Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật - Chương 13: Em là fan anh đã lâu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật


Chương 13: Em là fan anh đã lâu


Edit & Beta: NiMi

Cố Vị: “…”

Cậu sắp trụ không nổi rồi.

Tim tiếp tục đập nhanh, lòng bàn tay rịn ra một tầng mồ hôi. Sau đó, Cố Vị thử mở miệng giải thích: “Em lúc trước… Không biết anh là Giang Tầm.”

Cũng chẳng biết anh là cái đối tượng muốn đính hôn xui xẻo kia thôi.

“Thế cậu nghĩ tôi là ai?” Ánh mắt Giang Tầm dần nguy hiểm.

“Em cho rằng anh là …” Cố Vị thoáng nhìn ánh mắt Giang Tầm, đem bốn chữ học sinh tiểu học nuốt xuống, thay đổi uyển chuyển tìm một từ tương đối đúng trọng tâm, “Em cho rằng anh là khách hàng.”

Không thể nói học sinh tiểu học được, phải tới vuốt lông meme đã.

Vì thế cậu xem kĩ ánh mắt Giang Tầm, đứt quãng đem đầu đuôi câu chuyện nói cho Giang Tầm rõ ràng không sót một chữ, nhưng riêng chỉ bỏ qua chi tiết học sinh tiểu học.

Giang Tầm: “…”

Anh năm nay 23 tuổi rồi mà cả đời còn chưa gặp trường hợp sai lầm nào lớn như thế này.

Cho nên bạn nhỏ thật ra là bé ngoan, sống nghiêm túc thanh tỉnh, không có kinh nghiệm phong phú, cũng không tiếp 180 người.

Giang Tầm chỉ có thể cho rằng một hồi ông nói gà bà nói vịt tán gẫu trên Wechat kia quả là tạo hóa trêu ngươi.

“Em là thần tượng đứng đắn, em không bao năm.” Cố Vị nói, “Bao năm em sẽ flop.”

Cố Vị vô cùng tỉnh táo đối với định vị bản thân.

“Em cũng không yêu đương.” Cố Vị siêu chuyên nghiệp, “Yêu đương em cũng flop luôn.”

Rốt cuộc đem hiểu lầm nói ra rõ ràng, Cố Vị thở phào một hơi nhẹ nhõm, lại không biết bộ dạng thả lỏng của chính mình bị Giang Tầm thu hết vào đáy mắt.

Ở trước mặt fans là hình tượng idol đẹp trai đa phong cách khiến người hâm mộ hét chói tai, sau lưng lại rất dễ nói chuyện.

Bạn nhỏ idol như vậy, làm sao lại hắc hồng, những câu mắng chửi người khó coi trên Weibo rốt cục là nguyên do từ đâu?

Giang Tầm nghĩ đến mấy lời về cậu trên Weibo, có chút nhíu mày.

Cố Vị tay vừa mới dịch đến chỗ khóa cửa, chuẩn bị mở ra thì Giang Tầm cầm di động đưa tới trước mặt cậu, ảnh trên màn hình vừa vặn là chứng cứ phạm tội từ giữa trưa ngày hôm nay.

“Chạy cái gì? Lá gan lại to ra rồi?” Giang Tầm chỉ vào screenshot trên di động, “Giải thích một chút không?”

Cố Vị: “…” Cậu đã quên còn có vụ này.

“Lá gan cậu thật sự lớn đấy.” Giang Tầm nhìn Cố Vị nói, “Trong vòng bạn bè mắng tôi, thậm chí còn không thèm chặn tôi.”

“Em có chặn!” Cố Vị nghĩ tới chuyện này lại tức, thanh âm cũng lớn thêm một chút, “Ai biết ấn nhầm thành chỉ anh mới thấy!”

Đừng hỏi nữa, hỏi thì chính là do lỗi của WeChat đấy!

Giang Tầm: “…”

Anh rõ rồi, Cố Vị không phải là to gan, mà là lơ ngơ.

(Giờ đổi xưng hô nha hết hiểu lầm rồi, GT bắt đầu muốn tán rồi ~)

Cố Vị mới vừa nói xong, liền lập tức ý thức được chính mình lại nói sai rồi, chủ động che miệng, hoàn toàn im bặt.

Càng giải thích càng toang.

“Vậy đó chính là mắng riêng cho tôi nhìn rồi, rất thiếu đòn.” Giang Tầm nhìn Cố Vị, chốt lại một câu, “Tôi vẫn còn muốn bao năm để dạy dỗ em, em nói nên làm sao bây giờ?”

“Em không muốn bị bắt nạt.” Cố Vị cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại,” Hơn nữa em cũng không bán dịch vụ, anh không thể bao năm.”

Đều do cái bài đăng 9 tấm trên vòng bạn bè, không thoát được cái bao năm này.

“Anh à, bao năm đối với thân thể anh cũng không tốt, thôi bớt giận, được không?” Cố Vị thay đổi góc độ bắt đầu xun xoe nịnh nọt, “Tuyển thủ chuyên nghiệp các anh bận rộn như vậy, làm sao có thời gian bao năm được chứ, anh nhỉ?”

Đối mặt với đại lưu manh, Cố Vị biểu hiện ra rằng xưa nay cậu chưa từng có nhu cầu sinh lý.

Dùng tình cảm để đả động, dùng lý lẽ để thuyết phục.

“Em nghi ngờ về phương diện nào đó của tôi à?” Giang Tầm nhướng mày nói.

“Không có không có, tuyệt đối không có.” Cố Vị nói, “Em là đang tỏ vẻ quan tâm tới sức khỏe của anh thôi.”

“Anh, em sai rồi.” Cố Vị vắt ra toàn bộ thành ý, “Em bảo đảm sẽ không có lần sau.”

Lần sau bảo đảm sẽ không chặn sai người.

Giữa hai người còn tồn tại một tầng quan hệ đính hôn ái muội, Cố Vị cũng không làm gì sai trái, Giang Tầm cũng không muốn trêu chọc quá mức. “Để xem, xét trên cơ sở em là fan của tôi, tôi sẽ bỏ qua cho em lần này.”

Dọa Cố Vị chạy mất cũng không hay, tương lai còn dài, bọn họ còn nhiều cơ hội gặp lại mà.

“Hả?” Cố Vị ngây người.

Giang Tầm hiểu lầm rồi.

Cậu không phải là fan của Giang Tầm, chỉ là cậu thích dùng meme của Giang Tầm thôi. Mấy cái kiến thức E-sport với phân tích thao tác phức tạp gì đó, cậu đều không hiểu gì cả.

Có thể là do cậu quậy cùng một đám fan cứng của anh ở trong nhóm, lại lưu nhiều meme của anh, nên Giang Tầm mới hiểu lầm.

Nhưng mà ——

Kẻ thức thời trang tuấn kiệt.

Cố Vị thức thời, đột nhiên vô cùng hiểu.

Cậu, Cố Vị, ngay tại đây, ngay lúc này, trở thành fan trung thành của Giang Tầm.

“Tầm thần!” Cố Vị lôi ra trình độ diễn xuất tối cao của bản thân một lưu lượng tuyến 3, “Em là fan anh đã lâu lắm rồi, cho em xin chữ ký được không ạ.”

Vừa có thể giữ được mạng, vừa có thể bán kiếm tiền.

Ngu đâu mà không làm.

Dù sao qua được kiếp nạn này, hủy đính hôn xong, cậu đảm bảo sẽ tránh thật xa khỏi Giang Tầm.

Giang Tầm nhìn chằm chằm Cố Vị một lúc lâu, không nỡ vạch trần cái diễn xuất nát bét này của cậu, nhưng vẫn tìm một tờ giấy ký cho Cố Vị.

“Có thể không ghi “To …” không?” Cố Vị cò kè mặc cả. Giang Tầm rất ít khi ký tên cho người ta, giờ gì “To …” nữa thì cậu đem đi bán cho bốn ông fan kia kiểu gì?

“Không được.” Giang Tầm cự tuyệt, “Thành ý của em đâu?”

To Bạn nhỏ Cố Vị:

Chúc tương lai đáng mong chờ.

Giang Tầm

Cố Vị ôm chữ ký của quán quân thế giới, cuối cùng cũng trốn thoát được khỏi nanh vuốt của đại lưu manh.

Tương lai đáng mong chờ.

Meme trừ việc khá hung dữ, tính toán chi ly, có thù tất báo, thì cũng có chút … tốt tốt?

Nhưng vẫn phải hủy cái vụ đính hôn này.

Ai bảo meme dữ như vậy chứ.

*

Cố Vị vừa lên xe bảo mẫu đã thấy được chị Triệu, chính là người đại diện gần đây không gặp.

“Sao lâu vậy mới ra?” Chị Triệu thuận miệng hỏi.

“Em xin lỗi, có chút việc trì hoãn một lúc.” Cố Vị giấu giấu tờ giấy Giang Tầm đã ký ra sau lưng.

Người đại diện cũng không chú ý nhiều, nói việc quan trọng: “Có hai việc cần phải cho cậu biết.”

Cố Vị gật đầu: “Chị Triệu cứ nói đi ạ.”

“Một tin tốt và một tin xấu.” Người đại diện nói tin xấu trước, “Cái bộ phim thần tượng đại IP* “Sáng tỏ như trăng” mà cậu tiếp trước đây ấy, nhân vật của cậu bị người ta cướp mất rồi.”

(*chỉ những bộ phim chuyển thể từ truyện hay tiểu thuyết được đầu tư lớn, chế tác hoành tráng, thậm chí gây xôn xao trước cả khi quay và chiếu.)

Cố Vị: “…”

Người đại diện nhìn cậu một cái, nói ra nguyên nhân đây: “Bị một diễn viên khác ít được nổi hơn cậu một chút cướp mất, tên là Hạ Trừng, hình như là do cậu ta mang vốn vào đoàn phim.”

Đội trưởng Phó Chỉ ngồi bên cạnh hỏi với qua, “Vị kia là hot boy mạng phải không?”

“Hiện tại là tuyến 3.” Lạc Thần Hiên lắc đầu.

Cái này giới giải trí này chính là như vậy, có người nâng đỡ sẽ lập tức được thuận buồm xuôi gió.

Chuyện này cũng rất phổ biến, Cố Vị tuy chưa gặp nhưng cũng nghe qua ít nhiều.

Tuy nhiên vẫn không thể tránh khỏi cảm giác thất vọng.

Cậu vì nhân vật kia, đã bỏ ra rất nhiều nỗ lực.

Người đại diện lại nói: “Nhưng kịch bản bộ phim này tương đối phù hợp với xu hướng, công ty cũng dự đoán là ít nhất sẽ hot nhẹ. Hiện tại vị trí nam hai vẫn còn trống, cậu có muốn nhận không?”

“Nhận.” Cố Vị hơi do dự một chút, nhưng vẫn chọn nhận bộ phim này.

Từ sau khi cậu debut, công ty nhìn trúng lưu lượng của cậu, nên cho cậu nhận show tạp kỹ là chủ yếu. Nhưng ngoài show tạp kỹ ra, cậu còn rất cần có tác phẩm của mình.

Tủi thân thì tủi thân, nhưng giới giải trí này không cho phép cậu cậu vì việc nhỏ bỏ việc lớn.

“Được rồi.” Người đại diện có vẻ rất vừa lòng với lựa chọn của cậu, “Công ty cũng đã tính như vậy. Bộ phim này kịch bản hay, nhân vật nam hai lại rất được mọi người yêu thích, cố diễn cho tốt sẽ thu được không ít fans. Lát nữa chị sẽ đưa kịch bản của nam hai cho cậu xem, trước tiên cậu nghiên cứu kịch bản một chút. Vai diễn này chính là một tuyển thủ E-sport chuyên nghiệp, cậu xem thoại của mình đi, hai ngày nữa là công bố.”

Tuyển thủ E-sport?

Cố Vị kinh ngạc.

Ấn tượng của cậu đối với tuyển thủ E-sport, đều do đại lưu manh Giang Tầm xây dựng lên.

Càng không phải nói, sau lưng cậu còn đang cầm trên tay tấm chữ ký tặng đích danh của Giang Tầm đây này.

Trừ việc đọc kịch bản và các mẩu truyện ngắn về nhân vật, cậu nên dùng cách nào để tìm hiểu về nhân vật trong “Sáng tỏ như trăng” này đây?

“Tin tốt chính là …” Người đại diện bận rộn nguyên ngày, có chút mệt mỏi mà day day trán, “Công ty lại nhận cho cậu một show nữa rồi, show thực tế kiểu sinh tồn vượt qua thử thách để đến đích, tên là《 Bỏ trốn》.”

Cố Vị: “…”

Đây có phải tin tức tốt với cậu đâu.

“Cậu giờ đừng có phản đối.” Người đại diện thấy được vẻ mặt của cậu, “Chị biết cậu không có cảm giác chơi show, mọi người cũng biết điều đó. Cậu chỉ cần đem cái mác lưu lượng hắc hồng vào show là được rồi.”

Hiện tại phần lớn show mời Cố Vị cũng chính là bởi nguyên do này.

“Đừng gây chuyện là được, tình huống như chuyện ở thị trấn cổ lần trước không thể xuất hiện lần thứ hai đâu đấy. Vẫn câu nói kia, tháng này công ty sẽ không giúp cậu triệt hot search nữa, có chuyện gì thì tự đi mà gánh.” Người đại diện nói, “Giờ chị cho cậu về nghỉ ngơi một chút, sáng sớm sẽ xuất phát. Chị để Thạch Hân Ngôn đi cùng với cậu, để cậu ấy trông nom cậu.”

Có người cùng nhóm tham gia, lại còn là Thạch Hân Ngôn – người mà cực kỳ có cảm giác đi show, Cố Vị tự nhiên thấy yên tâm hẳn. Cậu hỏi một vấn đề cuối cùng: “Các khách mời khác là ai ạ?”

“Vụ này thì chị chịu, vì hiệu quả của tiết mục nên tổ chế tác bên kia hiện tại không cung cấp danh sách khách mời. Trước mắt, thêm hai cậu nữa thì tổng có năm khách mời, sau này nếu rating cao thì sẽ có thêm khách mời tạm thời. Chị chỉ có thể nói cho cậu là không có đối thủ của cậu trong đó đâu.” Người đại diện Triệu Vũ lại nói, “Cũng không có tên Tưởng Ân Nguyên kia.”

Cố Vị yên tâm. Việc show tạp kĩ này cứ quyết vậy đã. Chạng vạng ngày mai đã phải xuất phát rồi, cậu chỉ còn có nốt ngày hôm nay và một đêm nghỉ ngơi.

*

Đêm hội Quần Tinh kêt thúc khá muộn, lúc Cố Vị trở lại chỗ ở của mình đã là gần 1 giờ sáng. Giấc ngủ của cậu từ trước đến nay đều không tốt, dễ bừng tỉnh dậy, không uống thuốc ngủ thì rất khó đi vào giấc được.

Cố Vị uống thuốc, nằm trên giường nhận kịch bản mà người đại diện chuyển tới.

《Sáng tỏ như trăng》là một bộ phim thần tượng dốc lòng vì thanh xuân, nói về cuộc sống của hai đôi nam nữ từ khi học trung học, mỗi người đều trải qua khoảng thời gian từ mê mang đến kiên định, tìm được định hướng cho chính mình, rồi sau này trở nên tỏa sáng rực rỡ trong lĩnh vực mình đã chọn.

Cố Vị sắp đóng vai nam hai, chính là một người nghề nghiệp là tuyển thủ E-sport.

Sinh hoạt của tuyển thủ chuyên nghiệp thì kiểu như thế nào nhỉ?

Tuyển thủ chuyên nghiệp mà Cố Vị biết, chỉ có một người là Giang Tầm.

Đột nhiên Cố Vị nghĩ ra một sáng kiến đỉnh cao. Cậu cảm thấy mình có thể vào siêu thoại trên Weibo của Giang Tầm, ngó xem lịch sử trưởng thành của đại lưu manh.

Cố Vị mở Weibo ra, tìm kiếm TMW, kết quả người dùng đầu tiên hiện ra chính là cái tên quen thuộc TMW-Xun*.

(*Chữ Xun – xún – 寻 – Tầm trong Giang tầm)

Thời gian đăng ký Weibo của Giang Tầm khá sớm, số post trên Weibo đã hơn một nghìn bài.

Cố Vị bị dạy dỗ một lần đã khôn ra, vô cùng cẩn thận từng li từng tí tránh đi hai chữ “Theo dõi” cạnh TMW-Xun, thừa dịp bóng đêm mà lá gan dần bành trướng, bắt đầu đi đào mộ Weibo của Giang Tầm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN