Thiên Tuyết Truyền Kì - Chương 40
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Thiên Tuyết Truyền Kì


Chương 40


Năm đó lục giới chưa có được hình thành, lục địa này vẫn ở trạng thái hoang sơ đầy đất cát, một dấu hiệu có sự sống cũng không có, trời đất độc một mảnh tịch liêu. Rồi bỗng nhiên có một ngày trời đất nổi lên cuồng phong, mây đen kéo đến che rợp cả lục địa, không có chỗ nào có sự xuất hiện của ánh sáng. Sấm chớp đùng đùng, mưa lớn xối xả gần trăm năm vẫn chưa có dấu hiệu chấm dứt. Sau đó thì một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, sự sống đầu tiên đã xuất hiện – Nữ Oa.

Người là vị thần đầu tiên xuất hiện trên đại lục, nắm giữ sức mạnh không ai có thể sánh bằng. Bước chân người đi tới đâu thì sự sống xuất hiện tới đó, cây bắt đầu mọc lên, ra hoa, kết trái, sông bắt đầu có cá, tôm, rừng cũng dần dần xuất hiện một số sinh vật sống khác.

Sau đó là sự xuất hiện của những vị thần tiếp theo, họ là những vị thần mang trong mình dòng máu thuần huyết của thần : Âm Thần, Yêu Thần, Minh Thần, Nhân Thần, Ma Thần. Ngoài ra còn có một giống loài khác không được xem là thần nhưng lại có sức mạnh ngang bằng với thần như Phượng Hoàng Tộc, Tinh Linh Tộc, Thực Nhân Tộc, Long Tộc…

Dần dần lại xuất hiện thêm dòng máu thần không thuần huyết gọi là bán thần như Họa Thần, Vũ Thần, Mị Thần, Thi Thần, Mỹ Thần, Kỳ Thần, Ngạo Thần, Dục Thần…

Sau đó Thần giới có một lần xảy ra đại loạn, một số người đã tự động rời khỏi Thần giới lập nên khoảng trời của riêng mình, sau đó lục địa này liền rơi vào một khoảng thời gian vô cùng u ám, chiến tranh xảy ra liên miên, con người được tạo ra để phục vụ cho tham vọng của bán thần. Mà con người được bán thần tạo ra vì vậy mà cũng tồn tại những cảm xúc cực kỳ tiêu cực cũng như tích cực của bán thần, dần dần phân chia ra thành nhân loại, ma, quỷ và tiên nhân, sau đó lại bắt đầu một thời đại càng thêm loạn lạc.

Mà những người được mệnh danh là những người mạnh nhất Thần giới, những người mang trong mình sức mạnh cũng huyết thống thuần chủng nhất của thần lúc này lại không ngó ngàng gì đến việc thế gian đại loạn, họ bây giờ chỉ đang tập trung tìm cách cứu chữa cho Nữ Oa – người mang linh hồn thánh khiết và tinh thuần nhất thế gian khỏi sự ảnh hưởng của tham lam dục vọng của những người con mà chính Nữ Oa đã tạo nên.

– Chưởng môn nghĩ xem liệu Nữ Oa có chết hay không?

– Nữ Oa cuối cùng sẽ chết. – Hoa Thiên Tuyết khẳng định.

Liễu trưởng lão vuốt râu gật đầu: – Đúng vậy, nàng sẽ chết, nhưng lại chết trong tay của chính người mình tin tưởng nhất.

Vì để cứu Nữ Oa, chúng thần quyết định sẽ dùng lực lượng linh hồn mình để chứa đựng những cảm xúc dơ bẩn nhất của bán thần và nhân loại, và người đó không ai khác chính là Yêu Thần, vì vậy mà nàng trở thành người nắm giữ những dục vọng, tham lam và cảm xúc tiêu cực của mọi thứ.

Sau khi Nữ Oa biết chuyện thì đã cực kỳ hối hận vì đã tạo nên bán thần, vì để cứu vãn tình thế đại loạn này, Nữ Oa đã ban cho những vị thần mang trong mình huyết thống thuần huyết được quyền cai quản một xứ thuộc về họ. Lúc này, Lục giới chính thức được hình thành.

Ma Thần cai quản Ma giới.

Minh Thần nắm giữ Minh giới.

Yêu Thần nắm giữ Yêu giới đồng thời còn là vị thần tối cao cao quản ba giới đại diện cho cái ác. Các vị thần nói đây là đặc quyền mà Nữ Oa dành cho sự hi sinh của nàng.

Nhân Thần nắm quyền cai quản Nhân giới.

Nữ Oa cai quản Thần giới.

– Hửm? Tiên giới thì sao? – Hoa Thiên Tuyết nhướn mi: – Nếu nói như vậy là Âm Thần cai quản Tiên giới?

– Không. – Liễu trưởng lão lắc đầu : – Âm Thần cai quản ba giới đại diện cho cái thiện. Tiên giới thực chất là được giao cho tộc Phượng Hoàng cai quản.

– Nói như vậy là Âm Thần và Yêu Thần được xem như là hắc bạch song sát đi, một bên quản thiện một bên trông ác, nhìn qua đã thật đối lập.

– Đúng vậy, Nữ Oa đã phạm phải sai lầm lớn nhất đời mình, đó là đem tỷ muội Âm Thần và Yêu Thần đặt trên hai chiến tuyến khác nhau. – Liễu trưởng lão thở dài, nghe qua có cái gì đó bi thương tới cực điểm.

Yêu Thần ghen tỵ với tỷ tỷ của mình là Âm Thần, nàng không cam lòng khi người khác nói tới nàng đều là nói nàng độc ác, xấu xí, dơ bẩn nhưng khi nhắc tới tỷ tỷ của mình thì lại trở thành nàng ta tốt đẹp, thiện lương tới mức nào. Lòng ghen tỵ rất dễ lan ra, cho tới khi cơn ghen đó dâng tới đỉnh điểm khi Yêu Thần phát hiện Phượng Hoàng Tộc Trưởng thích tỷ tỷ của mình. Trong cơn giận dữ, Yêu Thần liền gây ra đại loạn trong Thần giới, nàng đem Nữ Oa và chúng thần giết chết, ngay cả bán thần cũng không có bỏ qua.

Vì tình mà đem Thần giới quậy lên, vị Yêu Thần này cũng quá có khẩu vị rồi…

Hoa Thiên Tuyết trên trán chảy ra vài đường hắc tuyến.

Ba trăm năm đó chính là ba trăm năm u ám nhất lịch sử Thần giới, cũng là ba trăm năm báo hiệu thời điểm Thần giới bị diệt vong.

Yêu Thần đại loạn, chúng thần bấy giờ chỉ còn rải rác một vài người, cuối cùng Ma Thần, Minh Thần, Nhân Thần, Phượng Hoàng Tộc Trưởng cùng với Tinh Linh Tộc Trưởng sử dụng cấm thuật đem chính sinh mệnh của mình phong ấn Yêu Thần lại trong mười sáu thần khí thượng cổ, sau đó chìm vào giấc ngủ vạn năm.

Hoa Thiên Tuyết trừng lớn mắt. đứng bật dậy : – Ngủ? Không phải chúng Thần chết hết rồi sao?!

Vì bật dậy quá đột ngột mà khiến cho Bạch Bạch rơi xuống, may mắn là Liễu trưởng lão nhanh tay đỡ lấy nó.

– Chúng thần không có chết, chỉ là do thiêu đốt sinh mệnh nên mới rơi vào giấc ngủ vạn năm mà thôi.

– Vậy còn Âm Thần? – Hoa Thiên Tuyết nhanh chóng chỉnh lại cảm xúc, nhẹ nhàng đón lấy Bạch Bạch vẫn đang ngủ đến bất diệc nhạc hồ đặt vào lòng mình.

Liễu trưởng lão mỉm cười : – Âm Thần không có chết, chỉ là đang ở đâu đó thôi.

Hoa Thiên Tuyết nhíu mày, mở miệng định nói cái gì đó nhưng lại bị Liễu trưởng lão ngăn lại, chỉ thấy lão mỉm cười nói : – Thời gian đã không còn sớm, chưởng môn có thể đi rồi.

Đây là có ý muốn đuổi khách.

Hoa Thiên Tuyết là kẻ thức thời, đương nhiên sẽ không có ý kiến, chỉ là nàng cũng không muốn bản thân chưa có kiếm được lợi lộc gì mà ra về.

– Liễu trưởng lão hình như thiếu bản chưởng môn cái gì đó thì phải?

– Hửm… – Liễu trưởng lão thâm ý bị trường nhìn Hoa Thiên Tuyết, phất tay một cái, lập tức lấy ra một cuộc giấy da dê : – Đây là một tấm bản đồ, nếu chưởng môn có hứng thú thì có thể nên tới chỗ trên bản đồ này, tuyệt đối trăm lợi không hại. Tuy nhiên chỉ có người có duyên mới có thể đi vào.

Hoa Thiên Tuyết nhướn mày, lại là người có duyên. Ngọc giản Nghê Mạn Thiên đưa cũng là cần người có duyên, Bạch Bạch cũng là cần người có duyên, bây giờ ngay cả tấm bản đồ cũng cần người có duyên!

Hoa Thiên Tuyết cầm lấy tấm da dê cất vào ngọc giản, ôm Bạch Bạch đi ra khỏi phòng. Không ngờ khi đi ngang qua Liễu trưởng lão thì nghe lão như vô tình như cố tình nói nhỏ : – Người có duyên…chính là người mang dòng máu thuần huyết…

Đứng lại một chút, sau khi xác định Liễu trưởng lão sẽ không bất chợt nói gì nữa thì Hoa Thiên Tuyết mới dứt khoát rời khỏi.

Vì đang mải suy nghĩ nên Hoa Thiên Tuyết hoàn toàn không có phát hiện Bạch Bạch vốn đang ngủ ngon lành đang mở mắt nhìn chằm chằm căn phòng của Liễu trưởng lão.

Mà trong phòng, Liễu trưởng lão nhìn bóng lưng Hoa Thiên Tuyết rời đi, ánh mắt  bỗng chốc trở nên cực kỳ nhu hòa, ngón tay không  giống như khuôn mặt nhăn nheo mà có vẻ thon dài mịn màng khác thường nhẹ nhàng vuốt vuốt vòng cổ, tiếng nói không còn khàn khàn như lúc nói chuyện với Hoa Thiên Tuyết mà có vẻ trong trẻo xem lẫn chút trầm thấp của tuổi hai mươi hai lăm, chỉ thấy hắn cực kì ôn nhu nỉ non với hòn đá được đính trên vòng cổ.

– Oa Nhi, nàng nói xem lần này nàng có hay không vượt qua?

— —–Tiểu kịch trường—- —— ——

Đây chỉ là một câu chuyện nhỏ về Hoa Thiên Tuyết và chúng hậu cung mà thôi.

Nếu như Hoa Thiên Tuyết ( 24 t ) trở thành sư phụ của Bạch Tử Họa (12 t )…

Hoa Thiên Tuyết : Tiểu Bạch, ta mang giấy hứa nguyện Thất Tịch về rồi đây!

Bạch Tử Họa: ….

Hoa Thiên Tuyết : Giấy hứa nguyện Thất Tịch này là để viết nguyện vọng của con…

Bạch Tử Họa: Nguyện vọng là sư phụ.

Hoa Thiên Tuyết : …ví dụ như thứ con muốn có…

Bạch Tử Họa: Muốn có sư phụ.

Hoa Thiên Tuyết : ….. là thứ con vô cùng ao ước…

Bạch Tử Họa: Vâng, là sư phụ.

Hoa Thiên Tuyết : Điều ước càn quấy vậy Thần Tiên sẽ không để ý con đâu…

Bạch Tử Họa: Không sao, sau này con sẽ tự thực hiện.

Hoa Thiên Tuyết : … …….

Nếu như Hoa Thiên Tuyết ( 24 t ) trở thành sư phụ của Sát Thiên Mạch ( 12 t )….

Sát Thiên Mạch : Sư phụ, người thật tham lam!!

Hoa Thiên Tuyết : Hửm? Ta khi nào thì tham lam? 

Sát Thiên Mạch : Người đã có con rồi còn ngắm người khác!

Hoa Thiên Tuyết : A Mạch ngoan, sư phụ đây là đang tìm sư trượng cho con.

Sát Thiên Mạch : Sư trượng kia đẹp trai hơn con sao?

Hoa Thiên Tuyết : …Hình như là không…

Sát Thiên Mạch : Sư trượng kia nghe lời người hơn con sao?

Hoa Thiên Tuyết : Tuyệt đối không…

Sát Thiên Mạch : Hắn có như con ngày ngày giúp người bảo dưỡng da mặt không?

Hoa Thiên Tuyết : Không…

Sát Thiên Mạch : Vậy sư phụ, người thấy vị trí sư trượng kia có ai thích hợp hơn con sao?

Hoa Thiên Tuyết : ….không….

Sát Thiên Mạch : Vậy con làm phu quân của người là quá hợp rồi!

Hoa Thiên Tuyết :  … …… …. Đồ đệ, cái đó là loạn luân!

Nếu như Hoa Thiên Tuyết ( 24 t ) trở thành sư phụ của Đông Phương Úc Khanh ( 12 t )….

Đông Phương Úc Khanh : Sư phụ, có thích con không?

Hoa Thiên Tuyết :  Thích.

Đông Phương Úc Khanh : Thích bao nhiêu ạ?

Hoa Thiên Tuyết : Con muốn thích bao nhiêu thì thích bấy nhiêu.

Đông Phương Úc Khanh : Vậy sư phụ xem xem, hiện tại có thể hay không cho con sờ sờ ngực người?

Hoa Thiên Tuyết : … …. Vi sư có việc, đi trước đây!

Nếu như Hoa Thiên Tuyết ( 24 t ) trở thành sư phụ của Hiên Viên Lãng ( 12 t )….

Hoa Thiên Tuyết : A Lãng, nhanh cho vi sư hôn cái!

Hiên Viên Lãng : Không được, cái này… [ ngại ngùng~ing]

Hoa Thiên Tuyết : Không hôn?

Hiên Viên Lãng : Đợi con lớn đã….[ ngại ngùng~ing]

Hoa Thiên Tuyết : Hôn chút thôi…

Hiên Viên Lãng : Không được, Sênh sư tôn nói nếu để cho sư phụ hôn con thì người sẽ bị mắng là biến thái…

Hoa Thiên Tuyết :……[ Cái này là ý chi mô? Hôn má đồ đệ là biến thái? ]

Nếu như Hoa Thiên Tuyết ( 24 t ) trở thành sư phụ của Sóc Phong ( 12 t )….

Hoa Thiên Tuyết : Tiểu Phong, hôm nay sư phụ thấy có mấy bộ y phục rất đẹp!

Sóc Phong : …..

Hoa Thiên Tuyết : Còn có mấy món ăn rất ngon!!

Sóc Phong : … ……

Hoa Thiên Tuyết : Còn có nhiều nơi rất rất đẹp nha!!

Sóc Phong :… ……

Hoa Thiên Tuyết : Đã thế sư phụ còn gặp được một cái mỹ nam nữa!

Sóc Phong : Ở đâu?

Hoa Thiên Tuyết : …. Con hỏi làm gì?

Sóc Phong : Đi chém chết hắn.

Hoa Thiên Tuyết :…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN