Phi Kiếm Vấn Đạo - Quyển 2 - Chương 8: Bái Thiếp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
45


Phi Kiếm Vấn Đạo


Quyển 2 - Chương 8: Bái Thiếp


Thanh Ngưu Đại yêu kiên nhẫn chờ đợi tin tức, rất nhanh liền có tiểu yêu đưa hai phần tin tức khác đến.

– Lui xuống đi.

Thanh Ngưu Đại yêu đặt ba phần tin tức vào một chỗ, đây đều là những tin tức này được đưa đến từ những nguồn khác nhau, dù sao Cửu Sơn Đảo cũng đã cắm rễ ở Giang châu hơn nghìn năm, thẩm thấu đương nhiên cũng rất sâu đậm.

Kết hợp ba phần tin tức lại mới có thể nhìn rõ ràng hơn.

Trên bảo tọa của đại điện, sương mù màu đen bay lên ngưng tụ thành Cửu Sơn đảo chủ, hắn nhìn xuống Thanh Ngưu Đại yêu ở phía dưới, nói:

– Thanh Ngưu, ba tên ma bộc dưới trướng ta mà ngươi phái đi đã lấy được máu trong tim của đồng nam đồng nữ hay chưa?

Thanh Ngưu Đại yêu cung kính nói:

– Đệ tử vô năng. Ba tên ma bộc phái đi đều đã thất bại.

– Vậy cứ tiếp tục suy nghĩ biện pháp đi!

Dưới đôi lông mày màu máu của Cửu Sơn đảo chủ, trong mắt ánh lên vẻ tức giận.

Thanh Ngưu Đại yêu bèn khom người nói:

– Sư tôn, bây giờ trong Quảng Lăng quận thành có Nguyên Phù lão quỷ, bà nương Hồng Ngọc kia tọa trấn, lúc trước lén lút đi ám sát Tần Vân còn có hi vọng. Nhưng bây giờ đã thất bại, đám người Nguyên Phù lão quỷ nhất định sẽ không cho chúng ta cơ hội lần nữa. Nói không chừng bây giờ trong Tần phủ đã có cạm bẫy chờ đợi chúng ta! Đối với tình thế nguy hiểm này cũng không có Đại yêu Tiên Thiên Thực Đan Cảnh nào dám mạo hiểm cả.

Cửu Sơn đảo chủ trầm mặc.

Đại yêu Tiên Thiên Thực Đan Cảnh dưới trướng hắn tổng cộng chỉ có ba người! Một tên kiêu ngạo bất tuân, hai tên còn lại còn nghe lời một chút, nhưng loại chuyện đi chịu chết này ai mà muốn làm cơ chứ?

Thanh Ngưu Đại yêu dò hỏi:

– Lần trước phái ba tên ma bộc đều đã thất bại, lại phái loại ma bộc miễn cưỡng có thực lực Tiên Thiên Hư Đan Cảnh e rằng cũng vô dụng mà thôi. Chẳng lẽ phải phái ma bộc có thực lực Tiên Thiên Thực Đan Cảnh?

Ma bộc có thực lực Tiên Thiên Hư Đan đều là yêu quái Hậu Thiên đỉnh phong, phải mất một đống yêu quái cấp bậc đầu lĩnh, chỉ có số lượng rất ít trải qua luyện hóa mới có hy vọng đạt tới.

Trước hết nghe nói ma bộc thực lực Thực Đan cảnh, bản thân Thanh Ngưu hắn cũng là Đại yêu Tiên Thiên Hư Đan Cảnh, nếu luyện hóa ma bộc tỉ lệ tử vong là cực cao!

Cửu Sơn đảo chủ đã từng xuống tay với bảy tên Đại yêu Tiên Thiên Hư Đan Cảnh, cũng chỉ có hai tên là thành công! Tuy có được hai tên thành công nhưng hơn trăm năm trước đã bị Nguyên Phù lão quỷ tiêu diệt một tên, bây giờ chỉ còn lại tên cuối cùng. Loại ma bộc tuyệt đối trung thành không sợ chết này, với tình hình vào lúc này trong Quảng Lăng quận, Cửu Sơn đảo chủ lại không nỡ phái đi.

– Ngươi có biện pháp gì không Thanh Ngưu?

Cửu Sơn đảo chủ mở miệng hỏi.

Thanh Ngưu Đại yêu nói:

– Có Nguyên Phù lão quỷ và bà nương Hồng Ngọc kia ở đây, ta thấy chơi cứng chắc không được rồi. Nhưng chúng ta có thể chơi mềm đấy! Chúng ta có thể đi mua, trực tiếp mua còn không được sao?

Cửu Sơn đảo chủ khẽ gật đầu:

– Mua à? Được rồi, mua của một tên tiểu bối chưa tới Tiên Thiên, ai có thể đây?

Thanh Ngưu Đại yêu nói:

– Yêu tộc chúng ta không thể ra mặt. Hãy cho Nhân tộc ra mặt, để người tu hành Nhân tộc mua một chút kỳ trân của Tần Vân kia, không phải rất bình thường sao? Theo ta được biết… Tác Vân Liên mà tên Tần Vân kia lấy được từ Thủy Thần sư đệ đã bị Hồng gia mua đi. E rằng hiện giờ không chỉ có một người tu hành đang chạy tới Quảng Lăng quận thành đâu.

Thanh Ngưu Đại yêu tự tin nói:

– Cửu Sơn Đảo chúng ta giao hảo với Mặc Thai gia của Đông Hải quận, với uy danh của Mặc Thai gia giải quyết những chuyện này nhất định sẽ dễ như trở bàn tay. Hơn nữa Mặc Thai gia muốn cầu cạnh chúng ta nên chắc cũng không dám yêu cầu quá nhiều.

Cửu Sơn đảo chủ khẽ gật đầu:

– Tốt, cứ để cho Mặc Thai gia làm đi! Mặc Thai lão đầu không dám động tay chân đâu.

– Vâng.

Thanh Ngưu Đại yêu cung kính đáp.

Nửa tháng sau.

Một chiếc lâu thuyền đang tiếng lên trên sông Lan Dương, trên lầu thuyền lại có cờ lớn phấp phới, trên đó có hai chữ ‘Mặc Thai’, những nơi đi qua không có đám giặc cướp cường đạo hoặc là tiểu yêu nào dám tới quấy rối.

– Đằng trước chính là Quảng Lăng rồi.

Một vị thanh niên cao gầy hói đầu đứng ở trên boong thuyền dõi mắt ngắm nhìn xa xăm.

Lão già bên cạnh cười ha hả nói:

– Đại công tử, đã vào đến trong địa giới Quảng Lăng rồi, qua hai canh giờ nữa là sẽ vào đến quận thành.

– Ừm, chuyện lần này không được sai sót, ‘Âm Dương Xà Tâm Huyết’ mà tổ phụ cần nhất định phải tới tay.

Thanh niên cao gầy hói đầu nói.

– Đúng, Âm Dương Xà Tâm Huyết.

Lão già cười ha hả nói:

– Đại công tử hắn không rõ lắm, nhưng hắn là phụng sứ mệnh mà đến, biết được đó chính là máu trong tim của đồng nam đồng nữ. Chẳng qua Âm Dương Xà Tâm Huyết khá giống với máu trong tim của đồng nam đồng nữ, không thật sự hiểu rõ sẽ rất khó phân biệt.

Thanh niên cao gầy hói đầu cười nhạo:

– Bân thúc, sau khi đến Quảng Lăng quận thành, trước tiên đi đưa thiếp mời và lễ vật của ta đã! Sáng sớm ngày mai lại đến thăm hỏi. Ta khách khí như thế để gặp một tên nhóc chưa đạt tới Tiên Thiên, thực là cho hắn mặt mũi lớn bằng trời rồi.

– Vâng.

Lão già liền nói:

– Đại công tử Mặc Thai gia chúng ta đi bái phỏng một tên nhà nghèo như hắn, một Kiếm tiên chưa đạt tới Tiên Thiên! Quả thật đã cho hắn mặt mũi rất lớn rồi, thế nhưng sư tôn cũng đã nói Âm Dương Xà Tâm Huyết này đối với việc tu hành của sư tôn rất quan trọng. Cho dù như thế nào cũng nhất định phải lấy được. Không được xảy ra sai lầm gì.

– Biết rồi, vì vậy tổ phụ cũng kêu ta thu liễm tính khí cho tốt, yên tâm đi, tính khí của ta sẽ rất tốt thôi.

Thanh niên cao gầy hói đầu khẽ cười một tiếng.

– Quảng Lăng, Quảng Lăng…

Thanh niên cao gầy hói đầu cười nhạo.

Với tư cách đến từ đại gia tộc Mặc Thai gia thuộc Đông Hải quận – quận lớn nhất Giang châu, bất kỳ một gia tộc nào trong Quảng Lăng quận, Mặc Thai gia đều không để vào mắt.

Thanh niên cao gầy hói đầu cười nhạo:

– Đệ nhất gia tộc của Quảng Lăng hẳn là Hồng gia đi, trong gia tộc ngay cả một người tu hành Tiên Thiên cảnh cũng không có, nghe nói người mà Hồng gia dựa vào là Châu Mục đại nhân?

– Một ái thiếp của Châu Mục đại nhân là người của Hồng gia.

Lão già nói.

Thanh niên cao gầy hói đầu càng thêm khinh thường, địa vị Châu Mục đại nhân đương nhiên cao, quyền thế phủ khắp mười tám quận của Giang châu. Có thể so với hắn cũng chỉ có một vị tướng quân Thần Ma vệ đóng quân tại Giang châu và mấy vị cao nhân Tiên Thiên Kim Đan cảnh mà thôi. Hơn nữa Châu Mục đại nhân có là quyền thế thật sự, Hồng gia trèo lên cành cây cao đương nhiên sẽ nhanh chóng quật khởi.

Chẳng qua trong mắt những gia tộc cổ xưa, những loại gia tộc không có nội tình như Hồng gia này vẫn chưa đáng để vào mắt.

– Cho Châu Mục đại nhân mặt mũi, chớ trêu chọc Hồng gia. Nếu không tối về phu thê thì thào qua bên gối là mệt đấy.

Lão già liền nói.

– Yên tâm đi.

Thanh niên cao gầy hói đầu đáp lời.

Quảng Lăng quận thành, Tần phủ.

Tần Vân khoanh chân ngồi trên đồng cỏ, một mình tu luyện trong sân, từ khi giết chết Thủy Thần đại yêu, có lẽ là đã hoàn thành chấp niệm nhiều năm nay, hoặc là sau khi Thiên Nhân hợp nhất nên cảm ứng đối với kiếm thuật càng thêm nhạy cảm, tóm lại, sau khi giết chết Thủy Thần đại yêu, Tần Vân phát hiện mình có chút lĩnh ngộ mới mẻ đối với Yên Vũ kiếm ý, hắn đương nhiên nắm lấy thời gian, mỗi ngày đều cân nhắc tìm hiểu.

– Vù vù.

Một thanh phi kiếm màu đen bay lượn tự do trong sân, linh hoạt như một cá trong nước.

– Nhị công tử.

Bên ngoài truyền đến tiếng của người hầu.

Tần Vân khẽ nhíu mày, tâm ý khẽ động.

Vèo.

Phi kiếm màu đen bay trở về, bay vào trong vỏ kiếm giắt bên hông.

– Vào đi.

Tần Vân nói.

Người hầu lúc này mới đẩy cửa sân ra đi vào, có hai vị đi vào, một người là người hầu A Quý, người khác là một vị gã đầy tớ mà hắn không biết.

Gã đầy tớ kia ôm hộp, cung kính nói:

– Tần công tử, ta nghe theo lệnh của chủ nhân nhà ta mang bái thiếp tới, ngày mai chủ nhân nhà ta sẽ đích thân đến bái phỏng.

Nói xong khom người dâng hộp trong tay lên.

Tần Vân khẽ gật đầu với người hầu A Quý.

Người hầu A Quý lúc này mới nhận lấy hộp đưa đến chỗ Tần Vân.

Mở hộp này ra, bên trong là một bức thư và một đôi trân châu màu đỏ.

Tần Vân triển tin nhìn qua, có chút kinh ngạc:

– Còn chưa gặp mặt đã tặng bái lễ rồi? Khách khí như thế? Mặc Thai gia của Đông Hải quận? Mặc Thai gia lại cho ta mặt mũi vậy sao?

Đông Hải quận, cũng không phải là nơi mà Quảng Lăng quận có thể so sánh.

Giang châu trong địa giới có mười tám quận, Quảng Lăng quận được xem là trung đẳng, thật ra phần lớn quận đều tương đối. Mà Đông Hải quận lại là quận lớn nhất Giang châu, thậm chí dõi mắt khắp thiên hạ cũng có thể xếp vào hạng thứ năm! Nhân khẩu gần hai nghìn vạn, nhân khẩu trong quận thành cũng có hơn một trăm vạn, một tòa thành trì có hơn một trăm vạn nhân khẩu thật sự là rất kinh người rồi.

Cho dù là vua cũng chỉ có vậy mà thôi.

Vương triều Đại Xương lại phái thêm một doanh Thần Ma vệ đóng giữ Đông Hải quận! Mặc Thai gia là đại gia tộc được xếp ở ba vị trí đầu của Đông Hải quận.

– Mặc Thai gia lão tổ là một trong hai vị thái thượng trưởng lão của ‘Thảo Vu Phái’.

Tần Vân thất kinh.

Thảo Vu Phái là tông phái tu hành duy nhất truyền thừa Vu thuật trong trong địa giới Giang châu, chẳng qua hiện nay ba mạch Đạo, Phật, Thần Ma vẫn còn hưng thịnh, còn Vu mạch này suy cho cùng cũng đã xuống dốc rồi, Thảo Vu Phái cũng chỉ là may mắn đạt được một chút truyền thừa, chỉ có thể coi là nhị lưu tông phái. Nhưng thủ đoạn của Vu tu quỷ dị khó dò. Mặc Thai gia lão tổ chỉ là một trong hai vị Địa Vu của Thảo Vu Phái mà thôi. (Tương đương với Tiên Thiên Thực Đan Cảnh).

Tần Vân thầm nghĩ:

– Từ khi giết ba tên ma bộc, lại có Hồng Ngọc tiền bối tọa trấn, Tần phủ của ta ngược lại không còn phiền phức gì. Tuy rằng gần đây cũng có vài người tu hành tới thăm để trao đổi bảo vật với ta, nhưng đều là người tu hành bình thường. Mặc Thai gia cũng vì muốn bảo vật mà thôi?

– Đường đường là Mặc Thai gia, bảo vật mà Thủy Thần đại yêu lưu lại, có cái gì bọn hắn nhìn trúng hay sao?

Tần Vân âm thầm buồn bực.

Thế nhưng với thân phận này của Mặc Thai gia, bình thường đều là trực tiếp tới gặp là được.

Còn sớm đưa bái thiếp bái lễ tới… Tần Vân cũng cảm thấy đối phương quá khách khí, quá nể tình rồi.

– Ta biết rồi, ngày mai ta sẽ ở trong phủ chờ Đại công tử nhà ngươi.

Tần Vân nói.

– Vậy tiểu nhân xin cáo lui.

Gã đầy tớ lập tức cung kính hành lễ rồi thối lui, mà người hầu A Quý ở một bên liền đưa hắn ra ngoài.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN