Bảo Bảo Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Phản Diện - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
197


Bảo Bảo Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Phản Diện


Chương 1


Học viện St Mary

Hạ Tiếu bước ra khỏi xe bảo mẫu, mỉm cười nhìn ngôi trường mà cô chuẩn bị chuyển đến. Vươn tay nhận lấy cặp sách, cô quay đầu lại nói với bác Trương:

– Để con tự vào lớp được ạ, dù sao ba đã nộp hồ sơ và hoàn tất hết các thủ tục rồi, con chỉ cần đến nhận lớp thôi.

Bác Trương hơi lo lắng nhìn cô:

– Dù sao cũng là ngày đầu đến trường, sao tôi để cô vào một mình được

Cô mỉm cười trấn an: “Không sao đâu ạ”. Rồi xách cặp đi thẳng vào trong.

Hạ Tiếu nhanh chóng tìm được phòng hiệu trưởng nhờ sự chỉ dẫn của các bạn trong trường. Sau 3 tiếng gõ cửa, có giọng nói từ bên trong truyền ra:

– Vào đi

Cô nhanh chóng chỉnh lại cổ áo, nở một nụ cười hoàn mĩ mở cửa bước vào

– Chào thầy ạ! Em là Hạ Tiếu, học sinh mới chuyển đến

Ngoài dự liệu của Hạ Tiếu, trong phòng không chỉ có thầy hiệu trưởng mà vẫn còn một người nữa. Đó là một nam sinh cao gầy, ngũ quan tuấn tú, cả người toát ra khí chất dịu dàng, trầm tĩnh, khác hoàn toàn với khí chất mà một nam sinh cao trung nên có. Cậu hơi mỉm cười gật đầu chào cô. Hạ Tiếu hơi sửng sốt rồi nhanh chóng nở nụ cười tươi gật đầu đáp lễ. Cô không ngờ ở ngôi trường này ngoài vị hôn phu chết dẫm của cô vẫn còn một người cực phẩm như vậy.

Sau khi chào hỏi với cô xong, anh chàng đẹp trai kia quay sang nói với thầy hiệu trưởng:

– Nếu không còn việc gì nữa thì em xin phép ạ

– Em chờ một chút

Rồi thầy quay sang nói với cô:

– Hạ Tiếu đúng không? Hôm trước ba em đã gặp và nói chuyện với thầy rồi. Em sẽ học ở lớp 11-1, nếu có vấn đề gì khó khăn thì cứ liên hệ với thầy Thẩm giáo viên chủ nhiệm của em. Phó Dịch, em đưa bạn về lớp giúp thầy luôn nhé.

Câu sau là nói với cậu bạn đẹp trai Phó Dịch.

– Vâng ạ. Hai người cùng trả lời.

Phó Dịch mỉm cười quay sang cô:

– Chúng ta đi thôi

– Được!

Hai người cùng đi song song trên hành lang, hứng lấy không ít ánh mắt tò mò từ khắp nơi. Không tính đến Phó Dịch ngoại hình xuất chúng, khí chất hơn người, dù sao một mình Hạ Tiếu đứng đấy cũng là cảnh đẹp ý vui. Cô cao tận 1m70, mái tóc đen dài xõa tung, làn da trắng nón, ngũ quan xinh đẹp kiều diễm, đặc biệt là đôi mắt thủy quang liễm liễm câu nhân kia, không cẩn thận nhìn phải như bị hút lấy hồn phách. Phía dưới đuôi mắt còn có nốt ruồi lệ, khiến cho khí chất cả người cô trở nên quyến rũ, thành thục hơn nữ sinh cùng tuổi rất nhiều.

Sau vài câu làm quen, cô đã biết được Phó Dịch cũng học cùng lớp với cô, cậu đang là hội trưởng hội học sinh, vừa nãy cô đến đúng lúc cậu đang trao đổi công việc với thầy hiệu trưởng.

Hai người dừng lại trước cửa lớp 11-1. Phó Dịch quay sang bảo cô:

– Cậu chờ 1 chút, để tớ báo với thầy Thẩm

Rồi cậu mở cửa phòng học đi vào. Hai phút sau, một thầy giáo tầm hơn 40 tuổi, trông rất hòa ái dễ gần tươi cười bước ra:

– Hạ Tiếu phải không? Thầy là Thẩm Xuyên, thầy giáo chủ nhiệm của em. Em mau vào lớp đi.

– Vâng ạ

Hạ Tiếu mỉm cười rồi nối gót thầy bước vào lớp.

Cô vừa bước vào, lớp đang ồn ào náo loạn bỗng ngưng bặt. Mọi người sửng sốt nhìn người bạn mới chuyển đến, rồi tiếng thì thầm bàn tán bắt đầu nổi lên khắp nơi

– CMN đây là học sinh mới chuyển đến à?

– Suỵt!! nói bé thôi

– Cậu ấy có phải người nổi tiếng không nhỉ?

– Còn xinh hơn mấy minh tinh nhiều ấy chứ

Thầy Thẩm cầm thước kẻ gõ mạnh lên bảng: “Trật tự nào!” rồi quay sang nói với Hạ Tiếu: ” Em giới thiệu bản thân đi”

Hạ Tiếu mỉm cười bước đến cầm phấn viết tên mình thật to lên bảng rồi mỉm cười nói: “Chào mọi người, mình là Hạ Tiếu, trước đây mình học ở C.S Lewis Academy. Do mới chuyển về từ Mỹ nên mình vẫn còn nhiều thứ chưa quen thuộc, mong mọi người giúp đỡ!”

Đúng lúc này, nam sinh vốn đang gục đầu ngủ trong góc lớp chợt ngẩng đầu lên nhìn về phía cô. Đó là một nam sinh rất đẹp trai, khuôn mặt như tượng tạc, mái tóc hơi rối do vừa ngủ dậy che mất một phần đôi mắt sắc bén đang nhìn xoáy thẳng vào cô. Hạ Tiếu không hề yếu thế trừng mắt đáp lại, dùng khẩu hình nói: “Đã lâu không gặp”. Hài lòng nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia trở nên đen sì, cô vui vẻ thu tầm mắt. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN