Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo - Chương 74: Phúc lợi khi xuất chinh của Thượng tướng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Omega Giả Làm Nam Thư Ký Beta Cho Thượng Tướng Thô Bạo


Chương 74: Phúc lợi khi xuất chinh của Thượng tướng


Edit: nynuvola

Lucas nhìn thấy mấy cái tiêu đề chói lọi kia, cảm giác bản thân sắp nứt đến nơi.

Mẹ nó chứ, Lạc Nhiễm dám lén hắn xem trộm loại truyện này!

Hắn còn tưởng chỉ mỗi mình hắn xem pỏn, ai mà ngờ được?

Hơn nữa pỏn hắn xem cực kỳ nghiêm chuẩn quy củ, trên cơ bản đều là hướng dẫn Alpha nên làm gì để khiến Omega thoải mái hơn, giáo trình hoàn thành một hồi ân ái mỹ mãn như thế nào. Nhưng ai biết được thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, Lạc Nhiễm vậy lại thích chơi cái trò mới lạ này?? Rồi hắn và y còn sắm vai chính mới chịu?

Cảm giác khô nóng càng thêm rõ rệt.

Hừ……!

Giờ thì hắn đã biết nhóc khốn kiếp Lạc Nhiễm này thèm muốn cơ thể hắn, quả nhiên là thích muốn chết!

Đậu mè, thế mà ngày thường vẫn tỏ vẻ thanh cao lắm cơ!

Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Lucas vội vã tiến tới, ngay lúc Lạc Nhiễm vừa mở cửa liền trông thấy hắn, bị dọa giật bắn mình.

“Thượng tướng làm sao thế?”

Lucas nâng mắt nhìn y.

Đường nét khuôn mặt tinh tế không cần bàn cãi, nốt ruồi nơi khóe mắt càng mang theo cảm giác như dệt hoa trên gấm.

Lạc Nhiễm đang mặc một chiếc áo tắm dài màu trắng rộng rãi, mái tóc bạc không buộc cao giống như mọi khi mà tùy ý xõa trên vai, dính dấp hơi nước và ẩm ướt vì chưa hong khô.

Lucas lập tức đè người lên tường cúi đầu hôn y, hơi thở nóng rực.

“Đến thỏa mãn em.”

“……???”

Lạc Nhiễm hơi sững sờ, nhưng hai tay y bị khóa trên tường, nụ hôn của hắn thì vô cùng thô lỗ.

Lạc Nhiễm vòng qua cổ Lucas, ngửa đầu nhiệt tình đón nhận nụ hôn bất ngờ này.

Lúc hôn tay hắn cũng không yên phận , đặc biệt là khi thư ký của mình đang mặc áo tắm dài, muốn làm thêm cái gì cũng rất tiện.

Lucas dán tay áp vào ngực Lạc Nhiễm, y hơi nhíu mày, bị ép bật ra một tiếng nỉ non kiều diễm, nhưng tất cả đều bị hắn nuốt hết trong môi hôn.

“Thượng tướng……” Tin tức tố nóng rẫy của Alpha khiến chân y mềm nhũn, Lucas đang động tình, tin tức tố khiêu khích hơn ngày thường rất nhiều.

Hai người đàn ông trưởng thành, một Alpha một Omega, cùng ngủ lại trong căn nhà nho nhỏ.

Quá nguy hiểm.

“Nhiễm Nhiễm.” Môi Lucas hơi rời đi, thấp giọng hỏi: “Nếu tôi không có 38cm, em sẽ thất vọng sao?”

“……”

Cái gì?

Lạc Nhiễm cứng đờ.

Hắn bồi tiếp: “Tôi cũng không có phân làm tư được.”

Lạc Nhiễm: “……”

Sắc mặt y đỏ bừng, thận trọng hỏi: “Anh…… Thấy rồi?”

“Ừm.”

“……”

“Thượng tướng, em, em có thể giải thích!”

Lạc Nhiễm giờ đã hiểu được tâm trạng lúc y bắt quả tang Lucas xem pỏn lần trước.

Mà cái kia so với phim sếch còn xấu hổ hơn nhiều.

“Không cần giải thích.” Lucas ngắt lời: “Tất cả đều là lỗi của Thẩm Tây Lạc.”

Hắn rất thấu hiểu lòng người.

Nguy thật, thư ký nhỏ của hắn ham muốn thân thể của mãnh A là chuyện bình thường thôi, một Alpha như hắn có thể đồng cảm sâu sắc với điều này.

“……” Lạc Nhiễm ngập ngừng giây lát, lỡ đâm lao đành phải theo lao, thấy chết không sờn hùa vào: “Đúng vậy, lỗi là do anh ta.”

Giải thích vô dụng, có nhảy xuống sông Hoàng Hà e cũng khó mà tẩy sạch.

Dù sao mọi lỗi lầm đều đến từ Thẩm Tây Lạc ……!

“Vậy em sẽ thấy thất vọng à?” Lucas ôm lấy người, vây trong lãnh địa của mình, bướng bỉnh nói: “Tôi dường như không khoa trương tới mức đó đâu.”

Lạc Nhiễm cúi gằm khuôn mặt đỏ bừng: “Không sao, đều… Đều có thể……”

Bản thân y thấy như thế đủ khoa trương rồi.

“Cái gì cũng bảo đều có thể là sao? Cần phù hợp với nhau mới đúng chứ?!” Lucas bất mãn, bóp giữ cằm y: “Em đòi 38cm hơi phi lý rồi đó!”

Lại còn tủi thân nữa?

“…… Em không hề!” Lạc Nhiễm nhanh chóng mặc kệ mọi thứ, đỏ mặt lớn tiếng phản bác: “Em cảm thấy đủ tốt rồi! Rất, rất lớn!”

“……”

Tiếp theo.

Lucas được nước lấn tới, khẽ bày tỏ cử chỉ biết ơn.

Lạc Nhiễm: “……”

Hai người đang dính với nhau, Lạc Nhiễm đương nhiên cảm giác điều gì đang xảy ra.

Giọng Lucas khàn đặc: “Tôi nhịn đã lâu, em lại đây giúp tôi đi.”

“……” Hắn túm cổ tay y: “Đừng nghĩ đến chuyện dùng tay, tôi muốn đi xa hơn nữa.”

Quá, quá lẹ làng rồi.

Lạc Nhiễm tính toán, bọn họ chính thức hẹn hò chưa tới nửa tháng, mà y cũng chưa làm xong công tác chuẩn bị.

Thậm chí mấy cuốn truyện tranh kia y còn chưa có thời gian đọc, lúc trước nhờ Thẩm Tây Lạc nhận giúp trên công ty rồi mang về nhà nhưng cứ giấu nó ở đó suốt.

Lạc Nhiễm nghiêng đầu: “Em……”

“Nhiễm Nhiễm.” Lucas tựa đầu lên vai y, mãnh A làm nũng.

“……”

Lạc Nhiễm hít sâu một hơi, quỳ nửa người xuống trước mặt hắn.

Lucas kinh ngạc, “Em làm gì đó? Đứng dậy!”

Y đẩy tay Lucas ra, nhẹ nhàng cởi thắt lưng hắn, tiếng khóa sắt va chạm với nhau vang lên, âm thanh khi kéo dây khóa cũng cực kỳ rõ ràng.

Lucas hết sức choáng váng.

Lạc Nhiễm căng thẳng đến mức bàn tay cũng hơi run, có điều…… Giữa hai người yêu nhau, sẽ luôn muốn làm như vậy.

Đây còn là bổn phận của người yêu.

Lucas chỉ cần cúi đầu liền có thể nhìn thấy lồng ngực và xương quai xanh sau lớp áo choàng tắm lỏng lẽo thùng thình, ngay lúc này Lạc Nhiễm nửa quỳ, ngoại trừ khuôn mặt đỏ bừng, biểu cảm so với bình thường không khác nhau là bao, trông như Lạc thư ký chuyên nghiệp lạnh nhạt mỗi ngày.

Hắn cảm thấy càng ngày càng khô nóng, tựa hồ đã đi trên sa mạc ba ngày ba đêm mà không có lấy một giọt nước uống.

……

Đêm khuya, Lạc Nhiễm vẫn ngủ trong phòng, Lucas là ngủ ngoài sofa phòng khách.

Con sư tử lớn cuối cùng cũng nếm được chút ngon ngọt, coi như thỏa mãn.

Ngày hôm sau, Lạc Nhiễm và Lucas quay lại công ty xử lý nốt công việc cho xong để tối đó cùng nhau về nhà ăn một bữa cơm.

“Hừ…… Tại sao lại thế này chứ?” Dung Đóa đọc báo cáo, tâm trạng hơi bực bội: “Bên phía hoàng gia……”

Cô nàng đang nói thì chợt im lặng, nhận ra văn chức thì không nên nghị luận về hoàng gia, chỉ bĩu môi không lên tiếng.

Lạc Nhiễm cầm lấy báo cáo, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, cơ quan điều tra đã sớm thông báo trước đó.

Hiện tại vụ án liên quan đến Đại hoàng tử đang bị lập án và điều tra sát sao từng ngày, danh tiếng của gã ảnh hưởng nặng nề.

Vì thế vòng xã giao của Đại hoàng tử phản công lại Lucas.

Tử tước ủng hộ Đại hoàng tử đã mở cuộc họp báo, Thạch Tu Tư cũng ở đây, ông ta tố Lucas mượn việc công báo thù riêng.

Lạc Nhiễm xem video.

“Thượng tướng vốn ghi hận trong lòng với điện hạ từ lâu nên mới bôi nhọ điện hạ tham ô!”

“Đúng vậy, trước đây Lạc Băng đưa tới khoáng thạch mới UNK, nếu nghiên cứu chuyên sâu nhất định mang đến cống hiến to lớn cho khoa học kỹ thuật của Đế Quốc, nghiên cứu thì chắc chắn phải cần thực nghiệm, mà thực nghiệm nhất định sẽ có thất bại, nhưng Thượng tướng lại không chịu thừa nhận thất bại, Lạc thư ký khi ấy với thể chất đặc thù, là một Beta nhưng nắm giữ bí mật tinh luyện UNK, chỉ tiếc Thượng tướng bảo vệ quá mức thư ký của mình, không muốn để Lạc thư ký tham gia thí nghiệm.”

“Lúc ấy Thượng tướng thậm chí còn mang quân về thủ đô, động tay ở ngay viện nghiên cứu.”

Trong video Thạch Tu Tư và những thần tử dưới trướng Đại hoàng tử ngươi một câu ta một câu, sinh động như thật.

Dung Đóa dò hỏi: “Lạc thư ký…… Chúng ta cần làm rõ không? Anh muốn liên hệ với bên truyền thông chứ?”

“Không cần.” Lạc Nhiễm nghĩ nghĩ, nói: “Chúng ta án binh bất động.”

Bây giờ mà giải thích ngược càng có vẻ như đang chột dạ, hơn nữa Lucas là Thượng tướng mang quân thân chinh đánh giặc, chẳng cần phải tranh cãi với chính trị gia để hạ thấp giá trị bản thân.

“Nhưng mà như vậy…… Là để bọn họ tùy tiện bôi nhọ sao? Miệng lưỡi có thể làm mòn lòng người đó.” Dung Đóa vô cùng tức giận bất bình.

“Đừng lo lắng.” Lạc Nhiễm thoải mái nhếch môi: “Sẽ có người giúp chúng ta.”

Lạc Nhiễm không quá lo lắng với dư luận hay chuyện bị bôi nhọ, y xử lý những công việc khác xong liền cùng Lucas về nhà.

“Nhiễm Nhiễm về rồi hả?” Vương Tử Đồng và Lạc Thành luôn thích đợi y ở ngoài cửa.

Có lẽ vì thân phận con nuôi của y, hơn nữa trước đây trong nhà xảy ra vấn đề đã khiến y phải chịu thiệt thòi, cho nên hai vợ chồng họ đối tốt với Lạc Nhiễm còn hơn cả con cái ruột, đều mang theo thương tiếc và yêu thương.

“Thượng tướng cũng đến sao?” Vương Tử Đồng mỉm cười gật đầu.

Lucas cứng ngắc đứng thẳng thân, cầm trên tay một túi quà lớn, oai phong lẫm liệt hô vang: “Chào cha mẹ vợ ạ!”

Vương Tử Đồng: “……”

Lạc Thành: “……”

Lạc Tinh Nguyên tò mò mà ra xem thử tình huống gì, kết quả lúc anh trông thấy Lucas, theo bản năng thực hiện quân lễ, dõng dạc hô: “Chỉ huy biên giới khu vực phía đông D5 Lạc Tinh Nguyên gặp qua thượng tướng!”

Lucas cũng đáp lại bằng quân lễ, giọng nói còn lớn hơn: “Bạn trai của Lạc Nhiễm, chào buổi tối anh hai!”

Lạc Tinh Nguyên: “!!!”

Woc!

Lạc Tinh Nguyên bị hai chữ “Bạn trai” chấn động chưa kịp hoàn hồn, từ “Anh hai” tiếp theo còn dọa ngơ cả người.

Dáng hai người đàn ông so với cánh cổng còn thẳng tắp hơn.

Lạc Nhiễm: “……”

May mắn lúc này hàng xóm sát vách không đứng tưới hoa.

Mọi người vào nhà, Vương Tử Đồng xuống bếp chuẩn bị cơm tối.

Lạc Nhiễm dẫn Lucas đến phòng khách ngồi xuống, Lạc Thành nhìn Lucas, lịch sự hỏi: “Thượng tướng nay là lần đầu tiên tới chỗ chúng tôi nhỉ?”

“Vâng!” Lucas ngồi thẳng lưng, tay đặt trên đầu gối, nghiêm túc như đang dự phỏng vấn.

“Đừng lo lắng, sau này có thể thường xuyên về cùng Lạc Nhiễm.” Lạc Thành nói: “Thời gian tới Thượng tướng sẽ rời thủ đô đi đánh giặc chứ?”

“Có!” Lucas ngừng một chút, cẩn thận đáp: “Nhưng sẽ nhanh chóng trở về.”

“Ừm.” Lạc Thành gật đầu.

Lạc Tinh Nguyên cười nói: “Cha yên tâm đi, Đế Quốc vẫn luôn dốc toàn lực tiêu diệt tinh khấu, một ngày nào đó chúng ta có thể diệt sạch bọn chúng tận gốc, đến lúc ấy Thượng tướng sẽ nhàn rỗi thôi.”

Lạc Nhiễm biết Lucas căng thẳng, thấy Lạc Tinh Nguyên xỏ giày chuẩn bị xuống lầu chạy bộ tập thể dục liền vỗ vai Lucas bảo hắn đi theo.

Dù sao anh hai cũng hiểu biết về hắn nên giữa hai người khả năng bớt cảm giác xấu hổ hơn.

Đợi sau khi Lucas rời khỏi nhà, Lạc Nhiễm mới hỏi Lạc Thành: “Cha đồng ý hả?”

“Dù cho chúng ta có đồng ý hay không thì con và Thượng tướng cũng ở bên nhau rồi, chúng ta cản không được, không đồng ý chỉ khiến bản thân con thêm ngột ngạt.” Ông tiếp lời: “Tóm lại……”

Lạc Nhiễm ngẩng đầu nhìn Lạc Thành.

Lạc Thành nói: “Nếu đã ở bên nhau, vậy tương lai có thế nào cũng đều là số phận. Cha và mẹ con hiện tại chỉ mong một điều duy nhất là cậu ta sẽ đối xử tốt với con.”

Lạc Nhiễm nói: “Anh ấy đối xử……”

“Ừ, chúng ta biết cả.”

Nhưng Lạc Thành vẫn còn hơi e dè: “Ngón tay của cậu ta dường như không được tiện lắm, dường như thời thơ ấu trải qua không ít chuyện…… Khác với người bình thường?”

Lạc Nhiễm choáng váng, không ngờ cha mẹ lại chú ý đến cả cái này, bởi vì họ đã hướng dẫn cho hắn cả buổi sáng sao?

“Cha có thể nhận ra suy nghĩ cũng như tay chân của cậu ta khó mà dung nhập được với xã hội bình thường, cho nên mọi việc có chút vụng về.” Lạc Thành mỉm cười: “Nhưng nếu Thượng tướng sẵn sàng vì con cố gắng thay đổi, thật sự rất tuyệt vời.”

“Dạ.” Lạc Nhiễm cũng thấy vui vẻ.

Chính vì biết Lucas đã gặp vô vàn khó khăn khi bắt tay thực hiện những điều hắn không làm được, bởi vậy y càng quý trọng hơn.

Lát sau Lạc Tinh Nguyên và Lucas trở lại, em trai em gái cũng tan học, vừa trông thấy Lucas thì lập tức vây xung quanh hắn, khó tin một người từ trong sách giáo khoa lại có thể xuất hiện trước mặt mình.

Ăn tối xong, Lạc Nhiễm về phòng ngủ của y, không quên dùng ánh mắt đe dọa hắn để lần sau đi.

Lần đầu tiên về nhà ăn cơm coi như hoàn thành khá viên mãn.

Qua đến hôm sau, suy đoán của Lạc Nhiễm đã trở thành sự thật.

Quả nhiên, phe phái Nhị hoàng tử bắt đầu hành động.

Nhị hoàng tử đích thân xuất hiện, đồng thời mở cuộc họp báo nhằm nói rõ vụ việc quặng băng UNK.

“Sở trưởng Thạch đúng là lươn lẹo, ông chỉ công bố số liệu về UNK, phân tích những mặt lợi ích và tốt đẹp của nó, có thể mang đến cho Đế Quốc cái gì.”

“Nhưng tại sao các tác dụng phụ mà nó gây ra sở trưởng Thạch lại không đề cập đến nhỉ? Sở trường Thạch nói lúc thí nhiệm nhất định có thất bại, chuyện này ai cũng biết, nhưng sao ông chẳng cung cấp thông tin gì về hậu quả thất bại? Sở trưởng Thạch, những gì ông nói rất thú vị đấy.”

“Tôi đây không giấu giấu giếm giếm, quang minh chính đại đứng ở đây cho mọi người biết, là tự bản thân tôi phát ngôn, không cần ai đại diện.” Nhị hoàng tử tiếp tục: “Đầu tiên, UNK quả thật mang đến lợi ích tuyệt vời, Omega cấp S trở lên có thể tinh luyện, một số ít cấp bậc A nắm giữ bản vẽ phương pháp cũng có thể, nhưng nếu tiếp xúc và tinh luyện UNK trong thời gian dài dễ dẫn đến suy nhược tinh thần với Omega, tôi sẽ chỉ cho mọi người xem vài trường hợp.”

“Bên cạnh đó, sở trưởng Thạch và anh trai tôi chủ trương sử dụng UNK trên cơ thể người, vậy tôi sẽ phát một video về Alpha sau khi bị tiêm UNK đã điên cuồng như thế nào nhé.”

Nhị hoàng tử công bố tư liệu chứng minh.

Phía Đại hoàng tử không cam lòng yếu thế, hai bên không ngừng tranh luận qua lại, lôi ra rất nhiều dẫn chứng và số liệu.

Dân chúng xem mà hoa cả mắt, nhưng phần đông có vẻ ủng hộ Lucas, vốn dĩ hắn đã có ưu thế sẵn rồi, Đại hoàng tử lần nữa rơi vào thế yếu.

Lạc Nhiễm đoán không sai, họ căn bản chẳng cần lộ diện.

Mặc kệ là Nhị hoàng tử muốn mượn Lucas để ngáng đường Đại hoàng tử hay là lo lắng tương lai bị dính dáng liên lụy nên phải nhanh chóng bác bỏ tin đồn sớm, hoặc giả là anh ta thật lòng suy nghĩ cho Lucas và tướng sĩ, những thứ kia giờ không còn không quan trọng nữa rồi, Lạc Nhiễm chỉ cần kết quả.

Mà kết quả chính là danh tiếng và địa vị của Lucas không hề xoay chuyển, tranh đoạt vương vị thì hoàn toàn phô bày trước mắt công chúng, Đại hoàng tử tiếp tục đánh mất hình tượng.

Có điều chuyện này chưa kết thúc, chuyện khác đã ập tới, ngay khi chủ đề vẫn còn đầy tranh cãi thì chỗ Lạc Băng lại truyền đến tin tức.

—— Tinh khấu tấn công mạnh vào khu vực phía tây của Lạc Băng, đã chiếm đóng vài tòa thành.

Thảm cảnh thành TE ngày đó chưa nguôi ngoai, người Lạc Băng chưa kịp phục hồi, lúc này đây phía tây lại bị vây hãm thêm mấy thành, sau khi Mục Viễn nhận được tin vội chạy tới nơi, nhưng cũng chỉ có thể cứu được một.

Tinh khấu hiện đang chiếm đóng ba tòa thành nhỏ, dù thế nào thì Lucas đều cần tự mình xuất chinh dẹp loạn.

“Aizz……” Lucas gãi đầu: “Vốn định cùng em ăn tết, cũng đồng ý sẽ về gặp cha mẹ vợ rồi.”

Trong văn phòng, Lucas nhìn báo cáo, có chút bực bội

Hắn tình nồng ý mật với y chưa bao lâu đã phải rời đi.

“Không sao đâu, nếu tiện thì Thượng tướng cứ liên lạc qua video cho em là được.” Lạc Nhiễm an ủi: “Chúng ta không phải chỉ có mỗi năm nay, năm sau hay năm sau sau nữa …… Vẫn còn rất nhiều năm.”

Lucas chấn động, nghiêm túc gật đầu.

“Lạc Nhiễm.”

“Vâng?”

Lucas ngoắc ngón tay, “Em lại đây.”

“……?”

Lạc Nhiễm theo bản năng bước đến gần, cổ tay lập tức bị nắm chặt, cả người ngã vào lồng ngực Alpha, ngồi vững trên đùi hắn.

Chiếc ghế xoay văn phòng rất lớn, y ôm cổ Lucas, bất đắc dĩ hỏi: “Sao thế?”

Lucas nói: “Tình hình chiến sự lần này cực kỳ nguy cấp, ngày mai tôi phải lên đường rồi.”

Lạc Nhiễm cứng người, vành tai thoắt đỏ: “Ừm, em sẽ nhanh thu xếp mọi việc trong buổi tối ngày hôm nay.”

“Ai con mẹ nó muốn bàn chuyện công việc với em?” Lucas ghé sát bên tai y: “Tôi muốn nhận phúc lợi trước khi khởi hành, lần này có lẽ sẽ mất một tuần lận.”

Lạc Nhiễm khẽ tóm lấy cà vạt của hắn, vừa kéo đến vừa mỉm cười: “Phúc lợi gì đây? Thượng tướng đi quá gấp, nguyên ngày em đều ở lại quân bộ và công ty, chờ Thượng tướng trở về hẵng nhận nhé!”

Lucas đột nhiên hỏi: “Lạc Nhiễm, lúc tôi đi, em sẽ nhớ tôi chứ?”

“Hở……?”

Lucas nhìn người trước mắt vẫn duy trì vẻ mặt nhã nhặn ôn hòa, luôn đặt công việc lên hàng đầu, bướng bỉnh lặp lại: “Em sẽ chứ?”

Lạc Nhiễm hạ tầm mắt, hơi ngượng ngùng.

“Lạc Nhiễm.” Hắn dịu dàng cắn một cái lên vành tai y: “Tôi có chết em cũng không……”

“Thượng tướng!” Lạc Nhiễm cắt ngang: “Đương nhiên em sẽ nhớ.”

Lạc Nhiễm nhẹ quấn cà vạt Lucas thành từng vòng, thầm thì: “Cho nên Thượng tướng phải trở về sớm chút, được không anh?”

Lucas mở to mắt.

Hắn giống như được buff cho 200% công lực, hét vang: “Được!”

“Tôi nhất định thắng trận rồi sớm trở lại!”

Lạc Nhiễm vui vẻ.

“Nhưng tôi muốn phúc lợi ngay bây giờ!” Lucas chưa quên mục đích ban đầu, hiện tại hắn còn hưng phấn hơn, ôm eo Lạc Nhiễm không buông: “Cái lần ở nhà em ấy.”

“Chỗ này sao……?” Lạc Nhiễm liếc hắn.

Đây là văn phòng công ty đấy.

“Cứ làm tại đây đi.” Lucas cau mày hỏi: “Chẳng lẽ chúng ta phải vì chuyện này mà về nhà riêng?”

“……”

Chỉ mỗi về nhà để làm cái nhiệm vụ chưa đến mười lăm phút kia quả thật…… Hơi ngớ ngẩn.

……

……

Dung Đóa thấy Lạc Nhiễm ở trong văn phòng nãy giờ, đoán có lẽ đang thảo luận công việc gì đó, Lucas lại sắp rời khỏi, cho nên tự tay cầm theo một chồng công văn chuẩn bị mang vô cho hai người.

“Cốc cốc.”

Dung Đóa gõ cửa, nhưng người bên trong không phản ứng, cô nàng gõ thêm lần nữa, vẫn im lìm như cũ.

Đang làm gì đó……?

Dung Đóa cần thận đứng ngoài cửa thăm dò: “Lạc thư ký?”

“Ra ngoài trước đi!”

Là giọng nói của Lucas.

Dung Đóa sững sờ chốc lát mới hoàn hồn, che miệng khóc thầm chạy mất.

Tình yêu tuyệt mỹ!

Trong văn phòng, Lucas trừng mắt quát khẽ: “Tôi đã bảo người khác sẽ không tùy tiện vào đây, em lo lắng cái gì?”

Lạc Nhiễm đang hoảng hốt…… Trốn dưới đáy bàn làm việc của Lucas.

Y vốn nửa quỳ bên cạnh bàn, khoảnh khắc nghe thấy âm thanh phía ngoài thì chợt giật bắn mình, thiếu điều hồn lìa khỏi xác.

Lucas rút mấy tờ khăn giấy, nắm cằm lau cho y, hài lòng nói: “Ngoan lắm.”

Lạc Nhiễm hơi đẩy tay hắn ra, cảm thấy hành động trốn dưới bàn này quá…… Mất mặt, tai và má vẫn đang bốc hỏa.

Giống hệt như trong mấy bộ truyện 18+ mà Na Na hay viết.

“Tôi cũng có thể giúp em.” Hắn nhẹ bắt được cổ tay y.

“Không cần đâu……!” Lạc Nhiễm vội xoay người ôm công văn bỏ chạy.

Quá xấu hổ……!

===================

Trọng tâm chương này: Lucas mần gì mà chưa tới nổi 15 phút :))))?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN