Nhật Ký Của Tú Ông - Phần 63
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
590


Nhật Ký Của Tú Ông


Phần 63


NHẬT KÝ CỦA TÚ ÔNG 63
Hắn vui vẻ ban phát tình yêu cho mụ ta. Tất nhiên rồi. Hắn đang say. Hắn đâu có cố ý làm chuyện này.
Hai đứa đang quấn lấy nhau thì tiếng mở cửa rồi tiếng chửi rủa bắt đầu vang lên.
-Đcm… Con đĩ kia. Sao mày dám.
Mụ Ly không ngần ngại ném cái túi về phía hắn và mụ lầu. Mụ lầu kéo cái chăn mỏng che tạm cơ thể mình. Hắn vẫn nằm im. Đơ ra. Vì lúc nãy mụ ấy đang ngồi trên bụng hắn cưỡi ngựa. Cho nên giờ hắn cứ nằm im như mình say không biết gì thôi.
-Đcm con này. Tao quá tin tưởng mày nên mày đối xử với tao như thế đúng không.
Mụ Ly kéo chăn. Hắn vẫn nằm im.
-Buông ra.. Chả phải mày bảo. Có hàng ngon sẽ chia cho tao.
-Đcmm, nhưng mày… Không phải là nó. Vì nó là… Nó là chồng tao.
Mụ Ly tức đến nghẹn họng.
-Chồng mày, chồng mày mà nó rủ tao lên giường.
-Nó rủ
Mụ tiến lại lay hắn. Mùi rượu từ người hắn nồng lên, hắn bị lay mạnh, mắt nhắm mắt mở ngóc đầu dậy.
-Anh làm gì. Làm gì với con Lầu thế hả.
Hắn ngóc cổ dậy.
-Anh… Cái gì cơ.
-Anh… Anh ngủ với con lầu.
Mụ ta nghiến răng. Hắn nghe ghê cả người.
-Anh về đến nhà, thấy Lầu đứng ở dưới nhà.
-Xong nói chuyện mấy câu. Lầu đỡ anh lên nhà. Xong say quá, chả biết gì.
Hắn lơ ngơ. Mụ Ly ngẩng lên nhìn ngay kẻ đã cướp chồng mụ. Rồi không cần hỏi lại. Xông vào cào cấu cắn xé chửi bới.
Hắn sau khi vơ bộ quần áo mặc lên người thì không can chúng nó. Mà đi ra khỏi nhà. Vơ vét nốt chỗ tiền rồi cút khỏi đây chứ sao.
Căn bệnh hắn để lại cho hai mụ, là một món quà không chỉ dành cho hai mụ. Mà cả những kẻ trong bầy đàn của mụ. Món quà ý nghĩa mà chúng nó sẽ phải nhớ đời như những gì chúng nó làm với hắn.
Hắn vội vã trở về nhà nhìn đứa con thêm một lần. Cái Dĩnh đang nấu cơm tối. Thấy hắn thì lạnh lùng không nói. Hắn bế đứa con lên rồi nhìn nó. Lần đầu tiên hắn bế nó. Và không biết bao giờ mới gặp lại.
-Cô về nhà cô đi. Mang cả con bé về.
-Vậy còn mẹ anh.
-Bà ấy có các chị tôi.
-Anh là con kiểu gì đấy.
-Từ lâu rồi. Bà ấy đã không nên có đứa con như tôi.
Hắn cầm một bọc tiền để trong cái bao lô học sinh mẫu giáo của con đưa cho cái Dĩnh.
-Cất kĩ cái này đi.
-Ai hỏi cũng nói không gặp tôi.
-Anh làm gì phạm pháp à.
-Không. Nhưng mà tôi theo vợ mới. Đi đây. Coi như tôi trả lại cô thanh xuân và tự do.
Hắn đưa lá đơn ly hôn hắn đã ký sẵn.
-Giờ tôi phải đi có việc gấp, cô tự giải quyết đi.
Hắn đưa trả đứa con rồi vội vàng quay lưng bỏ đi. Tất nhiên rồi. Đâu phải ngay và luôn chúng nó phát hiện ra hắn đã mất tích. Cũng đâu phải ngay và luôn phát hiện ra mình mất tiền.
Hắn mò đi Bắc Giang theo tiếng gọi của con Năm. Nó lấy chồng và làm việc ở đó.
Sau khi xử lý nó. Hắn sẽ đi tìm Cát Tường. Hắn không muốn làm hại Cát Tường. Thực tế là như vậy. Còn Cát Tường có bị như hắn hay không? hắn không hề biết.
Con Năm đi làm giáo viên dạy cấp hai. Hắn đã nhờ người tìm hiểu kĩ lưỡng. Giờ chỉ theo dõi nó và đặt một cái lịch gặp nhau vô tình.
Tất nhiên rồi. Hắn phải rình lúc vợ chồng nó đi với nhau mới ra mặt. Hắn giả vờ đi ngang qua và – va vào người hai đứa nó.
-Ấy, xin lỗi, xin lỗi ….
-Ông đi kiểu gì thế hả.
-Xin lỗi. Tôi đang đọc dở tin nhắn của nhân viên.
Hắn ngẩng lên.
-Ông sao không?
-Anh lần sau đi đường chú ý vào với.
Nó nhìn hắn và hắn nhìn nó.
-Ơ… Năm… Có phải Năm không.
Hắn reo lên như thật.
-Em quen cậu này à.
-Tôi bạn cấp ba học cùng đây.
Hắn đọc đúng địa chỉ. Làm chồng nó gật đầu.
-Ngày xưa chúng tôi chơi thân lắm.
Nghe câu chơi thân mặt chồng nó cau lại.
-Năm không kể với ông à.
Hắn nhìn nó liếc. Nó lườm trộm vì ấm ức.
-Giờ bà lấy chồng ở đây hả.
-Uh.
-Tôi cũng gần đây. Chuẩn bị mở quán bia gần đây.
Hắn nói chuyện cởi mở lắm. Lấy số điện thoại hẹn chồng cái Năm đi uống bia.
Nó lườm hắn từ nãy mấy cái. Muốn ngăn chồng nó không cho số mà bất lực vì sợ chồng nó nghi ngờ. Hắn nhếch môi đắc ý. Sau khi chia tay được một lúc hắn nhận được tin nhắn từ số lạ.
-Anh đến tìm chúng tôi đúng không. Anh muốn gì.
Hắn một lúc sau mới rep lại.
-Anh có muốn gì đâu. Gặp mọi người hàn huyên thôi.
-Anh để tôi yên.
-Em điên à.
-Anh muốn gì.
-Gặp em hỏi thăm sức khỏe được không.
-Tôi không rảnh.
-Vậy anh gặp chồng em cũng được.
-Thôi được rồi anh nói đi. Lúc nào ở đâu.
-Ngày kia đi. Quán Cafe thôi. Anh không có ý gì.
Hắn cúp máy. Giờ thì nó sẽ biết. Hắn trả thù như thế nào.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN