Ý Động Lòng - Chương 31: Hoàn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Ý Động Lòng


Chương 31: Hoàn


Edit: Heo
Công khai với nghệ sĩ mà nói chắc chắn là đả kích rất lớn.

Nhưng so với những chiếc mũ bẩn thỉu như quy tắc ngầm, mang tiền tiến giới, thì công khai dường như không phải không thể chấp nhận được.

Chuyện tốt nhất có thể được giải quyết, Jian Mu gần như đồng ý ngay lập tức sau khi Tạ Bắc Vọng nêu ra.

“Không nghĩ nhiều chút?” Tạ Bắc Vọng hỏi.

Giản Mộ lắc đầu, “Dù sao em cũng sẽ không đóng phim nhiều, số tiền kiếm được cũng đủ để em dưỡng tới già.

” 
“Không có tham vọng.

” Tạ Bắc Vọng mắng nhẹ.

Quan hệ công chúng này, nhưng lần này anh ấy vô dụng, Lâm Đông là người chuyên nghiệp nhất, Tạ Bắc Vọng đã tạo tài khoản Weibo, không nói gì đăng chiếc nhẫn và ảnh chụp chung lên, còn tag Weibo @Giản Mộ, Giản Mộ cũng nhanh chóng đăng lại, không lâu sau là Hoàn Tinh Entertainment Official Blog.

Một đám quần chúng ăn dưa còn chưa kịp phản ứng lại, thuỷ quân áp đảo của Lâm Đông đã đến hiện trường, cái gì mà Giản Mộ bộc lộ là thần tiên ái tình, thậm chí những bức ảnh hôn lén bị chụp lén trước đó cũng lại đứng đầu, thảo luận trên internet dậy lên từng đợt sóng, thành công ‘Bạo’ trên Weibo.

# Giản Mộ công khai # chủ đề này lọt vào top đầu, khiến một đám người đang ăn dưa choáng váng.

Tôi choáng rồi.

Thật hay giả vậy?Không phải, PR bây giờ chơi lớn thế à? Nói come out thì come out.

Đẹp đôi quớ oh oh oh oh ohU1s1, cả hai đều trông đẹp ghê*U1s1: 有一 说 一: nói thật.

Thuật ngữ này rất phổ biến trên Internet và thường được nhiều cư dân mạng sử dụng như một câu cửa miệng, để tiện cho việc gõ phím, chữ viết tắt “u1s1” xuất hiện.

Giả àTôi say à? Mấy ngày không gặp liền lllllb rồi*lllllb: lỗi thời, tối cổ Không phải là thật sao? Mị biết thương hiệu của chiếc nhẫn này, phải đặt trước một năm, phải không???Lầu trên, giả thì không có kế hoạch một năm đâuMột chiếc nhẫn có thể nhìn ra manh mối? Thuỷ quân cút đi Tôi lạyPhấn của bạn gái tôi nứt ra rồiMột quả dưa nhất định liên quan đến một quả dưa khác, người ta ăn chưa đủ, Studio nơi Jian Mo đặt mua chiếc nhẫn đã đăng lại Weibo của hai người, đó là thông tin xác nhận hoàn toàn về chiếc nhẫn.

Công khai chắc chắn sẽ bị ngăn chặn, nhưng nó tốt hơn nhiều so với những Giản Mộ dự đoán trước.

Ảnh hưởng của những người yêu nhau và quy tắc ngầm không giống nhau, Lâm Đông cuối cùng đã nở nụ cười đầu tiên sau vài ngày.

“Lần này thôi, tôi mệt quá.

” Lâm Đông ngồi phịch xuống ghế, “Hai ngày nay tôi không dám nhắm mắt”.

“Cảm ơn.

” Giản Mộ nói: “Cuối năm sẽ tặng anh một phong bao lì xì lớn”.

“Tôi không cần bao lì xì dày, cứ coi như người đi theo”, Lâm Đông trêu chọc: “Thật sự là không ngờ, cậu còn bí mật làm nhẫn.


Nếu không có chiếc nhẫn này, hướng gió trên mạng sẽ không nhanh như vậy.

“Ông chủ mua à? Giấu kĩ đấy.

” Lâm Đông hỏi.

Giản Mộ im lặng.

Lâm Đông kinh ngạc: “Cậu mua?”
Giản Mộ gật đầu.

Lâm Đông im lặng vài giây rồi giơ ngón tay cái lên.

Văn phòng của Tạ Bắc Vọng không xa phòng làm việc của nghệ sĩ, Giản Mộ nhận ánh mắt của mọi người xuống tầng văn phòng của Tạ Bắc Vọng, Hà Vũ tình cờ có mặt ở lối vào thang máy, hình như đang chuẩn bị xuống lầu.

Nhìn thấy Giản Mộ, cậu ta dừng lại một lúc, rồi nói: “Thầy Giản, sếp đang ở trên đấy.


“Được rồi.

” Giản Mộ cười với cậu ta, bước vào văn phòng.

Tạ Bắc Vọng cúi đầu lật tập tài liệu, nghe tiếng nói: “Hà Vũ, cậu đến rất đúng lúc, đặt …”
Vừa ngẩng đầu lên, hắn đã đụng phải tầm mắt của Giản Mộ.

“Sao em lại ở đây?” Tạ Bắc Vọng đứng dậy.

“Đúng lúc tới công ty, thuận tiện tới xem một chút.

“Tôi cũng đang tìm em.

” Tạ Bắc Vọng bước nhanh đến chỗ Giản Mộ, ôm lấy anh.

“Cái gì?” Giản Mộ sững sờ bị ôm lấy.

“Chỉ mới xem nó trên mạng?” Tạ Bắc Vọng giơ chiếc nhẫn của mình lên với anh.

Giản Mộ không nói nên lời.

Tạ Bắc Vọng ôn nhu hỏi: “Chuẩn bị một năm?”
“Không,” Giản Mộ nói: “Em là một nghệ sĩ giải trí … cheng ngang, chỉ đặt chỗ trong nửa năm.


Tạ Bắc Vọng thở dài, lại ôm Giản Mộ đang ngượng ngùng, “Lần sau nói thẳng với tôi, nếu không tôi sẽ không biết em yêu tôi đến nhường nào.


Giản Mộ đỏ mặt nói một lúc: “Được.


Ánh sáng của mặt trời lặn từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào bao bọc chặt chẽ hai người, nhẫn bạc trơn sáng lấp lánh, được hai bàn tay đan vào nhau siết chặt.

Giờ khắc này, tình yêu mãnh liệt, thời điểm vừa vặn.

———-oOo———-.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN