Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 66
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
7


Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật


Chương 66


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đầu ngón tay Long tiên sinh nhẹ nhàng xoay chuyển, chạm vào lớp vải dệt mềm như bông, là nàng mua cho hắn tiết y mới rồi nhỉ?

Trong lòng hắn giật giật, trong đầu là hình dáng của nàng lúc trước tận mắt nhìn thấy, so với lúc hắn dùng thần thức nhìn lén càng đẹp mắt hơn, giống như dòng nước chậm rãi lại nhẹ nhàng chảy róc rách, âm thanh của nàng cũng ôn như như vậy.

Đáy lòng nảy lên tình cảm không biết tên, Long tiên sinh kéo kéo ống tay áo, đỏ mặt ——

Quần áo tám phần cũng là phu nhân mặc vào cho hắn, nhưng mà, làm sao chỉ mặc bên trên thôi chứ? Phía dưới không có động vào, bên hông còn buộc mấy miếng vải dệt của bộ quần áo màu lam nhạt lúc trước.

Nàng không ở trong phòng, Long tiên sinh liền tương đối thả lỏng, hắn lặng lẽ xốc chăn lên, thoáng nhìn đóng vải dệt đang gắt gao buộc bên hông, mỉm cười lại thực thẹn thùng.

Có lẽ nàng ngượng ngùng cho nên mới chưa thay hết toàn bộ quần áo cho mình đi?

Cũng đúng, hiện tại hắn đã không phải nửa hình rồng, nếu xốc lên, thấy được một ít thứ mẫn cảm, vậy thì không tốt rồi.

Đầu lỗ tai thật nóng, anh rồng gian nan giật giật chân, từng trận đau đớn liền truyền đến ——

Lần này nguyền rủa phản công, hắn tuy vượt qua được cửa ải khó khăn này và cũng gian nan liên kết được mảnh Nguyên Hạch nhỏ thứ năm rồi, nhưng linh lực trong cơ thể vẫn ở trong trạng thái thiếu hụt. Ngày đó trực tiếp hôn mê đi, qua nhiều ngày cuối cùng cũng đem hơn phân nửa kinh mạch chữa lành xong.

Trong khoảng thời gian ngắn thì vẫn thiếu một ít linh lực, cái đuôi bị trực tiếp nguyền rủa đã hóa thành chân nhưng tạm thời còn chưa thể động, cần phải nghỉ ngơi tạm dăm ba ngày mới có thể khôi phục năm thành thực lực.

Khi đó, cường giả dưới lục giai đều không phải là đối thủ của hắn, hơn nữa hắn vẫn có chút năng lực đặc thù, nếu Ngao Khâm vẫn chưa có được bảo vật trong cấm địa, thì có đối mặt với hắn, Long tiên sinh cũng có năng lực tự bảo vệ mình. Không thể lại ham ấm áp, quyến luyến ánh mặt trời, hắn phải nhanh chóng bắt đầu thi hành kế hoạch.

Thi hành kế hoạch rời khỏi nàng.

Đáy lòng vừa mới dâng lên một tia ngọt ngào bỗng nhiên biến mất hầu như không còn, thay thế vào đó là cảm giác chua xót nói không rõ.

Trên đầu giường còn để ba khối linh thạch trung phẩm vẫn chưa có bị hấp thu xong trung, trên môi cũng còn cảm giác ướt át, những vết thương do vảy bị bóc ra cũng được vệ sinh sạch sẽ, rõ ràng hắn đã được chăm sóc rất tốt.

Đáy lòng âm u, hắn thật ích kỷ muốn đem người này giấu đi, làm nàng vĩnh viễn đều không thể rời khỏi hắn.

Hắn chung quy cũng là Long tộc, bản tính tham lam không bỏ được, chỉ cần được một tia liền không thỏa mãn, muốn thêm càng nhiều, thậm chí không muốn suy xét ý kiến của đối phương.

Long tiên sinh nhẹ nhàng cười một cái, rất khó coi.

Hắn ra đi lần này rất có khả năng vĩnh viễn không về được.

YOU”LL ALSO LIKE

Trước khi rời đi, hắn muốn nghỉ ngơi một chút, muốn phóng túng một chút, nhìn nhìn nàng thêm một chút.

Long tiên sinh dựa vào cạnh giường ngọc, đôi mắt phượng hẹp dài cất giấu sương mù dày đặc, hắn mở rộng cửa sổ nhìn ra ngoài ——

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời thật chói loá, tuyết ngừng, hơi thở lạnh lẽo cũng phai nhạt rất nhiều, nàng đứng dưới ánh mặt trời, kéo tay áo, lộ ra cánh tay trắng muốt, trên chiếc vòng thanh ngọc liền chiếc xạ ánh sáng, vào trong đáy mắt hắn.

Long tiên sinh nhìn nàng, cong cong khóe môi, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, một lát sau, chung quanh nàng liền hiện lên rất nhiều vảy, có lớn có bé, màu từ khô vàng đến óng ánh ánh sáng, tụ lại ở bên cạnh nàng rồi sau đó từng bước xếp hàng như những quân bài, tự động rớt vào cái sọt một bên của nàng.

Đây muốn dọn dẹp sân lại sao?

Trong lòng áy náy vài phần, Long tiên sinh mím môi, lúc trước hắn làm cho cả sân đều lung tung rối loạn, còn làm chết luôn cả mấy câu non mà phu nhân thật vất vả trồng ra, nàng có phải rất tức giận không nhỉ?

Vảy hắn cũng hơi nặng, cho dù nàng có là tu sĩ tam giai đi nữa, dùng linh lực đi nhặt cũng vẫn sẽ thực vất vả nhỉ?

Long tiên sinh quay tầm mắt lại, tần ngần xem xét cơ thể thiếu thốn lực một cách đáng thương của mình, rốt cuộc vẫn là thương tiếc không muốn cho nàng vất vả, cầm lấy một khối linh thạch đặt bên mình, đầu ngón tay khẽ nhéo nhéo.

Vì thế khi Mục Loan Loan chuẩn bị dùng linh lực một lần nữa nhặt thêm một miếng vảy khác, liền thập phần kinh ngạc phát hiện không biết làm sao những cái vảy vốn dĩ nặng như vậy liền đột nhiên nhẹ đi rất nhiều, nàng chỉ phải dùng nhiều linh lực hơn chút xíu so ngày thường liền thu nhặt xong rồi.

Hiện tượng bất bình thường này không thể nào xem nhẹ được, Mục Loan Loan cũng không phải quá ngốc, cô nỗ lực duy trì vẻ bình thản trên mặt, tận đáy lòng có một suy đoán ——

Có lẽ, Long tiên sinh đã tỉnh.

Đang l lặng lẽ giúp cô thu dọn sân chứ gì.

Đáy lòng nổi lên cảm xúc không biết tên, gò má Mục Loan Loan hơi nong nóng, động tác cũng gượng gạo hơn lúc trước một ít, giống như đang muốn duy trì hình tượng tốt đẹp xinh xắn vậy.

Sau khoảng một giờ, cô đã đem ba miếng vảy cuối cùng thu dọn xong hết, tổng cộng luôn với đống vảy thu thập lúc trước thì được tới năm sọt. Trong đó có ba sọt đã được rửa sạch sẽ, tuy rằng có hơi khô vàng, nhưng thoạt nhìn vẫn rất đẹp, dưới ánh nắng chiếu xuống loé lên ánh vàng rực rỡ.

Nếu như là lúc trước, hiện tại cô hẳn phải về phòng nghỉ ngơi một chút, nhìn xem trạng thái của Long tiên sinh như thế nào, sau đó lại lấy nước đi rửa đống vảy. Mấy cái vảy này thật là cứng rắn, nhưng nó lại là vảy rồng nha, nói không chừng sẽ có tác dụng gì đó.+

Nhưng hôm nay, đoán được anh rồng kia đã tỉnh Mục Loan Loan liền hơi ngại ngùng không muốn lập tức quay trở về.

Cô không biết mình phải đối mặt với vị “phu quân” trên danh nghĩa này như thế nào…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN