Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ - Chương 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Chỉ Trách Em quá Quyến Rũ


Chương 29


Editor: Min

9 giờ tối, Weibo của nhà thiết kế Two Secret đăng bài: 

Trình tiên sinh, quần áo mặc có vừa không? Sau đó còn tag Weibo chính thức của L.E vào.

Ảnh bộ đồ được đăng lên là trang phục nam màu xanh nhạt được kết hợp giữa tây trang và quân phục, từng nếp được gấp chỉnh tề, không có nếp nào dư thừa, sạch sẽ, không dính một hạt bụi, chất liệu vải xa hoa vừa nhìn đã biết hàng xa xỉ, logo của Two Secret ở phía dưới bên phải vẫn chưa được gỡ xuống.

Chưa đến một phút sau, L.E lập tức trả lời:

Trình phu nhân, Trình tiên sinh rất hài lòng.

Sau đó còn có một hàng chữ nhỏ: Bài viết được đăng từ tài khoản Weibo cá nhân của tổng tài L.E- Trình Tư Hạo.

Bức ảnh đính kèm là ảnh chụp Linh Lung ở yến tiệc, được chụp từ phía sau, trong ánh đèn ấm áp ở yến tiệc, vừa mông lung lại vừa mang đến cảm giác mờ ảo, làn da trắng nõn, dáng người thướt tha, mái tóc dài hơi quấn lên, có vài sợi lưa thưa rủ xuống chiếc cổ thon dài, khi đó cô đang nghiêng đầu, ngón tay mảnh khảnh cầm một cái cốc có chân dài, tư thái hào phóng, khung cảnh xung quanh đều bị mờ đi, bộ dạng đang giữ lấy làn váy vừa thơ ngây đáng yêu, lại không mất đi vẻ ưu nhã, cao quý.

Chiếc váy liền không tay màu xanh nhạt nhìn rất hợp với bộ trang phục dành cho nam trong bức ảnh kia của Trình Tư Hạo.

Fans hoàn toàn bùng nổ, Weibo hoàn toàn sụp.

“Nè, nè, a a a a a a, như này là như nào dị, từ từ đã, mọi người có thể nói với tui, không phải chỉ có mình tui nghĩ ‘nhà thiết kế của Two Secret và tổng tài của L.E – Trình Tư Hạo là vợ chồng’ chứ?”

“Hôm nay đã biết được chúng ta ngây thơ quá nên bị khi dễ rồi, hai ngày trước còn mẹ nó diễn viên Linh Tư tuyến mười tám clq gì đó, hôm nay lại trực tiếp biến thành Two Secret, giữa người với người có thể nào tin nhau được nữa không?”

“Con tym íu đuối này không chịu nổi đâu, hôm nay plot twist lớn vãi!”

“Má ơi, Trình Tư Hạo dùng tài khoản chính thức để trả lời lại, đây là đang chê tụi mình chưa đủ đáng thương hả?”

“Dù đã đồn tổng tài của L.E là đàn ông đã có vợ lâu rồi, nhưng tới khi chân tướng lộ ra rồi tui vẫn không muốn tin, từ hôm nay trở đi tui chính thức độc thân rồi hả?”

“Nè đồng chí, lúc nào cậu chẳng độc thân!”

Đương nhiên so với người la hét không muốn tin chuyện Trình Tư Hạo đã kết hôn là sự thật này, càng có nhiều người quan tâm tới bức ảnh chụp dáng người của Linh Lung mà L.E đăng lên:

“So với Linh Tư, tui lên thuyền của CP này nha, nhìn xem dáng người của Trình phu nhân đỉnh kout biết bao!!”

“Dáng người, khí chất, style đều là thượng thừa, cũng không biết mặt, nhưng nhìn thế lày thì không tầm thường zồi.”

“Chốt đơn, đây là nữ thần hoàn mỹ trong lòng tui!”

“Nhìn hai người này thuận mắt hơn nhiều, không phải so với tiểu minh tinh ở tuyến mười tám kia thì tốt hơn rất nhiều sao?”

“Trình Tư Hạo tự đứng ra bác bỏ tin đồn, còn đăng lên ảnh chụp dáng người của phu nhân mình, xem ra bảo vệ rất tốt, bây giờ mới thật sự là vả mặt bôm bốp con quỷ minh tinh mưu mô kia.”

Bình luận ngày càng nhiều, thậm chí từ vấn đề “hôn nhân” ban đầu đã bẻ lái sang vấn đề “diện mạo” của Linh Lung, những bình luận chồng chất dưới ảnh Linh Lung ở Weibo của L.E toàn là:

Cần zoom lên, xem mặt cái coi!

Thư Nhiễm, Thi Di, Giả Đình Đình, những người biết nội tình trực tiếp bình luận: 

Thư Nhiễm: Trai tài gái sắc, tài tử giai nhân, xứng đôi lắm luôn.

Thi Di: Sếp, chị có biết vì bảo vệ bí mật này của chị mà em chịu khổ nhiều lắm khum?

Giả Đình Đình: Nhà thiết kế L, giấu sao mà thâm thúy quá, cuối cùng cũng công khai rồi.

Nghe giọng điệu trêu chọc này của cô, Linh Lung liền biết Giả Đình Đình hẳn là đã đoán ra từ lâu, đôi mắt mê người kia của cô nhìn người chính xác như vậy, hơn nữa, Tiêu Sầm và Trình Tư Hạo đi gần nhau như vậy, sợ là đã nói cho Giả Đình Đình lâu rồi.

Trần Chỉ lại làm thần điêu đại bịp: Giấu đạo diễn là tui đây, đủ lâu rồi đó, giỏi.

Linh Lung: “…”

Một icon cũng lười trả lời ông, người này biết sớm nhất thì có…

Hai người quang minh chính đại trên Weibo một lúc, hơn nữa vẫn là về bộ trang phục, cộng đồng mạng sôi nổi xua tay làm màu, chịu không nổi chịu không nổi, ai rảnh ngồi ăn cẩu lương.

Có người đùa là:

Trình phu nhân có thể thiết kế riêng một bộ trang phục cho tôi được không?

Linh Lung lướt đọc bình luận đến mức dương dương tự đắc, đến khi chiếc giường hơi lún xuống cô mới phản ứng lại, ngẩng đầu lên khỏi máy tính: “Anh tắm xong rồi à?”

Nụ cười ở khóe miệng cô vẫn chưa hạ xuống, răng nanh hai bên kín đáo lộ ra một hình tam giác, lông mày đã được tẩy trang trơn nhẵn dịu dàng, trên gương mặt không trang điểm căng tràn collagen, được ánh đèn chiếu vào, sáng bóng láng mịn.

Cô bắt chéo chân, trên đùi để một chiếc laptop, màn hình 13 inch chiếu ánh sáng màu xanh nhạt, chiếu vào ánh mắt rạng rỡ thần thái của cô.

“Weibo của công ty anh thú vị lắm đó, anh xem nè.”

Nói xong, Linh Lung ôm máy tính qua.

Trình Tư Hạo thuận tay nhận lấy, đằng sau chữ L.E là dấu tích xác nhận của Weibo, những bình luận trên đó toàn nói “muốn gặp Trình phu nhân”, nội dung viết:

“Tôi hỏi một câu nha, một câu này thôi, liệu Trình tổng và Trình phu nhân có ly hôn không?”

L.E trả lời: “Xin lỗi, vấn đề này chúng tôi không thể trả lời bạn được, bộ phận xã hội của L.E chưa bao giờ chuẩn bị sẵn đáp án về chuyện này, cũng chưa bao giờ nghe nói tới nó.”

Đáp án chuẩn như cơm mẹ nấu này khiến Linh Lung bội phục quỳ sát đất, chẳng phải là muốn nói: Vấn đề này về cơ bản sẽ không bao giờ xảy ra.

Trình Tư Hạo nhìn nhìn, đoán chuyện đằng sau rồi nhướng mày cười, Lưu Hoài rất thông minh, ngay cả chuyện này cũng không hề qua loa chút nào.

“Không ngủ được à?”

Trình Tư Hạo mới tắm xong, mùi hương thanh mát trên người tỏa ra trong không khí.

Bây giờ Linh Lung đang vui gần chớt, sao dừng lại được, lại có cư dân mạng nói: 

“Nà ní, cách công khai này đặc biệt quá đi, người ta tự mình xắn tay lên làm luôn đó, chuyện này ai dám sánh nổi!!”

“Trình tổng trả lời: Trình tiên sinh rất hài lòng. Tha tui đi, tui gục ngã trước lời này rồi!”

“A a a a, sao sau lưng một người đàn ông tốt đều có một người phụ nữ xuất thần zậy!!!”

“Trang phục của Two Secret, đang hot bỏng tay kìa, mau mau làm đồ đôi đi!!”

Bây giờ Linh Lung mới nhớ đến một chuyện: “Trình Tư Hạo, có thích bộ đó thật không?”

“Sao lại hỏi vậy?” Trình Tư Hạo lấy máy tính qua, nhìn màn hình một cái, hơi nhíu mi: “Đừng đọc những bình luận kiểu vậy nữa.”

“Nếu thấy vui, sau này quần áo của anh có thể giao hết cho Two Secret của em làm, nhưng điều kiện là,” anh dừng lại một chút, mỉm cười: “Toàn bộ phải được em thiết kế.”

Nụ cười của Linh Lung vụt tắt, ngửa đầu bóp cái cổ hơi mỏi: “Cũng được, nhưng mà không đủ sức đâu nha.”

“Mỏi cổ à?” Để máy tính sang một bên, anh vỗ vào chỗ giữa người mình, trầm giọng: “Qua đây ngồi.”

Linh Lung cũng không xấu hổ, xốc chăn lên, người mặc một chiếc váy ngủ mày hoa hồng ngồi vào giữa, thích ý hưởng thụ Trình Tư Hạo mát xa, híp mắt: “Ngày mai em sẽ về chỗ đoàn phim.”

“Ừ, công ty bên này của anh có chút việc, mấy ngày sau làm xong sẽ qua đó thăm em.”

Nghĩ đến việc quay về đoàn phim, Linh Lung đột nhiên nhớ đến một chuyện, duỗi cổ lấy máy tính về, thấy cô mở giao diện Weibo của Linh Tư ra, Trình Tư Hạo nói bâng quơ: “Kỳ nghỉ tu tâm của cô ta vẫn chưa đủ đâu, chắc tạm thời sẽ không trở lại Giang Tân.”

Nói đến báo cáo của Lưu Hoài, hai ngày trước tài khoản cá nhân của Linh Tư có chi ra một số tiền 5 triệu tệ, chắc là để bù vào chỗ trống mà Linh Quốc Cường phải đi vay nặng lãi cho cô ta.

Linh Lung không quan tâm Linh Tư muốn làm gì nữa, dù sao bây giờ đối với cô thì cô ta cũng chỉ là một chúa hề mà thôi.

Chỉ là lúc nãy Triệu Đình Nhiên nhắn tin cho cô, nói cô nhất định phải xem bình luận ảo tung chảo của cư dân mạng dưới Weibo của Linh Tư, nói không hiểu được sao cô ta có thể đăng bài ám chỉ mình có quan hệ không hề đơn giản với L.E cho được.

Ở phía dưới cũng giống như cô nghĩ, đơn giản là ai cũng mắng cô ta:

“Chị gái ơi, bây giờ chị có khỏe không ta, tha thứ cho em trước đây đã hiểu lầm chị rồi, may mà không phải chị, em cũng yên tâm phết rồi, chị cũng đừng ảo tưởng sức mạnh nữa nha, tém lại đi.”

“Mấy ngày trước lúc công ty lấy cô ra làm bia đỡ đạn còn có chút thông cảm với cô, không quá hai ngày sau cô lại thành ‘phượng hoàng’, khi đó tôi còn hâm mộ nữa chứ, không ngờ chưa được bao lâu, cô lại rớt xuống chỏng vó từ nhành cây cao, đúng là một trên một dưới, đồng ý với tôi đi, đừng tự làm tổn thương mình nữa được không?”

“Cảnh giới cao nhất của diễn viên là gì? Đương nhiên là biết diễn rồi!!! Bái phục bái phục!”

Những bình luận châm chọc nhiều vô số kể, Linh Tư cũng hiếm khi không trả lời lại, chắc bây giờ đang gắng gượng với người đại diện của cô ta rồi.

“Thấy cô ta có bị ảnh hưởng gì không?”

Biểu cảm của Trình Tư Hạo rất lạnh nhạt, ánh mắt chỉ thoáng nhìn một chút đã rời đi.

Linh Lung biết anh có ý gì, đọc thêm hai bình luận nữa rồi đóng máy tính, lúc này mới ngẩng đầu: “Trình Tư Hạo, anh thấy nghề diễn viên này thế nào?”

Cô híp mắt, đôi môi hồng nhạt không son gì, chỉ còn lại sự tươi mát căng bóng, ngẩng khuôn mặt to bằng lòng bàn tay lên, thịt non mềm vì động tác này nên chạm vào ngón tay đang mát xa của anh, bóng loáng tinh tế.

“Yên tâm, không cần anh ra tay, nó cũng không ở trong giới giải trí được lâu đâu.”

Nói vu vơ một câu, nhưng lại là câu mà Linh Lung muốn nói nhất. Bây giờ cô không tốt bụng vậy nữa, dù sao cũng công khai thân phận rồi, nếu Linh Tư lại làm chuyện khùng điên gì, chắc chắn sẽ bị công chúng soi mói ra công khai.

Nhớ đến chuyện mà Linh Lung nói với Thư Nhiễm qua điện thoại lần trước, Trình Tư Hạo dừng tay, lấy nước ấm ở mép giường đưa cho cô: “Anh không phản đối em phát triển trong giới giải trí, muốn làm thì làm thôi, có vấn đề gì cứ nói với anh, anh phụ trách việc giải quyết cho em, em chỉ cần phụ trách việc thành công thôi.”

Linh Lung dừng động tác uống nước lại, quai hàm giật giật, “Trình Tư Hạo, anh cổ vũ em làm diễn viên à?”

“Không phải cổ vũ,” Trình Tư Hạo muốn vuốt má cô, nhưng sợ cô sặc nước, chỉ có thể bất đắc dĩ nhéo giữa mi của mình: “Nhưng nếu em thấy thật sự hứng thú, cũng không phải không thể.”

Cùng lắm thì anh phải nhọc lòng hơn, mệt mỏi hơn xíu thôi.

“Nhưng mà, em không hứng thú với việc đầu tư à?”

Gió lạnh thổi ra từ điều hòa, nhiệt độ xung quanh có hơi lạnh, Trình Tư Hạo giật mình ngăn gió, lấy điều khiển từ xa điều chỉnh lại nhiệt độ, nhìn cô rồi tiếp tục: “Ngành thời trang này có thể phát triển theo, nếu em có suy nghĩ hay ý kiến gì về kịch bản thì anh không phản đối em đầu tiên trước.”

Linh Lung cầm ly nước mà sững sờ, dù cô không nói ra việc Trình Tư Hạo vẫn luôn biết cô nghĩ gì, cô nhẹ nhàng nói: “Anh không sợ em làm lỗ vốn à?”

“Em thấy anh sợ à?” Lời này nói ra rất chắc chắn, không hề trót lưỡi đầu môi, quả nhiên nhà tư bản đều là những người xa xỉ.

“Trình Tư Hạo anh nuôi nổi vợ của mình, không cần em ra ngoài kiếm tiền, nhưng nếu em hứng thú, anh không phản đối chuyện em phát triển gì cả, rảnh rỗi thì chơi bời một chút, mệt thì cứ ở nhà nghỉ ngơi, số tiền trong tài khoản riêng của anh coi như là để cảm ơn công sức tự mình làm trang phục của Trình phu nhân em, nếu chưa đủ thì sau lưng em còn Trình thị và Trình gia, anh nghĩ, chắc vậy đủ rồi.”

Một chút cảm giác xúc động ban đầu của Linh Lung bay màu không lưu luyến: Đủ rồi….

Tài khoản riêng của Trình Tư Hạo, Trình thị, Trình gia, Linh Lung cô là một người không đáng tin vậy hả….

Cô thè lưỡi, giọng điệu nói chuyện và biểu cảm có chút thâm thúy: “Trình Tư Hạo, anh cưới vợ phá của vậy sao?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN