Xuyên Thành Thư Ký Khổ Bức Trong Truyện Bá Tổng - Chương 42: Lên Án Trên Weibo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
23


Xuyên Thành Thư Ký Khổ Bức Trong Truyện Bá Tổng


Chương 42: Lên Án Trên Weibo


Mọi người đều biết, trong những năm gần đây, việc “lên án trên Weibo” đang phổ biến trong thế giới tiểu thuyết tổng tài bá đạo – Tức là dùng Weibo để xử đẹp tổng tài bá đạo.

Đại khái là nhân vật chính hoặc là vật hi sinh nào đó sẽ tung bê bối của tổng tài bá đạo lên Weibo -> Tổng tài bá đạo sẽ bị giang cư mận mắng đến mức lên cả hot search -> Cổ phiếu công ty của tổng tài bá đạo giảm mạnh -> Các tổng tài bá đạo luôn âm mưu thủ đoạn lại bị cư dân mạng chửi đến mức sứt đầu mẻ trán, phẫn nộ bóp nát ly thủy tinh trong tay.
Trong thế giới tiểu thuyết, có là gia đình giàu có hay gia đình quyền thế thì cũng phải chịu thua lực lượng quần chúng, công ty đứng đầu Trung Quốc gì gì đó cũng có thể bị cư dân mạng chửi đến mức phá sản chỉ trong vòng một phút.

Nói cách khác, nếu bị cư dân mạng chửi thì bạn chỉ có chết, nhưng nếu họ đã yêu bạn rồi thì bạn sẽ sống nhăn răng.

Khỏi cần quan tâm nhân vật chính làm gì, cứ livestream là đã có cả chục tỷ đơn hàng đến tay, chẳng trách sao mà đến tổng tài bá đạo cũng muốn làm người nổi tiếng.

Vì lẽ đó, ngày nào các tổng tài bá đạo, phu nhân, tiểu thư, nhà khoa học, thậm chí đến cả thượng tướng ở tinh tế gì gì đó cũng lên hot search bôi đen nhau, tranh giành vị trí Center đến mức đầu rơi máu chảy, hệt như những minh tinh vậy, xét theo một ý nghĩa nào đó thì logic này cũng khá là nhất quán.
Yến Đôn là dân đi làm mà còn bị bôi đen vài lần, cậu cũng bắt đầu nóng máu lên muốn phản kích, thế nên cậu cũng khiến cho Hoa Đại Mạo lên hot search luôn.

Để anh ta tự trải nghiệm cái cảm giác bị “Weibo lên án”.
Đoạn ghi âm “tự lật tẩy mình” của Hoa Đại Mạo bị đăng lên trên mạng, dưới sự khống chế của Ngạn thị, nó cứ thế lao thẳng lên hạng nhất hot search, trở thành đề tài nóng hôi hổi # Hoa Đại Mạo hãm hại Yến Đôn #.
Kết hợp với hot search trước đó không lâu, quần chúng ai nấy đều phải ngơ ngác.
Không phải bảo Yến Đôn là gián điệp thương mại hả?
Kết quả là chưa đến hai ngày trước, Yến Đôn xuất hiện tại bữa tiệc rượu, được Ngạn Trì bảo vệ.

Ngạn Trì bảo vệ Yến Đôn cứ như đang bảo vệ con nhỏ vậy, hắn còn lên án một cách mạnh mẽ rằng, “Tên gay chết tiệt, đừng tưởng là tôi không biết anh đang nghĩ gì! Nếu anh muốn chơi thì đi tìm MB đi.

Đừng có đụng vào Tiểu Yến của tôi”.

Mọi người còn tưởng là Ngạn Trì và Hoa Đại Mạo tranh giành người yêu.

Bây giờ câu nói của Hoa Đại Mạo với Yến Đôn lại bị tuồn ra, “Cậu chỉ cần ngoan ngoãn đến bên cạnh tôi, tôi sẽ lấy lại sự trong sạch cho cậu ngay lập tức”, khiến mọi người không khỏi hoang mang:
Chẳng lẽ — Hoa Đại Mạo muốn làm gì Yến Đôn nhưng cậu lại không nghe theo, cho nên Hoa Đại Mạo mới dùng thủ đoạn bỉ ổi này để đổ tội cho Yến Đôn, ép cậu phải khuất phục? Ngạn Trì nhìn thấu thủ đoạn của Hoa Đại Mạo nên mới nhảy ra bảo vệ Yến Đôn?
Bạch Lệ Tô nhìn tình hình dư luận, ngay lập tức khuyên bảo Ngạn Trì: “Bây giờ là thời cơ tốt nhất để rửa sạch cái danh ‘gay kín’ của anh đó ạ!”
Thư kí Chu ở bên cạnh cũng cổ vũ, nói đỡ giúp Bạch Lệ Tô.
Ngạn Trì phát huy chức năng của nam chính ngâu si, hắn bị nữ phụ ác độc dắt mũi, phát ra thông báo rằng mình và Yến Đôn chỉ có quan hệ cấp trên – cấp dưới, sự săn sóc của hắn đối với cậu chỉ xuất phát từ đạo đức và chính nghĩa mà thôi.

Bây giờ hắn đang hẹn hò với Bạch Lệ Tô, kính mong giới truyền thông ngừng tung tin đồn liên quan đến đời sống tình cảm của hắn, nếu không thì hắn sẽ đăng thư của luật sư lên.
Bạch Lệ Tô làm lụng cực khổ bấy lâu, cuối cùng cũng chiếm được thân phận bạn gái của Ngạn Trì, trong lòng cô cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm: Tiến gần hơn một bước đến sự thành công của nhiệm vụ rồi!
Chẳng qua giang cư mận đã ăn dưa no nê, thấy vậy thì nghĩ: Không phải trước đó còn bảo Bạch Lệ Tô cắm sừng Ngạn Trì với thiếu gia Từ hả? Sau đó còn bảo Ngạn Trì là gay nữa? Xong bây giờ Ngạn Trì lại thừa nhận địa vị bạn gái của Bạch Lệ Tô?
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, không ai rõ đầu đuôi ra sao.
Hoa Đại Mạo bị chơi một vố thì hết sức phẫn nộ, nhưng anh ta cũng không định để Ngạn Trì sống thoải mái, bèn sai seeder làm loạn lên, bảo Ngạn Trì là gay, có dính líu với Yến Đôn, bây giờ thừa nhận Bạch Lệ Tô là để che giấu tính hướng.
So với việc “Ngạn Trì và Bạch Lệ Tô yêu đương bình thường, Yến Đôn chỉ là cấp dưới mà hắn quan tâm”, thì câu chuyện “Ngạn Trì và Yến Đôn là tổng tài bá đạo và thư kí xinh đẹp, tổng tài bá đạo gay kín thuê nữ minh tinh Bạch Lệ Tô để tung hỏa mù” thú vị hơn hẳn, nên đương nhiên là nó sẽ được lan truyền rộng rãi hơn.

Suy cho cùng thì công chúng đều thích mấy câu chuyện mới lạ và thú vị mà.
Vì lẽ đó, trên các nền tảng ăn dưa của giang cư mận, phiên bản được lưu truyền rộng rãi nhất là: Tổng tài bá đạo Ngạn Trì thích cậu thư kí xinh đẹp Yến Đôn, vì cậu mà hắn sản xuất một chương trình giải trí, trả lương một triệu một năm.

Trong một lần hẹn hò, cảnh Ngạn Trì và Yến Đôn ngọt ngào đút bánh ngọt cho nhau bị chụp lại.

Để che giấu mối quan hệ này, Ngạn Trì tìm đến Bạch Lệ Tô để làm lá chắn, để cô giả làm bạn gái hắn.

Song, khi Yến Đôn lên chương trình thì cậu lại thu hút ánh mắt của nhiều người hơn.

Công tử lẳng lơ Hoa Đại Mạo cũng để ý đến Yến Đôn.

Nhưng Yến Đôn lại không chịu nghe lời.

Hoa Đại Mạo bèn sử dụng kế sách để ép cậu phải tuân theo, Ngạn Trì tức giận vì lam nhan, xảy ra mâu thuẫn với Hoa Đại Mạo tại tiệc thử rượu ngay trước mặt tất cả mọi người…
Yến Đôn nhìn phiên bản này mà cũng phải trợn mắt há mồm: Sao mà giang cư mận ảo tưởng ra được một cái kịch bản máu chó như vậy chớ?
Nhân viên chăm sóc khách hàng online giải đáp nghi vấn: Thật ra nội dung gốc của bộ truyện này là như vậy đó ạ.

Cư dân mạng ảo tưởng như thế không có vấn đề gì cả.

Người có vấn đề là cậu đó, thưa quý khách.
Yến Đôn: …
Yến Đôn cũng không phải là nhân vật thụ chính vạn người mê trong tiểu thuyết gốc, đương nhiên là cậu có lối suy nghĩ của riêng mình.

Thế nhưng sức mạnh của kịch bản lại vô cùng mạnh mẽ, không hiểu sao mà cậu vẫn trở thành trung tâm của xì-căng-đan, thành nhân vật chính trong truyện tổng tài bá đạo và thư kí xinh đẹp.
Cậu không khỏi ngửa mặt lên trời mà thở dài: Khổ quá! Sao mình lại là vạn người mê cơ chứ?
Nếu Yến Đôn là nhân vật thụ chính vạn người mê thật thì đương nhiên cậu sẽ hưởng thụ việc nhận được muôn vàn sự yêu thương, có nhiều cư dân mạng chửi té tát cái tên Hoa Đại Mạo giúp cậu.

Việc Hoa Đại Mạo hãm hại Yến Đôn có thể xem như là không thể tha thứ được ở trên mạng, thế nhưng theo pháp luật thì lại không như thế.

Có sự che chở của kịch bản, bất kể là chuyển khoản năm trăm nghìn, hay là mạo danh hòm thư của Yến Đôn, thì anh ta đều không để lại bất cứ dấu vết gì.

Dựa theo thiết lập của thế giới này, kĩ thuật của hacker Cố Cố vẫn là đỉnh nhất, ngay cả cảnh sát cũng không có biện pháp nào.

Vì lẽ đó, chỉ cần Hoa Đại Mạo sống chết không chịu nhận là mình làm thì cũng chẳng ai khởi tố anh ta được.
Đó là lí do mà Hoa Đại Mạo vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, nói với ống kính rằng: “Tôi dám nói rằng tôi chưa làm gì.

Nếu không thì sao cảnh sát vẫn chưa bắt tôi?”
Một kẻ cuồng phạm pháp tự tin như vậy đấy.
Song, đây vẫn là một thế giới có thể bị khống chế bởi Weibo, Hoa Đại Mạo bị cư dân mạng chửi rủa, giá cổ phiếu của Hoa thị cũng đi xuống theo, anh ta vô cùng đau đầu, cũng không đi truy cứu Yến Đôn nữa.
Yến Đôn được chứng minh là trong sạch, cậu lại quay về làm cho Ngạn thị.

Thế nhưng, từ trên xuống dưới Ngạn thị có ít nhất 90% người đã thấy tin đồn “tổng tài bá đạo và thư kí xinh đẹp”, ánh mắt họ nhìn Yến Đôn đều có vẻ mập mờ, ai cũng cảm thấy cậu thật sự là thư kí xinh đẹp của tổng tài bá đạo.
Nhưng vì Yến Đôn có hào quang nhân vật chính trên người nên phần lớn mọi người cũng không khinh thường cậu, trái lại họ còn tán thưởng: “Cậu ấy thực sự rất xinh trai á, tui mà là tổng tài bá đạo thì tui cũng muốn bao nuôi cậu ấy”.

Ở một diễn biến khác, lần nào Bạch Lệ Tô nghênh ngang đến đây để khoe ân ái đặng củng cố vị trí “chính cung” thì cô cũng nhận được vô số ánh mắt cảm thông: Một nữ minh tinh khỏe mạnh, trẻ tuổi lại còn xinh đẹp, sao lại đi làm lá chắn* vậy chứ?
(gốc là đồng thê: những người chuyên kết hôn với người đồng tính để giúp che giấu tính hướng)
Yến Đôn vẫn không quen với việc bị mọi người bàn tán, tuy ai nấy đều là người trưởng thành, có nói cũng không nói thẳng mặt, thế nhưng bị người ta nói sau lưng cũng chẳng thoải mái gì.

Yến Đôn chỉ có thể cố gắng làm quen, bởi vì nhân viên chăm sóc khách hàng có nói: Nếu đã là nhân vật thụ chính, vậy thì chắc chắn sẽ phải trở thành trung tâm của đám đông.
Yên Đôn cảm thán hết sức, thật ra cậu vẫn quen làm một thư kí ẩn dật, một người vô hình chăm chỉ làm việc hơn.

Hơn cả việc làm Mary Sue, cậu muốn làm một nhân vật qua đường hơn.
Vừa trở về công ty, Yến Đôn lại nhớ đến cậu Tiểu Tề luôn đối chọi gay gắt với mình, cậu cảm thấy có phần mỏi mệt.
Mà lúc bấy giờ, Tiểu Tề cũng thấy hơi bị mợt mỏi: What?? Mình tưởng Yến Đôn là thư kí nhỏ của Ngạn Trì thôi chứ, kết quả cậu ta lại là cục cưng nhỏ của Ngạn Trì luôn?
Tiểu Tề vẫn không rõ lắm, cậu ta vội vàng đi tìm thư kí Chu để dò la tin tức.

Thật ra thư kí Chu cũng không biết chính xác tại sao lại thành ra như vậy, nhưng anh ta vẫn tin rằng Yến Đôn bán mông nên mới vượt qua được mình, vì lẽ đó, thư kí Chu bèn ám chỉ cho Tiểu Tề rằng tin đồn là thật: “Đang yên đang lành, sao cậu Tảo lại sắp xếp nhiều đối tượng xem mắt như vậy cho cậu Trì chứ? Tại sao cậu Trì đi xem mắt lại còn dắt Yến Đôn theo? Vì sao sau khi tai tiếng bùng ra, cậu Tảo lại điều Yến Đôn đến văn phòng Chủ tịch? Vì sao phản ứng đầu tiên của các quản lí cấp cao là bảo vệ Yến Đôn khi cậu ta bị lên án tiết lộ bí mật của công ty? Vì sao vậy? Why?”
Tiểu Tề nghe vậy, ngay tức khắc hiểu ra ngay, Ngạn Tảo và Ngạn Trì có thái độ khác biệt đối với Yến Đôn, không giống như đang đối xử với một cấp dưới bình thường.
Thấy sắc mặt của Tiểu Tề thay đổi, thư kí Chu biết ngay là cậu ta cũng tin rồi, anh ta bèn nở nụ cười méo xệch: “Cậu xem, có phải cái cậu Yến Đôn này rất là lợi hại không?”
“Cái này mà gọi là ‘lợi hại’ á?” Tiểu Tề lắc đầu, “Đây gọi là trâu bò!”
Phải biết rằng Ngạn Trì như tờ giấy trắng không dính bụi bẩn suốt nhiều năm qua, có người nghi ngờ hắn ta là gay, cũng có người đoán rằng tính tình hắn ta lạnh nhạt, bây giờ tự dưng lòi ra một cậu thư kí nhỏ ở bên cạnh, câu được trái tim của hắn.

Không phải trâu bò thì là gì?
Nghĩ tới nghĩ lui, việc Yến Đôn lấy lòng Ngạn Tảo, căn bản không phải vì muốn làm thư kí cho Ngạn Tảo, mà là cậu muốn hướng về phía Ngạn Tảo.

Tiểu Tề đột nhiên ngẫm lại, cậu ta nhận ra bản thân mình đã đâm đầu vào ngõ cụt, cứ tưởng Yến Đôn muốn tranh giành vị trí thư kí với mình.

Tiểu Tề đã hóng hớt mấy hôm nay, nên cậu ta biết rằng Yến Đôn ở bên cạnh Ngạn Trì hưởng lương cả triệu một năm.

Tiểu Tề ngẫm nghĩ: Cậu ta có lương một triệu một năm thì thèm cái vị trí của mình làm gì? Cậu ta có ngu đâu!
Đờ mờ!
Bậy rồi!
Bậy hết rồi!
Hai chân của Tiểu Tề bắt đầu run lên: Mợ ơi, thế chẳng phải hồi trước mình đã đắc tội phu nhân của cậu hai rồi sao?
Yến Đôn nghỉ phép xong thì lại đi làm, cậu vừa mới đến văn phòng Chủ tịch thì đã gặp Tiểu Tề, cậu trở nên đề phòng ngay tắp lự, nghĩ thầm không lẽ phải đón lấy một trận đánh ác liệt à? Nào ngờ Tiểu Tề lại nở nụ cười toe toét: “Bên ngoài trời đang mưa hả, gió có lớn không? Cậu có lạnh không?”
Vốn là Yến Đôn chẳng lạnh đâu, nhưng nhìn nụ cười giả trân của Tiểu Tề thì tự dưng lại rùng mình một cái.
Tiểu Tề thấy Yến Đôn run run, bèn nói: “Lạnh rồi đúng không? Lại đây, uống tách cà phê nóng nè.”
Yến Đôn nhìn tách cà phê đen như mực mà Tiểu Tề đưa đến, nghi ngờ trong lòng: Chẳng lẽ là bỏ độc?

Chẳng qua Yến Đôn nhanh chóng lắc đầu: Đây cũng có phải là tiểu thuyết cung đấu đâu! Ai mà lại bỏ độc không có lí do chứ?
Yến Đôn hớp một ngụm cà phê, cậu nhìn Tiểu Tề một cách dè dặt: “Thư kí Tề này…”
Tiểu Tề khoát tay, cười nói: “Ây da, sao lại khách khí thế? Cậu cứ gọi tôi là Tiểu Tề như mọi người là được rồi!”
Yến Đôn ngơ ngác: Cà phê không có độc thật đâu nhỉ?
Tiểu Tề lại tỏ thái độ chân thành, ra điều có lỗi mà nói: “Chuyện hồi trước là do tôi hiểu lầm cậu.

Tôi tưởng cậu có ác ý, bán đứng công ty, nên tôi mới nói này kia với cậu.

Thực ra tôi cũng không thật sự muốn tổn thương cậu.

Bây giờ biết cậu bị hãm hại rồi, lương tâm của tôi thật sự rất bứt rứt.

Tôi đã suy nghĩ vài ngày rồi, có phải mình đã đối xử với cậu quá khắc nghiệt không? Có phải có hơi quá đáng không? Hi vọng cậu có thể tha thứ cho tôi!”
Yến Đôn bị câu giải thích bất thình lình của Tiểu Tề làm cho ngây ngẩn luôn.

Thế nhưng người ta có câu “đánh kẻ chạy đi, không đánh người chạy lại”.

Lúc đó, khi Yến Đôn bị vu oan là bán đứng Ngạn thị, rất nhiều người đã châm chọc và lạnh nhạt với cậu.

Tiểu Tề là một trong số đó, nhưng cậu ta cũng là người duy nhất đến giải thích với cậu.

Điều này khiến Yến Đôn vẫn có phần dễ chịu.

Cậu bèn mỉm cười, nói: “Thư kí Tề nói gì vậy? Khi đó có nhiều chứng cứ chống lại tôi như thế, nghi ngờ tôi cũng phải thôi.

Nếu đã làm sáng tỏ hiểu lầm rồi, vậy thì về sau vẫn là đồng nghiệp tốt.”
Tiểu Tề thầm thở ra nhẹ nhõm, nghĩ bụng, tuy không biết Yến Đôn có tha thứ cho mình thật hay không, thế nhưng ngoài mặt thì vẫn bỏ qua rồi, về sau cứ cải thiện mối quan hệ từ từ là được.
Bây giờ cả thế giới đều biết đến vụ tai tiếng của Yến Đôn, theo lẽ tự nhiên thì bà Ngạn cũng có nghe nói đến.

Bà đã từng giả làm nhân viên vệ sinh để kiểm tra nhân phẩm của Yến Đôn, nên có ấn tượng không tệ với cậu.

Bây giờ lại nghe nói đến scandal này, bà Ngạn bèn chủ động đi gặp Ngạn Trì rồi hỏi hắn: “Chuyện của con với Yến Đôn có phải thật không? Nếu là đúng thì đừng có yêu đương dấm dúi nữa.

Bất kể là với Yến Đôn hay là với cái cô Bạch Lệ Tô kia thì cũng không công bằng.”
Vẻ mặt Ngạn Trì xấu hổ: “Bà nội, ngay cả bà mà cũng nghĩ… Con là một thằng gay chết tiệt hả?”
“Rồi rồi rồi, con không phải là gay chết tiệt, con là gay sống nhăn răng.” Bà Ngạn dùng giọng điệu dỗ trẻ con mà nói, “Bà nội văn minh lắm, không hề ngại gì việc này cả, con cũng đừng có bảo thủ như vậy! Thế giới bây giờ khác rồi, đồng tính luyến ái cũng có thể hạnh phúc mà.”
Ngạn Trì đau cả đầu: “K-Không phải thật mà… Con với Yến Đôn không phải như vậy!”
Bà Ngạn nửa tin nửa ngờ: “Vậy sao con lại đối xử tốt với cậu ấy đến thế?”
“Con…” Ngạn Trì nghẹn họng, “Con… Con cũng chẳng biết.”
Bà Ngạn thở dài: “Cái thằng nhóc này, từ bé đã học giỏi nhưng chẳng nhanh nhẹn gì cả.

EQ còn thấp nữa, e là con thích người ta mà bản thân còn không biết ấy?”
“Thích người ta mà bản thân còn không biết ấy ạ?” Ngạn Trì ngây ra như phỗng.
Bà Ngạn tiếp tục bảo: “Trước tiên con phải xác định tình cảm của mình trước đã.

Không thể lãng phí tình yêu được đâu.

Bây giờ Yến Đôn sẵn lòng thích con, con lại không đối xử với cậu ấy đàng hoàng, có khi về sau cậu ấy không thích con nữa đâu.

Đến lúc đó con cũng đừng có hối hận!”
Ngạn Trì ngớ ra: Hắn tin rằng Yến Đôn thích mình đấy.

Thế nhưng hắn thích Yến Đôn á?
Hồi trước hắn cho rằng Yến Đôn thích mình nên mới phải sa thải cậu.

Thế nhưng khi Yến Đôn thật sự bị tống đi thì Ngạn Trì lại thấy không thoải mái.

Tình cảm như thế, là thích sao?
Trong chốc lát, Ngạn Trì chợt bối rối không biết làm sao.
Yến Đôn không biết rằng ngay cả Ngạn Trì cũng hiểu lầm là mình có ý với hắn.

Bây giờ trong công ty cậu đang giữ thái độ kiểu “người trong sạch thì tự khắc trong sạch”.

Suy cho cùng, nếu cậu lớn tiếng nói “Tui và Ngạn Trì không có quan hệ bất chính nào hết”, thì mọi người cũng sẽ chẳng coi trọng, trái lại còn đổ thêm dầu vào vụ tai tiếng này, bàn tán càng dữ dội hơn, không bằng cậu xử lý kiểu thờ ơ cho rồi, đợi mọi chuyện chậm rãi qua đi…
Vả lại Yến Đôn còn có một suy nghĩ khác, cậu nghĩ nếu mình cưa Ngạn Tảo thành công rồi xác định quan hệ với anh, đồng thời Mary Sue cũng cố gắng tiếp xúc với Ngạn Trì, thì tin đồn sẽ tự động sụp đổ.
Nhắc đến việc phải cưa Ngạn Tảo…
Ánh mắt Yến Đôn có phần lơ đãng và trống rỗng mà nhìn về phía Ngạn Tảo.
Nhận ra tầm mắt của Yến Đôn, anh bèn cười với cậu: “Sao vậy, Nhóc Hiền Lành?”
Yến Đôn nuốt khan, cậu cố lấy dũng khí hỏi: “Ừm… Tôi rất cảm ơn anh đã giúp tôi rửa sạch oan ức.

Tôi đang định hỏi tối thứ bảy có thể mời anh bữa cơm hay không ạ?”
Yến Đôn cố ý nói “tối thứ bảy”, nhưng thật ra cậu có suy tính riêng, bởi vì cuối tuần này là — Đêm trước Giáng Sinh.
Nếu nói thẳng là “cùng nhau ăn tối vào đêm trước Giáng Sinh nhé” thì mập mờ quá.

Nói thứ bảy thì ổn hơn — Đây là do Bạch Lệ Tô dạy đó.
Yến Đôn không che giấu được sự hồi hộp và chờ mong trong mắt mình, cậu nhìn Ngạn Tảo một cách hết sức cẩn thận.
Ngạn Tảo nghĩ nghĩ rồi nói: “Tôi rất vui, cũng rất sẵn lòng, thế nhưng thứ bảy tôi có hẹn trước rồi.

Không thì hôm khác nhé?”
Yến Đôn là thư kí của Ngạn Tảo, nếu anh có công việc vào đêm trước Giáng Sinh thì chắc chắn là cậu sẽ biết.

Yến Đôn thấy Ngạn Tảo không phải làm việc nên mới lớn gan đi hỏi.

Bây giờ anh lại nói là đã có hẹn trước vào đêm trước Giáng Sinh, mà thân là thư kí, Yến Đôn lại không hay biết gì, vậy chắc chắn đó là lịch trình riêng tư.
Trái tim Yến Đôn vỡ vụn một chút:
Sếp Tảo thầm hẹn người khác vào đêm trước Giáng Sinh ư?
Là ai?
Nam hay nữ?
Tròn hay dẹt?
Trong khoảnh khắc, trái tim Yến Đôn như một hòn đá rơi vào trong nước, nặng trĩu đi từng chút một, chìm xuống mãi không ngừng, sự bất an cũng theo đó mà đè nặng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN