Bất Cẩn Mang Thai Rồi - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Bất Cẩn Mang Thai Rồi


Chương 9


Chuyển ngữ: Diên


Tôi chợt nhận ra, mặc dù Trần Minh là yêu quái nhưng hắn cũng là đồ đần nữa.

Con người không lợi hại bằng yêu quái, nhưng chưa chắc đã kém thông minh hơn.

Tôi cảm thấy tôi có thể nắm đầu chuôi.

Hắn đã cho là tôi tức giận thì tôi phải tức giận cho tới.

“Anh sai ở đâu?”

“Anh không nên chẳng nói chẳng rằng đã đi.”

“Biết thế sao anh còn làm?”

“Vì, vì… nói ra rất dài dòng, sau anh sẽ kể em nghe.”

Ấy, hình như đây không phải trọng điểm.

“Anh là quạ yêu, vì sao lại tới tìm tôi? Vì sao còn muốn nhét con anh vào bụng tôi?” Nghĩ đến đây là tôi lại cáu, quay người lại đối mặt với hắn, theo bản năng giơ tay vả cho hắn một phát, đánh xong tôi lập tức hối hận.

Hắn mà điên lên thì có giết tôi không?

Không, không cần sợ, trong bụng tôi còn có một đứa nhỏ.

Sức mạnh hồi phục.

Trần Minh oan ức xoa xoa bên mặt bị tôi đánh, phản bác: “Anh không phải quạ yêu! Sao anh có thể là cái loại chỉ biết kêu ‘quà quạ’ kia được chứ?”

“Anh còn muốn gạt tôi à? Tôi tận mắt thấy anh biến từ quạ thành người đấy!”

“Oan anh quá, anh là hoét đen, không phải quạ đen mà.”

Hoét?

Tên khác của quạ à?

*乌鸫 ô đông là hoét đen乌鸦 ô nha là quạ đen.

“Hoét cũng là một loại chim à?” Tôi ngả người ra nhìn hắn.

“Ừ.” Hắn cũng dựa ra sau theo tôi, thò tay muốn chạm vào tôi nhưng lại bị tôi hất ra, “Hoét là hoét, quạ là quạ. Bọn anh không phải họ hàng. Tiếng quạ kêu rất khó nghe, nhưng hoét bọn anh là dựa vào tiếng hót đi nổi danh khắp thiên hạ…”

“Nhưng mà anh… rõ ràng chính là quạ đen, một thân đen thui…”

“Không, không giống mà. Không tin thì để anh biến về cho em xem.”

Nói đoạn, hắn chợt biến mất. Sau đó, có một con chim nhỏ hùng dũng oai vệ màu đen bay ra từ trong chăn.

Chính là con chim mà tôi thường thấy ngoài cửa sổ!

Nhưng mà nó… không phải là quạ ư?

Trần Minh biến trở về, tay như bị bỏ bùa mà vòng qua ôm lấy eo tôi, bị tôi véo một phát thì kêu đau rồi thu tay về.

“Giờ em đã tin chưa?”

“Anh… Tôi…”

Thôi, tự tra baidu vẫn hơn.

[Quạ và…]

“Anh nói gì gì đen nhỉ?”

“?” Trần Minh ngơ ngác nhìn tôi, nom như đồ ngu.

Tôi thở dài trong lòng, đành gõ đại tiếp: quạ đen và đen có gì khác nhau

Sau khi kéo xuống mấy cái thì baidu thần thông quảng đại đã hiện ra cho tôi: Quạ đen và hoét đen có gì khác nhau?

Thì ra là loại này, chưa nghe qua bao giờ.

Nội dung đại khái là quạ thì đen toàn thân còn hoét thì vành mắt, mỏ màu vàng, đẹp hơn quạ một ít.

Phải không nhỉ? Hình như lúc trước tưởng nó là quạ còn cảm khái thế.

Quạ to hơn hoét.

Gì? Trần Minh chưa đủ to à? À, lúc biến thành chim thì nhỏ thiệt.

Chim này không phải chim kia đâu nhó, đừng có nghĩ bậy.

Tiếng quạ kêu đơn điệu khó nghe, tiếng chim hoét thì còn vượt qua cả vàng anh và họa mi, còn rất am hiểu bắt chước tiếng của loài khác, được xưng là bách thiết điểu.

*Bách thiết điểu: Con chim trăm lưỡi, ý nói hót được đủ giọng.

Ôi chao, này nghe lợi hại heng, biến thành người rồi không phải chính là diễn viên lồng tiếng à?

Diễn viên lồng tiếng giới chim, tuyệt!

Xem xong tư liệu về hoét đen, tôi ngẩng đầu nhìn Trần Minh.

Hắn ra vẻ kiêu ngạo, nom như đang chờ tôi khen.

Quả nhiên, hắn hỏi: “Em thấy sao? Anh có lợi hại không? Có đẹp trai không?”

Tôi trả cho hắn một nụ cười ngại ngùng mà không mất đi lễ phép, qua loa gật đầu.

Hắn lập tức cười ngây ngô.

“Thế con chim luôn ở ngoài cửa sổ là anh à? Mỗi ngày hót gọi tôi dậy cũng là anh? Còn biết hót tiếng khác nhau?”

“Là anh đó!”

Tôi vờ không thấy bàn tay đang lén lút lần mò sau gáy.

“Vì sao?”

“Bởi vì thích em đó. Từ lần đầu gặp em anh đã quyết định phải để em làm vợ anh, sinh con cho anh.” Trần Minh cao hứng nói.

Tôi nghe mà thấy chẳng ra làm sao, lửa giận bùng lên, đấm hai phát vào bụng hắn.

“Chỉ vì thế mà anh dám bắn vào trong tôi khi chưa được tôi cho phép à?!”

Ban đầu Trần Minh mặc tôi đánh, còn giả bộ thổ huyết phối hợp với tôi, nhưng nghe tới đó thì hắn lại ôm chặt tôi vào lòng khẳng định chắc nịch: “Em đồng ý rồi.”

“Tôi chưa đồng ý!” Tôi thề luôn. Tôi không thể đồng ý được.

“Em đồng ý rồi mà. Đêm ấy, lúc làm, làm chuyện đó, anh hỏi em sinh con cho anh được không thì em nói được, còn nói sinh một trăm đứa cũng được. Nhưng em đừng sợ, anh chỉ cần một đứa là đủ rồi.”

“Anh còn muốn một trăm đứa? Cút mẹ anh đi.”

Tôi điên rồi, tôi vì tình thú trên giường mà trả giá bằng cái bụng của mình.

“Không ai nói với anh, lời đàn ông nói trên giường không thể tin là thật à?”

Nhìn Trần Minh một mặt ngơ ngẩn mà tôi tức muốn chết.

“Sao anh không chết đi chứ?”

“Anh, anh suýt nữa là chết rồi…” Nét mặt Trần Minh lập tức trầm xuống.

Rốt cuộc sáu tháng này hắn đã trải qua những gì?

Tôi rất hiếu kì.


Hết chương 09

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN