Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn - Chương 66
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn


Chương 66


Weibo chính thức của 《 Đông cung tới 》vào lúc chín giờ tối ngày hôm qua đăng ảnh hơ khô thẻ tre của Bạch Thanh Tuyền lên.

Một đám Nguyệt Quang fan chạy tới nịnh hót.

“Anh thật là đẹp trai!”

“Chúc mừng hoàng đế bệ hạ hơ khô thẻ tre!”

“Tạm biệt Chu Cảnh, lặng lẽ đợi Kiều Nhiên!”

Kiều Nhiên là tên nam chính bộ phim thần tượng ngọt sủng Bạch Thanh Tuyền nhận được.

Chẳng qua rất nhanh đã có người đi đường phát hiện trong tấm ảnh hơ khô thẻ tre của Bạch Thanh Tuyền xuất hiện một khuôn mặt quen thuộc.

Người hâm mộ Trịnh Tư Tề thông qua phân tích cẩn thận, chắc chắn người đó chính là diễn viên đóng vai thái tử Chu Anh, Trịnh Tư Tề.

“Trời ạ, thật sự là Trịnh Tư Tề sao?”

“Bên ngoài đều đang đồn Thái tử Chu Anh không chết, kết cục có sửa đổi, xem ra là sự thật!”

“Hôm nay cũng là ngày cô gái fan Kim Đài Quỳnh Anh rơi lệ! Hèn mọn cầu một cái HE!”

“Tôi cảm thấy Lý Tự thật sự quá thảm, lương tâm biên kịch không biết đau sao!”

“Một tháng không xem, tôi bổ sung mấy tập gần đây một chút, thiếu chút nữa tức chết luôn. Tiện nhân Hạ Lan Bích này rốt cuộc là muốn làm gì, tại sao phải ngược Lý Tự đáng thương này của chúng ta!”

Dương Lý Chi cảm giác đây là bộ phim không sáng suốt nhất cô từng nhận.

Cô cái người nữ chính này toàn bộ hành trình đều vô hình không nói, sắp đến kết cục, vốn phải là thời khắc cô thăng chức đánh úp ngược lại sảng khoái nhất, kết quả người xem đều đang mắng cô.

Hu hu hu! Cô thật sự rất tủi thân!

Dương Lý Chi ra mắt đã bùng nổ, nhiều năm như vậy mà vẫn luôn ổn định ở vị trí đầu trong nhóm tiểu hoa đán, người hâm mộ cũng không phải ăn chay, Lý Tử fan đã sớm nhìn Thẩm Kim Đài không vừa mắt.

Kỹ năng diễn xuất của Thẩm Kim Đài… Là rất lợi hại rồi, nhưng người hâm mộ của cậu ta quá ghê tởm, ngày nào cũng lên mạng mắng Hạ Lan Bích… Mặc dù không lên tới trình độ chửi bản thân Dương Lý Chi, coi như có chút lý trí, nhưng… ngày nào cũng mắng nhân vật thần tượng mình đóng, ai cũng không thể nhẫn nhịn nổi!

Thế là các fan lớn nhà cô đi liên lạc với Nguyệt Quang fan ngay lập tức

Lúc liên lạc không kiềm chế được xúc động “thời gian đổi dời, việc đời thay đổi”. Lúc bộ phim này mới khai máy, bọn họ có ai thèm nhìn Thẩm Kim Đài vào trong mắt. Lý Tử fan và Nguyệt Quang fan mới là kẻ địch… Đều sợ đối phương ké fame đến trên đầu thần tượng của mình.

Lý Tử fan cảm thấy Nguyệt Quang fan gặp ai là xé người đó như chó điên vậy.

Nguyệt Quang fan cảm thấy Lý Tử fan tất cả đều là trẻ nhỏ không não*, sức chiến đấu cũng rất mạnh mẽ.

*xxj vô não: xxj aka mấy đứa trẻ trâu.

Kết quả nửa đường giết ra một Trình Giảo Kim, Đông cung bùng nổ lại thành toàn cho Thẩm Kim Đài.

Người hâm mộ hai nhà bọn họ mấy tháng nay liên lạc với nhau thường xuyên, trước đây không lâu đã liên hiệp với nhau tranh cãi cùng Kim fan một trận, chẳng qua bây giờ Thẩm Kim Đài được nhiều người qua đường ủng hộ, không xé nổi.

Ai ngờ lần này liên lạc với Nguyệt Quang fan, Nguyệt Quang fan vậy mà im bặt cả lũ rồi.

Các cô thế mà lại bày tỏ, chỉ muốn độc chiếm thần tượng, không muốn dồn ép bất kỳ người nào?

Excuse me?!

(gốc: exce)

Đây là Nguyệt Quang fan thấy ai xé người đó, đánh đâu thắng đấy sao?!

Trong lòng nhóm Nguyệt Quang fan gần đây rất vi diệu.

Bởi vì trên Weibo chính thức của 《 Đông cung tới 》 vào dịp Tết xuân có đăng một tấm ảnh hậu trường ngoài lề, chính là ảnh hơ khô thẻ tre của Bạch Thanh Tuyền, có một cảnh chợt lóe lên, Bạch Thanh Tuyền và Thẩm Kim Đài ôm nhau.

Ngay cả hội trưởng hội hậu viện chính chủ phía Nguyệt Quang fan gần đây cũng trả lời rất khéo léo, mơ hồ chỉ ra rằng quan hệ hai người đã không còn giống như trong quá khứ.

Thật ra sự lột xác trong lần comeback này của Thẩm Kim Đài, Nguyệt Quang fan cũng đều thấy, chẳng qua là nhiều năm thù địch không thể lập tức tiêu trừ, cho nên trên mặt nổi không có người nói chuyện thay Thẩm Kim Đài, nhưng số lượng thầm quắn quéo đu Thẩm Kim Đài đã rất nhiều.

Hơn nữa, các cô phát hiện độ hot của《 Đông Cung tới 》 cũng không phải chỉ bị mình Thẩm Kim Đài hút đi.

Ba mươi tết, Bạch Thanh Tuyền đi làm khách mời sự kiện cho một hãng mỹ phẩm nổi danh, người đi đường vây xem rất tấp nập. Trên các danh sách độ nổi tiếng, Bạch Thanh Tuyền cũng luôn vững vàng chiếm đoạt ngai vàng đệ nhất, Thẩm Kim Đài thăng nhanh, nhưng vẫn chưa từng lên đỉnh.

Cảm giác hai người bọn họ liên thủ, đối với cả hai bên đều có lợi.

Lý Tử fan muốn sử dụng Nguyệt Quang fan làm đao để sai khiến, mơ thật đẹp!

Xe ngừng lại ở đầu biệt thự, Thẩm Kim Đài ngồi trong xe, nhìn biệt thự một cái.

Đã lâu không trở lại cái nhà này rồi.

Cậu vừa mới xuống xe, đã thấy một cô gái nhỏ chạy tới: “Anh trai!”

Cậu vừa ngồi chồm hổm xuống, một cô gái nhỏ mặc áo phao màu hồng đã nhào vào trong ngực cậu.

Thẩm Kim Đài có chút lúng túng, cười nói: “Sao em thấy anh?”

“Con bé sáng sớm đã bò dậy chờ con, luôn ở sau cửa trông đó.” Liễu Kỳ cười đi ra.

Tiểu Đường giúp hắn lấy đồ đã mua từ trong cốp xe ra, Liễu Kỳ rất nhiệt tình nhận lấy một ít, nói: “Trở về nhà mình, sao phải mua nhiều đồ như vậy.”

Thẩm Kim Đài ôm Thẩm tiểu muội lên, thấy một người đàn ông trung niên bốn mươi tuổi đứng ở cửa, gương mặt trắng nõn, mái tóc đen nhánh, chẳng qua là giữa chân mày có khe rãnh nhạt, trông có hơi nghiêm nghị.

Thẩm Kim Đài nín nửa ngày, cũng không kêu chữ “bố” này, chỉ gật đầu với Thẩm Như Hải một cái.

Thẩm Như Hải nói: “Về rồi.”

“Vâng.”

Tiểu Đường sau khi xách đồ vật vào xong liền đi. Thẩm Kim Đài ôm Thẩm tiểu muội vào cửa nhà, Thẩm tiểu muội có lẽ có hơi xa lạ với cậu, ôm cổ cậu, dán vào mặt cậu, không nói lời nào.

Một cô bé hết sức biết điều, dáng vẻ ỷ lại thân mật như này khiến trong lòng Thẩm Kim Đài mềm nhũn chỉ trong nháy mắt.

Có lẽ là do vẫn có liên hệ máu mủ, có cảm giác thân thiết hơn những đứa trẻ khác một chút.

“Lớn như vậy rồi, đừng bắt anh con ôm nữa, mau xuống.” Liễu Kỳ nói ở đằng sau.

“Không sao.” Thẩm Kim Đài cười ôm Thẩm tiểu muội vào nhà.

Nhà này không giống như lúc ban đầu khi cậu rời đi. Thò ra rất nhiều thứ, khắp nơi đều là hơi thở cuộc sống vụn vặt. Liễu Kỳ đóng cửa lại, nói: “Không thuê người dọn, mẹ tự mình dọn dẹp, có hơi loạn.”

Nhà họ Thẩm trước kia cũng là nhà giàu có, lạc đà gầy lớn hơn ngựa, bình thường cậu lại hay gửi tiền về, muốn mời một giúp việc nhất định là không thành vấn đề.

Nhất định là bởi vì một vài nguyên nhân mới không mời, không biết có liên quan tới cậu không.

Bởi vì cậu thấy Thẩm Như Hải hình như là kiểu đàn ông rất truyền thống.

Thẩm Kim Đài và hai vợ chồng bọn họ đều rất xa lạ, không biết phải trò chuyện cái gì. Liễu Kỳ cố gắng tìm chuyện với cậu, thế là nói đến 《 Đông cung tới 》: “Gần đây bạn bè thân thích đều đang xem phim, ai cũng khen con diễn tốt.”

Cuối cùng tăng thêm một câu: “Ba con cũng đang xem.”

Thẩm Kim Đài cười một tiếng, trong đầu nghĩ may mà có đứa con nít ở đây.

Nếu không sẽ rất lúng túng.

Cậu ở đây chơi cùng Thẩm tiểu muội, xem phim hoạt hình cùng bé. Liễu Kỳ bận bịu nấu cơm, Thẩm Như Hải vào phòng đọc sách, lúc ăn cơm mới xuống.

Thẩm Kim Đài cảm giác Thẩm Như Hải hình như muốn nói vài lời với cậu nhưng lại không biết phải nói gì, điệu bộ thường có hơi muốn nói lại thôi, vừa mới ăn cơm đã nhận một cú điện thoại rồi đi ra ngoài.

Liễu Kỳ nói với Thẩm Kim Đài: “Con không bận thì về thăm một chút, ba con thật ra rất nhớ con, ổng vốn tưởng rằng con vào vòng giải trí là vì… vì chơi, gần đây không phải ổng cũng xem Đông cung sao, bạn bè thân thích đều khoe con diễn tốt, ổng thật ra cũng rất đắc ý. Ông ấy chính là vậy đó, không biết nói chuyện như nào, gần đây áp lực của ổng cũng rất lớn, tóc trắng cả rồi. Vừa nghe con muốn về mà đặc biệt đi nhuộm tóc đó.”

Không biết tại sao, những lời này vậy mà lại khiến Thẩm Kim Đài có chút thương cảm.

Cậu gật đầu một cái.

Liễu Kỳ liền cười nói với Thẩm tiểu muội: “Xuống, anh trai phải đi.”

Thẩm tiểu muội ôm cổ Thẩm Kim Đài: “Em không muốn anh trai đi.”

“Nếu không thì ở lại ăn tết đi?” Liễu Kỳ cười nói.

“Dì Phương đã phái xe tới đón rồi.” Thẩm Kim Đài cười nói.

Tết xuân không về nhà mình mà lại chạy tới nhà người khác, nói ra thật sự có hơi không hợp, mẹ Diêm cân nhắc chu đáo nên cố ý gọi mấy cú điện thoại tới thúc giục, trực tiếp phái xe qua đi đón.

Thẩm tiểu muội khóc rất đau lòng. Tình cảm của trẻ nhỏ là chân thật nhất, Thẩm Kim Đài cũng bị bé khóc đến xúc động.

Thẩm Kim Đài bên này vừa mới đi, bên kia Thẩm Như Hải đã trở về, còn xách theo một ít trái cây.

Liễu Kỳ nói: “Kim Đài lúc tới cũng không mua quá nhiều trái cây, ông mua nhiều như vậy làm gì.”

Thẩm Như Hải nhìn trong phòng khách, hỏi: “Đi?”

Liễu Kỳ “Ừ” một tiếng, nói: “Người nhà họ Diêm đón đi.”

Thẩm Như Hải không lên tiếng, chỉ yên lặng cởi giày.

“Trước kia nó cũng không ăn tết cùng chúng ta.” Liễu Kỳ nói.

Thẩm Như Hải lên lầu, đi dỗ Thẩm tiểu muội khóc suốt trong phòng.

Thẩm Kim Đài vốn tưởng rằng vào tết âm lịch, nhà họ Diêm đều ở nhà cả. Ai dè đến nơi mới biết, mấy người đàn ông nhà họ Diêm, người này còn bận hơn người kia.

“Tết xuân là lúc bận rộn nhất của họ, chỗ nào cũng là tiệc xã giao. Chú Diêm của con ba mươi cuối năm cũng không thể ở nhà.”

Mấy bà vú nhà họ Diêm ăn tết cũng đều trở về nhà mình, buổi tổi ngày ba mươi, trong nhà  cũng chỉ còn hai người.

Mẹ Diêm và hai người bọn họ bọc chút sủi cảo, ăn xong rồi sau đó lại xem TV một hồi, cuối cùng là lên tầng đi ngủ.

Mấy ngày nay Thẩm Kim Đài luôn rất mệt mỏi, hiếm lắm mới có một ngày nghỉ, cậu muốn ngủ ngon một giấc.

Nhưng tới khi thật sự tắm xong nằm dài trên giường, tin nhắn và điện thoại lại không ngừng rung rung, rất nhiều người chúc tết cậu.

Nổi tiến cũng có phiền não riêng, quen hay không không biết, chỉ biết nhận được một đống lớn.

Thẩm Kim Đài ý thức được mình không thể nhận hết tất cả lời chúc mừng năm mới, mà bản thân cũng phải gửi. Không quá quen cậu sẽ dùng gửi theo nhóm, quen cậu sẽ gửi từng người lời chúc năm mới, riêng với Bạch Thanh Tuyền là cậu để tâm nhất.

Cũng không biết tiểu mỹ 0 này đang làm gì.

Nói thật, từ ngày hôm qua tới hôm nay luôn rất vội vàng, cảm giác buồn bã khi ly biệt cũng đều bị hòa tan, bây giờ nằm trên giường, mới nhận ra Bạch Thanh Tuyền đã hơ khô thẻ tre rồi.

Hai người bọn họ bây giờ cũng bận rộn như vậy rồi, cơ hội gặp mặt lần nữa hẳn là không nhiều, độ hảo cảm của Bạch Thanh Tuyền với cậu tăng lên không ít, nhưng vẫn chưa tới một bước yêu kia.

Sau này phải phát triển từng bước như thế nào đây.

Này thật sự là một vấn đề hơi đau đầu.

Ai ngờ cậu vừa mới gửi tin nhắn cho Bạch Thanh Tuyền, Bạch Thanh Tuyền đã nhắn lại: “Đây không phải là cậu gửi theo nhóm đó chứ?”

“Trời đất chứng giám, đánh từng chữ từng chữ.” Thẩm Kim Đài nhắn lại.

Bạch Thanh Tuyền bèn gọi điện thoại lại.

Thẩm Kim Đài ho khan một tiếng, nhận nghe điện thoại: “Không xem Đêm Xuân à?”

“Tôi mới về đến nhà từ vùng khác. Ngay cả cơm đêm giao thừa cũng không ăn, sáng sớm ngày mai còn phải đi cùng mẹ tới miếu Quan đế ở địa phương chúng tôi dâng hương, bây giờ tôi trừ ngủ ra, cái gì cũng không muốn làm.” Giọng nói Bạch Thanh Tuyền mệt mỏi, nhưng tốc độ nói rất nhanh, hỏi: “Cậu thì sao, nghe cũng yên tĩnh thế?”

“Tôi cũng vậy, đang buồn ngủ, nằm xuống giường lại không ngủ được.”

“Ngày mốt tổ phim bắt đầu làm việc, không có phân cảnh của cậu nhỉ? Có thời gian không, thừa dịp chúng ta đều không phải vào tổ phim, đi ăn cơm đi.”

“Được.” Thẩm Kim Đài có chút kích động.

Sau đó Bạch Thanh Tuyền nói: “Vậy tôi gọi cả Trịnh Tư Tề tới.”

Bên ngoài vang lên hai tiếng “leng keng”, Thẩm Kim Đài ngồi dậy từ trên giường, nhìn về phía cửa một cái, Bạch Thanh Tuyền nói: “Vậy tôi cúp đây, chúc cậu năm mới vui vẻ trước.”

“Năm mới vui vẻ.”

Cúp điện thoại xong, Thẩm Kim Đài thò đầu ra ngoài kêu: “Vào đi.”

Cửa phòng bị đẩy ra, người đứng ở cửa lại là Diêm Diệu Hiên.

“Hôm nay anh không đợi giao thừa à?” Diêm Diệu Hiên hỏi.

“Không đợi, buồn ngủ.” Thẩm Kim Đài cười nói.

Diêm Diệu Hiên “ừ” một tiếng, nói: “Vậy anh đi ngủ.”

Nói xong cũng khép cửa phòng lại.

Thẩm Kim Đài thở ra một hơi, nằm xuống, cái đèn đầu giường sáng chói, nhất thời cũng không ngủ được, lại xem Đông cung.

Giữa lúc mơ màng buồn ngủ, cậu bỗng nhiên bị tiếng pháo mơ hồ ở bên ngoài đánh thức, cậu mở mắt ra, nhìn trên điện thoại di động vẫn còn phát sóng phim truyền hình. Theo thời gian hiển thị trên góc phải, một năm mới đã đến.

Một chùm ánh sáng chiếu đến trên cửa sổ, cậu ôm chăn ngồi dậy, nhoài người ra nhìn xuống cửa sổ, chỉ thấy một chiếc Bentley màu đen chậm rãi dừng lại trong sân trong bóng đêm. Diêm Thu Trì bước xuống từ trên xe, không biết có phải nhận ra sự tồn tại của cậu hay không, ngẩng đầu nhìn lên trên một cái.

Bị nhìn thấy, Thẩm Kim Đài cũng rất thản nhiên mà đẩy cửa sổ ra, nằm dưới cửa sổ cười nói: “Năm mới tốt lành nhé.”

Cậu chỉ mặc quần áo ngủ, quần áo ngủ bóng loáng mềm mại, lại vừa hay cả người cũng mềm mại hơn. Nụ cười kia cũng rất rực rỡ, âm thanh hơi có vẻ lười biếng buồn ngủ.

Diêm Thu Trì đứng trong đêm đông giá rét, ngẩng đầu nhìn lên, nói: “Năm mới tốt lành.”

Nhánh cây tiêu điều trong ngày đông. Gió vừa thổi một cái, một đống lá cây cũng rơi xuống theo. Diêm Diệu Hiên men theo âm thanh đi tới bên cửa sổ, hắn không thấy Thẩm Kim Đài, chỉ nghe được giọng nói của cậu, nhìn xuống, anh trai hắn đứng dưới lầu nhìn lên, thần sắc vẫn bình thường như cũ, nhưng trong mắt đều là ánh sao.

Ngày đoong, người nào cũng ngủ rất ngon, hai anh em nhà họ Diêm đều mất ngủ.

Ngày hôm sau lúc Diêm Thu Trì tỉnh lại, trong ngực còn ôm một cái gối.

《 Đông cung tới 》 phát sóng tập mới nhất vào mùng hai của năm mới. Loại phim vừa lớn vừa nổi như này, mấy tháng nay đã tích lũy đủ năng lượng, vừa đến tết xuân một cái liền bùng nổ, tỷ suất người xem trực tiếp phá 5, điểm cao nhất đạt tới 54.

Không xem Đông cung, năm nay đi thăm bạn bè hay họ hàng cũng chẳng biết phải nói cái gì.

Tiêu đề “Đông cung cứu trai gái độc thân” cũng  lên tìm kiếm thịnh hành. Năm nay các trưởng bối ngồi chung một vòng, đề tài đã từ “Cháu có người yêu chưa” sang “Cháu xem Đông cung chưa?”

Hai đài truyền hình vệ tinh nhân dịp Tết xuân phát sóng tuần hoàn 《 Đông cung tới 》 cả người. Trailer tuần tới ngày càng có nhiều người hơn, thậm chí ngay cả Hạ Hạ Chu, thậm chí hình ảnh đỉnh cao nhất cũng xuấ hiện. Trong đó màn kích động lòng người nhất là Lý Tự đặt tới đỉnh cao quyền lực, khoác áo chồn dài màu đỏ, ngồi xe kéo nhỏ, mặc kệ tuyết rơi nhiều maf nghiêng ngả đi tới.

*Một loại phương tiện giao thông của Trung Quốc.

Trên đường vào cung, kể cả là thái giám hay cung nữ, tất cả cũng đều quỳ xuống làm lễ, mà y dửng dưng, bàn tay vuốt ve vuốt ve đôi uyên ngọc bội bên hông, trên khuôn mặt tràn đầy lạnh lùng uy nghiêm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN