Đỉnh Cấp Rể Quý - Chương 786
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Đỉnh Cấp Rể Quý


Chương 786


CHƯƠNG 786: DỰ ĐỊNH CỦA GIÁO HOÀNG

Tất cả những thứ này vốn nên nên thuộc về anh ta, chính vì có suy nghĩ như vậy, khiến Arthur hận không thể ăn thịt lột da Trần Dật Thần, thậm chí sau đó anh ta cũng tràn đầy hận ý với Giáo hoàng Zeus và Thánh nữ Tiffany.

“Quý khách tôn quý, nơi này chính là sảnh bữa tiệc, Giáo hoàng và Thánh nữ đang đợi.”

Lukaku dùng một tay làm động tác mời Trần Dật Thần tiến vào.

“Cảm ơn!”

Trần Dật Thần khẽ gật đầu, rồi tiếp tục cất bước.

Ngoài pháo đài có bảo vệ canh giữ, phải soát người kiểm tra đối với tắt cả những người đi vào, nhưng vì Giáo hoàng Zeus đã dặn dò, nên Trần Dật Thần cũng không hề bị kiểm tra người.

Cửa sảnh bữa tiệc bị đầy ra, Trần Dật Thần tiến vào, trong phòng cũng không lớn, nhỏ hơn quốc yến bình thường nhiều, trong phòng trang trí hết sức đơn giản, vị trí chính giữa có một bàn thật dài, trên bàn bày nến.

Có lẽ vì cửa phòng bị đẩy ra, mang theo một trận gió, ánh nền theo gió lắc lư nhìn có vẻ quỷ dị.

Giáo hoàng Zeus và Thánh nữ Tiffany đang đợi, Giáo hoàng mặc trường bào màu đen, trên cỗ treo Thánh giá, vẻ mặt không giận tự uy.

Thánh nữ Tiffany mặc trường bào màu trắng, vẻ mặt thẹn thùng nhìn Trần Dật Thần.

Sau khi Trần Dật Thần đi vào, Giáo hoàng Zeus và Thánh nữ Tiffany đồng thời đứng dậy.

“Cậu Trần, hoan nghênh tới đây làm khách!” Giáo hoàng Zeus vẻ mặt vui vẻ một tay làm động tác mời Trần Dật Thần vào chỗ ngồi.

“Anh Trần, rất hân hạnh được biết anh!” Thánh nữ Tiffany cũng nở nụ cười nói với Trần Dật Thần, nhưng nụ cười này còn mang chút e thẹn của cô gái.

“Giáo hoàng bệ hạ, Thánh nữ tôn quý, có thể nhận được lời mời của các vị, tôi hết sức vinh hạnh!”

Trần Dật Thần mỉm cười, nói với hai người.

Sau khi Trần Dật Thần ngồi xuống, có bốn nữ tu sĩ lập tức bưng bữa tối bày lên bàn ăn, trong đó một nữ tu sĩ mang rượu vang lần lượt rót cho Giáo hoàng Zeus, Trần Dật Thần, Thánh nữ.

“Cậu Trần, tôi rất yêu thích văn hóa nước H, nên cũng tìm hiểu một chút về văn hóa uống rượu, trong các bưa tiệc đều sẽ có rượu, dù đây là nước A, nhưng cậu Trần là khách, đêm nay cứ dựa theo quy củ nước H, tôi và cậu trước tiên uống một ly.”

Giáo hoàng Zeus vừa nói chuyện, vừa giơ ly rượu lên, Thánh nữ cũng giơ ly rượu lên, Trần Dật Thần cũng nâng ly lên, ba người đều nhấp một ngụm.

Bữa tiệc đã bắt đầu.

Giáo hoàng Zeus một tay ra hiệu mời Trần Dật Thần dùng cơm, Trần Dật Thần cầm lấy dao nĩa ăn vài miếng, anh có thể cảm nhận được đối diện với mình, đôi mắt đẹp của Thánh nữ Tiffany chớp động, thận trọng quan sát anh.

“Ly rượu thứ hai này, chúc mừng cậu Trần đã giành chức vô địch cuộc thi võ học thế giới.”

Giáo hoàng Zeus vừa nói vừa nâng ly rượu thứ hai lên.

“Cảm ơn!”

Trần Dật Thần lễ phép đáp lại, sau khi trầm ngâm một lát anh tiếp tục nói: “Tôi rất xin lỗi, ở trong cuộc thi võ học thế giới, tôi đã đả thương đội trưởng đội bảo vệ của quý quốc.” Lời của Trần Dật Thần đầy áy náy.

“Cậu Trần không cần để ý, trong cuộc thi đấu này có quá nhiều võ giả đã ngã xuống trên đài, lại nói sống chết có số, luận võ khó tránh khỏi xuất hiện chuyện như vậy, nếu Tòa thánh ta truy cứu chuyện như vậy, há chẳng phải làm trò cười cho người khác sao.”

Giáo hoàng Zeus xua tay, vô cùng rộng lượng giải thích.

“Cảm ơn!” Trần Dật Thần vẻ mặt vui vẻ đáp, nhưng trong lòng lại khẽ động, không biết rốt cuộc Giáo hoàng này có ý đồ gì.

Sau lời của Trần Dật Thần, nơi này rơi vào trầm mặc ngắn ngủi.

“Cậu Trần, cậu cảm thấy Thánh nữ Tiffany thế nào?” Một lát sau Giáo hoàng nói với Trần Dật Thần.

Trần Dật Thần hơi ngơ ngác, nhìn về phía Thánh nữ Tiffany bên cạnh, trong lòng anh xuất hiện một ý nghĩ hoang đường, nhưng anh không hề biểu hiện ra ngoài mà cười nói: “Thánh nữ khí chất cao quý, nho nhã, dung nhan lại càng khiến cho người ta hâm mộ, nhìn giống như thiên sứ.”

Nghe thấy Trần Dật Thần khích lệ, gương mặt Thánh nữ Tiffany ửng đỏ như ráng chiều, trong lòng cảm thấy ngọt ngào như ăn mật.

“Ò? Cậu Trần thật cho rằng như vậy sao?” Giáo hoàng Zeus hỏi lần nữa, Trần Dật Thần khẽ gật đầu.

“Nếu đã như vậy, nếu gả Thánh nữ Tiffany cho cậu Trần, tôi nghĩ cậu Trần sẽ không phản đối chứ.” Sau khi nhận được sự khẳng định của Trần Dật Thần, cuối cùng Giáo hoàng đã hỏi ra vấn đề cót lõi của bữa tiệc.

Ông ta vừa dứt lời, gương mặt Thánh nữ Tiffany đã đỏ như gấc, nhưng hai mắt đầy vẻ mong chờ nhìn về phía Trần Dật Thần.

Mà Trần Dật Thần thì thấy như sét đánh ngang tai, ngồi yên trên ghế, vẻ mặt khó tin.

“Giáo hoàng bệ hạ, ngài không nói đùa với tôi chứ?” Sau kinh ngạc ngắn ngủi, Trần Dật Thần khó tin mở miệng, anh chưa từng nghĩ tới, hôm nay mục đích Giáo hoàng gọi anh tới lại là gả Thánh nữ Tiffany cho anh.

Dù trước đó anh đã có suy đoán trong lòng, nhưng lúc này sau khi nghe Giáo hoàng khẳng định như vậy, anh vẫn cảm thấy có chút không dám tin.

Dù sao Tiffany là Thánh nữ của Tòa thánh, nhìn khắp thế giới, thân phận của cô ta đều thuộc hàng cao quý nhất.

Người muốn cưới cô ta, e là có thể xếp hàng từ đầu này tới đầu kia của thành nước V.

Làm người phát ngôn của Tòa thánh, thân phận Tiffany có thể nói là cao quý không thể tưởng tượng.

Trên phạm vi thế giời, dù nói về thực lực quốc gia và diện tích quốc thổ thì nước V không hề nổi bật, thậm chí có thể nói nước V xếp sau các quốc gia khác.

Nhưng mà rất nhiều nước lớn, bao gồm nước M và nước G, và nước H đều không dám coi thường quốc gia nước V này, nói chính xác là không dám coi thường Tòa thánh.

Bởi vì, Tòa thánh có hơn một tỷ giáo đồ, giáo đồ của họ trải rộng khắp toàn cầu, hơn nữa vô cùng thành kính.

Không ai có thể tưởng tượng, những giáo đồ này liên hợp lại thì sẽ gây ra chuyện kinh thiên động địa cỡ nào, cũng không có một quốc gia nào dám để xảy ra chuyện như vậy.

Hơn nữa bỏ qua thân phận hiền hách thì Tiffany còn có dung nhan tuyệt thế, dáng người ma quỷ và khí chất cao quý, hơn nữa còn là một võ giả chiến thần sơ kỳ…

Tất cả điều này hoàn toàn có thể dùng hai chữ hoàn mỹ để hình dung Tiffany.

Mà bây giờ, Giáo hoàng Zeus lại gả Tiffany cho Trần Dật Thần, có thể nào không khiến Trần Dật Thần chắn kinh?

Nghe Trần Dật Thần nói vậy, sắc mặt Giáo hoàng Zeus trầm xuống: “Trần Dật Thần, cậu cảm thấy tôi sẽ dùng hôn nhân của Tiffany đùa với cậu sao?”

Trần Dật Thần yên lặng, đúng là Giáo hoàng hoàn toàn không có khả năng dùng hôn nhân của Tiffany nói đùa với anh, dù sao Giáo hoàng cũng là chủ nhân của Tòa thánh, Thấy Trần Dật Thần không trả lời, Giáo hoàng tiếp tục nói: “Từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu, Tiffany đã bị cậu thu hút, nó cảm thấy cậu rất đặc biệt, sau này khi cậu giành chức vô địch cuộc thi võ học toàn cầu, trái tim nó đã hoàn toàn thuộc về cậu, ngay hôm qua, nó đã nói cho tôi biết, nó thích cậu.”

Vùi Nghe Giáo hoàng Zeus nói vậy, gương mặt xinh đẹp của Tiffany không khỏi đỏ bừng, cô ta cúi thấp đầu xuống, chôn đến giữa hai chân, thậm chí không dám nhìn tới Trần Dật Thần.

“Mặt khác, ngoài nguyên nhân của Tiffany, bản thân tôi cũng cảm thấy, cậu là một người đàn ông rất ưu tú, cậu hoàn toàn xứng với Tiffany, cậu và Tiffany, có thể nói là ông trời tác hợp.” Giáo hoàng Zeus lại bổ sung, những lời này đều những suy nghĩ chân thật nhất trong lòng ông ta, đúng như ông ta nói, lúc này, Trần Dật Thần, hoàn toàn có thể được xưng là người trẻ tuổi ưu tú nhất thế giới.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN