Gió Bay Trên Những Ngọn Đồi
Phần 36
GIÓ BAY TRÊN NHỮNG NGỌN ĐỒI 36
Suốt mùa hè. Mình đi làm để lấy tiền đóng học. Bố tôi tôn trọng quyết định của cậu ấy là một phần . Nhưng phần còn lại vẫn muốn tôi thân thiết với Thái hơn.
Tôi cũng phụ mẹ làm sổ sách để lấy tiền. Coi như là đi làm thêm.
Thấy tôi cắm cúi. Mẹ tôi nói nhỏ.
-Từ ngày có thằng Minh. Con gái tôi cũng biết làm đỡ rồi đấy.
Tôi cười.
-Con không làm đỡ. Mà đang lao động kiếm tiền.
-Mày có hiếu ghê.
-Mẹ. Chả phải mẹ bảo trả lương cho con còn gì.
-Thế không trả lương là mày không làm.
-Tất nhiên con có làm. Nhưng con sẽ ưu tiên đi chơi hơn.
-Giờ có tiền. Con sẽ ưu tiên tiền hơn.
Mẹ tôi phì cười.
-Biểu hiện của con gái muốn lấy chồng là muốn kiếm tiền.
-Mẹ…
Mẹ tôi cười. Tôi cau mày.
-Chả thế hả.?
-Thằng bé đấy cũng ngoan, mẹ thấy nó là đứa tốt bụng. Có chí.
Nhưng không muốn làm bà ngoại sớm đâu. Đừng để bố mày lại chửi cho.
-Mẹ, bọn con trong sáng lắm.
-Trong sáng gì rồi đến lúc va vào cũng phải có vấn đề. Mình lớn rồi. Con gái là phải biết giữ thân nghe chưa.
-Mẹ, mẹ lo xa quá đấy.
-Người ta bảo con gái như bom nổ chậm. Công nhận.
-Con đi học, bố lo mẹ lo. Nào lo con bị bắt nạt, lo con không theo được bạn bè. Rồi lại lo con nghịch. Giờ lại sợ nó yêu đương. Cứ như hai thằng anh mày. Mẹ thấy nhẹ nhàng ghê.
-Mẹ, vậy mẹ cứ nghĩ đơn giản đi. Con biết mình phải làm thế nào. Không để bố nói, không để mẹ lo đâu.
-Thôi chị ạ. Chị thấy bao nhiêu đứa mù quáng vì yêu. Sống chết vì yêu chưa.?
-Mẹ, chúng con là bạn. Yêu đương gì tầm này. Đang đi học. Minh phải ôn thi trường Y. Vất vả lắm.
-Thế con định thi trường gì.?
-Con định thi kinh tế.
-Làm được không.?
-Thì cố gắng ạ. Để sau này về phụ bố mẹ công việc. Mẹ không phải vất vả nữa.
Tôi níu tay mẹ nói nịnh.
-Thôi chị ạ. Dẻo mỏ ít thôi.
-Con nói thật.
-Chị đỗ đại học là mừng lắm rồi. Sau này đủ lông đủ cánh. Có khi học xong lấy chồng.
-Mẹ… Vớ vẩn.
Mẹ tôi cười.
-Nó mà giúp cô đỗ đại học. Mẹ đồng ý gả cô cho nó.
-Mẹ. Mẹ nói ở đây thôi nhé. Không bố nghe thấy lại mắng. Mà người ngoài nghe thấy họ tưởng con gái mẹ mất giá lắm.
-Vâng. Tôi biết rồi.
Mẹ trêu tôi đỏ cả mặt. Tôi cúi xuống tiếp tục cộng trừ nhân chia. Mẹ tôi cũng đang ngồi ghi sổ nợ. Ngẩng lên nhìn tôi.
-Sau này lấy nó, không biết nó có chịu về nhà mình ở rể không nhỉ.
-Mẹ tính xa thế. Đã có gì đâu.
Mẹ tôi hình như không bận tâm câu nói của tôi mà tiếp lời.
-Kể ra nó không cha không mẹ cũng khổ. Sau này lấy nó, không ở với bố mẹ thì con cháu ai trông.
-Mẹ…
-Nó được cái hiền lành chịu khó. Ngoan ngoãn lại học giỏi, chứ không thì còn lâu.
-Mẹ… Mẹ tỉnh đi. Con mới sắp lên lớp 12 thôi.
-Tính trước đi là vừa. Hai đứa đi học đại học, ai quản được. Rồi chúng mày làm chuyện linh tinh. Không kế hoạch là chết đấy.
-Mẹ ơi…
Tôi gọi để cắt dòng suy nghĩ của mẹ tôi. Nhưng mẹ tôi vẫn đang đi sâu vào suy nghĩ của mình. Chưa dứt ra được.
-Là con gái phải giữ thân, bọn con trai nó yêu chơi đấy.
-Mẹ… Sao mẹ nghĩ Minh vậy.
-Uh. Mẹ biết nó ở dân tộc nên thật thà. Nhưng mà yêu vào. Bản năng trỗi dậy. Giờ chúng mày yêu đương dễ dãi. Nó rủ đi chơi riêng qua đêm là không được đi.
-Mẹ Minh không nghĩ linh tinh đâu.
-Đấy là mẹ phòng trước. Nó rủ làm gì là không được làm. Con gái phải giữ thân. Phải giữ cho chồng.
-Mẹ ơi. Con đã lớn đâu.
Tôi đỏ mặt.
-Phải uống thuốc vào nghe chưa. Không được để vừa đi học vừa lấy chồng như con nhà Thiện. Giờ lấy chồng xong đẻ là bỏ học rồi giờ ở nhà chả có công ăn việc làm gì.
-Vâng.. Con biết rồi. Con biết rồi.
Mẹ đừng nói với Minh mấy câu này đấy nhé.
-Không nói nó cũng hiểu. Nó tinh ý lắm.
-Vâng. Minh hay tự ái lắm.
-Cái chuyện mày bị ngã. Mẹ nghĩ nó tự ái. Nó nghĩ vì nó mà mày bị thế.
-Chắc vậy đấy ạ. Làm con nói mãi.
-Chắc nó sợ mày ham chơi. Chơi với nó rồi lại thế, hay thấy áy náy khi để mày bị vậy.
-Chắc vậy.
-Khổ thân thằng bé. Mẹ thấy nó là đứa tốt tính có trách nhiệm. Cả cái thằng Thái cũng là đứa nhiệt tình.
-Hôm trước nó làm gì hộ bố mày mà bố mày khen mãi.
-Làm gì ạ. Mẹ không nghe rõ bố nói. Nhưng mẹ thấy bố thích thằng bé đó. còn bảo muốn con với nó chơi thân với nhau.
-Trước bố bán vật liệu cho nhà nó mà.
-Uh. Nhà nó sòng phẳng lắm. Có tiền.
-Thế là bố thích à.
-Bố mày không phải thích nó vì tiền. Nhưng mà so nó với thằng Minh. Đứa nào hơn. Chắc mày tự hiểu con ạ.
Tôi im lặng. Tôi hiểu rồi. Là bố muốn tôi quen thân với Thái. Và Minh muốn xa tôi cũng vì muốn tôi ở bên người có điều kiện hơn cậu ta.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!