Huyền Thiên Tà Tôn - Chương 29: Tằng Cách La Mỗ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Huyền Thiên Tà Tôn


Chương 29: Tằng Cách La Mỗ


mời xem 

Nói chung, thuộc tính thể chất của Tinh Giả tất nhiên là càng nhiều càng tốt, Tinh Giả có thể chất hai ba loại thuộc tính thì có tiềm lực hơn nhiều so với Tinh Giả có một thuộc tính. Tinh Giả có nhiều loại thể chất cũng chiến đấu mạnh hơn nhiều, thủ đoạn phong phú. Nhưng thể chất Tinh Giả cũng có một trường hợp đặc biệt, chính là người có thuần thể ngũ hành.

Người có thuần thể ngũ hành là người có cảm ứng tinh thần lực đặc biệt linh mẫn đối với một thuộc tính nào đó, tuy rằng chỉ là đơn thuộc tính nhưng tu vi của bọn họ so với những những người đơn thuộc tính bình thường khác cùng tu vi thì mạnh hơn nhiều, thậm chí không hề thua kém so với Tinh Giả nhiều thuộc tính. Ngũ hành vốn tương sinh tương khắc với nhau, Tinh Giả Thuần thể sau khi đạt tới một cảnh giới nhất định thường thường sẽ tự diễn sinh ra thêm một thuộc tính khác, trở thành Tinh Giả nhiều thuộc tính. Loại người này cũng là loại được sủng nhi trong giới Tinh Giả, ví dụ như Lôi Hoành là Thuần kim chi thể, Trương Tử Hàm là thuần thủy chi thể.

Tằng Cách La Mỗ cũng là một Thuần thủy chi thể, thực ra thì điều ngạc nhiên không phải là thực lực cường đại của nàng ta mà là ở chỗ… Đây là hành động của một Tinh Giả hệ Thủy sao?

Trong ngũ hành thì Thủy mang tính âm nhu, võ kỹ Tinh Giả của Tinh Giả hệ Thủy đại đa số đều chú ý lấy nhu khắc cương, ví dụ như vũ kỹ Tinh Giả của Trương Tử Hàm nhìn qua cũng rất nhu hòa, toàn bộ sát khí đều thu liễm, thắng ở chỗ dai, linh hoạt, thiên biến vạn hóa. Nhưng nhìn đòn công kích của Tằng Cách La Mỗ lúc này, khí trường không khác gì bom nổ đùng đoàng trên võ đài, muốn bạo ngược cỡ nào cũng có, mấy Tinh Giả hệ Hỏa chiến đấu chắc cũng không hơn được nàng ta.

Kỳ lạ, thật là một người kỳ lạ!

– Lão đại nhìn lâu rồi sẽ quen thôi, phong cách chiến đấu của Tằng Cách La Mỗ là vậy.

Phong Mã Ngưu cười nói

– Cũng chẳng có ai quy định rõ ràng là Tinh Giả hệ Thủy phải lấy nhu làm chính, quy củ là chết, người là sống. Thủy có thể chảy nhỏ giọt những cũng có thể như biền gầm cuồn cuộn. Tằng Cách La Mỗ này còn biệt hiệu là Hải Khiếu Tinh Giả.

– Hải Khiếu Tinh Giả…

Dương Thiên Lôi mỉm cười. Biệt hiệu này đúng là rất hợp với Tằng Cách La Mỗ.

– A!!!!

Đúng lúc này thì trên võ đài bỗng dưng có tiếng nữ nhân giận dữ rống lên một tiếng vừa to vừa cao.

– Tới rồi, tiếng rống địa ngục rốt cuộc đã rống lên rồi, tính nhẫn nại của Tằng Cách La Mỗ đã cực hạn!

Nhất thời, một đám học viên đang ngồi dưới khán đài bao gồm cả Phong Mã Ngưu hai mắt chợt lóe sáng, vẻ mặt rất mong chờ nhìn lên võ đài.

Cùng lúc đó, hai người trên võ đài dần dần đẩy nhanh tiết tấu của trận chiến. Chỉ thấy khí trường bạo ngược kia đột nhiên bành trướng, tốc độ ra quyền ngày càng nhanh. Đối thủ của Tằng Cách La Mỗ hầu như bị phá vỡ hoàn toàn trạng thái phòng ngự, kêu thảm một tiếng rồi hoàn toàn mất luôn nặng lực phòng ngự, dù vậy nhưng khí trường của Tằng Cách La Mỗ vẫn không dừng lại mà còn ngày càng mạnh thêm.

– Cút cho lão nương!

Đang đánh hăng say, Tằng Cách La Mỗ bỗng dưng ngừng lại trông chốc lát, tìm tòi trên áo choàng vướng víu trên người, nghe Xoạt một tiếng. Chiếc áo choàng bị xé rách bị quăng lên không trung rớt xuống, đám học viên ở dưới đài bất ngờ hoan hô gào thét hăng hái. Đợi lâu như vậy rốt cuộc cũng tới màn này! Tuy rằng hiện tại trận chiến diễn ra rất nhanh, không nhìn rõ được gì nhưng ai cũng biết Tằng Cách La Mỗ đã điên lên thì trận chiến cũng nhanh chóng kết thúc.

– Đồng học, ngươi đã thắng, mau dừng tay lại!

Lúc này, trọng tài đứng bên cạnh có chút kinh hãi vội vàng chạy ra khuyên ngăn. Tằng Cách La Mỗ này nổi cơn lên quả nhiên đáng sợ, hắn sợ cứ thế này sẽ dẫn đến chết người không chừng. Tuy rằng các cuộc thi đấu giữa người mới tại học viện Cực Dương chưa bao giờ nghe nói có tai nạn chết người, nhưng cũng phải đề phòng trường hợp này, trọng tài nào cũng đều có áp lực trước các tình huống như hiện tại.

– Thình Thịch!

Không ngờ lời trọng tài còn chưa dứt thì khí trường của hai tuyển thủ bỗng nhiên bành trướng mạnh, bảo phủ cả gã trọng tài! Sau đó chỉ nghe một tiếng hét lớn, khí trường bạo ngược bỗng nhiên áp súc lại thành một đoàn, một khắc sau, giống như biển gầm ập xuống bùng nổ đánh trôi tất cả!

“Rắc rắc”

Mặt đất phía trước lôi đài chịu chấn động, từng vết nứt nhỏ lần lượt xuất hiện! Hự, đối thủ của Tằng Cách La Mỗ bị đánh bay như trái bóng gôn, hắn kêu thảm văng qua đầu mọi người bay về phía xa xa không biết rơi rớt ở chốn nào.

– Phế vật!

Ngay lập tức, khí trường như biển gầm trên võ đài dần dần tiêu tán, hiện ra một nữ sinh chỉ mặt mỗi yếm ngực mỏng manh cùng một nhiệt khố không che được cặp đùi trắng dài, chân mang một đôi giày da của nữ sinh đứng ngay mép võ đài đằng đằng sát khí.

Đây chính là Tằng Cách La Mỗ.

Nữ nhân thảo nguyên quả đúng như lời Phong Mã Ngưu nói, thường thường phát dục từ sớm, vóc người so với đám bạn cùng lứa thì cao thon hơn, trước đột sau vểnh, đường cong lả lướt khiến người khác phải kinh diễm, nhất là bộ ngực cao vút kia, theo như Dương Thiên Lôi ước lượng thì… ít nhất cũng phải cỡ D! Nên nhớ rằng nha đầu này chỉ mới mười hai tuổi, mới nhỏ đã như vậy, không biết lớn lên còn ra bộ dạng gì nữa? Tuyệt đối có khả năng đạt đến cỡ E trong truyền thuyết!

Nhưng dù sao thì nàng ta vẫn còn nhỏ, bởi vậy nên ngũ quan của Tằng Cách La Mỗ nhìn qua còn có chút trẻ con và non nớt, tùy rằng vẻ mặt rất hung hãn nhưng cũng chỉ là một tiểu la lỵ hung hãn mà thôi.

Đây không phải gọi là Đồng – Nhan – Cự – Nhũ chứ? Có thể nha!

Trong tay Tằng Cách La Mỗ đang cầm một thanh trường tiên màu hồng, chắc chắn là nhờ vào vũ khí đặc thù này mới có thể tạo ra một khí trường mạnh mẽ đến vậy. Nhớ lại biểu hiện hung mãnh của nàng trên võ đài, nhìn lại mái tóc đỏ dài của nàng, khuôn mặt la lỵ, bộ ngực vểnh cao, bụng dưới bằng phẳng trơn bóng, đường cong lồi lõm, giày da, roi…

Nhất là khuôn mặt tiểu la lỵ kia, sự nóng bỏng của nữ vương, sự bưu hãn của nữ nhân thảo nguyên, tất cả đều là lực hấp dẫn trí mạng đối với nam nhân. Ngay cả bản thân Dương Thiên Lôi đã nhìn đủ loại mỹ nữ trên internet, nhưng hai mắt hắn vẫn lóe sáng, cảm giác vừa mới mẻ vừa tươi đẹp chứ đừng nói tới đám tiểu hài tử xa lạ với mấy thứ đen tối xấu xa đang ngồi bên cạnh hắn.

Chỉ cần là giống đực thì hai mắt đều đăm đăm như nhau.

– Đám nam nhân của học viện Cực Dương chả lẽ chỉ toàn phế vật thôi sao? Tìm không ra được một nam nhân chân chính!

Tằng Cách La Mỗ quay về khán đài tức giận nói. Nàng ta tham gia cuộc tỷ thí người mới cũng không phải là chưa từng thua nam nhân, nhưng bản thân nàng vẫn không phục. Bởi vì tuy rằng Tằng Cách La Mỗ là nữ nhân, lại là Tinh giả hệ Thủy, nhưng đấu pháp lại cường liệt, đồng thời được kế thừa thần lực trời sinh của dân tộc thảo nguyên, dù là nam nhân cũng khó có thể áp chế được nàng, những người thắng được nàng đều là thông qua kỷ xảo mới có thể đánh bại nàng. Điều này ngược lại làm tổn thương đến lòng sùng bái lực lượng và đấu pháp bạo lực của Tằng Cách La Mỗ, khiến nàng cảm thấy đặc biệt nghẹn khuất. Nàng vẫn hy vọng có thể gặp người có lực lượng cường đại, có thể cứng đối cứng với mình, thống khoái oanh liệt một trận, nhưng đến giờ vẫn không được như ý muốn, dần dần khiến nàng gắt gỏng.

Nhưng lúc này không một ai dưới khán đài nghe thấy lời Tằng Cách La Mỗ nói, mọi người chờ lâu như vậy chỉ vì muốn nhìn gần vị mỹ nữ lạnh lùng này thôi, ai cũng không rảnh mà trả lời nàng.

– Hừ!

Nhìn mấy cặp mắt mê đắm của đám nam nhân đang nhìn mình, Tằng Cách La Mỗ rất khó chịu, đây cũng điểm mà nàng rất căm hận. Nàng ghét người nào nhìn nàng bằng ánh mắt đó, bởi vì nàng nghĩ mình là một dũng sĩ mà loại ánh mắt đó là ánh thiếu tôn trọng dũng sĩ nhất.

– Lão đại, chạy mau!

Đột nhiên, Phong Mã Ngưu biến sắc, hô lớn với Dương Thiên Lôi. Nói xong, Phong Mã Ngưu cùng đám học viên vèo một phát chạy còn hơn tốc độ ánh sáng.

– Muốn làm cái lông a?

Dương Thiên Lôi sửng sốt, bỏ lỡ thời cơ chạy trốn tốt nhất.

– Hây!

Đúng lúc đó, trường tiên trong tay Tằng Cách La Mỗ đột nhiên vung lên, mang theo một cỗ khí trường sắc bén bắn về phía khán đài phía dưới.

– Ta kháo, không phải chứ?

Khán phòng phía trước chính là vị trí của bọn Dương Thiên Lôi ngồi, hắn chốc lát hoảng sợ. Tiểu nữu này cũng quá trâu đi, đối thủ cũng đánh, trọng tài cũng đánh, ngay cả khán giả cũng đánh nốt? Thảo nào mà bọn Phong Mã Ngưu đều bỏ chạy hết, hiển nhiên là tiểu nữu này không phải là lần đầu tiên đánh người bừa bãi như vậy.

Lúc này Dương Thiên Lôi mới lo quay đầu chạy, nhưng không kịp nữa rồi, rời vào đường cùng hắn chỉ có thể giơ tay chộp tới sợi roi.

Bốp 

Cái roi bị Dương Thiên Lôi nắm chặt trong tay!

– Hả?

Hai mắt Tằng Cách La Mỗ sáng ngời, nàng biết tuy chiếc roi không hoàn toàn đánh hết lực, bên trong cũng ẩn chứa không nhiều tinh thần lực nhưng đã rất mạnh mẽ, không có tên nam nhân nào cảnh giới thấp hơn nàng mà dám lấy tay bắt trực tiếp sợi roi. Nhưng người trước mắt cảnh giới không cao, tuổi nhìn qua cũng gần bằng mình nhưng lại có thể tay không nắm roi! Quan trọng hơn là hắn bắt được rất tự nhiên, chứng tỏ là lực lượng của hắn cũng rất lớn, bản thân nàng ta trong vô thức kéo về nhưng vẫn không được! 

Tất nhiên Tằng Cách La Mỗ không biết tinh thần lực cổ quái của Dương Thiên Lôi có thể kháng lại tinh thần lực mang kháng tính thiên nhân, đồng thời cũng khiến hắn sinh ra lực lượng rất lớn trong cảnh giới Tinh Giả cùng cấp. Tăng Cách La Mỗ chỉ sử dụng mới một nửa thực lực, một roi tiện tay quất tới bị Dương Thiên Lôi chế trụ cũng không kỳ quái cho lắm.

– Ngươi là ai? Ngươi cũng là một đối thủ không tồi…

Tằng Cách La Mõ nở nụ cười. Thú thật là bộ dáng của nàng quả là rất mê người, giống như một đóa hoa đỏ chóe, một đóa hoa hồng rực lửa dưới ánh mặt trời, nhưng tiếc là lại phối hợp với một thân cương khí bạo ngược khiến nàng trông có chút hung hãn.

Dương Thiên Lôi cười khổ một tiếng, buông lỏng chiếc roi ra:

– Mỹ nữ, chỉ là một hiểu nhầm thôi mà.

Tuy rằng Dương Thiên Lôi hóa giải đòn công kích của Tằng Cách La Mỗ rất nhẹ nhàng nhưng hắn cũng có nỗi khổ không nói được. Một roi của Tằng Cách La Mỗ này không chỉ làm cho cổ tay hắn âm ẩm đau mà quan trọng hơn là tinh thần lực cuồn bạo truyền vào trong người Dương Thiên Lôi, làm khí huyết hắn hừng hực gần như không thể áp chế được.

Hơn nữa một kích này đối phương cũng đánh chưa hết sức. Lúc này Dương Thiên Lôi cũng đoán ra, ở trạng thái bình thường thì kháng tính của tinh thần lực cũng có hạn, chỉ cần tinh thần lực đối phương đủ cường đại thì vẫn có thể ảnh hưởng đến hắn. Xem ra muốn thật sự mạnh lên thì hắn còn lại nhanh chóng đề thằng cảnh giới mới được.

– Ta cũng là người dự thi, giả sử như nếu có cơ hôi thì ta cũng rất thích luận bàn với mỹ nữ như nàng, nhưng khẳng định không phải là bây giờ. Với tội ẩu đả dưới võ đài thì học viện xử phạt rất nghiêm khắc.

Dương Thiên Lôi chủ động buông tay, ý bảo là bản thân hắn hiện tại không có ý động thủ. Tuy rằng hắn cũng biết là chinh phục cô nàng này đúng là chuyện rất kích thích nhưng hắn không phải là nam sinh tự kỷ trước kia, hắn không nghĩ bởi vì khí phách nhất thời mả bỏ đi cơ hội chứng minh chính mình trên sân khấu rộng lớn hơn.

Tằng Cách La Mỗ cũng sửng sốt. Nếu như người khác mà dám đứng trước mặt nàng mà ba hoa chích chòe thì nàng đã nổi cơn từ lâu rồi, nhưng nàng lại thấy tên tiểu tử đứng trước mặt này có gì đó đặc biệt, không phải là vì hắn dám đứng trước nàng bốp chát mà là… Đôi mắt của hắn, vì đôi mắt của hắn khiến người ta nhìn vào có cảm giác trầm mê, đôi mắt của Dương Thiên Lôi trong như nước, cặp mắt này Tằng Cách La Mỗ trước giờ vẫn chưa từng thấy qua. Đối mặt với loại ánh mắt này khiến nàng nhất thời lúng túng, không biết nên ứng phó thế nào, quên luôn cái vụ nổi cơn điên!

– Tằng Cách, lại đây nào!

Lúc này, một nam tử trung niên có vóc dáng lực lưỡng, mắt hổ mũi ưng, trước ngực mọc chùm lông, khuôn mặt nhăn nhó bước ầm ầm tới trước mặt Tằng Cách La Mỗ, cặp râu mép vểnh lên. Gã trọng tài *** ton chạy theo phía sau hắn.

– Phụ thân…

Vừa nhìn thấy trung niên kia, khí thế của Tằng Cách La Mỗ giảm mạnh, giọng nói cũng trở nên nhỏ nhẹ, thành thành thật thật đáp.

– Còn muốn gây chuyện à? Còn không mau xin lỗi lão sư ngay, rồi quay về chịu phạt.

Nam tử trung niên đùng đùng nói, những lời này hiển nhiên là muốn giải vậy cho Tằng Cách La Mỗ, dù sao thì việc đánh trọng tài có thể lớn mà cũng có thể nhỏ, nếu muốn làm lớn lên thì việc tước đoạt tư cách tham gia cuộc thi của Tằng Cách La Mỗ rất dễ dàng, hoặc chỉ bằng một câu xin lỗi rồi chịu phạt một chút cũng có thể giải quyết ổn thỏa.

– Quên đi, quên đi, Ưng trưởng lão… Tiểu hài tử không hiểu chuyện, hà tất phải nghiêm khắc vậy? Không cần nói thêm nữa đâu.

Tên trọng tài cũng biết Cô nàng này không nên chọc, nhất là cái vị Ưng trưởng lão này, ngay cả viện trưởng cũng phải khách khí với hắn ba phần, huống hồ là một tên trọng tài nho nhỏ như lão? Chỉ cần Ưng trưởng lão muốn giải quyết êm thấm sự việc thì trọng tài cũng biết điều mà không làm to chuyện thêm.

– Thật là xấu hổ!

Ưng trưởng lão miệng nói xấu hổ nhưng tay lại kéo Tằng Cách La Mỗ, trừng mắt nói.

– Còn không mau về cùng lão tử?

Ưng trưởng lão thở phì phò kéo Tằng Cách La Mỗ đi, trước khi đi, Tằng Cách La Mỗ quay đầu nhìn chằm chằm và Dương Thiên Lôi một hồi lâu như muốn nhớ kỹ hình dáng của hắn.

– Lão đại! quả thật là ta phục người tới sát đất rồi! Ngay cả Địa Ngục Bào Hao Nữ cũng phải nể mặt!

Tằng Cách La Mỗ vừa mới đi thì tên Phong Mã Ngưu này liền xuất hiện, vẻ mặt sùng bái nói với Dương Thiên Lôi:

– Ta chỉ biết, lão đại chỉ là điệu thấp, mấy cái lời đồn vớ vẩn về lão đại của mấy cái tên chó má kia đều đồn nhảm hết!

“Điệu thấp? Tiểu tử ngươi không điệu thấp?”

Dương Thiên Lôi thâm nghĩ, hắn biết tiểu tử Phong Mã Ngưu này ngoại miệng nóng hỏi, nhưng vẫn ngầm coi chính mình như đối thủ cạnh tranh, có chút phòng bị, bất quá cũng chỉ là bình thường, nào có chuyện vừa gặp mặt đã đào tim gan? Nhất là loại người không đơn giản như Phong Mã Ngưu, chân chính thu được tình hữu nghị của loại người này, bản thân nhất định phải biểu hiện đủ thực lực mới được.

– Lôi Ngạo, ta nghĩ ngươi hẳn phải cho ta một lời giải thích.

Lúc này, ở bên trong một ghế lô ở bên cạnh lôi đài phía bắc, Lôi Hoành với vẻ mặt sâm nghiêm nhìn Lôi Ngạo.

Lúc đầu, Lôi Hoành hy vọng Lôi Ngạo phế đi tu vi của Dương Thiên Lôi, như vậy thì mặc kệ là Dương Thiên Lôi có tham gia cuộc tỉ thí người mới hay không thì cả đời hắn đã là một phế nhân. Nếu không tham gia, học viện sẽ xử phạt rất nghiêm khắc những học viên không tham gia mà không có lý do chính đáng, gán cho cái danh sợ chết, danh tiếng của Dương Thiên Lôi thì bị hủy hoại toàn bộ. Nếu hắn tham gia, vậy thì càng tốt, mặc dù Dương Thiên Lôi không bị đánh chết trên lôi đài nhưng một tên tàn phế tham gia cuộc thi tỷ thí người mới cũng coi như là tự rước nhục, hủy hoại danh tiếng.

Nhưng không ngờ Dương Thiên Lôi lại binh yên xuất hiện, hơn nữa còn vượt qua vòng loại thứ nhất.

Trên mặt Lôi Ngạo toát mồ hôi lạnh, hắn biết trước vị chủ nhân này không dễ hầu hạ, thế nhưng… Ngay cả bản thân hắn cũng không hiểu sao tên Dương Thiên Lôi này lại có thể bình yên vô sự lên võ đài, hắn chắc chắn rằng bản thân đã đánh dị năng vào trong cơ thể của Dương Thiên Lôi.

Nhưng tên tiểu tử này cũng quá yêu nghiệt rồi, hoàn toàn không thể dùng lẽ thường để suy đoán được! Nghĩ đến sự tình quái dị đêm hôm đó, Lôi Ngạo cảm thấy có chút đau đầu.

Sau đó Lôi Ngạo cắn răng, trầm giọng nói:

– Thỉnh thiếu gia cho ta thêm một cơ hội nữa, lần này ta tuyệt đối không làm người thất vọng.

– Hừm, hiện tại ngươi muốn phế hắn, dễ vậy sao?

Lôi Hoành dựa lưng về phía sau, thần sắc âm trầm. Lúc chưa bắt đầu phế bỏ một tên lính mới và bắt đầu thi đấu rồi lén phé bỏ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, trong lòng Lôi Hoành rất rõ điểm này. Tên tiểu tử kia chung quy vẫn là người Dương gia.

Bây giờ còn dùng lại thủ đoạn đó đi đối phó với Dương Thiên Lôi đã không còn thích hợp nữa, phải dùng biện pháp khác mới được.

– Thiếu gia, bên ngoài có hai nữ hài tử tự xưng là tiểu thư Mộc gia đến cầu kiến.

Ngay lúc đó, một tên người hâu đứng ở cửa cung kính nói. 

– Tiểu thư Mộc gia? Để các nàng vào.

Lôi Hoành gật đầu, đồng thời cho Lôi Ngạo lui ra ngoài.

– Tiểu tử Lôi gia, ngươi phải giúp ta chuyện này.

Lát sau, Mộc Tử Vi tay kéo Di tỷ vào phòng, vừa thấy Lôi Hoành liền thở phì phì nói.

– Ai dám chọc làm đại mỹ nhân tức giận vậy nha?

Trước mặt ngoại nhân, Lôi Hoành lại khôi phục cái dáng dấp kiêu ngạo:

– Nói đi, ta sẽ giúp nàng xả hắn.

– Ngươi biết Dương Thiên Lôi sao?

– Dương Thiên Lôi?

Khóe mắt Lôi Hoành bỗng nảy lên một chút:

– Ta tất nhiên là biết, không phải là cái tên Tiểu bạch si của Dương gia đó sao? Có chuyện gì?

– Hắn lần này cũng tham gia cuộc tỷ thí người mới, ta muốn ngươi sắp xếp ta chiến đấu với hắn, tốt nhất là ở vòng tiếp theo. Đương nhiên, nếu như hắn có thể lội vào vòng tiếp theo.

Mộc Tử Vi nói với vẻ mặt tức giận.

Lôi Hoành có chút kinh ngạc nhìn về phía Mộc Tử Vi, lập tức nhớ tới tin đồn về Mộc Tử Vi, trên mặt nhất thời lộ thần sắc hiểu rõ. Suy nghĩ một chút, Lôi Hoành cười thầm nói:

– Chuyện nhỏ, ta nguyện cống hiến sức lực vì nàng. Nhưng… Hay là chờ tên Dương Thiên Lôi vượt qua vòng đấu loại, tới vòng thi đấu chính thì ta sẽ sắp xếp cho các ngươi gặp nhau thế nào?

– Vòng thi đấu chính?

Mộc Tử Vi sửng sốt, lập tức hai mắt sáng ngời.

– Tức là… Mà không được, vạn nhất nếu tiểu tử kia không vượt qua vòng đấu loại thì sao? Hắn chỉ là một tên ngu ngốc mà thôi.

– Yên tâm, có ta sắp xếp, hắn nhất định có thể qua được vòng đấu loại.

Lôi Hoành cười cười, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo:

– Vòng thi đấu chính thu hút sự chú ý nhiều hơn so với vòng đấu loại, hơn nữa sôi động hơn nhiều, quy định hạn chế cũng rất ít, không phải là rất phù hợp với nguyện vọng của nàng sao? Ta đã nghe qua uy danh của Thủy Hỏa Đoạn Hồn Câu của Mộc đại tiểu thư. Có cái vũ khí tiện tay như vậy, Mộc tiểu thư có thể chơi đùa tận hứng, đúng không?

– Hắc hắc, không tồi, không tồi.

Mộc Tử Vi nở nụ cười rạng rỡ, nàng tự hồ như thấy hình ảnh tên Tiểu bạch si Dương Thiên Lôi đáng ghét kia bị đánh thê thảm như con lợn chết dưới Thủy Hỏa Đoạn Hồn Câu của mình.

Ngồi cùng với Dương lão xem hết vòng thứ nhất, Trương Tử Hàm vội vã đi tới ký túc xá của Dương Thiên Lôi.

Sau khi kết thúc vòng đấu loại thứ nhất, danh sách đối chiến vòng thứ hai cũng đã được công bố, điều làm Trương Tử Hàm vô cùng kinh ngạc chính là Dương Thiên Lôi lại được tuyển thẳng vào vòng chính thức!

Vòng đấu loại của cuộc tỉ thí người mới chỉ có hai đợt, sau hai đợt này thì ba trăm người chiến đấu từng đôi một, loại hết hai trăm người chọn ra một trăm người cuối cùng mạnh nhất rồi mới bắt đầu mở vòng thi đấu chính thức! Không ngờ Dương Thiên Lôi lại được đặc cách vào thẳng vòng chính thức!

Kết quả này khiến mọi người chấn động.

Tên đệ nhất ngu ngốc Học viên Cực Dương – Dương Thiên Lôi không ngờ lọt vào vòng thi đấu chính thức của cuộc thi đấu người mới! Nhưng càng làm cho mọi người khó hiểu là chính là hắn vào vòng chính thức bằng cách nào!

Ở vòng đấu loại thứ nhất, đối thủ của hắn là Âu Dương Khánh bị loại rất nhanh, chứng kiến trận đấu ngoài mấy đại lão ngồi trong ghế lô ra thì cũng chỉ có người thân của Âu Dương Khánh, theo như lời bọn họ nói thì ngày hôm đó Âu Dương Khánh bị ngộ độc thức ăn nên tinh thần lực không thể phát ra được, bị tên Tiểu bạch si kia dùng quyền cước Võ Đồ đả bại, mọi người đương nhiên là chấp nhận lý do này, mọi người khó có thể tin tưởng rẳng Tiểu bạch si lại có thể chiến thắng bằng thực lực của hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN