Thám Tử Tuổi Học Trò - Quyển 2 - Chương 3-2: Suy luận (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Thám Tử Tuổi Học Trò


Quyển 2 - Chương 3-2: Suy luận (2)


“Nhiều lúc tớ tự hỏi lũ người như cậu là quỷ à,như thể cậu xem tận mắt và rồi thuật lại những gì mà mình đã nhìn thấy”

“Không có đâu,có nhiều người giỏi hơn mình nhiều,ví dụ như mấy người ở trong tổ chức CSTC” Nam đáp,ngừng nghỉ rồi nói tiếp”Suy luận ra không khó,mọi thứ đều bày ra trước mắt nhưng ta phải liên kết,đặt trường hợp rồi giảm thiểu những trường hợp không có khả năng xảy ra là sẽ được thôi.Kiểu như nếu là câu chuyện vừa nãy,cô gái ấy là một người Nam Bộ mới ra miền Bắc thì không thể ngồi trên chiếc xe ô tô sang trọng được mà đáng nhẽ cô ấy phải ngồi trên một chiếc Taxi để về.Mà vì cô ấy là người quen trong thư nên suy ra người trong thư đến cùng nơi với cô ấy.Nếu là người miền Bắc với miền Trung thì việc gì phải gửi bức thư cho một cô gái Nam Bộ đưa cho một chàng trai miền Bắc.Và trong thư có nhắc hắn ta sẽ gặp mình nên hắn ta là người đi với cô gái ấy đến Miền Bắc này.Vậy thì rõ rồi nhỉ,ở Sài Gòn,làm thám tử,được sánh ngang hàng với tớ chỉ có thể là Long-Biệt danh Khuấy đảo tội phạm”

“Long,tên thám tử phổ thông phía Nam sao?”

“Nếu cậu không tin thì có thể hỏi người khác được mà!”

“Hỏi ai bây giờ?”

“Thôi được rồi,để mình hỏi cho” Nam nói trong sự ngỡ ngàng của Phương Yến

“Cậu còn chở ai trên xe này vậy?” Cô ấy hỏi,đầu quay ngang,quay dọc nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy gì

“Trực tiếp thì không có nhưng gián tiếp thì có đấy,phải không chú Thiên Minh” Nam hỏi còn Phương Yến cứ quay đi quay lại tìm chú Thiên Minh “Chú Thiên Minh không ở trên xe đâu nhưng chú ấy đặt máy nghe lén ở trên xe”

“Giỏi lắm,chàng thám tử trẻ” Đặc vụ Thiên Minh lên tiếng”Làm sao cháu biết chú đặt máy nghe lén ở trên xe” Chú ấy nói,một âm thanh ồn ào phát ra từ phía bên kia,đó là tiếng tàu hoả chạy qua.Nam nhìn đồng hồ,bây giờ là 2.35pm.

“Cháu không chỉ biết chú đặt máy nghe lén mà cháu còn biết nơi ở của chú hiện tại” Nam cười tủm tỉm khi suy luận ra được điều gì đó và nó nói

“Chú rất nóng lòng muốn được nghe những suy luận của cháu”

“Về đến nhà cháu thấy kì lạ khi tay cầm mở cửa xe bị lệch,xe có dấu hiệu của việc cạy móc.Và ở trên xe có những âm thanh thất thường phát ra.Từ đó cháu nghĩ chỉ có hai trường hợp xảy ra: Một là có kẻ trộm,hai là chuyên gia phá khoá-Chú Thiên Minh.Sau khi vào xe không thấy xe có dấu hiệu của sự lục lọi thì cháu nghĩ chỉ có thể là chú.Tự dưng một ngày đẹp trời khiến chú đến ‘kiểm tra sức khoẻ’ cho xe cháu thì chắc chỉ có thể rằng chú đặt máy nghe lén ở trên xe.Chú đã ngồi trên xe rất lâu khi ghế lái xe vẫn còn hơi ấm và chú còn hút thuốc lá khi tàn thuốc còn vương một ít trên xe ô tô.Chú đã bật điều hoà khi ngồi trên ô tô vì khi cháu bước vào không khí trong xe rất vừa phải,không quá nóng và cũng không quá lạnh.Chứng tỏ chú vừa mới bỏ đi trong ít phút thôi” Nam ngừng nghỉ để lấy hơi rồi tiếp tục nói “Bây giờ là chỗ ở của chú.Lúc nãy cháu nghe có tiếng tàu hoả chạy qua nên chú đang ở gần ray đường sắt.Giờ này mà chú không ở trụ sở mà ở đó chỉ có thể là chú đang đóng giả một ai đó để theo dõi tội phạm.Nếu là cửa hàng thì chẳng ai dại gì xây nhà ở cạnh đường ray vừa ồn ào,vừa bụi bặm lại vừa nguy hiểm.Suy ra chú đang ở nơi kiểm soát vé hay là nơi xuất phát của các chuyến tàu hoả.Vừa nãy có tiếng tàu hoả xuất phát từ đó có thể suy ra nhà ga chú đang ngồi gần Cầu Đò Quan”

“Được đó! À mà cháu đang đi đâu vậy?”

“Cháu đang đến Bảo tháp Hoà Bình ở xã Kim Liên,huyện Vụ Bản để thách đấu với tên bình luận kia”

“Vậy thì đi xong nhớ ghé qua chỗ thám tử phía Nam một chút nha.Coi như là lời chào hỏi”

“Được thôi”

“Sao?Sao?” Phương Yến hết bất ngờ này đến bất ngờ khác “Làm sao ta biết được nơi ở của tên ‘Khuấy đảo tội phạm?”

“Dễ thôi.Vừa nãy chiếc xe chở cô gái đó là chiếc xe cho thuê của khách sạn.Tại sao tớ biết ư? Trên xe ghi rõ tên khách sạn mà.Hai người ở miền Nam ra Bắc không biết tí gì về miền Bắc thì chắc sẽ hỏi nhân viên chở họ rằng khách sạn nào gần nhất để nghỉ ngơi.Và mình càng chắc chắn là khách sạn Hoàng Hải khi trên xe có ghi tên Hoàng Hải” Nam nói,và nó đã đến được Bảo tháp Hoà Bình.Tháp cao 61m,13 tầng với một tầng hầm,mất 87,3 tỷ đồng để xây xong,và xây xong vào tháng 9 năm 2014.Chợt phía trước có nhiều người túm lại

“Nam à,chỗ chú có vụ án rồi” Vì Thiên Minh là người giỏi võ,không giỏi suy luận nên cầu cứu Nam

“Không phải mình chỗ chú có án mạng đâu” Phải đằng trước Nam là một vụ án

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN