Phó Ngàn Tư Của Kỷ Hàn Trình - Chương 19: Em nhớ anh sao?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Phó Ngàn Tư Của Kỷ Hàn Trình


Chương 19: Em nhớ anh sao?


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit:Ninh Hinh

Một giấc này, Phó Ngàn Tư trực tiếp ngủ tới giữa trưa.

Tư thế ngủ không quá tốt, trước đây khi cô ngủ một mình, đều là tư thế hình chữ X bá chủ một giường.

Nhưng kể từ khi kết hôn với Kỷ Hàn Trình, vì tránh móng vuốt sói của anh, cô đã dần dần hình thành thói quen ngủ nghiêng về một bên.

Mặc dù vậy, trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, cô luôn có cảm giác Kỷ Hàn Trình đều đem cô ôm trở về.

Cũng không biết từ khi nào, trong lòng luôn vì hành động đó mà cảm thấy rất an toàn giống như cho dù cô ngủ ở đâu hay chỗ nào cuối cùng đều sẽ được Kỷ Hàn Trình ôm về trong lòng ngực.

Cho nên tư thế ngủ cũng không biết vì sao càng ngày càng tự do.

Và hôm nay sau khi tỉnh lại, cô phát hiện chính mình chỉ cần hơi có chút động đậy, đảm bảo khả năng ngã xuống sàn là 100%.

Ý thức vẫn còn mơ hồ, Phó Ngàn Tư di chuyển đến giữa giường, theo tiềm thức duỗi tay ra sờ sờ.

Người đàn ông bên cạnh đã sớm rời đi từ ​​lâu,nửa giường còn lại trống không, ngay cả một chút độ ấm cũng không có.

Cặn bã, một người đàn ông cặn bã tàn nhẫn.

Phó Ngàn Tư mơ mơ màng màng ở trong lòng mắng một tiếng.

Đêm qua sau khi o ép cô một trận, không ngủ được còn bức bách cô gọi ông xã, sau khi gọi xong lại tiếp tục lăn giường…… hôm sau không nói một lời đã rời đi để lại cho cô khoảng không cùng chăn lạnh lẽo.

Quả nhiên đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, vui vẻ thì lời ngon tiếng ngọt nào cũng nói được. Sau khi thỏa mãn thì bỏ lại cô lạnh lẽo một mình.

Cũng đâu phải là thời gian làm việc, rời giường trễ chút thì chết à?

Ở trong lòng oán trách một hồi, Phó Ngàn Tư trở mình, dư quang thấy chiếc di động đặt trên đầu giường, duỗi tay đem nó lại đây.

Vốn là muốn nhìn thời gian, nhưng khi lướt qua, lực chú ý lại rơi vào tin nhắn trên WeChat.

Người gửi tin nhắn là “Mạnh Cảnh”, trợ lý của Kỷ Hàn Trình.

Vào một đêm cách đây một tháng, Kỷ Hàn Trình đã nói rằng sau này lịch trình,Mạnh Cảnh sẽ thay anh thông báo cho cô, Phó Ngàn Tư lúc đó cũng không để trong lòng, không ngờ qua hôm sau lại bất ngờ nhận được lời mời kết bạn Wechat từ Mạnh Cảnh.

Sau khi chào hỏi, liền ngay lập tức gửi một phần lịch trình Kỷ Hàn Trình ngày hôm đó và yêu cầu cô kiểm tra lại.

Không cần phải nói cũng biết người đề xuất, bày mưu đặt kế chuyện này là ai.

Hiệu suất làm việc quá cao, Phó Ngàn Tư tùy tay click mở, lịch làm việc dày đặc buồn tẻ xem đến mức đầu choáng váng, gửi cho Mạnh Cảnh một cái tin nhắn động viên “Anh vất vả rồi” sau cũng lười nhìn đến.

Kỳ thật trong lòng đã sớm không còn quan tâm đến chuyện này.

Mạnh Cảnh là người rất có trách nhiệm trong công việc, cho dù anh ta có bận rộn cách mấy,mỗi ngày đều sẽ đúng thời gian gửi cho cô một phần báo cáo lịch trình hoặc nếu có bất chợt điều chỉnh, anh ta cũng sẽ gửi tin nhắn thông báo bổ sung.

Đại khái chắc là xem cô thuộc loại con nhà giàu lúc nào cũng muốn kiểm tra chồng mình,xem xem ở bên ngoài có tiểu tam hay không.

– –

Lúc này, không cần nhìn tin nhắn, Phó Ngàn Tư cũng nhớ tới, Kỷ Hàn Trình là đến Châu Âu công tác.

Đi công tác.

Nghĩ đến hai từ này Phó Ngàn Tư liền cảm thấy ngứa răng.

Nếu như Kỷ Hàn Trình không lừa cô đi công tác, cô cũng không đến mức xuân phong đắc ý bay lung tung rồi bị bắt tại trận,sau đó ở chỗ cẩu Kỷ còn có thêm +1 nhược điểm.

Phó Ngàn Tư thoát khỏi giao diện trò chuyện với Mạnh Cảnh, ném điện thoại đi, chống tay ngồi dậy.

Đột nhiên, một hình ảnh hiện ra trong đầu.

Đêm qua cũng trên chiếc giường này, Kỷ Hàn Trình từ phía sau ôm lấy cô, hơi thở mát lạnh không ngừng vờn quanh chóp mũi, ở bên tai cô nhỏ giọng thì thầm.

Giống như bọn họ là một đôi giai ngẫu, động tác vô cùng thân mật.

Thậm chí ngay cả không khí cũng tràn ngập sự dịu dàng và ngọt ngào.

Là con gái, Phó Ngàn Tư cũng dễ dàng bị cảm giác yên tâm này mà làm cho lay động, thậm chí ngắn ngủi một giây, đã bắt đầu có chút mong đợi về cuộc hôn nhân này.

Bất quá, trông cậy vào Kỷ Hàn Trình,vẫn là không có khả năng đi, có khi còn làm anh lộ ra nguyên hình nhất quyết đòi cô quyền lợi, thật đúng là “Ôn nhu không quá ba giây”.

– –

Phó Ngàn Tư ôm chăn, cúi đầu trả lời tin nhắn Lương Khấu.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa màu xanh đậm có đai eo, mái tóc đen hơi xoăn tùy ý buông xõa trên bờ vai trắng nõn.

Sau khi trả lời tin nhắn, Phó Ngàn Tư đặt điện thoại sang một bên, từ trên tủ đầu giường lấy điều khiển từ xa và nhấn nó để rèm cửa từ từ mở ra.

Quận Xuân Sơn nơi họ đang sống từng được các tạp chí kiến ​​trúc nổi tiếng trong nước đánh giá đây là nơi có nhiều biệt thự đẹp nhất ở Bắc Thành và cũng là nơi tốt nhất để thưởng thức phong cảnh vào tất cả các mùa trong năm.

Căn biệt thự tân hôn của Phó Ngàn Tư và Kỷ Hàn Trình có vị trí đặc biệt tốt.

Cửa sổ phòng ngủ là một mặt kính cong suốt từ trần đến sàn, ở phía xa là rừng cây xanh. Đỉnh núi phủ một lớp tuyết trắng, bầu trời xanh xám, dưới chân núi có một loài hoa gì đó không rõ tên đang nở rộ, từ xa nhìn lại, trông không khác gì như khói.

Gần biệt thự có trồng vài cây bạch quả già, những chiếc lá hình rẻ quạt đã bắt đầu ngả vàng khẽ đung đưa trong gió.

Qua cửa kính, tất cả cảnh sắc bốn mùa tự nhiên đan xen, đẹp không sao tả xiết.

Phó Ngàn Tư cảm thấy phong cảnh trước mặt không khác gì so với những ảnh tạp chí địa lý trên Weibo, cô giơ điện thoại lên chọn một góc tốt nhất có đủ hoa lá, cây cối xanh tươi, bạch quả và tuyết.

Sau khi chụp xong còn tự luyến cho rằng trình độ mình quá giỏi, hoàn toàn không thua nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, hứng thú bừng bừng đăng trên vòng tròn bạn bè, không quên caption 【 bốn mùa 】.

Chờ tắm xong, cả người thơm ngát mà oa oa trở về, WeChat đã nhận được không ít lượt thích và bình luận.

Lương Khấu: 【Thành thật sẽ được khoan hồng, có phải cậu đang ở cùng Tứ ca? 】

Phó Ngàn Tư chậm rãi đặt ra một cái dấu chấm hỏi: 【 Tỉnh ngủ chưa? 】

Không hiểu đang nói gì cả.

Lương Khấu Cậu đừng chột dạ

Lương Khấu: 【 Cậu đừng chột dạ 】

Sau đó phân tích vô cùng rõ ràng: 【Hai người đã kết hôn lâu như vậy, ngoại trừ nhà kính thủy tinh, hầu như là không có đăng tin gì liên quan đến Tứ ca. Bây giờ còn dậy sớm thưởng thức phong cảnh, cậu trở nên nhàn nhã như vậy từ khi nào?】

Phó Ngàn Tư: 【Phong cảnh này thì có liên quan gì đến Kỷ Hàn Trình】

Lương Khấu: 【Nhưng đây là tình yêu..tình yêu nha! Ở cùng một không gian với người mình thích, có phải cảm thấy khung cảnh bên ngoài cửa sổ bây giờ đều đẹp đẽ, đều ngọt ngào? 】

Phó Ngàn Tư: 【……】

Có đôi khi cô nghi ngờ Lương Khấu cả đời này,sẽ là một bà mai mối chuyên nghiệp, lúc còn học đại học nhiệt tình mai mối cho cô với Lương Tử An, hiện tại lại chuyển đối tượng sang Kỷ Hàn Trình.

Đó đều là xuất phát từ tình cảm chân thật nhất.

Không đem lời nói của Lương Khấu để ở trong lòng, nhưng cũng xác thật là không biết từ khi nào chính mình lại đột nhiên chú ý đến khung cảnh bên ngoài cửa sổ.

– –

Buổi chiều Phó Ngàn Tư bồi Lương Khấu đi nhuộm tóc.

Lương Khấu gần đây cuồng ban nhạc Madein, thề sẽ để kiểu tóc giống với kiểu tóc của họ,trở thành một cô gái rock sành điệu và thời thượng.

Đi cùng còn có Lương Tử Kỳ, nói là đến giám sát sợ Lương Khấu trong lúc tâm huyết dâng trào mà đem mình nhuộm thành một con hồng hạc rồi bị bắt vào vườn bách thú, không ai đến bảo lãnh.

Cuối cùng, màu tóc được chọn là màu xám tím, miễn cưỡng có thể đối phó được với các trưởng bối.

Cuối cùng màu tóc được chọn là màu xám tím miễn cưỡng có thể đối phó được với các trưởng bối

Lương Khấu ngồi trên chiếc ghế da, đầu đầy những cuộn giấy nhưng vẫn không quên nói chuyện với Phó Ngàn Tư.

“Tóc của cậu dài quá, có muốn cắt bớt nó một chút không?”

Phó Ngàn Tư đang ngồi ghế sô pha dành cho khách, cách đó không xa nhìn vào gương.

Tóc cô ấy xoăn tự nhiên, ngày thường cũng ít khi sử dụng máy uốn tóc, style cả ngày đều là kiểu tùy ý lười biếng ngủ cả ngày.

Có vẻ như nó đã dài thêm một hoặc hai cm.

Vì vậy, cô đóng tạp chí thời trang trên tay và đứng dậy.

Hơn một giờ sau, Phó Ngàn Tư trở lại khu vực nghỉ ngơi, nhẹ nhàng vén tóc, nhìn trái nhìn phải cũng không tìm được người thích hợp, đành chọn Lương Tử Kỳ mà đặt câu hỏi: “Thế nào, có đẹp không?”

“Đẹp, đặc biệt đẹp” Lương Tử Kỳ nói rất chân thành “Đẹp tới mức anh nhìn không ra em cùng một giờ trước có cái gì thay đổi.”

Phó Ngàn Tư: “……”

Biết chắc hỏi anh là sai lầm mà.

Mặc dù Lương Tử Kỳ có vẻ ngoài rất lãng và rất giỏi trong việc dỗ dành các cô gái bằng những lời lẽ ngọt ngào thông minh. Nhưng trên thực tế, suy nghĩ trong đầu chẳng khác gì một tên thẳng nam.

Ở trong mắt anh, trừ phi màu đen nhuộm thành hồng hạc, hoặc là đem tóc dài cạo thành đầu trọc, mọi thứ khác đều được xếp vào loại “không thay đổi”.

Phó Ngàn Tư không thể nói chuyện với anh được nữa, cô bật điện thoại và mở camera chụp ảnh tự sướng.

Người đẹp thì không cần phải chỉnh sửa,Phó Ngàn Tư tắt tính năng chỉnh sửa,sau đó nâng tay ấn chụp ra một bức ảnh.

Trong bức ảnh, Phó Ngàn Tư môi đỏ hé mở, nhìn camera không chút biểu cảm, lười biếng nhưng lại rất xinh đẹp.

Hôm nay, cô mặc một chiếc áo phông, phía dưới có một hàng chữ nhỏ màu đen.

Vì là kiểu dáng oversize nên cổ áo hơi rộng, không đến mức sẽ nhìn thấy bên trong nhưng vì là màu trắng dưới ánh mặt trời hơi trong suốt.

Không quá.. lộ nhưng lại rất thanh thuần.

Lương Khấu nhìn và đánh giá: “Bức ảnh này ngoài chồng,ai cũng không được xem, quá đẹp, quá dụ.. hoặc, dễ hồng hạnh xuất tường.”

“……”

Cũng không biết tại sao, Phó Ngàn Tư thực sự nghe theo lời cô ấy, nhấp vào giao diện nói chuyện phiếm với Kỷ Hàn Trình.

Ngay khi nhấp vào dấu cộng ở góc dưới bên phải, bức ảnh vừa chụp ban nãy đột ngột hiện ra, giống như đang liều mạng khuyến khích cô gửi.

Trong lòng Phó Ngàn Tư cũng xuất hiện hai cái nhân cách.

Nhân cách xấu nói không được gửi,vì vốn dĩ họ chỉ là vợ chồng plastic, hơn nữa ngày hôm qua cô còn bị anh tính kế cho nên trong khoảng thời gian này tuyệt đối không cần để ý đến Kỷ Hàn Trình!

Một lúc sau, nhân cách tốt bắt đầu phản biện nói,chưa kịp đợi nhân cách xấu tiếp tục phân trần, nhân cách tốt đã bá đạo ấn tay cô vào ảnh chụp……1

Sau đó, gửi thành công.

Phó Ngàn Tư nhìn tấm ảnh, cảm thấy tim đập thình thịch.

Kỳ thật hiện tại rút về cũng còn kịp nhưng chờ đến khi Kỷ Hàn Trình nhìn thấy, hệ thống sẽ nhắc nhở một câu “Phó Ngàn Tư đã thu hồi một tin nhắn”.

Giống như cô đang làm gì đó đột ngột chột dạ thu về.

Vì vậy, Phó Ngàn Tư bình tĩnh ấn tắt di động.

Xem biểu hiện Kỷ Hàn Trình trước, nếu nói không chọc trúng tâm cô, cô liền nói ảnh chụp không cẩn thận gửi nhầm rồi.

……

– –

Lúc Kỷ Hàn Trình trả lời, ba người họ đang uống cà phê trong câu lạc bộ.

Bởi vì máy bay tư nhân đang được bảo dưỡng, lần này đi công tác, Kỷ Hàn Trình là cho trợ lý đặt vé bay và tất cả các thông tin chuyến bay đó đều có thể tra trực tuyến.

Phó Ngàn Tư kỳ thật cũng không phải muốn điều tra thông tin của Kỷ Hàn Trình, chỉ là đột nhiên nhớ tới cách đây không lâu có một bà già đã ném tiền xu vào động cơ, nghĩ đến một hai sự cố rơi máy bay ở nước ngoài cho nên mới mở app lưu ý thời gian Kỷ Hàn Trình hạ cánh.

Thời điểm WeChat thông báo tin nhắn, Kỷ Hàn Trình cũng vừa tới nơi không lâu.

Cô click mở tin nhắn, đập vào mắt là quang cảnh sân bay.

Luân Đôn sau buổi trưa, bầu trời âm u ảm đạm.

Bức ảnh này được chụp qua kính cửa sổ khoang thương gia, hình ảnh phản chiếu mơ hồ thấy được những đốt ngón tay thon dài.

Sau đó, có một tin nhắn: 【 Anh đến rồi. Hôm nay cắt tóc à? 】

Vốn dĩ Phó Ngàn Tư cũng không ôm quá lớn hy vọng với Kỷ Hàn Trình, đối với sinh vật đàn ông, hai hoặc ba cm dường như nó không có thay đổi lớn gì.

Hiện tại Kỷ Hàn Trình nhìn ra, tự nhiên cũng cảm thấy có lý.

Rốt cuộc,khi còn học cao trung, ngay cả váy đồng phục cô ngắn hai cm cẩu Kỷ còn nhìn ra được.

Bây giờ tâm tình Phó Ngàn Tư rất tốt, tạm thời không truy cứu anh chuyện cũ năm xưa.

Từ tốn “Ừm” một tiếng.

Sau đó không hiểu sao lại có chút đắc ý muốn đem điện thoại đặt trên bàn trước mặt Lương Tử Kỳ, để anh ấy có thể nhìn xem cái gì gọi là quan sát tinh tế tỉ mỉ.

“Anh nhìn xem” Lương Khấu dùng khuỷu tay chọc chọc Lương Tử Kỳ “Em đã nói Tư bảo bây giờ rất mờ ám, lại còn dám nói không thừa nhận. Lúc này chắc là nhận được tin nhắn của Tứ ca rồi cho nên mới trộm cười trong lòng.”

Lương Tử Kỳ gật gật đầu, âm thầm đồng ý.

Lương Khấu lúc nói chuyện không tránh Phó Ngàn Tư, cố tình để cô nghe được.

Phó Ngàn Tư lười biếng nhìn Lương Khấu: “Ai nói là anh ấy? Là một người bạn có chuyện mừng, tớ cao hứng một chút thì sao nào?”

Để tỏ ra mình không chột dạ, cô còn đem điện thoại quăng trên mặt bàn.

Kết quả không biết tại sao, ngón tay chạm trúng vào thanh thông báo Kỷ Hàn Trình vừa mới phát qua một đoạn ghi âm, trùng hợp Phó Ngàn Tư đang để chế độ loa.

Lập tức duỗi tay muốn tắt nhưng vẫn chậm mất một nhịp, trơ mắt nhìn giọng nói truyền ra ngoài.

Giọng người đàn ông từ tính trầm thấp dễ nghe, cười như không cười vô cùng thân mật: “Em nhớ anh sao?”

Edit: Tuần sau gặp lại 👻

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN