Nhớ Em, Yêu Em, Cưng Chiều Em - Chương 41
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
21


Nhớ Em, Yêu Em, Cưng Chiều Em


Chương 41


Bộc Tử Ngang nhìn năm phần óc lợn nướng trên bàn mà mặt mày xanh mét lại nhưng chẳng thể nổi sung.

Trì Vi thấy anh ta im thìm lìm thì buông tiếng thở dài, cố tình nói với Lục Chi Châu: “Châu Châu, hình như ảnh đế Bộc không thích món em mời anh ấy thì phải.”

Lục Chi Châu nhếch mắt, còn chưa nói gì thì ông cụ Bộc đã vội vàng lên tiếng: “Thích, thích thích, sao không thích được chứ.”

Ông nháy mắt điên cuồng với con trai: “Bây giờ vẫn còn nóng quá, đợi óc nguội một tí rồi con trai tôi sẽ ăn ngay.”

Lục Chi Châu nhìn Bộc Tử Ngang một cái, nói: “Đừng lãng phí tình cảm của bạn gái tôi như thế.”

Từ bé đến giờ, Bộc Tử Ngang làm gì bị ai chèn ép như thế này, nếu không phải lý trí mách bảo đây là hợp đồng quan trọng thì anh ta đã đập cửa mà đi rồi.

Tay siết chặt thành nắm đấm, anh ta hung tợn trợn mắt nhìn Trì Vi.

Con đàn bà đê tiện này, rồi sẽ có ngày mày thua dưới tay tao.

Trì Vi nhướn mày, cười một tiếng, dịch đĩa óc lợn cho gần với Bộc Tử Ngang hơn một chút: “Đúng thế, ánh để đừng lãng phí tâm tư tình cảm của tôi.”

Bộc Tử Ngang giận đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, cố gắng mà nhịn hết lần này tới lần khác, anh ta hít sâu mấy hơi nhưng nín nhịn mãi cũng khó chịu, anh ta chợt đứng dậy, hai người Trì Vi và Lục Chi Châu không hiểu anh ta định làm gì nên nhìn anh ta chằm chằm, ông cụ Bộc thì như bị mắc nghẹn trong họng, sợ con trai nổi khùng mà phá tan chuyện quan trọng của mình.

Bộc Tử Ngang nhìn bố mình, buồn bực nói: “Xin lỗi, tôi phải đi ra ngoài rửa tay.”

Nghe vậy, ông cụ Bộc mới thở phào nhẹ nhõm.

Sao ông không biết Trì Vi đặt năm phần óc lợn là có ý gì chứ, ông cũng thương con trai mình nhưng lại không dám nói gì, thế là ông đành suy nghĩ nhẫn tâm một chút, rằng phải để cho thằng con trai được cưng như cưng trứng này chịu nhục nhã một lần, chứ không sau này nó sẽ nghĩ tiền hợp đồng này là tiền từ trên trời rơi xuống.

Tốt lắm, con trai không hề khiến ông phải thất vọng.

Bộc Tử Ngang vừa đi, ông cụ Bộc đã chuyển chủ đề sang chuyện hợp đồng, ông ba hoa chích chòe một đống lời nhưng hình như người ngồi trước mặt lại chẳng hề để tâm.

Lục Chi Châu bóc tôm rồi đút cho Trì Vi, hỏi: “Ngon không?”

Trì Vi nói: “Em muốn ăn nữa.”

Lục Chi Châu cười một tiếng, tiếp tục bóc tôm cho cô.

Ông cụ Bộc cuống cuồng, vừa cười vừa gọi một tiếng: “Lục tổng.”

Lúc này Lục Chi Châu mới ngẩng đầu lên nhìn ông, tay anh vẫn đang lột vỏ tôm, giọng điệu thờ ơ: “Hợp đồng thì vẫn có thể ký được, nhưng…”

Ông cụ Bộc căng thẳng đến mức tay cũng run lên từng hồi, ông nói: “Lục tổng, cậu cứ việc nói tất cả những điều kiện của cậu, chúng tôi chắc chắn sẽ đáp ứng hết.”

Lục Chi Châu lột sạch vỏ tôm rồi đặt vào bát Trì Vi, sau đó mới nói: “Ông ba, tôi bảy.”

Theo hợp đồng ban đầu thì lợi nhuận chia bốn sáu, LC bốn, Bộc thị sáu, nếu chuyển thành LC bảy, Bộc thị ba, vậy thì sẽ tương đương với việc Bộc thị trắng tay và phải làm không công cho LC.

Nhưng với nguồn vốn đầu tư của LC thì có biết bao công ty muốn hợp tác không phải vì lợi nhuận nhất thời mà vì sự phát triển lâu dài, chỉ cần hợp tác với LC thôi, tiếng tăm công ty của bọn họ sẽ được người ta coi trọng hơn rất nhiều.

Vì vậy, lợi nhuận không phải điều ưu tiên thứ nhất, có thể hợp tác được với LC mới là điều quan trọng.

Tuy nhiên, lầ ai đi chăng nữa thì cũng sẽ phải nói thêm vài câu mềm mỏng để xem có thể thương lượng tiếp được nữa hay không, ông cụ Bộc là người y hệt vậy: “Lục tổng, hợp đồng đổi sang như thế thì sẽ không thu được tiền về, ngài xem thế này liệu có ổn hơn không, tôi bốn, ngài sáu.”

Lục Chi Châu cười khểnh: “Bộc tổng, vừa rồi ông còn nói rằng tôi cứ việc đưa ra những điều kiện của mình, công ty của ông sẽ đáp ứng đầy đủ, bây giờ tôi mới nói được một điều kiện mà ông đã không thỏa mãn được, xem ra Bộc thị không muốn chân thành hợp tác cho lắm, tôi chỉ đành cân nhắc đến mấy công ty khác thôi.”

Ông cụ Bộc vừa nghe vậy đã vội nói: “Sao Lục tổng nỡ nói vậy, đương nhiên Bộc thị muốn hợp tác một cách chân thành rồi, vậy cứ làm theo lời cậu nói, tôi ba, cậu bảy.”

Ông cụ Bộc hiểu rõ, Lục Chi Châu thèm vào mà để ý đến chút tiền đó, anh chỉ muốn xả giận cho bạn gái thôi.

Bộc Tử Ngang một đi không trở lại, Lục Chi Châu nhìn qua năm phần óc lợn trên bàn: “Anh Bộc tính không về phòng ăn nữa sao?”

“Chắc là con trai tôi có chuyện đột xuất.” Sợ sẽ có thay đổi gì đó nên ông cụ Bộc vội vàng quay về chính sự: “Lục tổng, tôi sẽ gọi thư ký đem hợp đồng tới, chúng ta ký hợp đồng trước đi.”

Lục Chi Châu: “Không vội, đợi anh Bộc quay về ăn hết thức ăn rồi ký, Vi Vi nhà tôi đã có tình mời anh Bộc như vậy thì không thể lãng phí được.”

Thích bỡn cợt à, Lục Chi Châu thấy được bao vết thương chi chít trên người Trì Vi, nếu anh ta không ăn hết năm phần óc lợn thì chắc chắn anh sẽ không ký cái hợp đồng này.

Lục Chi Châu anh không thiểu tiền, càng không thiếu người muốn hợp tác với mình.

Cuối cùng, Bộc Tử Ngang bị bố bắt ép trở về ăn sạch năm phần óc lợn, Lục Chi Châu ký xong hợp đồng thì mọi chuyện mới kết thúc. Tâm trạng Trì Vi tốt hơn rất nhiều, vừa về nhà đã mở livestream, nói chuyện trên trời dưới biển với fan cho đã đời rồi mới dừng, sau đó đăng chương mới lên cho mọi người đọc.

Lục Chi Châu thấy cô vui vẻ, nhân cơ hội mà hỏi: “Vi Vi, hôm nay anh biểu hiện tốt như này, em định thưởng cho anh như thế nào?”

“Anh muốn được thưởng cái gì?”

“Ngày mai là sinh nhật của bác anh, tổ chức ở nhà ông ngoại, anh muốn dẫn em về ra mắt mọi người.” Lục Chi Châu có chút căng thẳng, anh đã bị người nhà nhắc đi nhắc lại chuyện phải dẫn Trì Vi về nhà rồi nhưng anh cứ kì kèo mãi, điều anh sợ nhất ấy là Trì Vi không đồng ý, tăng thêm mâu thuẫn cho hai người.

Trì Vi ngạc nhiên trong thoáng chốc, nhớ về khoảnh khắc gặp phải ba Lục Chi Châu, nói đùa: “Chi Châu, nếu mọi người vứt mấy trăm vạn cho em để em rời khỏi anh, em chắc chắn sẽ giữ thật chặt cơ hội này, cầm thật chặt tấm chi phiếu không chịu rời tay đâu đấy.”

“Vi Vi.” Lục Chi Châu cũng nghe ra được ẩn ý của cô trong lời nói, anh đáp: “Em cũng từng gặp bác anh rồi, bác là người như thế nào, anh tin chắc em đã có sẵn phán đoán trong đầu. Ông ngoại anh đã nuôi dạy con cháu mình bao nhiêu năm trời, ông là người hợp tình hợp lý, sẽ không có thành kiến với em đâu.”

Anh ngừng lại rồi nói tiếp: “Vi Vi, em yên tâm, mọi người không giống bố anh đâu.”

Trì Vi đột nhiên cảm thấy đau lòng, giang tay ôm anh: “Ngày mai em sẽ về với anh.”

Đêm hôm ấy, Trì Vi mất ngủ.

Lăn qua lộn lại mãi mà không ngủ được, trong đầu chỉ tưởng tượng đến thời khắc Lục Chi Châu dẫn cô về gặp gia đình anh, đến cả trong mơ cũng đều là cảnh tượng ấy. Sáng hôm sau tỉnh dậy cô mới nhớ ra chuyện mình chưa đi mua quà tặng trưởng bối.

Lục Chi Châu nhìn dáng vẻ cuống quýt của cô mà không khỏi bật cười: “Em vội cái gì, bây giờ hẵng còn sớm, tối chúng ta mới về.”

Trì Vi nhớ lại lịch trình hôm nay của mình: “Chi Châu, hai giờ chiều anh tới đón em rồi tranh thủ thời gian chúng ta cùng đi mua quà cho bác.”

Ba giờ hơn cô phải chạy về phim trường, trước mắt chỉ có thể nói như vậy, nếu không đợi cô quay phim xong rồi mới đi mua quà thì đã muộn quá rồi.

Lục Chi Châu: “Em cứ yên tâm quay phim đi, không cần để ý đến chuyện quà cáp, anh sẽ để người đi mua giúp em.”

“Không được, em là người đến gặp trưởng bối trong nhà nên đương nhiên em muốn tự mình mua chứ…”

Trì Vi đang nói một nửa thì bị tiếng chuông điện thoại cắt lời, cô nhìn màn hình rồi mới ấn nghe: ‘Tâm Nghi, có chuyện gì thế?”

“Chị Vi, weibo của chị có chuyện gì thế?”

“Có chuyện à?”

“Chị không biết sao?” Bùi Tâm Nghi cảm thấy đây là chuyện không thể tưởng tượng được: “Tối qua chị cập nhật weibo, nhân vật trong tranh chị đăng là tác phẩm của một họa sĩ đang vô cùng hot cực kỳ hot trên mạng…”

Bùi Tâm Nghi cũng không biết mình nên nói như thế nào: “Tóm lại là chị xem lại weibo của chị đi, đang nổ tung rồi đó, lên hot search cũng lâu lâu rồi.”

Trì Vi vội vàng cúp điện thoại, mở weibo lên kiểm tra, sau đó cô mới nhận ra, tối qua mình đăng nhầm chương mới lên nick diễn viên của bản thân.

Hai nick weibo đều bùng nổ, ai ai trên mạng cũng bình luận ý kiến, có người nói không thể tin được, có người nói Trì Vi cố tình bắt chước nét vẽ của bạn Sầu riêng ba đồng để cọ nhiệt, còn có người nói truyện tranh của Sầu riêng ba đồng đã được bán bản quyền cho bên truyền hình và điện ảnh nên những bức ảnh cô đăng lên là đạo phẩm.

Cư dân mạng 1: Gì gì, chuyện gì đang xảy ra thế này? Trì Vi đăng chương mới cho truyện tranh của Sầu riêng ba đồng?

Cư dân mạng 2: Không cần phải nói cho mị đây là một người đâu AAAAAAAAAA! Để cho mị được yên bình một năm đi!!

Cư dân mạng 3: Trì Vi muốn hot đến điên rồi, đến cả họa sĩ truyện tranh nổi tiếng mà cũng muốn la liếm, Sầu riêng ba đồng không ủy quyền cho cô tay đâu, kiện trực tiếp luôn đi chị ơi!

Cư dân mạng 4: Tôi thấy Sầu riêng ba đồng cũng chả phải dạng người tốt đẹp gì đâu, hai người đó đang tạo couple với nhau thôi, mới nghe được tin bán bản quyền cho phim truyền hình với điện ảnh rồi, đây cũng chỉ là muốn tạo hiệu ứng đám đông thôi.

Cư dân mạng 5: Tưởng Sầu riêng ba đồng phải tai to mặt lớn lắm, ai ngờ lại là Trì Vi???

Cư dân mạng 6: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, bỗng dưng cảm thấy hạnh phúc là chuyện dzì vậy cà? Sầu riêng ba đồng là họa sĩ mà tôi thích nhất, Trì Vi cũng là diễn viên mà tôi yêu, thì ra hai tài khoản này lại thuộc về cùng một người!!

Xem đống bình luận đang không ngừng tăng lên, Trì Vi bỗng cảm thấy cực kỳ đau đầu, weibo hôm qua bị nhảy nick rồi.

Mình bất cẩn để lộ thân phận ra ánh sáng thì thôi cũng không sao, cái làm cô lo lắng là những người hâm mộ hiền lành đáng yêu của Sầu riêng ba đồng, cô sợ các bạn ấy sẽ bị một đám antifan vào công kích.

Cô xóa bài đăng trên cái tài khoản diễn viên toàn sự giả dối rồi đăng lại trên tài khoản Sầu riêng ba đồng, tiếp đến soạn thêm một status nữa để đăng lên weibo.

Sầu riêng ba đồng V: Không hề muốn thân phận thật sự bị lôi ra ánh sáng, bản thân chỉ muốn được vẽ trong thầm lặng, không bị tác động bởi bất cứ nhân tố nào. Nhưng lại không hề nghĩ rằng thân phận sẽ bị phơi bày bằng phương thức như thế này. Vì đêm qua weibo bị nhảy nick nên mới phát sinh ra chuyện như vậy, với tôi thì không sao nhưng tôi lại vô cùng lo lắng cho những người hâm mộ yêu thương tôi sẽ phải chịu tổn thương vì bị antifan công kích, dẫu sao thì diễn viên Trì Vi có quá nhiều antifan mà, lại chẳng hề có danh tiếng gì cả. Tôi thật sự vô cùng xin lỗi, sau này mọi người hãy chỉ xem thôi, đừng bình luận vào bài đăng của tôi nữa, cũng đừng để ý đến antifan, mọi người bị chửi, tôi đọc được sẽ cảm thấy đau lòng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN