Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật - Chương 81
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật


Chương 81


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chờ khi một người một con rồng rốt cuộc hôn hôn hít hít xong rồi, Mục Loan Loan liền thuận tiện đem chuyện mặt dây chuyền và cây trâm là của Vân thẩm cùng Cửu Khuynh đưa cho giải thích một chút, cũng hỏi hắn có phải nguyền rủa trong cơ thể hắn đã tốt lên rất nhiều hay không.

Long tiên sinh đang mơ mơ hồ hồ chống cái trán của nàng, nhỏ giọng nói, ở trên đường gặp thủ lĩnh các sinh mệnh đặc thù đã giúp hắn một phen.

Mục Loan Loan suy tư một chút nhớ về cốt truyện ít đến đáng thương trong đầu mình, rốt cuộc moi từ trong trí nhớ ra một nhân vật như vậy.

Nàng hơi tò mò, “Cái vị thủ lĩnh liên minh các sinh mệnh đặc thù kia bộ dáng là cái gì.”

Lông mi Long tiên sinh run rẩy, dưới ánh mắt có chút chờ mong của Mục Loan Loan, đầu ngón tay chậm rãi sáng lên một vầng sáng, ngưng tụ thành một hình người ——

Cả người là màu xanh lục, nửa trong suốt, đôi mắt xanh tròn như nước biển, trên trán có hai cọng râu, không có tóc, mặc áo dài màu xanh lục.1

Thoạt nhìn thực thần kỳ, không xấu, thậm chí có một loại mỹ cảm khác thường.

Nàng trước nay chưa thấy qua sinh mệnh nào có bộ dáng kiểu này, xanh đến kỳ lạ.1

Nhưng mà nếu sinh vật này trợ giúp Long tiên sinh, hẳn là sinh vật tồn tại thật tốt đi.

Nàng cong môi, giật giật bàn tay vẫn luôn bị Long tiên sinh bắt lấy, vốn định kêu hắn quân thượng, nhưng tưởng tượng đến mình còn không biết tên thật của con rồng này, liền tò mò hỏi, “Long tiên sinh, chàng tên là gì?”

Giọng nói nàng rơi xuống, liền cảm thấy cả người anh rồng càng cứng đờ lại trong chớp mắt, bàn tay đang nắm lấy tay nàng cũng nắm càng chặt.

Mục Loan Loan thấy đáy mắt hắn trong ban đêm sáng lên mấy chấm sáng sáng, sau đó nhanh chóng ảm đạm lại, “Ta tên, Long tiên sinh.”

Mục Loan Loan: “…….”

Nàng thoạt nhìn dễ lừa như vậy sao?

Có lẽ chú ý tới biểu tình của nàng, anh rồng khó có khi mắc cỡ đỏ mặt nói một lời âu yếm, “Thích.”

“Thích nàng kêu ta là Long tiên sinh.”

Thích nàng kêu hắn là Long tiên sinh sao?

Mục Loan Loan hơi ngượng ngùng, nhiệt độ cơ thể lại muốn vọt lên nữa rồi.

Một người một con rồng dính nhau trong chốc lát, lại đơn thuần ngủ trong chốc lát, Long tiên sinh đã thu sừng lại mới triệt tiêu hiệu quả bóng tối.

Lúc trước khi Mục Loan Loan kiểm tra thương thế của hắn nên đã cởi đai lưng hắn ra, lại nằm trong ổ chăn làm một ít chuyện xấu hổ (?), cho nên khi hiệu quả bóng đêm biến mất, tầm nhìn của Mục Loan Loan được khôi phục lại, nàng nhìn anh rồng bên cạnh đang bò dậy, trên mặt bỗng thấy nóng lên ——1

Hắn thoạt nhìn có chút không xong.

Tóc dài hơi hỗn độn, đỉnh đầu còn có hai cái lỗ tai lông xù trọc một nửa.

Trên mặt vẫn không có gì biểu tình, ấn ký nguyền rủa tiêu rất nhiều, nàng có thể nhìn thấy bộ dáng hắn rõ ràng hơn rồi.

YOU”LL ALSO LIKE

Là bản phóng đại của bé Long tiên sinh nha, đang mím môi, nhưng vạt đỏ nhạt lại từ đuôi mắt lan tràn xuống tới cổ. Lông mi hắn vừa dài vừa cong, mũi thẳng, cánh môi lại đỏ ướt át.

Áo gấm màu đen hỗn độn, đai lưng lỏng lẻo, bên trong tiết y vừa mới mua có dính vết máu khô, ngực hơi ưỡn ra, có thể thấy ẩn ẩn đường cong cơ bắp, bả vai rộng lớn, thon chắc hữu lực.

Hắn nửa ngồi dậy, mái tóc đen nhánh, mặt mày không hề che dấu nhìn nàng, ánh sáng từ ngoài cửa sổ đánh vào, càng làm vẻ mặt hắn như quan ngọc, tà dị tuấn mỹ.

Mục Loan Loan đột nhiên liền có chút không dám nhìn hắn.

Hắn chỉ là sắp hồi phục thôi cũng đã thành đẹp như vậy.

Nếu hắn thật sự hoàn toàn hồi phục rồi, lại còn tuấn dật đến thế nào nữa? Nhất định rất đẹp rất đẹp.

Nàng lại không biết, bộ dáng của mình hiện tại trong mắt anh rồng cũng là dụ người như vậy.

Mái tóc dài đen nhánh xoã trên gối, đôi mắt hạnh ướt át, lông mi thật cong, mặt mày thanh triệt như là một dòng suối trong vắt, khuôn mặt trắng nõn, trên môi bị hắn hôn đến thành màu đỏ nhạt, đôi tay bắt lấy góc chăn, an tĩnh giống một bức hoạ linh động.

Gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào, Long tiên sinh đang đỏ như tôm luộc nhận thấy được mình bây giờ đang quần áo xộc xệch, theo bản năng ôm lấy cẩm y, đỏ mặt đứng lên, đi đến tủ quần áo vừa cầm một bộ quần áo, vừa nói, “Ta ở bên ngoài chờ nàng.”

Cái bóng dáng kia, nhìn thế nào cũng thấy có vẻ đang chạy trối chết.

Mục Loan Loan lại nhẹ nhàng thở ra.

Quần áo nàng cũng còn chưa có mặc cho chỉnh tề.

Cửa bị đóng lại, trong phòng cũng chỉ còn lại một mình nàng.

Mục Loan Loan nhìn nhìn mái nhà quen thuộc, lại có một loại cảm giác như đang ở trong mộng.

Trên môi phảng phất còn lưu lại xúc cảm trên môi hắn, nàng duỗi tay bưng kín mặt đỏ bừng.

Thật sự, thật sự.

Thật sự hôn rồi.

Hắn không còn giả vờ giả vịt, không lại làm bộ không thích nàng nữa.

Trong lòng hậu tri hậu giác, tim nhảy thực mau, nhớ lại bầu không khí thực ái muội vừa mới rồi, Mục Loan Loan lần đầu tiên có nhận thức rõ ràng như vậy ——

Nàng yêu đương, thậm chí còn thành thân.

Cùng một con rồng.

Một con rồng hay giả vờ giả vịt, lại còn thẹn thùng.

…….

Chờ đến khi một người một con rồng đều chính thức thu xếp tề chỉnh, bắt đầu hoạt động, cái khoảng sân liền có vẻ vô cùng nhỏ hẹp.+

Mục Loan Loan muốn đi thiên điện rửa mặt, ra tới cửa sẽ thấy Long tiên sinh đang ngồi trên xe lăn cầm cầm linh thạch.

Mục Loan Loan muốn thừa dịp buổi chiều thời tiết không tồi, đem chăn trong phòng ra phơi một lần, ở ngay cửa sẽ thấy anh rồng đang làm bộ tu luyện.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN