Thư Sinh Họ Hàn
Chương 19: Lôi Ngân Thảo
Triệu Vô Trọng cũng cười khổ, Mộng Nguyệt từ lúc đến đây đều cùng Triệu Lam Ngân chơi đùa nhiều lúc cũng hình thành một thói quen gọi hắn gia gia hai tiếng, hắn quả thật có tôn nữ này cả ngày đau đầu muốn chết, Triệu Vô Trọng cười nhìn phía sau nha hoàn nói.
“ngươi mau đi gọi tiểu thư đến đây..~~”.
“vâng, Gia Chủ.”. Nha hoàn cung kính rời khỏi.
Hàn Đức nghe vậy cũng cười khổ, từ bé lớn nên thường chơi đùa cùng nhau hắn rõ tính Mộng Nguyệt tiểu yêu nữ này, nên chỉ đành lảng tránh đi thật trùng hợp đến cửa Triệu phủ thì lại gặp Mộng Nguyệt, nên đành chịu khó một lúc vậy.
Mọi người bắt đầu bàn luận, Hàn Đức khéo léo lảng tránh việc liên minh liền đẩy hết cho Mộng Nguyệt, Hàn Đức bắt đầu khoác lác một lúc khiến hai vị Gia Chủ kính phục không thôi, riêng Mộng Nguyệt thì hâm mộ nóng bỏng ánh nhìn khiến Hàn Đức không khỏi mồ hôi lạnh đầy lưng!.
“Băng gia gia cầu ngươi hãy cứu ta một mạng..”.Đột nhiên Bùi Công Đạt tiến ra quỳ xuống, giọng điệu thê lương lay động lòng người nói với Hàn Đức,
“Bùi công tử ngươi đứng lên đi rồi lại nói..~”. Hàn Đức tỏ vẻ khó xử, trong lòng thầm mắng gọi hắn hai câu gia gia nhưng lại cười bỉ ổi thâm tâm suy nghĩ vậy để ta làm gia gia ngươi vậy.
Bùi Công Sĩ thấy vậy liền thuận nước đưa thuyền cúi người nói.
“Băng huynh ngươi phải giúp khuyển tử, nó là niềm hy vọng duy nhất của Bùi Gia ta, ta đã phải chạy chữa khắp nơi nhưng không được nay chỉ có huynh là giúp được xin đừng từ chối.”.
Triệu Vô Trọng cùng đệ đệ và Mộng Nguyệt đều thuận theo cầu tình, Hàn Đức suy nghĩ một lát chợt cười trong lòng nghĩ, chẳng phải Ưng Điển càng thú vị hơn chứ, ác độc phần tối suy nghĩ lướt qua nhưng lại bị thiện tâm ngăn lại áp chế, Hàn Đức trầm ngâm không nói gì một lát lại nói.
“ phiền công tử lại đưa tay cho ta xem..~”.
Bùi Công Đạt như gặp được cứu tinh, dơ hai tay nên Bùi Công Sĩ trợ giúp kéo hai tay áo lên để hiện ra, bằng mắt thường có thể thấy từng sợi đen thẫm kinh mạch hiện lên trên cánh tay mủ đen chảy ra, mùi vị tanh hôi rất nồng. Hàn Đức nhìn hơi nhíu mày lại hắn nhận ra ngay thủ pháp phế trước hạ độc sau, hơn nữa lại cực độc của Quỷ Diện Chu có tính ăn mòn rất cao nó sẽ khiến cho nạn nhân thống khổ đến chết từng miếng thịt rơi xuống đất, khiến Hàn Đức không tự chủ lạnh người nhưng hắn cũng không khỏi ngạc nhiên hỏi.
“ngươi sao lại bị Địa Lôi Cảnh Lôi thú đả thương..~~”. Hàn Đức giọng kinh ngạc, bản thân hắn cũng nghe nói trong Tuyệt Vọng Lâm có một đầu Tri Tru Vương lại là Quỷ Diện Chu loài, thông thường Tri Tru có tám cái chân nhưng nó lại có đến mười cái đều phủ đầy lông có độc tố cực mạnh ăn mòn thần kinh và gây ảo giác, nó gọi Quỷ Diện Tri Chu vì mặt nó là một chương giống nữ nhân trắng dã khuôn mặt, tám cái mắt lúc nào cũng muốn tham lam huyết thực, Quỷ Diện Tri Chu rất ít xuất hiện đặc tính ẩn nấp chờ đợi con mồi thường thấy của loài Tri Tru khiến Hàn Đức tò mò làm sao Bùi Công Đạt lại bị thương.
“chẳng giấu gì Băng gia gia..haiz..!”. Bùi Công Đạt thở dài một hơi rồi kể cho Hàn Đức chuyện tối hôm đó.
Hàn Đức cùng mọi người một hơi nghe xong bất giác nhíu mày, hắn cảm thấy vài chỗ không hợp lý đầu tiên lúc Bùi Công Đạt thấy một bóng đen lao ra từ phòng của Bùi Vân Phong, Bùi Công Đạt liền đuổi theo giao chiến chưa đầy trăm chiêu đã bị hạ hơn nữa còn là kiếm khách cao thủ, hai tay hắn bị cắt đứt còn thoa lên huyết của Quỷ Diện Chu, quả thật là muốn mạng của Bùi Công Đạt, Huyền Lôi Cảnh còn bị tươi sống âm chết Quỷ Diện Chu quả thật khắp người đều là độc tính cực mạnh, nhân phẩm của hắn không tệ khi mua được Ẩn Nguyên Dược là Linh Cấp Hạ Phẩm Linh Dược, nhưng cũng chỉ kéo dài được hơi tàn mà thôi..
“ba ngày sau ta sẽ bắt đầu trị cho công tử..”.
Hàn Đức nói nhẹ, khẽ niệm tay phải nhất thời tỏa ra màu lam ngọc quang mang, ánh sáng dần dần chiếu xuống đem những màu đen độc chướng trong tay Bùi Công Đạt xạ chiếu kêu nghe xì xì bốc khói, Bùi Công Đạt cảm thấy đau đớn nhức nhối như bị trùng khoét trong tay, mọi người nín thở lại chú ý theo dõi sợ bỏ qua một bước, Hàn Đức dùng Hỗ Trợ Hệ Pháp Sư Trị Liệu Tu Sĩ dựa vào Quang Minh Ma Pháp đem độc khí giam lại, nhưng do Hàn Đức thực lực vẫn thấp nên không thể hoàn toàn khử độc.
“Công Đạt đa tạ Băng gia gia..”. Bùi Công Đạt đau đến nghiến răng nghiến lợi, trán đã đẫm mồ hôi gượng nói mấy câu với Hàn Đức, hắn đã cảm thấy không còn mỗi lúc thống khổ như trước nữa, thành thật cung kính nói.
“công tử cũng đừng khách khí, …”. Hàn Đức cười khẽ lắc đầu đáp, dưới lớp mặt nạ hắn đã đổ nhiều mồ hôi.
“gia gia,Băng tiên sinh, Bùi Gia Chủ cùng Mộng Nguyệt tỷ tỷ mọi người tốt..”.
Giọng nói dịu dàng vô cùng vang nên ngoài cửa, mọi người đồng thời nhìn lại là Triệu Lam Ngân, nhìn kỹ không thấy bị thương, xem ra Nguyễn Bá Nham cũng tương đối nhắm mắt cho đi. Hàn Đức chầm chậm bỏ xuống chén trà trong lòng đầy phức tạp tâm tình, Bùi Công Sĩ cười đáp.
“nhìn lệnh tiểu thư, khí sắc vẫn tốt chắc mọi việc vẫn ổn thỏa…”.
“đa tạ Bùi Gia Chủ quan tâm, Nguyễn bá phụ cũng không làm khó gì tiểu nữ..”. Triệu Lam Ngân tỏ vẻ khiêm nhường trả lời,dáng vẻ cũng rất đại tiểu thư danh môn vọng tộc.
“Ngân muội đã không sao là được rồi..”. Mộng Nguyệt thân thiết lại gần cầm lấy tay Triệu Lam Ngân như thân tỷ muội quan tâm.
“Lôi Ngân Thảo Hạ Phẩm Linh Căn..”.
Hàn Đức mắt chằm chằm như điện nhìn Triệu Lam Ngân, cảm giác hắn không sai là Lôi Ngân Thảo, tháng trước lễ thành điển của Triệu Gia Triệu Lam Ngân tuy thiên phú không xuất chúng nhưng thức tỉnh Lôi Ngân Thảo cũng là một Hạ Phẩm Linh Căn đối với toàn bộ Uông Ninh Thành cho dù cả tam đại thành cũng coi như tuyệt đối trân quý rồi.
P/s: 17/8/2018 Hàn Gia đã gắng sức liều mạng xong chương này, cảm xúc tư vị hỗn tạp nhiều loạn lòng bấy lâu, khó khăn và cô độc là cảm giác của ta lúc này, hãy ủng hộ cho Hàn Gia nha mọi người
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!