Diệu Diệu
Chương 92: Rải cẩu lương trong game thực tế ảo (5)
Thanh niên bị giết quay trở lại nghĩa trang vẫn giữ dáng vẻ không dám tin, xuất hiện trên bia mộ.
Một lúc lâu sau mới phản ứng được, anh ta đã chết, anh ta trực tiếp bị Công Chúa Lê giết chết!
Không bao lâu sau đó, bên cạnh anh ta lại lục đục xuất hiện mấy bóng người, là mấy người bạn đi cùng anh ta, cũng một bộ mặt không dám tin.
Thanh niên tức chết.
Anh ta không rời khỏi nghĩa trang, mà tức giận mở kênh thế giới, bắt đầu spam, cũng không tiếc mấy đồng tiền để spam trên thế giới. Để Diệu Diệu đi ra, đi ra nói rõ ràng, cô tự mình gây ra chuyện này, không cảm thấy hổ thẹn nhục nhã, lại còn dám giết anh ta?
Công Tử Vũ: Công Chúa Lê, cô có ý gì?, *cô*, vốn dĩ đã định buông tha cô, cô** vẫn giết người, thể diện cơ bản nhất của cô ở đâu?
Công Tử Vũ: **, bản thân không biết mình là ai sao? Có biết tự lượng sức mình hay không?
Công Tử Vũ: Cô không cần chút mặt mũi nào sao? Tôi ** cô *****!
Công Tử Vũ: Việc ngày hôm nay chúng ta không thể để yên! Cô** chờ! Ông đây không giết cô mười lần tám lần, ông sẽ không gọi là Công Tử Vũ!
“…” Lúc này đã chạng vạng tối, trên thế giới rất náo nhiệt, anh ta liên tục spam nhiều như vậy, mang lại bầu không khí, nhiều người ăn dưa đều hỏi xảy ra chuyện gì, rồi một số người xem qua diễn đàn cũng tụ lại nói về chuyện của Công Chú Lê.
“Người này hình như thích bang chủ của bọn họ, cho nên bắt chước dây chuyền của bang chủ phu nhân…”
“Một sợi dây chuyền… có thể là trùng hợp đi, cho dù dây chuyền giống nhau như đúc cũng không đến mức giết người như thế.”
“Dây chuyền này không giống với những dây chuyền khác, có tin đồn, nghe nói bang chủ phu nhân của bang phái bọn họ nói, nhờ sợi dây chuyền này cô ta mới gặp gỡ và quen biết bang chủ, hơn nữa hình như kiểu dáng có một không hai.”
“Nhưng miệng của người đàn ông này cũng dơ bẩn quá, cho dù người ta lấy mất một sợi dây chuyền, anh ta cũng không làm sao cả…” Thấy anh ta động một chút là che giấu lời nói, vừa nhìn cũng biết không phải lời gì hay ho.
“Hơn nữa chuyện này cũng không chắc chắn là đúng như bọn họ nói, cơ bản là chứng cứ không đủ, bây giờ người bị vu oan còn ít sao?”
Không giống như trong ấn tượng của nguyên thân, kỳ thật trên thế giới không phải tất cả mọi người đều mắng cô.
Tuy rằng ít nhiều cô gái sẽ có chút khinh thường cô, có chút không ưa loại người như cô, thích bạn trai của cô gái trong câu chuyện. Nhưng cô không chen chân vào chuyện tình cảm của hai người kia, thầm mến một chút cũng không được sao, liên tiếp bị người khác đuổi giết nhiều lần như vậy, cô gái nào mà chẳng thầm mến một nam thần chứ?
Hơn nữa… ngay cả đại thần Mộ Quang, chiếc nhẫn trên tay hắn bị các cô gái bắt chước nhiều lần như vậy, có phải bọn họ cũng sẽ bị giết không.
Quan trọng nhất là, Công Tử Vũ này nói quá dơ bẩn, nên Công Chúa Lê có vẻ yếu thế hơn, bọn họ vẫn không thích Công Chúa Lê, vẫn khinh thường cô, nhưng đối lập với Công Tử Vũ, các cô lại cảm thấy cô bị đối xử quá đáng.
Nhưng cũng có một loại thù hận mãnh liệt như lửa, hoặc là đã từng bị loại tiểu tam chen chân vào, chiến đấu với đám người đồng tình Diệu Diệu, nhìn thái độ hoàn toàn giúp đỡ giết chết Diệu Diệu hàng chục lần.
“Làm sao mà không đủ chứng cứ? Cô ta không giải thích được còn chưa đủ để chứng minh sao? Nếu chứng cứ đầy đủ, cô ta đã sớm xuất hiện giải thích? Đây là chột dạ!”
Ở trên thế giới hai bên đang không vui, Cong Tử Vũ vốn nhận được nhiều lời an ủi từ người trong bang phái, rất nhiều người trong bang phái Long Đằng cũng đi tới trợ giúp Công Tử Vũ, đánh giết Diệu Diệu.
Diệu Diệu nhìn thế giới náo nhiệt, lại nhìn Hiệp Hội Ma Pháp yên tĩnh, cũng không để ở trong lòng, “Tôi chỉ hỏi một câu, chuyện tôi thích bang chủ Long Đằng, rốt cuộc các người biết từ đâu? Mắt nhìn của tôi kém như vậy sao?”
Trên thế giới yên lặng một giây.
Bọn họ ầm ĩ lâu như vậy, đều hình thành dựa trên điều kiện tiên quyết là cô thích bang chủ Long Đằng, thế nhưng không ai nghĩ tới, cô có thật sự thích bang chủ Long Đằng hay không?
Bậy giờ suy nghĩ, bọn họ vẫn bị ảnh hưởng bởi bài post, trước tiên lưu lại ấn tượng cô thích bang chủ Long Đằng, ai có thể nói rõ đây rốt cuộc có phải sự thật hay không.
“… Vậy sao cô không giải thích?”
Diệu Diệu gật đầu với hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp, đi ra ngoài, “Tôi giải thích rất nhiều lần rồi đều không ích gì, mấy người mãi mãi chỉ nhìn thấy thứ bản thân muốn thấy, mãi mãi cho rằng tôi thích bang chủ gì đó, tôi giải thích là ăn nói ngang ngạnh, nói tôi chứng cứ đầy đủ rồi còn không chịu thừa nhận. Tôi không giải thích được, nói tôi không dám xuất hiện còn hỏi cái quái gì…”
“—— giống như chỉ cần là con gái đều thích hắn ta vậy.”
Diệu Diệu “Có phải mấy người đều bị chứng hoang tưởng không?”
Mấy người chơi có chút ngượng ngùng, đặc biệt là một số cô gái đã trải qua chuyện ồn ào này. Trước đây có cậu con trai theo đuổi họ, làm tốt một chút, sau đó hiển nhiên cho rằng là bạn trai của mình, bạn bè xung quanh ồn ào hết lần này tới lần khác, giải thích thế nào cũng vô ích.
Bọn họ xem bài post kia, có chỗ tin có chỗ không tin, nhưng đối với việc cô thích bang chủ không có một chút nghi ngờ.
Không biết lúc đó vì sao mình lại nghĩ như vậy, thế nhưng bây giờ suy nghĩ một chút… ừ…
Các người chơi ngừng lại, nhóm quần chùng ăn dưa có lý trú đều quyết định xem xét lại, đừng đứng thành hàng, chờ mọi chuyện phơi bày rồi nói sai, chỉ còn lại một bộ phận vẫn tiếp tục dây dưa, Công Tử Vũ cười nhạo, “Cô nói không thích là không thích sao?*** một đại bang hội như Long Đằng chúng tôi lại chuyên gây khó dễ với cô, bịa đặt nói dối đối phó cô sao, cô*** cũng quá đề cao mình rồi.”
“Đúng vậy, hang rỗng thì gió không đến, nếu bản thân cô không làm gì thì sẽ không có loại chuyện này truyền ra.”
“…”
Công Tử Vũ nở nụ cười “Cô giải thích đi, tiếp tục giải thích đi chứ, ngược lại tôi muốn nhìn xem cô có thể lừa gạt được tất cả chúng tôi hay không, tôi đặt lời nói của tôi ở đây, nếu tôi tha thứ cho cô thì tôi là con lợn.”
Diệu Diệu không định giải thích với bọn họ.
Những người này đầu óc có vấn đề, trong đầu bọn họ đã nhận định một chuyện, hoàn toàn không có lý trí, nói cái gì cũng vô dụng, đó là óc heo, nghĩ gì cũng được, sự thông minh của anh ta so với heo còn kém xa.
Hơn nữa bọn họ nghĩ Diệu Diệu là ai, dựa vào cái gì mà Diệu Diệu phải đi giải thích với bọn họ hử.
Còn tha thứ cho cô…
Diệu Diệu gõ vài chữ “Mơ mộng hão huyền!”
“Anh không thích tôi, tôi càng không thích Long Đằng các người đâu, còn giải thích với mấy người, mấy người tùy tiện gán cho tôi một tội danh, tổng cộng giết tôi 18 lần, món nợ này nhất định phải trả lại.”
Bọn họ lấy đâu ra mặt mũi lớn như vậy, cho rằng cô đã từng chịu đựng những… này còn giải thích với bọn họ cầu xin tha thứ? Cô rảnh sao?!
Diệu Diệu ra khỏi Hiệp Hội Ma Pháp, hung dữ
“Gặp một lần sẽ đánh các người một lần.”
“Tới một người sẽ giết một người, tới hai người sẽ giết cả hai.”
Nói xong cô đóng kênh thế giới lại, cũng không thèm để ý Công Tử Vũ và những người kia đang tức giận, những điều nên nói cô cũng đã nói, chẳng cần quan tâm bọn họ nghĩ như thế nào, tới một người giết một người, tới một đôi giết một đôi, ngay cả khi bọn họ không tới cô cũng sẽ đi tìm để giết.
Người giết cô sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy nha!
Diệu Diệu nói làm là làm, cảm thấy một mình mình giết quá tốn thời gian, đứng trên đường thành Thự Quang móc bản đồ ra, tìm thấy hiệp hội lính đánh thuê bèn đi qua.
Hiệp hội lính đánh thuê này là hiệp hội người chơi có thể dùng tiền để phát nhiệm vụ, cô mở bảng PK ra, ghi tên tất cả những người đã từng tham gia giết cô, không thiếu một ai.
“Những người này giết một lần một nghìn đồng vàng, liên tiếp 18 lần.”
Nghĩ nghĩ, cô lại thêm hai cái tên, “Còn có Hùng Bá Thiên Hạ và Lê gia Thanh Thanh, hai người kia giết một lần 1 vạn đồng vàng.”
Đồng và trong trò chơi và tiền tệ ngoài hiện thực đổi theo 1:1, cũng chính là một đồng vàng có thể đổi một khối tiền, một nghìn đồng vàng chính là 1000 khối, có tiền có thể sai khiến ma quỷ, đối với những lính đánh thuê trong Hiệp Hội Lính Đánh Thuê mà nói, nhiệm vụ này rất đáng tiền.
——1000 vốn không ít, huống chi đây là liên tục, một người có thể liên tục giết 18 lần, nghĩa là một người có thể kiếm được 18000, đồ ngu mới không nhận.
Long Đằng là bang hội lớn, nhưng Long Đằng không phải Chúng Thần Điện.
Có thể là sĩ diện, Long Đằng không tuyên bố lệnh truy sát với cô, thật là chết sĩ diện khổ thân, Diệu Diệu nói thầm, ngốc nha ~
Sau đó bản thân cũng tiếp tục đuổi giết Lê gia Thanh Thanh và tên bang chủ kia—— sau khi nhận nhiệm vụ cách nửa tiếng có thể xem vị trí của người đó một lần. Chủy thủ trong tay xoay xoay, thuê một con con lừa con, cưỡi lừa đi đến mục tiêu.
Diệu Diệu toàn tâm toàn ý chuẩn bị báo thù, tự nhiên không biết mưa gió bão bùng trên thế giới.
—— Lê gia Thanh Thanh xuất hiện.
Cô ta và Kỷ Phong đang ngắm cảnh trong khu rừng tình nhân, bọn họ mới ở bên nhau ngọt ngọt ngào ngào, cho nên không chú ý mấy chuyện khác, sau đó được mọi người trong bang nhắn tin, mới biết trên thế giới đã xảy ra chuyện.
Nói thật ra, Lê gia Thanh Thanh là một người thông minh, thủ đoạn và tâm cơ đều rất cao, cô ta lấy lui để tiến nói trên kênh thế giới mấy câu, ôn nhu hào phóng, làm những người còn đang nghi nhờ chuyện này không có ấn tượng tốt với Công Chúa Lê.
Nhưng chuyện nào cũng có mặt trái của nó. Ấn tượng của người chơi nữ đối với Diệu Diệu lại tốt lên.
Con gái hình như đều có một loại radar, cực kỳ mẫn cảm với loại bạch liên hoa gì đó, Lê gia Thanh Thanh làm vậy có tác dụng với phần lớn người chơi nam không có đầu óc, nhưng với những người có lý trí lại cảm thấy rất phiền.
Nhưng những người này dù sao cũng là số ít, hơn nữa phần lớn người đều bị lừa, cho dù có người tin Diệu Diệu, dưới tình huống này cũng sẽ không nhảy ra nói, vì thế trên thế giới hình thành tình huống ai ai cũng muốn giết Diệu Diệu.
Lê gia Thanh Thanh ôn ôn nhu nhu khuyên nhủ, “Công Chúa Lê làm ra loại chuyện này, nói tôi thích cô ấy thì quá giả dối, nhưng cô ấy cũng không xấu đến nỗi này, không cần giết cô ấy, tôi chỉ muốn cô ấy trả lại vòng cổ, đeo đồ giống người khác cũng không thoải mái.”
“Đúng!” Mọi người sôi nổi tán thành, đặc biệt là người trong bang Long Đằng, thế giới cũng sắp trở thành kênh bang của bọn chúng. “Bang chủ phu nhân nói không sai, cô quá hiền lành rồi.”
Cho đến khi một người xuất hiện.
Mộ Quang: Xùy.
“………”
Trên thế giới im lặng, sau đó đột nhiên bùng nổ.
“A a a a! Mộ Quang đại thần! Hàng phía trước chụp ảnh chung!”
“Hàng phía trước để lại tên!”
“A a a a a là đại thần!! Đại thần! Chúng Thần Điện còn nhận người sao? Có thể thêm em vào không a!”
“Em em em! Em là fan não tàn của Mộ Quang đại thần, nhìn em đi nhìn em đi!”
“Lầu trên lầu trên lầu trên lầu trên lầu trên là chồng của tôi!! Tôi là vợ của Mộ Quang!!”
Cái từ xùy này… Nghe kiểu gì cũng giống như đang khinh thường Thanh Thanh a.
Có người chơi nhạy bén lập tức hiểu ra, cẩn thận nói, “Đại thần, ngài cảm thấy Lê gia Thanh Thanh nói không đúng sao?”
“…Ách, ngài và Công Chúa Lê có quan hệ gì?”
Trên thế giới im ắng chờ hắn trả lời.
“Có quan hệ gì?”
Tần Trường An nghịch chủy thủ, đầu lưỡi khẽ liếm hàm dưới, đột nhiên nói một câu, “Cô ấy đeo nhẫn của tôi, mọi người nói bọn tôi có quan hệ gì?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!