Mất Rồi Xin Đừng Tìm
Chương 520: 520: Đáng Tiếc
“Xem ra, cô đã sớm có kế hoạch rồi”
Linh Đan cười lạnh một tiếng.
“Đương nhiên”.
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Ở Rể (Chàng Rể Chiến Thần / Bất Bại Chiến Thần) |||||
Hải Yến không chút nghĩ ngợi đáp.
Trong khoảng thời gian này, Hải Yến gần như biến mất không có tung tích, không đi tìm Linh Đan gây rối, mà dành tất cả tâm tư đặt ở trên người Vũ Phong Toàn.
Cách ba ngày sẽ đi nhà giam thăm hỏi, điều này làm cho Vũ Phong Toàn hoàn toàn tin tưởng Hải Yến, không chút do dự mà ký giấy chuyển nhượng cổ phần.
Nghe cái giọng điệu đắc ý dào dạt của Hải Yến, hiển nhiên là không có khả năng nghe ra ẩn ý trong lời nói của Linh Đan, kết thúc cuộc gọi, Linh Đan quyết định đi nhà giam một chuyến.
Ban đầu, Vũ Phong Toàn cũng không muốn đi ra gặp Linh Đan.
Mãi cho đến khi Linh Đan để cho người vào chuyển lời là có chuyện liên quan đến việc chuyển nhượng cổ phần của công ty, lúc này Vũ Phong Toàn mới xuất hiện ở trước cửa sổ đối diện với Linh Đan.
Hai tháng không gặp, Vũ Phong Toàn mới năm mươi mà bây giờ thoạt nhìn đã già đi rất nhiều, tóc trắng hơn một nửa, khuôn mặt tiều tụy.
Vũ Phong Toàn vừa thấy Linh Đan, đã trực tiếp hỏi: “Thế nào, qua lâu như vậy mới nhớ đến xem chuyện chê cười của bố”
Linh Đan cười cười, cũng không muốn cãi lại làm gì, chỉ nói;”Đêm nay, Hải Yến dự định sẽ đem tất cả cổ phần trong tay bố chuyển nhượng lại, mang theo tiền rời đi.
”
“Cái gì?”
Quả nhiên Vũ Phong Toàn không biết chuyện này, sau khi nghe nói xong kích động đến bật
người đứng dậy, lại bị cán bộ đứng ở một bên đè lại, khiến ông ta yên lặng một chút.
Vũ Phong Toàn liếc mắt nhìn khắp nơi, sau đó đè thấp giọng nói: “Cổ phần này bố chuyển cho nó, để cho nó xử lý giúp bố, có thể trả lại một phần thì trả lại một phần, cũng giảm bớt được một phần tội của bố, đứa con mất dạy này, làm sao có thể rời đi, bỏ mặc bố! !
Nghe xong lời tự bạch của Vũ Phong Toàn, hầu như cũng không khác biệt lắm so với những gì Linh Đan biết.
Vũ Phong Toàn chắc chắn sẽ không ngây ngốc ở trong tù, nhưng chính ông ta lại không tiện giải quyết, đương nhiên sẽ đặt hy vọng lên người Hải Yến.
Đáng tiếc!
Đến bây giờ, Vũ Phong Toàn mới biết Hải Yến là loại người gì.
“Trong khoảng thời gian này, Nguyễn Kim Thanh có đến thăm bố không?”.
Linh Đan hỏi.
Vũ Phong Toàn lắc đầu, trong mắt khó tránh khỏi có tia thất vọng, nhưng vẫn không quên tìm lý do cho Nguyễn Kim Thanh, “Chắc bà ấy đang ở bên ngoài xử lý mọi chuyện cho bố, chuyện này khó làm, hẳn là rất bận”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!