Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra


Chương 20


Đối với tôi thắng hay thua cũng không quan trọng lắm . Cho nên tôi cũng không sử dụng bao nhiêu năng lực .

Nhảy lên né nhát kém , tôi nhẹ nhàng lộn người về sau tấn công sau lưng Sóc Phong . Hắn dễ dàng tránh thoát , không chút lưu tình dùng kiếm gạt bay thanh kiếm của tôi . Bộ dáng như là bức tôi phải chân chính ra tay .

_ Ấy … Văng mất kiếm rồi không đánh nữa đâu – Tôi ngáp một cái đầy uể oải .

Mọi người ” .. ” Bộ dạng đó của cô ta rất đáng đánh !!!

_ Xử ra thực lực của ngươi đi – Sóc Phong đâm tới .

Tôi né ra , ôm ngực rưng rưng :

_ Người ta đã cố gắng hết sức rồi mà !

_ Nghiêm túc cho ta !

Lại một chưởng bắn tới . Lần này , tôi hơi ngừng lại để chưởng lực bắn vào mình , cố gắng né qua điểm yếu hại . Thoáng cái , thân hình tôi như diều đứt dây , rơi trên mặt đất .

Sóc Phong nhăn mày càng sâu , đứng tại chỗ nhìn kẻ nào đó định giở trò gì đây .

_ Tiểu Tuyết – Thiên Cốt sau khi chữa thương đã quay lại , thấy tôi bị như vậy liền xông lên . Ôm lấy tôi lo lắng – Muội có sao không ?

_ Khụ … Tỉ tỉ … Muội … Muội … – Tôi run run lên tiếng , khóe môi chảy máu , lồng ngực ướt đẫm máu tươi – Muội … Không xong … rồi …

_ Tiểu Tuyết ! Ngươi đừng có chuyện gì nha ?! Hix hix … – Khinh Thủy thút thít .

_ Oa … Mẹ nuôi … – Đường Bảo khóc lớn .

_ Khụ … – Tôi phun ra một búng máu nhắm mắt lại .

_ Tiểu Tuyết / Mẹ nuôi – Khinh Thủy và Đường Bảo hoảng sợ la to .

Mọi người cũng có chút lo lắng nhìn về phía tôi . Mặc dù cô ta độc mồm độc miệng nhưng không có nghĩa họ ghét cô ta .

Đúng lúc này , Thiên Cốt người đáng lẽ lo lắng nhất lại vẻ mặt dị thường bình tĩnh . Đã vậy còn nở một nụ cười mà mọi người cho là hết sức tà ác . Cô thả tôi ra , một cú đấm thấu đi lên chuẩn xác nhắm ngay mặt của kẻ nào đó .

Mọi người ” … ” Cái quái gì đang triển khai thế này ?! Tỉ muội tương tàn nhã ?!

_ Á …. Đau quá … – Mà kẻ nào đó lúc nãy còn mang bộ dạng hấp hối , giờ đã ôm mặt bật dậy vừa xoa vừa khóc huhu nhìn tỉ tỉ :

_ Huhuhu … Tỉ nỡ lòng nào đối xử với muội như vậy ?! Muội là người đang thân mang trọng thương đó !

_ Ha ha … Trọng thương … Trét cái nước cà chua này lên là tỉ sẽ không biết sao ?! – Thiên Cốt lại khuyến mãi một đấm nữa .

_ Ách … Muội chỉ là tạo không khí thôi mà . Hix hix … Đâu cần như thế đánh muội a – Tôi chà chà vạt áo dính đầy máu … Khụ … Là cà chua …

_ Ta xem muội là ngứa da lắm đúng hay không ? Khiến ta lo lắng vui lắm hả ?

Lại thêm vài đấm mà lần này còn có sự tham gia của hai diễn viên quần chúng lúc nãy đã khóc mướn cho tôi – Khinh Thủy và Đường Bảo .

_ Khiến bọn ta lo …

_ Này thì muội xong rồi …

_ Oa … Muội sai rồi còn không được sao ?! Đừng đánh … Đừng đánh a … Đánh nữa muội thật sự hộc máu …

Mọi người ” … ” Đáng đánh ! Rất đáng đánh ! Không cần nương tay đâu !

( T/g : … Ngươi rốt cuộc kéo bao nhiêu cừu hận a … )

Sênh Tiêu Mặc thật sự là cười đến rớt ghế . Ma Nghiêm mặt đen … đen hơn nhọ nồi . Bạch Tiện Thụ ( T/g :… lại có biệt danh mới … Ha hả … Bạch Tử Họa … ) … thằng cha này vẫn ngàn năm như một không có biểu tình , cho dù có cũng đừng mong hắn biểu hiện chi ngươi xem .

Sóc Phong biết mình cũng đã thắng , đáp xuống đất lạnh lùng đi thẳng một mạch … nếu xem nhẹ hai bả vai đang run liên hồi kia à .

Khụ … Trận đấu giữa hai kẻ huyền thoại này đã kết thúc một cách rất có hậu .

Tôi lại sâu sắc rút ra một bài học : kịch Quỳnh Dao cảm động cái đệch , toàn bộ đều là lừa gạt ! Trắng trợn lừa gạt một trái tim thiếu nữ trong trắng như tôi đây mẹ nó thiệt không thể tha thứ .

( T/g : … Trong trắng … Ha hả … )

Đấu vài trận nữa thì ngày thứ nhất của Đại Hội Tiên Kiếm cũng đã khép lại .

Quấn quít đi theo Nghê Mạn Thiên đi tắm , thừa cơ chiếm chút tiện nghi , lại bị tán vài phát rồi bị đá ra khỏi phòng . Tôi nhàn nhã chỉnh quần áo nhảy chân sáo đi chơi .

Kì thực , ngay cả tôi cũng trầm trọng hoài nghi bản thân sẽ không là cái đồ cuồng chịu ngược đi ?!!!

Ha hả … Vấn đề này … Rất khó nói …

Tới trong sân gần hoa viên , nhìn Thiên Côt lại múa kiếm tôi phát mệt . Ngay cả nghỉ ngơi cũng không nghỉ lại tiếp tục luyện tập . Nữ chính đúng là điển hình hảo thanh niên của thời đại a ! Là tấm gương sáng cho tổ quốc a !

_ Tỉ …

Vừa định kêu Thiên Cốt , vai tôi liền bị ai đó kéo lấy . Tôi phản xạ gạt tay , chuẩn xác tung ra chiêu Judo hiện đại quật gã kẻ đó .

_ Au …

_ Ai đó ? – Thiên Cốt nhăn mày nhìn về hướng vừa phát ra tiếng kêu . Cô chậm rãi bước tới , xác định không có ai sau đó mới thả lỏng quay lại luyện tập .

— —–

Sau rừng cây bên bờ sông .

_ Sát tỉ ! Cho muội xin lỗi mà , muội chỉ là phản xạ có điều kiện mà thôi . Tha cho muội đi , nha ? – Tôi liên tục vòng quanh cái người được mệnh danh là Đệ nhất lục giới mỹ nam nịnh nọt cầu tha thứ .

_ Nha đầu ngươi … Thật là … – Sát Thiên Mạch cười bất đắc dĩ nhéo mũi tôi .

_ Hì hì … Biết tỉ xương muội nhất mà ! – Tôi le lưỡi cười .

_ Đúng vậy đúng vậy ! Xương xương xương muội nhất luôn !

_ Hì hì …

_ Mà … người lúc nãy … là ai vậy ? – Sát Thiên Mạch ôm tôi ngồi trên thềm nhẹ giọng hỏi .

_ Lần trước quên giới thiệu với tỉ ! Đó là tỉ tỉ của muội – Hoa Thiên Cốt .

_ Nga . Hoa Thiên Cốt …

Là đang nhớ tới Lưu Hạ sao ?! Sát mĩ nam . Ai ai … Cái không khí ngột ngạt gì đây ?! Không thích chút nào …

_ Sát tỉ ! Đúng rồi , tỉ tới đây chi vậy ?

_ Ah … Phải rồi … Ta nghe nói muội bị thương …. Có sao không ? – Sát Thiên Mạch lo lắng kiểm tra cả người tôi .

Sặc …. Có người tin cái vụ nước cà chua đấy kìa ?!

_ Khụ … Muội đau lắm … Bị thương rất là nặng … – Tôi ho khan ra vẻ yếu mềm .

_ Đau ở đâu ? Đâu ?

_ Ở đây này – Tôi dùng tay đặt bàn tay Sát Thiên Mạch lên ngực mình , đê tiện chớp chớp mắt mấy cái .

.

.

.

” Bốp “

_ Nha đầu thúi ! Cũng dám chọc ta !

Huhuhuhu …. Quỳnh Dao kịch quả nhiên là lừa đảo . Gì mà nam chủ nghe nữ chủ nói vậy liền đỏ mặt rồi thâm tình nhìn nhau a !!! Nói mấy lời đó căn bản liền bị ăn đánh thấy không ?!!! Không bao giờ nữa tin vào mẹ Quỳnh Dao a !!!

Ăn thêm một cái tát nữa , kẻ biến thái nào đó rốt cuộc đối với kịch Quỳnh Dao triệt để hết hi vọng . Mà tự nhiên chìm trong suy nghĩ của mình , kẻ nào đó không nhận ra sự khác thường của Sát tỉ . Điển hình là hai rặng mây hồng khả nghi trên má , đôi mắt láo liên nhìn bốn phía .

Thẹn thùng Sát tỉ thật là tối kute có được không ?!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN