn, cầm lấy cái muỗng múc miếng cơm bón qua.

Do dự một giây, cô gái há mồm ăn muỗng cơm kia, rốt cuộc hiểu vì sao một quán cơm chiên lại có nhiều người xếp hàng như vậy.

Cơm chiên tôm bóc vỏ thiên về thanh đạm, ăn lên hàm tiên ngon miệng, phối hợp với rau dưa bên trong, ăn lên còn có chút đưa cơm, ngon nhất chính là cơm, tuy rằng không hấp dẫn bằng thịt tôm phấn nộn, nhưng càng nhai càng thơm, làm người ta căn bản dừng không được.

“Em muốn nếm thử cơm chiên tóp mỡ bọn họ nói.” Nuốt xuống miếng cơm chiên tôm bóc vỏ trong miệng, cô gái liếc bạn trai một cái, nhỏ giọng nói.

Hiển nhiên, cô vì lúc trước không đồng ý ăn cơm chiên, hiện tại lại muốn ăn nên cảm thấy ngượng ngùng.Nhưng một người bạn trai tiêu chuẩn, khẳng định là không thể nhằm vào lúc bạn gái yếu thế.Hắn tỏ vẻ căn bản không nhớ rõ chuyện phát sinh phía trước, đem hộp cơm chiên tôm bóc vỏ đẩy đến trước mặt cô, thập phần tự nhiên mà đứng dậy nói: “Em ăn trước, anh đi mua cho em.”

Nhìn theo bạn trai đi xếp hàng một lần nữa, cô gái cầm cái muỗng trong lòng tràn đầy ngọt ngào.Lều, Nguyễn Miên Man mới vừa chiên ra một nồi cơm chiên tóp mỡ, hắn đi qua vừa lúc mua được, rất nhanh liền trở lại chỗ ngồi: “Tới đây.”

Cơm chiên tóp mỡ mới ra nồi tản mát ra hương khí mê người, tóp mỡ cùng cơm chiên vàng ruộm, dưới ánh đèn thoạt nhìn hấp dẫn vô hạn.Cô gái gắp lên một miếng tóp mỡ đưa vào trong miệng, một ngụm cắn xuống, phát ra tiếng kêu thanh thúy, lại nhai hai cái, vừa thơm vừa giòn, ăn ngon đến đôi mắt cô đều nheo lại.

Nuốt xuống tóp mỡ, lại ăn cùng cơm chiên, cô gái nhịn không được nói: “Không nghĩ tới cơm chiên cũng có thể ăn ngon như vậy, so sánh như vậy, cơm chiên trong nhà ăn trường học chúng ta đúng là không nuốt nổi.”

“Nếu thích ngày mai chúng ta lại qua đây ăn, nghe nói nhà bọn họ còn bán tôm hùm đất, đậu phộng nấu nước muối, nhưng bởi vì hương vị quá ngon, đã sớm bán hết rồi.”

“Được, ngày mai chúng ta tới sớm một chút!”

Cũng không phải chỉ mình cô gái này, đại bộ phận chưa ăn qua cơm chiên tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đều sẽ có suy nghĩ cơm chiên có cái gì mà ngon.

Cũng không phải đối với cơm chiên có thành kiến, mà là đi lễ hội ẩm thực, quá nhiều món ăn, tỷ như đồ nướng BBQ, hải sản, mì lạnh, sườn dê, thịt lừa, trà sữa, đậu hủ thúi, bánh rán giò cháo quẩy, bánh quai trèo……So sánh ra, cơm chiên thật sự quá bình thường.

Mà có một ít người bị mùi hương hấp dẫn tới, nhìn thấy Nguyễn Miên Man một lần chiên ra một nồi to như vậy, không tránh được hoài nghi ngon vậy sao.

Lúc này, một nhà ba người xếp ở cuối hàng ngũ, người mẹ còn nhịn không được nhỏ giọng nói: “Chạy đến lễ hội ẩm thực ăn cơm chiên, có phải có chút ngốc hay không?”

“Nào có, anh nghe bọn họ nói, cơm chiên nhà này hương vị đặc biệt ngon.”

“Ngửi thật ra rất hương, nhưng chiên một lúc một nồi to như vậy. Hương vị có thể tốt sao?”

“Vậy càng chứng tỏ trù nghệ bà chủ tốt, em xem, nồi to thế mà cũng có thể hất lên cao vậy.” Người bố nói xong, nói với con trai, “Con trai, muốn ăn cơm chiên chứ?”

Ngửi mùi cơm chiên cậu bé gật đầu nói: “Muốn ạ!”

Thấy con trai cùng chồng đều muốn ăn, người mẹ cũng không nói cái gì nữa.Sợ ăn không hết, một nhà ba người chỉ gọi hai phần cơm chiên, một phần cơm chiên Dương Châu thích hợp cho trẻ con, một phần cơm chiên ốc đồng.

Ngồi xuống, gười mẹ nhịn không được nói: “Đây là lần đầu nghe nói tới cơm chiên ốc đồng, sao anh lại mua cái món kỳ quái như vậy.”

“Không phải vừa lúc có sẵn không cần chờ sao.” Người bố cười ha ha, không nói thẳng là hắn ngửi mùi nên muốn nếm thức ăn tươi.

Hai người nói chuyện phiếm, con trai đã tự mình cầm lấy cái muỗng ăn một thìa cơm tô, một bên ăn một bên phồng lên gương mặt nói: “Ngon ngon!”

Thấy con trai đã bắt đầu ăn, người mẹ cũng không rảnh để ý chồng mình, mà là cầm lấy chiếc đũa chuẩn bị gắp cà rốt trong cơm chiên để ăn.Cô mới gắp lên một miếng cà rốt đưa vào trong miệng, con trai đã kêu lên: “Mẹ ăn cơm của bố ý, đừng ăn cơm con, con có thể ăn hết!”

“A! Mẹ ăn cà rốt mà, không phải con không thích ăn cái này sao?”

Đâu chỉ là không thích ăn, quả thực là bắt cậu bé ăn như là ăn thuốc độc không bằng, mỗi lần đều khóc đến khàn giọng, người mẹ thử các loại phương pháp đều không có kết quả, lúc này mới không ép con ăn.

“Cái này ăn ngon!” Cậu con trai nói xong, dùng cái muỗng lại ăn một miếng to, bên trong có không ít cà rốt.

“Ai nha! Chồng mau xem, con trai chúng ta ăn cà rốt!” Người mẹ cao hứng nói.

Đã ăn hai khẩu cơm chiên ốc đồng vẻ mặt người chồng bình tĩnh nói: “Bình thường, cơm chiên nhà này ăn quá ngon, con trai ăn cũng không kỳ quái.” Nói xong, hắn lại ăn hai miếng cơm to liền, thịt ốc đồng hương cay sảng nộn cùng với cơm dẻo dai, quả thực là mỹ vị nhân gian.

Ăn ngon như vậy sao?Nhìn thấy một lớn một nhỏ mới vừa rồi rõ ràng ăn không ít đồ ăn vặt, mà hiện lại giống như một ngày không được ăn cơm, ăn ngấu ăn nghiến, người mẹ tò mò mà cầm lấy một cái muỗng, nếm một ngụm cơm chiên của chồng.

Ăn ngon, ăn ngon thật!Cơm chiên vào miệng, cô lập tức liền có đáp án.

Cuối cùng, vốn đang sợ hai phần ăn không hết, một nhà ba người tổng cộng mua bốn phần cơm chiên, ăn đến bụng ba người tròn xoe, sợ là lại ăn không vô những món khác.

Hơn 9 giờ rưỡi, phát hiện nguyên liệu nấu ăn còn lại chỉ có thể chiên hai nồi cơm nữa thôi Nguyễn Miên Man nói cho Chu Linh, để chị cùng khách hàng đợi ngoài cửa nói một tiếng.

Nghe thân thích bằng hữu giới thiệu mà mò qua, khách hàng nghe nói cơm chiên cũng chuẩn bị bán hết rồi, nhịn không được than thỏ: “Nhà các cô sao lại thế này? Này còn chưa tới 10 giờ, tôm hùm đất cùng đậu phộng bán hết thì thôi, như thế nào đến cơm chiên cũng bán hết rồi.””Đã tới đây đợi, hiện tại thế nhưng không ăn được, quá tra tấn người ta!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN