Tôi Không Muốn Trở Thành Omega - Chương 25: H+++
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Tôi Không Muốn Trở Thành Omega


Chương 25: H+++


Nhớ lại xúc cảm vừa rồi, “nơi đó” của cậu vừa non mềm ẩm ướt lại chật hẹp. Thử tưởng tượng viễn cảnh “tiểu Thần Thần” của hắn được h.ậ.u h.u.y.ệ.t kia của cậu bao bọc, vây lấy liền khiến Mục Diệc Thần không thể kìm chế nổi nữa.

Kéo xuống khóa quần, giải phóng phân thân đã sớm trướng to của mình, ngay lập tức c.ô.n t.h.ị.t to lớn với những đường gân đầy dũng mãnh liền nảy ra. Hiên ngang ở trước mặt Lâm Hàm mà “ngẩng đầu”, phía bên trêи q.u.y đ.ầ.u còn tiết ra một ít dịch nhầy bóng loáng.

Nhìn cái thứ thô to kia cứ đung đưa ngay trước mắt mình, Lâm Hàm có vẻ nuốt không trôi cái kϊƈɦ cỡ này. Trong lòng âm thầm nuốt nước bọt cái ực.

Bây giờ mà chạy, liệu có còn kịp không?!!!.

Mắt thấy Lâm Hàm đang có xu hướng “lâm trận bỏ chạy”, Mục Diệc Thần nào để cậu được như ý. Kéo lấy eo cậu về phía mình, hắn liền dùng q.u.y đ.ầ.u ma sát ở trước cửa h.ậ.u h.u.y.ệ.t.

“Ờ…nè Mục Diệc Thần, anh…anh có chắc là nó sẽ vào được không?!”. Lâm Hàm xanh mặt, lấp bấp hỏi hắn. Phải nói là cậu đang cực kỳ, cực kỳ bất an.

“Chắc chắn! Chỗ này của em đã sẵng sàng để đón nhận sự xâm nhập của tôi rồi!”. Mục Diệc Thần không cần suy nghĩ nhiều đã lập tức khẳng định chắc như đinh đóng cột.

Vừa dứt câu, không để cậu nói thêm lời dư thừa nào, hắn đã đem n.a.m c.ă.n thô to của mình, một đường sáp nhập vào bên trong.

“Ahhhh!”. Lâm Hàm cong người hét lớn, toàn thân căn cứng, các ngón chân đều co lại, hai tay bấu chặt vào ga giường, đồng tử mở to, nước mắt sinh lý không khống chế mà từ hốc mắt chảy dài trêи má. Toàn thân run rẫy, da đầu một trận tê rần, hai hạt anh đào dựng đứng, “tiểu Hàm Hàm” mới vừa qua cao triều liền đang có xu hướng “ngóc đầu”. H.ậ.u h.u.y.ệ.t bên dưới căng ra đón nhận c.ự vật xa lạ đầy nóng bỏng kia xâm chiếm vào nơi tư mật.

Ngoài dự đoán chính là, làm loại chuyện này với đàn ông vốn cũng không đau như cậu đã tưởng tượng. Trái lại, có một loại kɧօáϊ cảm khó nói thành lời đang ngày một dâng trào.

Đúng như dự đoán, “nơi đó” của cậu, chỉ vừa mới đưa vào liền đã khiến hắn đê mê, đắm chìm trong n.h.ụ.c d.ụ.c. Vừa ấm nóng mềm mại lại ẩm ướt trơn trượt, kɧօáϊ cảm tăng lên đến cực điểm khiến Mục Diệc Thần thỏa mãn hừ khẽ một tiếng.

Dừng một chút để cậu thích ứng với c.ự v.ậ.t to lớn của hắn, cảm giác được Lâm Hàm dần buông lỏng hạ thể, Mục Diệc Thần liền bắt đầu luật động. Mỗi một cú thúc đều mạnh mẽ đầy tính xâm chiếm, đỉnh đến Lâm Hàm đầu óc đều mơ hồ, chỉ có thể mặc cho kɧօáϊ cảm che lấp lý trí mà nằm dưới thân hắn rêи rỉ một cách d.â.m đ.ã.n.g.

“Ah…ha..aaa…Mục…Diệc Thần! Ư…a..ha, anh…anh..ưm..chậm…chậm một chút…a…!”. Lâm Hàm giờ phút này đã hoàn toàn đắm chìm trong d.ụ.c v.ọ.n.g, lý trí buông bỏ, chỉ còn biết hành động theo bản năng. Đón nhận từng đợt sung sướиɠ từ nơi giao hợp của cả hai mang lại, ʍôиɠ và eo cũng vô thức đung đưa theo từng nhịp đâm rút của hắn.

“Ý em là muốn tôi “chậm” một chút?!”. Mục Diệc Thần cúi đầu xuống, ghé sát tai cậu mà ám muội thầm thì, Lâm Hàm khó hiểu nghiêng đầu nhìn hắn.

Đáy mắt ánh lên tia gian xảo, Mục Diệc Thần gặm cắn một đường từ yết hầu đến xương quai xanh, gặm cắn một hồi khiến trước ngực cậu đầy những dấu vết hoan ái.

Lại chuyển đến bờ môi đỏ mọng đang không ngừng hé ra thở dốc của cậu, đặt lên đó một nụ hôn nồng nàn say đắm. Một tay hắn xoa nắn phần ʍôиɠ cong vểnh, tay còn lại tiếp cận “tiểu Hàm Hàm” mà không ngừng luật động.Thân dưới không những không chịu chậm lại mà còn đang không ngừng tăng tốc, đỉnh đến Lâm Hàm ý loạn tình mê. Phía trêи lại bị lưỡi hắn ở trong khoan miệng càn quét, tập kϊƈɦ đến từ cả ba phía khiến Lâm Hàm kϊƈɦ thích đến muốn ngất.

“Ah…hộc…a..không được…mau..dừng lại…a..ư..Có…có gì đó….lạ lắm…Ahhh. Chậm…chậm chút. Ah…ha…a..chết…chết mất!”. Lâm Hàm bị q.u.y đ.ầ.u của hắn đỉnh vào trúng điểm G, cả cơ thể đột ngột trở nên mẫn cảm lạ thường, từng thớ thịt bên trong h.ậ.u h.u.y.ệ.t siết lại, d.â.m thủy ở bên trong không ngừng tiết ra dịch bôi trơn. Một tay cậu bấu chặt vào ga giường, tay còn lại ghì chặt lấy tay hắn, bày ra khuôn mặt đáng thương mà cầu xin hắn buông tha.

Nhưng ở trong mắt Mục Diệc Thần thì Lâm Hàm lúc này chính là d.ụ.c cầu bất mãn, miệng nói một đằng nhưng thân thể lại nghĩ một nẽo. Nhìn mà xem, bên dưới siết chặt như vậy, há chẳng phải là luyến tiếc không nỡ để hắn rút ra hay sao?!.

“Ha, tìm thấy rồi!!”. Hắn nhếch mép nở một nụ cười gian tà, dùng sức mà thúc liên tục vào điểm kϊƈɦ thích chí mạng của cậu.

Kɧօáϊ cảm dồn dập khiến Lâm Hàm lắc đầu nguầy nguậy, kɧօáϊ cảm lan tràn đến từng tấc tế bào trong cơ thể. Pheromone ẩn tàng cũng không kiểm soát mà đột ngột bộc phát.

(Đã đủ mặn mòi, kϊƈɦ thích được vị giác của các hủ chưa nào? Toi đã không làm mọi người thất vọng, tuy hơi trễ nhưng bù lại “ngon từ thịt ngọt từ xương” nhá(╯з╰)! Dự kiến chap tiếp theo sẽ vẫn còn H+( ̄∇ ̄) Thương toi, thích truyện thì nhớ like, cmt ủng hộ cho toi có động lực viết tiếp nha, iu tất cả các đọc giả thân iu của toi(>﹏<)).

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN