Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật - Chương 80: Chấn động
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật


Chương 80: Chấn động


Edit & Beta: NiMi

Fan CP xôn xao một hồi, có người mò lại lịch sử đăng bài của Búp bê cầu nắng từ mấy tháng trước tới nay, cuối cùng đưa ra một cái kết luận ——

Búp bê cầu nắng giống như là người ăn đường tuyến một, còn cố gắng kéo thêm một đám không chịu thua kém là bọn họ theo sau.

Fans nhà Tưởng Ân Nguyên dạo này bị mắng không ngừng, thật vất vả mới thoát được hot search hai ngày đã vội ra mặt quét độ tồn tại, sợ idol nhà mình không gượng dậy được, nhưng không nghĩ tới chỉ mới vừa ra khen vài câu đã đụng phải đại fans nhà Nhím nhỏ.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: Mới thoát có hai ngày đã đắc ý thế rồi à, đúng là ngu vẫn hoàn ngu mà.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: Tôi thấy mấy người làm gì cũng vô dụng thôi, Tưởng Ân Nguyên vốn đã không có tâm trong sạch gì cho cam.

Dịch Tình mắng đại fans nha Tưởng Ân Nguyên xong thì quay trở về giao diện livestream tiếp tục phân tích trận đấu, nhưng phòng livestream đã có không ít tài khoản mới.

[ Đến xem đại fans nhà Nhím, xin nhận của tui một lạy.]

[ Ngưỡng mộ đại danh mà đến, cúi đầu ]

[ Là chúng ta quá không chịu thua kém. ]

[ Đồng ý với bồ, giá trị nhan sắc của idol của bồ đúng là không tầm thường.]

Dịch Tình bây giờ mới có phản ứng, vừa rồi mình mới chửi sấp mặt người ta lên sóng trực tiếp.

“Thật xin lỗi, người giỏi thường làm nhiều việc.” Dịch Tình xin lỗi, “Nghề chính là tuyển thủ điện tử, nghề phụ là đu idol kiêm chức phản hắc.”

“Nhưng tới cũng tới rồi.” Dịch Tình nói, “Mở điện thoại ra vote cho Vị Vị nhà tui một phiếu đi.”

[@ Giang Tầm, ông chủ tương lai của TMW, mau quản nhân viên nhà anh đi, dám làm việc riêng trong lúc livestream.]

[ Vote vote, em gái mau hướng dẫn đi. ]

[ Đã vote, phân tích nốt phần sau đi xong tui còn đi ngủ. ]

Dịch Tình hướng màn ảnh cười cười, click mở ghi hình, tiếp tục phân tích trận đấu.

Đêm khuya, trong nhóm hậu viện hội của Nhím nhỏ ——

@ Tiên bối nhà Nhím nhỏ: @ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ, Búp bê, lai lịch không nhỏ nha.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: Không đáng nhắc đến, dù sao chúng ta đều là Nhím nhỏ, dù thế nào cũng đều là những người yêu thương Vị Vị.

@ Nhím nhỏ mau lớn lên: Búp bê, có phải ngày mai Bánh Mì Cua thi thạc sĩ không?.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ:… Đúng.

@ Bánh tuyết của Nhím nhỏ: Chúc chị ấy thi cử thuận lợi nha.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: Tui sẽ chuyển lời…

*

“Chị không hiểu nổi.” Một ngày sau, người đại diện hoang mang: “Dạo này Giang Tầm không xuất hiện, cũng không quay show chung, cơ bản là không có cơ hội nào cùng chung khung hình, vì sao fans CP cứ liên tục tăng vậy?”

Không chỉ có liên tục tăng trưởng, hơn nữa còn khiêm tốn hành động như thể là điều hiển nhiên, khả năng thần thánh che trời lấp đất, cắt nối biên tập video siêu phàm, người đại diện click xem đại một cái, càng xem càng đau đầu.

“Ý trời đó.” Lạc Thần Hiên nghe vậy ngừng đàn, âm thanh trong phòng tập đột nhiên im bặt.

“Lần trước xem TMW Sunny phát sóng trực tiếp, hình như cô ấy không cẩn thận để lộ tài khoản đu idol của mình,vừa hay idol của cô ấy lại là Vị Vị nhà chúng ta.” Trì Vân Khai nhớ lại, “Sau đó còn bày tỏ bản thân còn là một fans CP.”

Người đại diện: “…”

Khó trách.

Khó trách fans CP trước giờ luôn bảo nhau tém lại bây giờ lại có vẻ bung lụa thế.

Cản không nổi, bây giờ người đại diện chỉ mong nhốt hai người này lại, bằng không sau này khó mà đối phó với truyền thông.

“Tiết mục biểu diễn tại đài Dừa thế nào rồi?” Người đại diện hỏi.

“Gần xong rồi.” Phó Chỉ nói, “Phần hát được rồi, giờ chỉ cần chỉnh sửa biên đạo cho đồng đều hơn là được rồi.”

Người đại diện còn có việc nên đi trước, mấy người còn lại ngây ngốc trong phòng tập, Cố Vị bắt đầu hướng dẫn Thạch Hân Ngôn nhảy cho đúng động tác.

“Tầm Thần đã về chưa?” Trì Vân Khai hỏi.

“Hình như là mai ạ.” Cố Vị làm mẫu cho Thạch Hân Ngôn, “Đầu và tay phải cùng chuyển động, nếu không nhìn sẽ rất cứng.”

Bọn họ năm người, mỗi người đều có khuyết điểm nhưng sau khi chỉnh sửa cho nhau cũng có thể đạt được hiệu quả tốt đẹp.

“Một hai ba bốn, chuyển nửa vòng, biểu cảm tự nhiên hơn một chút…” Cố Vị ngẩng đầu, nghe được cửa phòng tập có tiếng gọi, là Giang Tầm đã lâu không gặp đang đứng vẫy tay với cậu.

“Giang Tầm!” Nói ngày mai mới về, lúc này lại có thể gặp được Giang Tầm ở phòng tập, đối với Cố Vị quả thật là một niềm vui bất ngờ.

Giang Tầm làm tư thế ôm, trong giây đó, tâm trạng Cố Vị trở nên nhẹ nhàng lạ thường, cậu bước chậm lại hai bước, lúc tới gần Giang Tầm đột nhiên nhảy lên, Giang Tầm vươn tay vững vàng tiếp được cậu.

“Sao anh lại về đây?” Cố Vị cảm giác được tay Giang Tầm đang nâng mông cậu, nên cậu đơn giản vòng hai chân qua eo Giang, tay ôm cổ anh, nói nhỏ bên tai anh, “Em có nặng không?”

“Nặng cái gì mà nặng, nhẹ như thế này, có phải không chịu ăn cơm đúng giờ không?” Giang Tầm gật gật đầu với mấy người trong phòng sau đó ôm người ra hành lanh, “Vị Vị, em tiêu rồi.”

“Sao em lại tiêu rồi?” Cố Vị không hiểu.

“Anh giờ người thất nghiệp.” Giang Tầm nói, “Cho nên thời gian tới anh sẽ dành cả ngày để nhìn chằm chằm em, nhìn em ăn cơm, ngày ăn ba bữa rau chân vịt.”

“…”Cố Vị tụt hứng, “Hành lang có máy quay.”

Giang Tầm đặt người xuống một góc khuất: “Idol thật sự khó nuôi quá, muốn em ăn uống cho tốt em liền không cho anh ôm.”

“Em chỉ bảo là có camera thôi mà.” Cố Vị hỏi lại, “Sao anh lại tới đây?”

“Có vài việc phải nói chuyện với người đại diện của em.” Giang Tầm trả lời, “Thuận tiện đến thăm em, khi nào thì biểu diễn?”

“Tối mùng một.” Cố Vị nói, “Nhanh lắm, bọn em soạn bài cũng gần xong rồi.”

“Đêm giao thừa có đi đâu không?” Giang Tầm hỏi.

“Không có.” Cố Thải không biết đang viết kịch bản gì mà đã ba tháng không thấy mặt đâu, Cố Vị nhớ lời Giang Tầm từng nói, hỏi, “Anh muốn thu nhận em không?”

“Mang em về nhà anh, trong thời gian nghỉ tết có thể đưa em về nơi em từng sống xem thế nào.” Giang Tầm mỉm cười, “Em đoán người đại diện của em vừa nói gì?”

“Nói gì ạ?”

“Cô ấy giục chúng ta mau chóng đính hôn.” Giang Tầm nói, “Tuyệt đối không gây ra chuyện gì xấu, công khai hay không công khai thì tuỳ, nhưng nhất định không được BE.”

Cố Vị: “…”

Đúng là con người ai rồi cũng sẽ thay đổi, lúc đầu người đại diện còn mong ngóng bọn họ BE, bây giờ cuối cùng cũng trở thành người khác.

*

Tiết mục của đài Dừa được tổ chức vào ngày đầu tiên của năm mới, ngoại trừ Phó Chỉ và Lạc Thần Hiên, ba người khác của T.ATW đều không có lịch trình gì, Trì Vân Khai và Thạch Hân Ngôn đã nhanh chân chuồn đi chơi từ một ngày trước, Cố Vị thì bị Giang Tầm bắt cóc ngay ngày tất niên.

Đang trong thời điểm cuối năm người người ở nhà ăn tết cho nên đường phố cũng không có nhiều người, Cố Vị đeo khẩu trang cùng Giang Tầm đi mua sắm ở trung tâm thương mại.

“Em chọn thứ em thích là được, nhưng mấy đồ ăn không tốt cho sức khoẻ thì không thể ăn nhiều.”

Giang Tầm đẩy xe, Cố Vị vừa ném đồ ăn vặt vào xe vừa nói chuyện với Giang Tầm.

“Muốn mua cua không anh?” Cố Vị cảm thấy đối thủ của mình hẳn là thích cua.

“Trong nhà hình như vẫn còn.” Giang Tầm nói.

“Sau khi giải nghệ anh định làm gì chưa?” Cố Vị hỏi lại câu phóng viên đã từng hỏi kia, “Đừng nói phải trở về nhà.”

“Xem anh phỏng vấn rồi à.” Giang Tầm nói, “Nói thật, hồi tháng chín anh còn rất mông lung, nhưng hiện tại anh biết mình phải làm gì rồi, anh sẽ làm cho TMW trở nên mạnh hơn, còn bên công ty cũng sẽ để tâm hơn, sẽ chú trọng đầu tư và điện ảnh và chọn kịch bản tốt để đầu tư, nhưng chủ yếu vẫn sẽ tập trung cho TMW hơn.”

Hai người đều mang khẩu trang đứng ở quầy tính tiền.

Cố Vị giúp Giang Tầm xếp đồ lên quầy, đứng sau hai người là một nữ sinh tóc ngắn ôm trong tay quá nhiều đồ, cũng không mang theo xe đẩy nên làm rơi một hộp kẹo xuống đất.

“Của em này.” Cố Vị khom lưng nhặt lên đưa cho cô.

Nữ sinh tóc ngắn nhìn thấy mắt cậu thì hô lên một tiếng: “Vị Vị?”

“Suỵt.” Cố Vị cười với cô, nhìn nhìn chung quanh làm động tác im lặng.

Đối phương nhìn cậu một cái sau đó nhìn sang Giang Tầm bên cạnh, cuối cùng tiếng kinh hô biến thành chửi thề.

“Đi thôi.” Giang Tầm thanh toán xong, “Làm sao vậy, gặp được fans à?”

“Hẳn là vậy.” Cố Vị không quá xác định.

“Có phải cảm thấy mình càng ngày càng nổi tiếng hơn không?” Giang Tầm mở cửa xe cho Cố Vị, giúp cậu thắt dây an toàn.

“Nghe fans nói thì đang có thêm không ít fans.” Nhưng đây hầu như đều là người qua đường xem show có hảo cảm hay những người muốn xem xé nhau, cũng không hẳn là fans chân chính, cậu muốn có tác phẩm để kéo fans, cho nên cả cậu và công ty đều chờ 《 Sáng tỏ như trăng 》 phát sóng.

Trên weibo, trong siêu thoại “Nại nhân Tầm Vị”, có người đăng một weibo ——

@KikiandChuchu: Tui tin là real rồi, real đó, Búp bê cầu nắng hẳn đã phải chịu đựng rất nhiều, tui đi bồi nàng ấy đây.

@Một con cua đồng: @KikiandChuchu, chị gái à tết nhất đừng cắn đường nữa, về nhà ăn tết đi.

@KikiandChuchu: Bây giờ tui đang ăn tết rồi!

*

Trong những thành viên trong gia đình Giang Tầm, Cố Vị đã quen với Giang Ảnh, từng gặp qua Tống Tịnh Khê một lần, nhưng lại chưa từng gặp Giang Tranh, cho nên không tránh khỏi có chút hồi hộp.

Sau khi vào nhà một lúc cậu mới phát loại hồi hộp này đúng là dư thừa.

“Để con chê cười rồi.” Tống Tịnh Khê bất đắc dĩ cười, Giang Ảnh còn đang mải tranh cãi với ba mình về vấn đề diễn xuất, thấy hai người vào nhà thì liền nhiệt tình chào hỏi.

Loại ồn ào của gia đình này Cố Vị chưa bao giờ được trải qua, cho nên cậu cảm thấy tò mò lắm, cũng rất thích thú nữa. Tống Tịnh Khê và Giang Tranh rất ăn ý mà không hề tạo áp lực cho cậu, cũng không canh me hỏi tới hỏi lui, mà ngược lại để không gian cho bọn họ nói chuyện phiếm.

“Oa, cậu biết không?” Sau khi ăn xong mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm, Giang Ảnh dùng đũa gõ gõ lên xác con cua, “Tết rồi, fans hai ta lại phải ồn ào một trận thôi.”

“Ồn ào cái gì?” Cố Vị hỏi.

“Cố Vị và Giang Ảnh ai mặc cổ trang đẹp hơn.” Giang Ảnh thuật lại, “Fans cậu nói tui không biết diễn bằng mắt, fans tui nói cậu không có tác phẩm, sai đó fans cậu nói tui diễn không có hồn, fans tui nói cậu hoá trang đẹp đấy nhưng không có kỹ thuật diễn xuất.”

Cố Vị: “…”

“Nể tình đêm nay là giao thừa, tui sẽ không dùng clone dẫn dắt fans.” Giang Ảnh nói.

Cố Vị: “… Cảm ơn.”

Hai người cùng lấy điện thoại ra soạn một bài chúc mừng năm mới.

@T.ATW- Cố Vị: Năm mới vui vẻ, tui luôn ở đây với các bạn..

@ Giang Ảnh KANI: Lại một năm mới, tui vẫn mãi yêu các bạn.

“Anh cũng đăng weibo.” Giang Tầm nói.

@TMW-Xun: Năm mới vui vẻ. Doraemon hoảng hốt.jpg

[Hình ảnh ]

Ảnh chụp có Giang Tầm, Cố Vị, Giang Ảnh, còn có Tống Tịnh Khê cùng Giang Tranh.

Nhím nhỏ và Tiễn Ảnh đang bận oánh nhau, còn có Nại Nhân Tầm Vị đang bận ăn tết, toàn bộ đều bị chấn động.

——————————

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN