Nghèo Đến Độ Phải Dựa Mặt Kiếm Cơm
Chương 85: Họp báo
“Có nhiều thứ là không thể lấy ra đánh cược, bởi vì chúng ta thua không nổi.” Mẫu Tuyển bưng khay trà đi vào thư phòng, Bách Quốc Khánh có thể tại trên tình cảm phản bội nguyên phối thê tử Phó Vịnh Mai nữ sĩ, vậy liền cũng tồn tại khả năng nhất định có thể sẽ lần nữa phản bội, người như vậy vốn là một nhân tố không ổn định.
“Mẫu Tuyển nói đúng.” Bách Vịnh Tuấn tự giễu cười một tiếng, hắn xác thực thua không nổi, bởi vì một khi thua, vợ con của hắn mặc dù có Trần gia có thể dựa vào, cũng chỉ có thể phụ thuộc, như cá trên thớt, “Cho nên cháu mới phải đề phòng chặt chẽ.”
Mẫu Trung Dân than nhẹ: “Thế nhưng như vầy cũng không phải biện pháp lâu dài.”
“Đề phòng là cần thiết, nhưng bị động lại là tạm thời.” Phong Hán đứng dậy giúp Mẫu Tuyển châm trà: “Con và Đan Đan đã thương lượng xong, chờ quay xong Thầy Giáo Quán Trà Nam, liền đối ngoại thả ra phong thanh chúng con chuẩn bị kết hôn.” Đem chén trà đầu tiên cho Giang Trầm Sơn ngồi tại chủ vị.
“Một khi Phong Hán cùng Mẫu Đan kết hôn.” Bách Vịnh Tuấn trong mắt vụt qua một tia tàn khốc: “Tài sản của Phong Hán liền xác định được người thừa kế, lão đầu, Hồng Thanh Mặc cùng Hồng gia ẩn ở sau lưng chắc chắn sẽ xuất thủ cản trở.”
“Chủ ý này khẳng định là Đan Đan nghĩ.” Mẫu Tuyển cười: “Cũng chỉ có con bé không sợ lớn chuyện.”
Gần nhất vừa vặn có rảnh, hẳn là thời điểm nên lật ra giáo trình tâm lý học của quỷ nha đầu kia, nghiên cứu cho kĩ, nếu không sớm muộn cũng sẽ bại trên tay nó mất.
Nhắc đến cô nàng họ Mẫu nào đó nhà mình, Phong Hán liền không thể che hết yêu thương, cả người tựa như một viên kẹo lớn, nhìn đều cảm giác ngọt ngào: “Đây đúng là dự định của Đan Đan, cô ấy cũng nghĩ như Tuấn ca nói, đối phương ẩn nhẫn bất động, chúng ta liền sẽ rất bị động, cho nên vào thời điểm thích hợp là phải bức ép đối phương một chút.”
“Tình huống bác cũng biết.” Giang Trầm Sơn cầm trong tay một chiếc bút máy, nhìn về phía Bách Vịnh Tuấn: “Hôm nay là ngày mùng 7 tháng 7, chút nữa bác sẽ liên hệ nhân viên, chậm nhất là ngày 12 tháng 7, bác sẽ sắp xếp ổn thoả cho nhóm người mấu chốt, đăng kí, tổ kiến, kinh doanh công ty các loại còn cần cậu tìm người đến đảm nhiệm thay bọn họ.”
“Không thành vấn đề.” Bách Vịnh Tuấn trong lòng đã có thí sinh: “Lão thủ trưởng, cũng xin bác yên tâm, con đã nhờ vả bác thì tuyệt sẽ không để những tiểu huynh đệ ấy không có cơm ăn, đại phú đại quý thì không có, nhưng thường thường bậc trung có dư con cho được.”
Giang Trầm Sơn đứng lên, đưa tay phải hướng Bách Vịnh Tuấn: “Bác cũng cho cậu một câu khẳng định, chỉ cần cậu và người nhà của cậu không phản quốc phản đảng, không xúc phạm quốc pháp không làm chuyện thương thiên hại lí, bọn họ tuyệt đối trung thành.”
“Hợp tác vui vẻ.” Bách Vịnh Tuấn đứng dậy, cùng Giang Trầm Sơn nắm tay.
“Thế là đã đạt thành hợp tác rồi.” Mẫu Tuyển nhìn về phía Phong Hán cùng Bách Vịnh Tuấn: “Vậy tôi liền có một đề nghị, trước khi bảo an mới chưa tới, các người trước không cần vội vã chia cắt tài sản, để tránh có ít người đỏ mắt, bí quá hoá liều.”
Phong Hán nhẹ gật đầu: “Em không có ý kiến.”
“Đối với việc phân chia tài sản, tôi có ý định khác.” Bách Vịnh Tuấn thở dài một hơi: “Mấy ngày nay trước trước sau sau, tôi suy nghĩ rất nhiều, nếu tôi xảy ra chuyện, trừ bỏ Bách gia nội bộ tranh chấp, vẫn tồn tại một khả năng khác càng lớn.”
“Hồng gia huy động toàn gia tộc bán khống cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm cùng Huy Thành địa sản.” Ngón tay Phong Hán gõ lên mặt bàn: “Anh là muốn chia cắt một bộ phận tiền ra, đến lúc đó như đúng như anh suy nghĩ, cũng không khó ứng đối.”
Bách Vịnh Tuấn trầm mặc, xem như đồng ý với lời của Phong Hán, bàn tay nắm chặt chung trà, không che đậy về tàn khốc trong mắt, nhổ cỏ không nhổ tận gốc, gió xuân thổi lại mọc.
“Đều trúng.” Phong Hán cười, đắc ý nói: “Lúc ăn sáng, Peony còn suy nghĩ về vấn đề tiền tiêu vặt.” Cô muốn bao anh cả năm luôn, “Bảo phải rèn luyện diễn xuất cho tốt, đến lúc đó cần dùng đến.”
“Việc này anh sẽ thương lượng với Peony.” Bách Vịnh Tuấn thở phào một cái, rốt cục an tâm một điểm: “Họp báo ngày 18 tháng 7, Bách thị sẽ đối ngoại khẳng định thân phận của em, về chuyện phân chia tài sản sẽ không đề cập cũng sẽ không đáp lại.” Đối với cái này anh rất là áy náy, “Sorry, luôn luôn để em phải lui bước.”
“Cũng không tính là nhượng bộ.” Phong Hán nói ra: “Quỹ từ thiện còn trong giai đoạn chuẩn bị, cảm ơn anh giới thiệu cho em đoàn đội đắc lực như vậy.” Nếu không Yến Thanh sợ là sắp điên.
Bọn họ bên này đang nói chính sự, trong nhà chính, mấy người phụ nữ cũng không có nhàn rỗi, Hồng di mang mập Dương Dương đã ngủ thiếp đi vào buồng trong, bước ra liền nghe khuê nữ nhà mình nhắc đến Phỉ Vận Y, lập tức lên tinh thần: “Cô ta còn dám ra xuất đầu lộ diện?”
“Rời khỏi ngành giải trí, không có nghĩa là toàn bộ quá khứ cũng sẽ kết thúc theo.” Giang Họa xì khẽ cười một tiếng: “Con nhận được tin tức, Thiên Ánh đương gia tiểu hoa đán Tư Mông đã thu thập tốt chứng cứ, chính thức khởi tố Phỉ Vận Y.”
“Cho nên nha, là người vẫn nên quy củ mới tốt.” Trần Lập Di nhìn về phía Mẫu Đan: “Nghe nói Thầy Giáo Quán Trà Nam vừa khai mạc liền đổi vai nữ phụ số một rồi.”
Mẫu Đan cười đến có chút khô khan: “Chị cũng biết rồi hả.” Giơ tay phải lên giống như thề, “Em cam đoan với chị Bách tổng toàn bộ hành trình rất quy củ, đêm đó lúc ăn cơm, không có nhìn nhiều hai người kia một chút xíu nào, còn nhắc đến chị với con gái trước mặt mọi người.”
“Hoá ra có đến hai người.” Trần Lập Di cũng cười: “Vậy làm sao người còn lại không có bị đổi?”
Cũng thật sự là làm khó những người kia, chút chuyện này lại cũng có thể truyền đến trong tai cô, cô cùng Tuấn ca kết hôn nhiều năm như vậy, có chuyện gì, cô tự sẽ hỏi hắn, đoán lung tung là điều tối kỵ giữa vợ chồng.
“Bởi vì người còn lại thông minh, lạc đường biết quay lại.” Mẫu Đan cũng đã nhìn ra, Trần Lập Di cũng không có hoài nghi Bách Vịnh Tuấn.
Trần Lập Di cũng không còn đùa Mẫu Đan, nhìn về phía Giang Họa: “Em trước không cần vội vã trả thù, Phỉ Vận Y bồi thường xong phí vi phạm hợp đồng, thừa không được bao nhiêu tiền, thêm mấy vụ kiện, khoản phí luật sư kếch xù cũng có thể khiến cô ta không có gì cả, đến lúc đó cô ta sẽ tìm ai?”
“Chị nói đúng.” Giang Họa chờ chính là trò hay, Khương Minh Tịnh, Chương Nam từng cái thấy tình thế không tốt, liền từ chối sạch sẽ, xem ở mấy người họ bỏ tiền làm chuyện tốt phân thượng, cô có thể không truy cứu nữa, nhưng Phỉ Vận Y cũng không phải cô, cảm giác ác quỷ quấn thân không hề dễ chịu.
Buổi chiều, Phong Hán cùng Mẫu Đan mang chiếc đồng hồ P.PH lần trước tặng cô, cầm tới cửa hàng của P.PH tại thủ đô sửa dây đồng hồ, buổi tối trực tiếp đi Bách gia dùng cơm, xem như biết nhà biết cửa.
Ở lại thủ đô hai ngày, hai người liền lại phải trở về đoàn làm phim, Mẫu Đan đỗ xe xong, liền kéo tay Phong Hán: “Quay phim thời điểm, anh nhất định phải chú ý một chút.” Ngón tay mơn trớn vết thương mới kết vảy tỏng lòng bàn tay anh, “Đừng để bị thương.”
“Cái này là bị dây thép đè vào thôi, vết thương rất nhẹ, chảy một chút xíu máu.” Phong Hán mở dây an toàn, nghiêng người xích lại gần hôn môi của cô: “Dựa vào tiến độ trước mắt, muộn nhất là vào trung tuần tháng tám anh liền có thể trở về.” Dùng chóp mũi nhẹ cọ gò má cô, nhẹ nhàng cắn cắn đôi môi đỏ mê người, “Sau khi trở về, chúng ta liền chuẩn bị kết hôn.”
“Tốt, Lam Lệ Quyên nữ sĩ có tiểu tâm tư, nói về sau bà liền có thêm một đứa con trai.”
“Đây không phải tiểu tâm tư, đây là sự thật.”
Buổi sáng tiễn Phong Hán, buổi chiều Mẫu Đan liền xuất phát về Thiệu thành, lần này Giang Họa cũng đi theo.
Chuyện Tư Mông khởi tố Phỉ Vận Y động tĩnh không nhỏ, có điều đại khái là Phỉ Vận Y vốn đã mang tiếng xấu, cũng không kích thích cái gì lớn bọt nước, ngược lại là buổi họp báo của Bách thị càng lúc càng dẫn ngoại giới chú mục.
“Tra rõ ràng sao?” Hồng Thanh Mặc mặc váy dài màu trắng viền ren ngồi ở trên ghế sa lon, lạnh mặt nhìn về phía người đàn ông trung niên mang bộ kính rất dày đứng bên cạnh.
Nam tử lấy ra một cái USB nho nhỏ từ trong balo: “Tất cả ở đây, nội dung tôi tra được ngài nhất định sẽ hài lòng.”
“Vậy liền đặt lên bàn đi.” Hồng Thanh Mặc thần sắc tốt một điểm: “Số tiền còn lại trong vòng một canh giờ sẽ vào tài khoản.”
“Được, về sau Bách phu nhân có chuyện gì cứ việc phân phó, tôi nhất định sẽ khiến ngài hài lòng.”
Để bảo mẫu tiễn người ra ngoài, Hồng Thanh Mặc cầm lấy USB trên bàn, liền đi thư phòng, xem nội dung bên trong, tâm tình không tệ, ôn nhu yếu ớt nói: “Không phải tôi không biết tốt xấu, đây đều là các người ép tôi đó, muốn để mẹ con chúng tôi cái gì cũng không chiếm được, vậy cũng đừng trách tôi lấy đi toàn bộ Bách thị.”
Đưa tay lấy điện thoại, nhấn “1”, không bao lâu đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam khàn khàn: “Alo.”
Hồng Thanh Mặc cười khẽ: “Đại ca, anh có thể liên hệ Mr. Kmroll trao đổi chuyện hợp tác.”
Rạng sáng ngày 18 tháng 7, trang web của Bách thị ghim bài nói rõ thân phận của Phong Hán, màu nền trang web cũng bị chỉnh thành đen trắng, để tế điện hai chị em bà Phó Vịnh Mai, Phó Vĩnh Mẫn, có điều lại không nói tới một chữ phân chia tài sản, một mực chú ý, dân mạng tất nhiên là phát hiện.
Shipper Trường Thành: 【 Cho nên rốt cuộc Phong tổng có được chia tài sản không? 】
Lão vương Không Mi: 【 Từ sau khi Phong BOSS cùng Bách tổng làm tang lễ cho nữ sĩ Phó Vịnh Mai, lời đồn đại không ngừng, nhưng vô luận là Phong BOSS hay là Bách thị đều không có đối ngoại đáp lại, hôm nay cuối cùng là tới chính thức nói rõ, hào môn thật rất giày vò khốn khổ. 】
Hoa tiên tử: 【 Tiền khẳng định là phải chia, Hoàng thái hậu đã qua đời của Bách thị, cũng chính là dì của Phong ca lưu lại hiệp nghị vô cùng nghiêm chỉnh, nội bộ tin tức chân thực đáng tin, Bách thị hiện tại không đề cập tới, đại khái là sợ tạo tiếng vang không tốt. 】
Thiên nam kiếm: 【@Hoa tiên tử, nhìn thấy Phong ca, tôi liền không nhịn được nghĩ đến “Phong thân muội”, thành thật đi, cô có phải Phong thân muội không? 】
Trên mạng phản ứng giống như Bách Vịnh Tuấn dự liệu, buổi sáng đến công ty, vừa ngồi xuống, cà phê trợ lý đưa lên còn chưa kịp uống, Bách Quốc Khánh liền tới, không chào không hỏi đã xông vào phòng tổng giám đốc: “Mày làm quá rồi đấy mày biết không?”
Bách Vịnh Tuấn ngồi trên ghế, đầu cũng không ngẩng: “Chuyện gì đáng giá để ba sáng sớm nổi giận lớn như thế vậy?”
“Giả ngu với ba mày đúng không?” Bách Quốc Khánh một quyền đập lên bàn công tác, chất vấn: “Tao hỏi mày, Phong Hán đã ký tên thật sao?”
“Tin tức rất linh thông.” Bách Vịnh Tuấn giương mắt nhìn về phía cha mình, bình tĩnh nói: “Ba quên rồi à, Phong Hán có ký tên hay không, lúc nào ký tên từ đầu đã không phải chuyện con có thể quyết định? Luật sư của cậu ấy đem văn kiện đã ký xong đưa tới, Bách thị nhất định phải vô điều kiện tiến hành phân chia tài sản.”
“Mày…”
Bách Vịnh Tuấn khép lại văn kiện trong tay, cười nhạt một tiếng, đầy châm chọc: “Ba đây tin tức là linh thông, chỉ là không quá chuẩn xác, Phong Hán đã đáp ứng cho con thêm mấy tháng, mà con để bộ Tài vụ điều động tài chính cũng không phải là vì phân chia tài sản.”
“Mày!” Bách Quốc Khánh nhìn chằm chằm Bách Vịnh Tuấn, thấy trong mắt hắn có chế nhạo, trong lòng phát lạnh: “Giỏi… giỏi, mày đặt rọ để cha mày chui vào, có phải là tao chân trước vừa bước ra khỏi cao ốc Bách thị, mày chân sau liền muốn động đao với bộ Tài vụ không?”
“Nếu ba là ông chủ đứng sau bộ Tài vụ, ba sẽ làm thế nào?” Trước lúc này, hắn cũng không định động vào bộ Tài vụ sớm như vậy, nhưng bây giờ tình huống có biến, hắn không thể không sớm quét sạch một số người: “Con cũng muốn tất cả thái bình, nhưng có người trái với quy tắc trò chơi, vậy cũng chỉ có thể đá hắn ra khỏi cục.”
Buổi họp báo của Bách thị tụ tập trên trăm phóng viên truyền thông, đương nhiên ngoại trừ truyền thông, ngầm còn có không ít người đầu tư quan sát, Bách thị gia chủ Bách Vịnh Tuấn cũng không có mặt trong buổi họp báo lần này, có điều Tổng giám đốc Bách thị Tào Phương Minh có đúng chỗ.
“Tào tổng, xin hỏi Phong Hán tiên sinh là người duy nhất thừa kế di sản của bà Phó Vĩnh Mẫn sao? Gia chủ Bách thị Bách Vịnh Tuấn tiên sinh cùng con cái có phải cũng có quyền kế thừa tương ứng không?”
Trước khi đến buổi họp báo, Tào Phương Minh đã nhận được phân phó của tổng tài, chỉ cần không liên quan đến phân chia tài sản, câu hỏi phóng viên truyền thông đặt ra hắn đều theo tình huống thật lòng trả lời: “Ở đây, tôi khẳng định Phong Hán tiên sinh là người duy nhất thừa kế di sản của bà Phó Vĩnh Mẫn, Bách Vịnh Tuấn tiên sinh cùng với con cái sớm đã tự nguyện từ bỏ quyền kế thừa di sản của bà Phó Vĩnh Mẫn.”
“Ngoại giới có lời đồn nói Bách thị trừ bỏ Danh Sĩ Tụ Phẩm, toàn bộ sản nghiệp dưới trướng, trong đó Bách thị có 40% giá trị thuộc về bà Phó Vĩnh Mẫn, đây là sự thực sao?”
“Đúng.” Tào Phương Minh trả lời vô cùng khẳng định: “Bởi vì Danh Sĩ Tụ Phẩm là Bách Vịnh Tuấn tiên sinh xây dựng, chính xác mà nói cũng không thuộc về Bách thị.”
“Như vậy khi nào tiến hành phân chia tài sản, chia cắt về sau Phong tiên sinh sẽ nhận tài sản thực hay tài sản tài chính?”
Tào Phương Minh vẫn như cũ duy trì nụ cười, hài hước trả lời: “Hai vấn đề này trước mắt đã ngoài phạm vi tôi có thể trả lời, thời gian phân chia tài sản cùng hướng đi của tài sản sau khi chia cắt đều phải xem ý của Phong Hán tiên sinh.”
Buổi họp báo hôm nay nói tóm lại còn tính là tương đối thuận lợi, thái độ của Bách thị cũng được ngoại giới khẳng định, chỉ là khiến ngoại giới nghi ngờ là thái độ của một vị người trong cuộc khác – Phong Hán.
Hoa tiên tử: 【 Theo ý mà Bách thị biểu đạt ra, Phong thân ca nắm quyền chủ động trong việc phân chia tài sản, vậy vì sao Phong ca đến bây giờ còn không hành động? 】
Mông Thành một nhà: 【 Không phải rất rõ ràng sao? Phong BOSS cùng Bách BOSS là hảo huynh đệ, đại khái là nghĩ từ từ sẽ đến, không quá áp đặt. 】
Tila: 【 Bách thị không có che giấu, tôi thấy cũng được. 】
Thân ở thiệu thành Mẫu Đan cũng đang chú ý ảnh hưởng của buổi họp báo, khiến cô ngoài ý muốn chính là sau họp báo, giá cổ phiếu Danh Sĩ Tụ Phẩm, Huy Thành địa sản… vậy mà lại tăng lên: “Xem ra mảng quan hệ xã hội của Bách thị lần này có khả quan.”
“Bách Vịnh Tuấn mặc dù vẫn chưa tới 40 tuổi, nhưng người ta 20 tuổi đã đánh liều ở phố Wall rồi.” Giang Họa cầm iPad đọc bình luận: “Phó Vịnh Mai nữ sĩ đắc ý nhất chính là có một đứa con trai xuất sắc như thế.”
“Tranh đấu chuẩn bị bắt đầu rồi đấy.” Mẫu Đan đặt điện thoại lên bàn trang điểm: “Bách thị mặc dù không nói rõ chừng nào thì bắt đầu tiến hành phân chia tài sản, nhưng thái độ bày ở ngoài sáng, thứ này cũng ngang với mũi dao đã đặt sẵn trên bánh, tùy thời có thể cắt chiếc bánh mà những người kia luôn khao khát.”
Giang Họa hít sâu một hơi, sau chậm rãi thở ra: “Lão Tây thúc dẫn người tra xét lâu như vậy, cơ bản có thể xác định phương hướng, cậu có muốn sớm gom góp tài chính chút không?”
“Xác thực nên chuẩn bị rồi.” Mẫu Đan hai ngón tay cái xoay vòng vòng: “Lần này cậu tham dự không?”
Bách Vịnh Tuấn đã thương lượng qua với cô, hắn sẽ mau chóng chuẩn bị đủ một tỷ chuyển qua cho Phong lão bản, một khi đối phương hành động, khoản tiền kia liền sẽ chuyển tới cho cô, để cô làm thợ săn, có điều cô đã hạch toán qua tổng tài sản của Danh Sĩ Tụ Phẩm cùng Huy Thành địa sản, muốn xoá sạch bọn buôn khống, một tỷ căn bản không đủ.
“Tớ liền chờ cậu câu nói này đâu.” Giang Họa kéo ghế ngồi vào bên cạnh Mẫu Đan, xích lại gần nói: “Tớ lần này ra hai cái.”
“Okay.” Mẫu Đan nhìn cô, cười: “Sẽ không để cậu lỗ vốn.”
Lần này cô chủ yếu chú ý chia cắt Hồng gia, không đủ tiền, cô còn có Phong lão bản, Kim Hà, Bách Vịnh Tuấn thái thái, Tiêu Minh, lại không đủ, khách hàng bên Chase cô cũng có thể thuyết phục.
“Tớ với anh cậu định sinh đứa thứ hai, không kiếm nhiều chút là không được.” Giang Họa chỉ cảm thấy sự phiền não này quá ngọt ngào.
Mẫu Đan hít mũi một cái, cô thì muốn bao nuôi Phong lão bản.
Thầy Giáo Quán Trà Nam kết thúc phần quay tại Nam Mĩ, lần nữa chuyển địa đến bắc Mỹ, vừa vào khách sạn, Phong Hán mới tắm rửa một cái, tóc còn chưa lau khô, chuông cửa liền vang lên.
Xuyên thấu qua mắt mèo nhìn về phía ngoài cửa, một người đàn ông trung niên mắt xanh đứng ở ngoài cửa, anh cười khẽ một tiếng, hôm trước Bách thị mới mở buổi họp báo, hôm nay liền có người tìm tới cửa, người chú ý tới anh thật đúng là không ít.
Cửa mở ra, người đàn ông đứng ở ngoài cửa giương mắt nhìn về phía Phong Hán, câu môi cười yếu ớt, dùng tiếng Trung sứt sẹo nói: “Xin chào, tôi là Momukiny Kmroll, con trai ruột của Cpmou Kmroll.” Nói đến đây dừng lại, sau nói tiếp, “Huynh trưởng của cậu.”
“Sorry.” Phong Hán trên mặt mang xa cách cười trả lời: “Mẹ tôi đã qua đời, bà không có nói tôi còn có thân nhân khác, tôi cũng không thích nhận thân thích linh tinh, cho nên rất xin lỗi.” Nói xong liền muốn đóng cửa.
Nam tử trung niên một tay giữ lại tay nắm cửa: “Hôm nay đến, anh muốn hợp tác với cậu.” Hắn bảo đảm nói, “Em trai thân ái của anh, xin hãy cho anh 5 phút, 5 phút sau nếu như em không đồng ý, như vậy anh sẽ coi như hôm nay chưa gặp em.”
Phong Hán nhíu mày, nhìn vào trong đôi mắt màu ngọc của người đàn ông trung niên kia, một hồi mới buông chốt cửa ra.
Thấy Phong Hán thái độ hòa hoãn, nam tử trung niên nhẹ nhàng thở ra: “Sau khi giao dịch kết thúc hoàn mĩ, anh chỉ cần một vật.” Hắn không có nói rõ, nhưng lại tin tưởng Lain biết.
Phong Hán không có suy nghĩ nhiều, liền nghiêng người nhường đường: “Mời vào.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!