Đến Lượt Tôi Lên Sân Khấu Gánh Team
Chương 109: Thần Huy Lan Nhạc, hoan nghênh cậu trở về
Edit: Ry
Thần Huy Lan Nhạc là ai?
Trước kia không ai biết, không ai chú ý.
Nhưng từ khi Thập Phương Câu Diệt hot lên ở Du Mộng, câu hỏi này mà được đưa ra thì sẽ có rất nhiều người trả lời.
Thần Huy Lan Nhạc là người năm đó đã dẫn dắt đội mình giành chức vô địch của mùa giải Du Mộng League đầu tiên, cũng là quán quân, là MVP của mùa giải thứ hai. Người đó là đại thần đời đầu tiên của liên minh Du Mộng.
Quảng trường tượng vinh danh trong lãnh địa của ba tộc được dựng lên vì cậu.
Cậu là thanh xuân của một thế hệ, là tiếc nuối của vô số người. Từ sau khi cậu rời đi đã ba mươi năm, Du Mộng chưa từng xuất hiện Phong Ấn Sư màu đen.
Giờ, cậu đã trở về.
Giới e-sport và diễn đàn game đều bùng nổ.
Diễn đàn lập tức bị tàn sát.
« Aaaaaaaaa mấy người mau đi xem danh sách thi đấu giải mùa thu của NXK aaaaa tui điên rồi »
« Thần Huy Lan Nhạc—-!!!! »
« Thập Phương Câu Diệt là Thần Huy Lan Nhạc đó mấy má ơiiiii »
« Há há há chúc mừng anti đạt được ước nguyện nhé »
« Vãi chưởng NXK quả nhiên chơi lớnnnnn »
« Mấy hôm trước còn đua nhau mở họp hộ NXK, giờ… Ai mà ngờ được? »
Bài đăng này nối tiếp bài đăng kia, ùn ùn không dứt, hoàn toàn có thể nhìn ra mọi người điên cuồng đến mức nào.
Tin tức “đội trưởng Phương tái xuất” đáng lẽ sẽ gây gió tanh mưa máu trên diễn đàn, giờ một bọt nước cũng không có.
Mà bài đăng công bố danh sách thi đấu giải mùa thu của NXK cũng càng lúc càng nhiều bình luận.
142L: Vãi chưởng đến giờ em vẫn cảm thấy như đang mơ vậy, ai véo em một cái được không?1
168L: Pha này cũng chơi lớn quá rồi!
174L: Em vẫn không dám tin mấy bác ơi, NXK có tổ chức họp báo không?
179L: Hồi trước tôi từng hỏi bố mẹ tôi có biết Thần Huy Lan Nhạc không, năm đó bọn họ còn đi xem người ta thi đấu cơ. Ban nãy tôi nói cho họ biết tin tức này, họ nói cũng muốn vào Du Mộng chơi, còn đòi tôi dẫn tới sân vận động xem thi đấu! Tám tí đi mấy bác, mình với phụ huynh cùng làm fan của một người là trải nghiệm như thế nào [che miệng nức nở]
186L: Sao không thấy anti đâu nhỉ?
195L: Tôi nhớ là đám đó suốt ngày eo éo là fan bản gốc cơ mà, bản gốc đến rồi nè, ra liếm cái tôi xem.
206L: Há há phản dame max luôn!
209L: Làm fan Thập Phương Câu Diệt sướng thật đấy á há há!1
213L: Tin mới —! Weibo của Du Mộng League cũng lên bài rồi, là thật đó mấy bác ơi!
Mọi người vội vàng chạy tới xem, thấy tài khoản chính thức đã đăng một video được biên tập về Thần Huy Lan Nhạc.
Kĩ thuật đỉnh cao, những trận chiến nhiệt huyết, nhan sắc thần tiên, hình ảnh áo sơ mi nhuộm đen phối hợp với tiếng nói gần như lạc giọng của bình luận viên, tiếng hò reo của vạn người, lụa vàng vút bay. Cuối cùng tụ lại thành một câu: Thần Huy Lan Nhạc, hoan nghênh cậu trở về.
Có thể khiến tài khoản chính thức làm như vậy chỉ có vài đại thần cực kì trâu bò giải nghệ mới được hưởng — Ví dụ như Phương Cảnh Hành — Nhưng thường đều là để tạm biệt bọn họ, đây là lần đầu tiên hoan nghênh một người trở về.
Vậy vẫn chưa hết, ngay sau đó mấy nhãn hiệu e-sport nổi tiếng cũng ra trận, đăng bài nói “mừng ngài trở về”, còn tổ chức bốc thăm trúng thưởng.
Tiếp đó là mấy nhãn hiệu bắn đại bác cũng không tới lên bài, nhao nhao biểu thị ông chủ của bọn họ là fan ngày đó của Thần Huy Lan Nhạc, để ăn mừng ngài huy hoàng trở về, họ muốn tổ chức bốc thăm trúng thưởng —- Cũng không biết là thật hay giả, nhưng bọn họ vừa mở miệng thì sau đó cũng có càng nhiều nhãn hàng gia nhập, hoành tráng vô cùng.
Không đến nửa tiếng, “Thần Huy Lan Nhạc hồi sinh” “Kỹ thuật đóng băng người sống” “Ngài ấy trở về” “Cả internet tổ chức bốc thăm trúng thưởng vì một người” lên hot search.
Dân tình nhìn mà líu cả lưỡi, chạy về bài đăng kia.
676L: Coi kìa…. Đỉnh vãi!
689L: Tôi cũng mới nói việc này với mẹ, mẹ tôi đỏ hoe mắt luôn, đến lúc này tôi mới biết hóa ra bà ấy là đại fan của Thần Huy Lan Nhạc. Thử đặt mình vào vị trí của mẹ, tôi cũng cảm thấy tôi không chịu nổi [thút thít] Năm nay tôi phải cố gắng kiếm tiền rồi đưa mama đi xem thi đấu [nắm tay]
693L: Ba mươi năm rồi, có khoa trương đến vậy không?
703L: Không khoa trương đâu, nếu đã từng thật lòng yêu mến một người, biết được họ còn sống thì sẽ không bao giờ thờ ơ được đâu!
715L: Quỳ không anti nữa, không anti nổi luôn! Em mới tám với chủ nhiệm lớp em vụ này, lỡ mồm bảo em từng anti Thần Huy Lan Nhạc, thầy nhìn em một cái, dù ổng không nói gì nhưng em cứ cảm thấy cái nhìn đó chết chóc sao ấy [quỳ] [quỳ] [quỳ] Mấy bác nói sau này liệu em có bị đì không ạ?1
726L: Người anh em à chú toi rồi, mau nói với thầy là chú chuyển từ anti sang fan đi.
731L: Thử nói xem lực ảnh hưởng của Thần Huy Lan Nhạc lớn đến mức nào?
733L: Tui thấy đỉnh vãi, năm đó có đến bao nhiêu người là fan của anh ta chứ? Giờ có khi toàn là các ông lớn bà lớn.
736L: Ba mươi năm rồi, có khi cũng chẳng phải fan đâu, ai mà biết được đống tài khoản weibo kia có bao nhiêu cái là tham gia náo nhiệt chứ, bỏ qua đám đó đi. Tôi chỉ nói tới mấy người có trong giới thôi, mọi người đều biết chủ tịch liên minh Đỗ Phi Chu nhỉ? Nghe nói ông ấy là anh em kết nghĩa với Thần Huy Lan Nhạc đó, thấy bảo một người anh em khác còn là phó giám đốc công ty phát hành Du Mộng cơ.
737L:…
738L:…
739L:…
742L: Đệt!
746L: Tôi muốn biết mấy câu lạc bộ kia đang có tâm trạng như thế nào.
Tâm trạng của mấy câu lạc bộ còn lại chỉ có thể dùng hai chữ “vãi nồi” để hình dung.1
Bọn họ biết Thập Phương Câu Diệt lợi hại, đều nghĩ có thể là từ game khác qua, nhưng không ai tìm ra được là người nào nên tất cả cho rằng cậu không có tiếng tăm gì. Thế nên họ luôn rất bình tĩnh, cảm thấy chỉ là một tân binh thôi, không có kinh nghiệm thi đấu gì, chắc đến lúc chuyển sang thực tế ảo mới ra trận.
Không ai ngờ được rằng, người ta lại là huyền thoại đời đầu.
Người ta bắt đầu sự nghiệp sớm hơn bọn họ rất nhiều, còn từng giành chức quán quân, giờ mà gặp ở trên sàn đấu, bọn họ còn phải đàng hoàng gọi một tiếng tiền bối.
Mẹ nó chứ chuyện này… Cái thằng Phương Cảnh Hành đó đúng là không làm người!
Tất cả lại inh ỏi kêu Phương Cảnh Hành cút ra đây trong nhóm chat.
Phương Cảnh Hành cho một câu: “Đang bận, lát nữa rồi nói.”
Cả đám không chịu.
“Mẹ nó mày thì bận cái đéo gì?”1
“Mày bận nhưng Phong Ấn Sư nhà mày rảnh đúng không? Add người ta vào đây là ok.”
“Đúng, mau add vào đi, để bọn này được chiêm ngưỡng huyền thoại nào.”
Nhưng đúng là Phương Cảnh Hành bận thật, anh hoàn toàn không rảnh để đốp chát với họ.
Một khi danh sách được công bố, điện thoại của câu lạc bộ lập tức bị gọi cháy máy.
Rất nhiều người không gọi được cho câu lạc bộ lại gọi cho anh hoặc quản lý.
Trong đó có một phần là các thương hiệu muốn tài trợ, phần kia là mấy nền tảng phát sóng đến cướp người. Lúc trước Thập Phương Câu Diệt hot lên bọn họ đã muốn kí hợp đồng rồi, tiếc là lúc đó dự án chưa công khai nên Khương Thần từ chối, nói sau này sẽ cân nhắc. Hôm nay thân phận cậu công khai rồi, bọn họ lập tức tới cửa.
Còn lại là vô số phóng viên nhà báo. Bởi vì chuyện này còn liên quan đến thí nghiệm đóng băng nên ngoài phóng viên của giới e-sport ra thì còn có rất nhiều người từ các lĩnh vực khác, tất cả đều muốn được tận mắt thấy tai nghe.
Cũng may Phương Cảnh Hành lường trước được những tình huống này nên đã nhờ người nhà tìm một đoàn đội để hỗ trợ, tạm thời vẫn có thể nói là đâu vào đấy.
Thành viên trong đội yên lặng nhìn bên ngoài khí thế ngất trời, sau đó đồng loạt quay lại nhìn đội trưởng mới của bọn họ. Người kia còn đang ngồi trên ghế sô pha, thong thả ăn hết một hộp kem.
Phát hiện ra cái nhìn của bọn họ, Khương Thần ngó sang: “Sao?”
Cả đám đồng loạt lắc đầu.
Khương Thần biết hôm nay bọn họ chẳng còn tâm trí để mà huấn luyện, bèn nói: “Có gì muốn hỏi thì hỏi đi.”
Thành viên đều nghe nói tính tình cậu không tốt lắm, do dự một hồi rồi lắc đầu.
Khương Thần từ chối cho ý kiến, cũng không nhắc lại.
Dù sao thì vẫn phải huấn luyện, câu lạc bộ cũng chẳng có ngày nghỉ, bọn họ còn nhiều thời gian để làm quen với nhau.
Cuối cùng Phương Cảnh Hành cũng dành ra được thời gian để đi tới, thấy Phong Ấn Sư vừa ăn kem xong thì tươi cười tiến lên giúp cậu vứt rác, sau đó còn lấy giấy ăn lau ngón tay cho người yêu.
Thành viên trong đội: “…”1
Đây là đội trưởng Phương ấy hả? Sắp mù luôn rồi biết không!
Phương Cảnh Hành thấy bọn họ cứng đờ ngồi trên ghế thì nói: “Hôm nay cho mọi người nghỉ, ngày mai bắt đầu huấn luyện.”
Cả đám như được xá tội, vội vàng chạy mất, không muốn ở lại ăn thức ăn cho chó.
Phương Cảnh Hành ngồi xuống ghế sô pha, mở miệng: “Vụ phát sóng thì bọn mình đã đồng ý là kí với bên em đang làm nên em đã cho người đi đàm phán rồi.”
Khương Thần gật đầu.
Phương Cảnh Hành hỏi: “Có mấy nhãn hiệu muốn mời anh đóng quảng cáo, có muốn làm không?”
Khương Thần đáp: “Không.”
Giờ cậu còn chưa thi đấu trận nào nên không muốn phô trương như vậy: “Đợi lấy chức vô địch rồi nói.”
Phương Cảnh Hành cười: “Được.”
Trong lúc nói chuyện điện thoại lại reo, Phương Cảnh Hành bắt đầu xem đống tin nhắn chồng chất.
Khương Thần kết bạn với ít người, so ra mà nói thì cuộc sống thanh tịnh vô cùng, rảnh rỗi không có việc gì làm lại lên diễn đàn đi dạo.
Chủ đề này vẫn đang chiếm lĩnh cả diễn đàn.
Chỉ là sau sự điên cuồng ban đầu thì mọi người dần có tâm tư đi để ý mấy thứ khác.
«Nhan sắc này của Thần Huy Lan Nhạc thật sự làm tui rất é é é é»
«Cho mấy người coi ảnh của đội trưởng Phương với Thần Thần. Fan CP ôm cái mũi chảy máu lăn ra đất không dậy nổi»
«Thề là kiếp trước Phương Cảnh Hành phải cứu cả cái hệ ngân hà mới hên đến mức vô lý như vậy»
«Bàn về đội hình mới của NXK nào bà con, ai dám bảo không phải chiến hạm ngân hà nữa»
«Sao thế nhỉ, hôm nay anti bị mất tiếng à?»
«Buff máu một phát, mùa này NXK cầm chắc quán quân rồi»
«Ha ha ha người của Như Ý bị bao vây kìa»
Khương Thần dừng tay, bấm vào xem.
Cậu nhìn thấy trước cổng bang Như Ý có một đám người đang canh giữ, dựa trên lời kể của chủ bài đăng thì có vẻ là đang chờ bọn họ online.
Khương Thần bình tĩnh thoát ra, định đêm nay khỏi lên game… Nhưng ý nghĩ này chưa kịp định hình thì cậu đã nhận được một tin nhắn từ phó giám đốc Đường, hỏi khi nào thì cậu vào game.
Khương Thần: Không lên [Screenshot] tự nhìn đi.
Phó giám đốc Đường: Không sao, bọn anh sẽ qua bên chú, chứ anh sắp bị bọn họ đánh chết rồi.
Khương Thần: Đáng đời.
Vốn dĩ sau khi dự án được công khai, Khương Thần đã định nói cho người của Càng già càng dẻo dai.
Nhưng cái tên họ Đường ăn bom một lần nên cũng muốn mấy người kia được trải nghiệm cảm giác, ông ngăn cản Khương Thần, một mực mời mọi người ra ngoài ăn bữa cơm. Chỉ là tất cả đều bận nuôi gia đình, trời nam biển bắc thật sự là không rảnh, nên mới thương lượng đợi đến Quốc Khánh rồi tụ tập.
Về sau nữa thì ngài phó giám đốc biết sắp xếp của Phương Cảnh Hành, lại cảm thấy công bố theo kiểu này cũng được. Thế là Khương Thần chỉ nói cho mấy người đồng đội cũ, những người còn lại thì cậu không thân nên vẫn giữ im lặng.
Thế nên hôm nay, khi những người này biết Khương Thần còn sống, lại nghe Bối Bối đáng yêu nhất mách lẻo là tại ngài phó giám đốc bày trò, lập tức đập cho tên già kia thừa sống thiếu chết.
Phó giám đốc Đường: Mau lên, tất cả đều đang đòi gặp chú này.
Khương Thần bèn nói với Phương Cảnh Hành một tiếng rồi về ký túc xá.
Cậu biết sắp tới chắc chắn mình sẽ bị để ý, không muốn bị phóng viên theo đuôi nên ngay hôm nay đã chuyển hết hành lý tới, định về sau ở lại trong câu lạc bộ.
Khương Thần lấy thiết bị thực tế ảo ra đeo lên, vào game.
Đám Cẩu Thịnh cũng đang ngồi ở bang tiêu hóa cho hết cái tin bom tấn này, bỗng thấy cậu hiện lên thì vãi chưởng một tiếng, nguyên bầy bu tới xong lại không biết nên mở miệng như thế nào.
Khương Thần bình tĩnh nói: “Chào buổi chiều.”
Đám Cẩu Thịnh vô thức đáp: “Ừ, chào buổi chiều.”
Ủa không đúng, từ từ… Bọn họ hỏi: “Anh thật sự là Thần Huy Lan Nhạc à?”
Khương Thần đáp: “Ừ.”
Cậu nói xong thì định liên lạc với tên họ Đường kia, lại thấy một dòng chữ nhẹ nhàng bay lên.
[Loa] Thần Tinh quan sát Duyên: Tạ Thừa Nhan cũng share về rồi, hóa ra Thần Huy Lan Nhạc là cậu nhỏ của y!
Cả đám chấn động, nhao nhao chạy tới xem.
Khương Thần hơi bất ngờ, cũng đi xem thử, nhìn thấy một dòng trạng thái.
Tạ Thừa Nhan: Cậu nhỏ vinh quang trở về [pháo hoa] [pháo hoa] [pháo hoa]
Giờ phút này Tạ Thừa Nhan sướng hết cả người, vì cuối cùng y cũng có thể tuyên bố với cả thế giới.
Y vui vẻ uống một hớp nước, mở điện thoại ra, chuẩn bị xem bình luận khiếp sợ của mọi người.
“???”
“Gì? Anh ấy là cậu nhỏ của anh á?”
“Tức là anh phải gọi bạn nối khố của mình là mợ ấy hả?”1
“Anh phải gọi đội trưởng Phương là mợ rồi!”
“Chớp mắt cái đã tụt một bậc, thật là một đứa bé đáng thương, thắp nến.”
Tạ Thừa Nhan: “…”
Đệt!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!