Đánh Đổi Đời Mình
Phần 28
Người ta nói trong tình yêu,người phụ nữ đã chịu quá nhiều tổn thương thì họ sẽ luôn lo sợ,luôn mặc cảm về bản thân mình nhất là những người biết quá rõ về bản thân,như Đạt biết rõ về Hà vậy…
Hà đẩy Đạt ra rồi cô nhìn thẳng vào anh ta
-Tôi không đáng đâu vì thế người cao sang như anh hãy nên giữ khoảng cách,anh hôn tôi,tôi chẳng mất gì cả,k thể là một cô gái e thẹn hay nhút nhát mà anh mong muốn…tôi là người đàn bà đã từng trải
-Thì sao,tôi lại thích cái cảm giác đã từng trải hơn là những cô gái mới lớn k hiểu chuyện…
-Tôi dù đã lớn nhưng chưa chắc đã hiểu chuyện đâu,vì thế ngay kể cả chúng ta có qua đêm đối với hai chúng ta về thể xác thì chẳng có vấn đề gì nhưng về tâm hồn với tôi,tôi cần một người yêu thương mình,trân trọng mình hơn là những cái lạ thoáng qua…
-Giờ chúng ta bắt đầu yêu đi đâu có muộn,tôi sớm muộn sẽ bỏ vợ chỉ là thời gian chưa tới mà thôi…
-Chuyện riêng của anh tôi k dám tham gia…thế nên tôi mong anh hãy giữ khoảng cách cho tới khi tôi sinh con xong…
Đạt kéo tay Hà lại gần khiến Hà giật mình…anh ta cười vẻ ngạo nghễ lịch lãm của quý ông gần tứ tuần…
-Anh k giữ khoảng cách thì có sao không…
Vừa nói câu đó Hà đau hông,cô nhăn mặt bám vào tay Đạt thật chặt…
-Đau quá…a..( ôm lưng)
-Sao vậy…lại đau như lần trước à
Hà gật đầu …Đạt xoa nhè nhẹ vào lưng Hà…Ánh mắt anh ta lo lắng khi thấy Hà đau một cách rõ ràng,cô Kha đã nhận thấy điều đó trong mắt Đạt,đó là lần đầu Đạt có ánh mắt nghiêm túc và quan tâm đến một ai đó là phụ nữ…
Tại nhà chủ tịch thành phố…
Bố Trinh ông Vương Văn Thịnh ngồi trong phòng làm việc dở bức ảnh người phụ nữ ngồi cạnh ông ta nở nụ cười trong ảnh…ông ta xoa tay lên
-Hạnh à,anh đau lắm ,em mất thật rồi,còn anh thì mất em rồi,mất em mãi mãi…
Mở bức thư mà ông ta tìm được ,Hạnh có ghi “ Anh Thịnh,em sinh con rồi,là con gái anh à,em đặt tên con là Hà giống như nơi mà chúng ta gặp nhau “ Hà Nội”,em sẽ nuôi dạy con của chúng ta nên người,anh đừng tìm em nữa hãy tập chung cho gia đình của anh đi,em là người đến trước nhưng anh lại chẳng chọn em,nếu chúng ta cứ tiếp tục vợ anh sẽ không để yên nữa đâu,đừng dồn em làm người ác hãy chúc cho em sớm tìm được hạnh phúc”…
Ông Thịnh gập tờ giấy lại rồi buồn bã “ Con gái của bố ,bố nhất định sẽ tìm ra con bù đắp cho con”…
Tại phòng khám …
Bác sỹ vỗ vai Đạt
-K sao đâu hiện tượng bình thường của bầu to đè lên xương chậu thôi,khá đau nên chịu khó an ủi vợ nhé
-Ok hôm nào cô ấy sinh mày mổ đấy
-Yên tâm tao làm chứ ai…à mà liệu vợ mày nó mà biết thì có yên không?
-Nó k có trong đầu tao nên không phải ngại
-sao k bỏ quách đi ,ngày xưa nhớ mày đưa nó đến khám tao đã k nghĩ nó nhẫn tâm bỏ cái thai 5 tháng chỉ vì cái nghề diễn
-loại đàn bà ý có khi nằm cạnh tao còn cảm thấy ghê tởm…vậy thôi đi làm đi
-Ừ…có gì alo
Đạt quay vào thấy Hà đang lau bụng…anh ta thấy bụng Hà rạn đỏ hết nứt toác ra vì bầu to…
-Em có sợ xấu không?
-Xấu gì ạ!
-Thì cái bụng em bị nứt sau sẽ k được đẹp
-Em bầu cu thóc cũng vậy sau tự mờ dần rồi hết,không sao đâu ạ…
-Vất vả cho em rồi,giờ anh đưa em đi ăn nhé,em thích ăn gì
-Em muốn về quê thăm gia đình được k?
-Khi nào sinh xong hãy về tránh điều tiếng cho em…
-Vậy cũng được ,đi ăn đi thằng Hùng đang đón cái thơ bạn em rồi
-Ơ là sao ạ
-Em k biết hai đứa nó đang tìm hiểu nhau à
-K được anh Hùng trông khá lãng tử k có vẻ nghiêm túc…
-Trông anh có lãng tử không?
-Anh thì già rồi k nói ạ
Câu nói của Hà hồn nhiên nhưng như những vết dao cắm phập vào tim Đạt,một người luôn tự cao về vẻ ngoài lại bị Hà chê già…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!