Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống
Chương 69: Công hội..... Thật tồi tàn
“Các cậu cần gì? “
Cô gái nói, khuôn mặt có chút tươi tỉnh lên
“A”
Hạo Thiên hơi bất ngờ thốt lên, khuôn mặt vẫn không biến sắc mặc dù bất ngờ. Cậu tiếp
“Cô làm gì ở đây vậy Lạc Hy? “
“Ah, là nhóc à!” Lạc Hy khuôn mặt rạng rỡ hẳn lên, chạy ra ôm lấy Hạo Thiên, cậu lấy tay gạt Lạc Hy ra và nói
“Cô làm gì ở đây vậy? Mà sao, một chi nhánh của công hội mà lại tồi tàn đến mức này chứ? ”
“Tôi đến đây với hội trưởng Hải Lão, ông ấy hiện đang trên lầu nói chuyện với hội trưởng phụ ở đây. Chúng tôi đến bàn về vấn đề của hội đây này” Lạc Hy trả lời
“Vậy, hiện giờ chúng tôi có thể gặp ông ấy không?” Sát La đứng bên cạnh lên tiếng
“Để tôi lên hỏi ông ấy đã? ” Lạc Hy nói, rồi quay lưng bỏ đi
“Lâm Phi, cậu đến xem bảng nhiệm vụ xem có gì được không?” Hạo Thiên ra chỉ thị
“Vâng”
………………….
Bên này, chỗ của Doãm Bằng và Dương Ngạn Vũ. Cả 2 người vẫn đang nói chuyện và uống rượu với nhau một cách say sưa.
“này, hiệu trưởng Doãn. Lúc nãy hình như tôi nghe không nhầm là đại tư lệnh hạng SSS đúng không?” Dương Ngạn Vũ nói
“Hức… Hức….. Ừ, ông không nghe nhầm đâu. Tên nhóc đó hạng SSS của hội Thiên Diệp đấy” Doãn Bằng nói, khuôn mặt đỏ ửng do rượu
“cái gì? Là thật sao? ” Dương Ngạn Vũ la lên
“Là thật! Chẳng lẻ ông không tin. Sau khi tên nhóc đó đánh thắng tôi mà ông còn không tin” Doãn Bằng ly rượu nói, uống một cái ực
“đúng là không tin không được mà! Đại tư lệnh đúng là quá khủng bố rồi. Không tin được đó chỉ là một tên nhóc mới 11, 12 tuổi”.Dương Ngạn Vũ thở dài
“Nó còn là đại thiếu gia của Đường gia nữa đấy. Còn mấy tên nhóc đi theo nó là con của mấy đại gia tộc không đấy. Đúng là toàn con ông cháu cha không mà” Doãn Bằng lại uống một ly rượu
“Quá nguy hiểm mà. Đại tư lệnh quá yêu nghiệt rồi” Dương Ngạn Vũ thán phục nói
“Đúng vậy. Sóng sau xô sóng trước là đây chứ đâu” Doãn Bằng cười nhẹ nói
………………………………
Lâm Phi trở lại với 1 tờ giấy cấp A, nói với Hạo Thiên
“chủ nhân. Ở đây chỉ có nhiệm vụ này là cao nhất rồi ạ”
Hạo Thiên cầm lấy tờ giấy xem sơ qua. Nhiệm vụ yêu cầu mạo hiểm giả đi hái 1 loại thuốc quý hiếm. Nằm ở một nơi sâu trong rừng ở phía Tây thành Phong Nguyệt, do ở đó có yêu thú lv 200 nên mới được xếp hạng A sao. Nực cười, dẹp mẹ luôn đi.
Hạo Thiên đưa tờ giấy cho mấy đứa nhóc rồi nói
“Các ngươi thích thì làm đi. À sẵn tiện bắt cho ta con yêu thúc ghi trong này luôn”
“Vâng. Mà bắt nó làm gì thế Boss” Trần Thống Trung thắc mắc nói
“Rồi các ngươi sẽ biết thôi! Mau đi đi” Hạo Thiên nói, đám nhóc nhanh chóng rời đi.
Lạc Hy lúc này từ dưới lầu đi xuống, cô nói
“Hội trưởng nói ông ta có thể lên cùng cậu, chúbg ta đi thôi”
Hạo Thiên gật đầu đi theo Lạc Hy, Sát La đi theo sát phía sau. Lên tầng trên cùng, đứng trước 1 cánh cửa tồi tàn, bụi bám đầy cửa, Hạo Thiên có chút ghê tởm. Đường đường là 1 chi nhánh của hội mà như vầy đây sao. Gõ cửa bước vào trong, Lạc Hy cuối đầu nói
“Hội trưởng, Hạo Thiên lên rồi”
Căn phòng rộng, có một tủ sách bên trái, 1 bộ bàn ghế salon bên phải và chính giữa gần sát tường là bàn làm việc với 2 cửa sổ phía sau. Hải Lão ngồi trên ghế lập tức đứng dậy, đối diện với ông thấy Hải Lão đứng dậy cũng lập tức đứng theo. Hải Lão tiến lại phía Hạo Thiên cười nói
“Chúng ta lại gặp nhau rồi, nhóc!”
“Vâng, lại gặp nhau rồi” Hạo Thiên cũng cười nhẹ nói
“A, đó chẳng phải là Sát La sao, hội trưởng của hội Sát Long” người đàn bà kia nói
“Vâng, chào mọi người” Sát La cũng gật đầu chào
“Cô có thể đi xuống rồi” Hải Lão nói với Lạc Hy
“Vâng” Lạc Hy gặp đầu đi khỏi
“đây đây, Hạo Thiên lại ghế ngồi đi” Hải Lão nói với Hạo Thiên, cậu đi theo, ngồi cùng ghế với Hải Lão, còn Sát La ngồi với người đã nói chuyện với Hải Lão. Ngồi xuống ghế, Hạo Thiên nói
“Người này là……. “
“A, cô ấy là Hải Vy, hội trưởng phụ ở đây và cũng là em gái của ta” Hải Lão giới thiệu. Người tên Hải Vỹ này có một thân hình cân đối, vòng 1 hơi to, cũng có thể được gọi là một BB, mái tóc vàng uốn quanh sau lưng, làn da trắng và khuôn mặt trẻ.
“Chào nhóc” Hải Vy cười nói
“Chào, tôi là Hạo Thiên” Hạo Thiên nói
“Vậy, cậu đến đây có chuyện gì không? ” Hải Lão nói
“À, có đấy. Tôi tính đến kiếm nhiệm vụ mà không có, và, sau khi thấy sự tồi tàn ở đây tôi lại muốn lên gặp ông để hỏi rõ thôi ấy mà” Hạo Thiên nói
“À thì….. Nếu cậu nói về nhiệm vụ thì ở đây chắc chắn rằng không có cái nào hợp với cậu cả, còn về sự tồi tàn này thì……. ” Hải Lão ngấp ngư không nói
“thì sao? ” Hạo Thiên nói
“Sao thái độ của nhóc giống đang tra khảo phạm nhân thế hả? Được rồi, Lão ca không cần nói, để ta nói. Là do ở đây quá ít người lại không có mạo hiểm giả gia nhập trong mấy tháng gần đây và do không có nhiều nhiệm vụ nên số người càng ít hơn. Quá ít người nên không có ai dọn dẹp thành ra nó như vậy” Hải Vy nói
“oh, vậy còn đám người ở dưới thì sao? Cũng là mạo hiểm giả của hội mà sao không bắt chúng đi dọn dẹp, càng để hội như vậy thì càng không có người tới mà thôi” Hạo Thiên nói, ngã lưng trên ghế và chân bắt chéo
“Thì… Thì….. ” Hải Vy ấp ư không nói
“Thì cái gì? ” Hạo Thiên lại hỏi
“Thôi thôi mà nhóc. Thì hôm nay ta tới để lo về vấn đề dọn dẹp và sửa sang lại hội đây này. Đừng hỏi nữa” Hải Lão cắt ngang, và cái người nãy giờ bị cho ăn bơ cũng ráng chen vào được một câu
“Này, bơ ta luôn à?”
Cả 3 nhìn về phía Sát La, phán cho một câu không thể đau lòng hơn
“Nãy giờ ông ở đó à? “
Sát La bị chấn thương tinh thần, đơ người.
“Hahaha, thôi thôi không đùa nữa!” Hải Lão cười lớn nói “Thế, hôm nay hội trưởng của hội Sát Long đến đây làm gì thế? “
“ah, tôi dắt nhóc này đến hội và sẵn tiện xem xem hội Thiên Diệp là một hội như thế nào? ” Sát La trả lời
“Tôi thấy ông đi theo là để điều tra xem hội Thiên Diệp có ai mạnh không thì có! ” Hạo Thiên lên tiếng
“Sao cậu nghĩ vậy? “
“Vì từ lúc vào hội ông đã nhìn quanh, thỉnh thoảng còn thả ra khí thăm dò nữa mà” Hạo Thiên trả lời
“Chắc là vậy rồi đấy! ” Sát La mỉm cười thừa nhận.
Thừa nhận nhanh vậy à. Đường đường là một hội trưởng vậy mà mặt dày qua hội khác thăm dò người ta à, đúng là hết nói mà. Hạo Thiên nhìn ông ta hừ lạnh một cái.
“Hạo Thiên này, nếu cậu rãnh thì hãy ở lại giúp chúng ta được không? Ta biết cậu đã tốt nghiệp xong ở học viện Hoàng Long rồi. Nên hãy giúp ta đi” Hải Lão cầu xin
“Được thôi. Bây giờ, ông sai mấy tên lười biếng phía dưới dọn dẹp sửa sang lại hội đi. Chúng không làm thì đào thải hết đi, chúng ta không cần mấy tên lười biếng, đương nhiên rằng sẽ phát tiền, mỗi người 70 tinh tệ. Dọn dẹp xong thì thu nhận các nhiệm vụ, hoàn thành tất cả và chúng ta sẽ nhận được những lời khen từ những người giao nhiệm vụ, họ sẽ giúp ta truyền bá và nhận được nhiều sự ủng hộ thôi.”
“Đơn giản thế sao? ” Hải Vy thốt lên
“đúng vậy”
“Thế nếu chúng không làm, chúng ta đào thải rồi lấy người đâu ra? ” Hải Lão hỏi
“Sao ngốc thế? Chẳng phải bên hội chính có rất nhiều tên ăn không ngồi rồi sao. Điều chúng qua này rồi bắt chúng làm, khi ở chi nhánh có nhiều mạo hiểm giả rồi thì cho chúng về vậy thôi! ”
“Ohhhh, được rồi. Cảm ơn nhóc nhé” Hải Vy đứng bật dậy, chạy xuống dưới lầu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!