Phi Kiếm Vấn Đạo - Quyển 6 - Chương 11: Hắn nhất định nhập đạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
39


Phi Kiếm Vấn Đạo


Quyển 6 - Chương 11: Hắn nhất định nhập đạo


Yêu vương Thanh Sí đột nhiên ngừng giữa không trung, nháy mắt liền xoay người rút đao. Một ánh đao hung lệ gào thét ngăn cản từng chuỗi phi kiếm kia. 

– Sư tôn, cứu mạng, cứu mạng. 

Yêu vương Thanh Sí truyền âm xuyên qua bảo vật truyền tin, liên hệ với sư tôn của mình. Sư tôn của hắn chính là một vị ma thần của Man Tố giáo. 

– Cứu mạng? Ngươi ở đâu? 

Ma thần hỏi. 

– Ngay tại Thanh Sí giáp? 

Yêu vương Thanh Sí lo lắng truyền lại. 

– Ngươi ở Thanh Sí giáp, ai có thể giết được ngươi chứ? 

– Là Tần Vân! Kiếm tiên Tần Vân, thực lực của hắn quá mạnh mẽ. Ta dùng trận pháp cũng không ngăn được hắn. Hắn nhất định đã nhập đạo. Nhập đạo rồi! 

Yêu vương Thanh Sí hoảng sợ truyền âm. 

– Tần Vân nhập đạo rồi? 

Sư tôn hắn càng giật mình: 

– Ngươi không nhìn lầm chứ? 

Ầm..! 

Trước khi có trận pháp gia trì, Yêu vương Thanh Sí đã ngăn cản phi kiếm hết sức. Hiện giờ phi kiếm này đánh tới càng thêm quỷ dị khó lường hơn trước. Yêu vương Thanh Sí điên cuồng hạ xuống một đao cản trở khoảng không. 

Cùng với tiếng nổ vang, phi kiếm Thất Sát kiếm trực tiếp xuyên qua ngực của yêu vương Thanh Sí, xé ra một lỗ thủng máu thật lớn. Xương cốt, thân thể của hắn đều bị dập nát. 

“May mắn bộ phận quan trọng tim gan của ta đã được dời đi.” 

Yêu vương Thanh Sí bình tĩnh lại sau cơn hoảng loạn. 

Ầm…! 

Thất Sát kiếm lại lần nữa xẹt qua. Lần này trực tiếp cắt đi nửa người của yêu vương Thanh Sí. Cả thân thể hắn đều bị cắt nát thành hư vô, nhưng vết thương cũng nhanh chóng khép lại, xương cốt, thân thể cũng dần dần mọc ra. Tuy rằng chỗ yếu hại là trái tim của yêu vương Thanh Sí đã được di dời trong cơ thể, nhưng mấy kiếm này cũng khiến cho yêu vương Thanh Sí tiêu hao nhiều. Tình thế khiến hắn hiểu rằng chỉ mấy kiếm nữa thôi là hắn sẽ bị hao chết. 

– Tần Vân, tha mạng, tha mạng cho ta. Ta sẽ nói cho ngươi biết một bí mật lớn. 

Yêu vương Thanh Sí truyền âm vào một chiêu Thất Sát kiếm. Lúc này chém giết quá nhanh không kịp để nói từ từ. 

– Bí mật gì? 

Thất Sát kiếm tạm dừng lại. 

Yêu vương Thanh Sí lập tức truyền âm lại: 

– Một bảo vật. Bảo vật thần bí. Tuyệt đối không thua pháp bảo nhất phẩm. Thậm chí có thể so với pháp bảo siêu phẩm. 

– Nói đi! 

Thất Sát kiếm ẩn chứa pháp lực truyền âm. 

Yêu vương Thanh Sí vội vàng truyền âm: 

– Ngươi phải lấy tính mạng phụ mẫu cùng thê tử của ngươi ra thề. Nếu ta nói ra, ngươi không được tiếp tục làm cho ta bị thương và phải thả ta đi. Ngươi thề thì ta mới nói. Nếu không ta tuyệt không nói. Bảo vật này vĩnh viễn ngươi không thể tìm thấy. 

Ầm…! 

Thất Sát kiếm hóa thành một tia kiếm quang như rồng bay, xẹt qua thân thể của yêu vương Thanh Sí. Vào lúc này, kiếm quang khủng bố mãnh liệt lại cắt nát trái tim được che chở cẩn thận của yêu vương Thanh Sí. Không thể làm được gì. Màn kiếm quang phi kiếm Tần Vân thi triển ra quá lớn, ngưng tụ trên trăm đạo kiếm quang thành một thể, dài chừng hơn mười trượng, trái tim yếu hại của yêu vương Thanh Sí lần này cũng không thể tránh được. 

– Không… 

Trái tim bị cắt nát, yêu vương Thanh Sí trừng mắt thật lớn. 

“Hắn không thèm bảo vật một chút nào sao?” 

Trong lòng yêu vương Thanh Sí vốn cảm thấy bình ngọc rất quỷ dị. Chỉ vì mạng sống, hắn mới nhắc đến pháp bảo nhất phẩm, thậm chí là pháp bảo siêu phẩm. 

– Ai khiến ngươi bảo ta lấy tính mạng người thân ra thề? 

Sát khí của Tần Vân nồng đậm. Thân thể yêu vương Thanh Sí bắt đầu hiện nguyên hình. Chính là một con đường lang yêu thật lớn. 

Trên một chiến thuyền đang trôi giữa dòng sông, Tần Vân, Y Tiêu, Ngao Tuyết cùng nhìn về phía chân trời xa xa. 

Nhìn thấy một thi thể đường lang yêu lớn như một tòa núi rơi xuống, tâm tư ba người đều phức tạp. 

“Đây là đại yêu ma đầu tiên ta giết do phạm vi kiếm ý của ta.” 

Tần Vân thầm nghĩ. Lúc trước giết Thính Phong cốc chủ, Như Ý Quán Chủ đều là bản lĩnh đại yêu ma tầm thường nhất. Yêu vương Thanh Sí ngoài lực lượng và năng lực bảo mệnh yếu hơn Cửu Sơn đảo chủ, trên thực thế đã là đại yêu ma cùng một cấp bậc, cũng đã xếp hạng mấy người đứng đầu trong thế hệ đại yêu ma hiện giờ ở Man Tố giáo. 

– Được. 

Y Tiêu cũng nói: 

– Giết được! Vân ca, nhìn nhiều gia đình dân chúng phải chịu khổ đã lâu, thiếp sớm muốn giết đại yêu ma này, chỉ là thực lực không làm được. 

Long nữ Ngao Tuyết cũng lên tiếng: 

– Thực lực của nữ tế quả thực cao hơn ta. 

Trên không trung bên kia, một đám người tu hành trong Huyền Vũ cung đều trợn mắt há hốc mồm. 

Thi thể khổng lồ của đường lang yêu kia làm cho bọn họ mờ mịt. 

– Yêu vương Thanh Sí này, rốt cục đã chết rồi ư? 

Thậm chí có người tu hành rơi nước mắt: 

– Rốt cục đã chết. Hắn cũng có ngày phải chết! Ta vẫn nghĩ rằng vĩnh viễn không có cơ hội báo thù. 

– Yêu vương Thanh Sí chết tiệt rốt cục đã chết. Ha ha, chết rồi thật tốt. 

– Tần Vân quá lợi hại. 

Yêu vương Thanh Sí đã làm hại vô số quận xung quanh, việc này đã trải qua ngàn năm. 

Người tu hành nơi này rất nhiều người có thù oán với hắn! Chỉ là không thấy được hy vọng nên trong lòng đã sớm buông bỏ. 

Nam tử Sơn Dương Hồ cảm thán nói: 

– Lợi hại. Tần Kiếm tiên dùng lực phá pháp. Một thanh phi kiếm lại mạnh mẽ giết vào trận pháp, khiến cho yêu vương Thanh Sí hốt hoảng chạy trốn, chưa trốn xa đã bị phi kiếm nhanh chóng giết chết. Phần thực lực này chẳng lẽ thật sự đã nhập đạo rồi? 

Ở Tuần Thiên Minh, tuần thiên giám lúc nào cũng giám sát thiên hạ. 

Một hồi đại chiến trên không ở Thanh Sí giáp của Vân châu dĩ nhiên cũng bị tuần thiên giám phát hiện ra. 

– Hả? 

Trong sảnh điện của tuần thiên giám, hai đạo sĩ phụ trách trông coi giật mình nhìn cảnh tượng chiến đấu. 

– Một thanh phi kiếm giết vào trận pháp, hai ba chiêu đã dọa yêu vương Thanh Sí trốn chạy, chưa kịp trốn xa đã bị giết? 

Hai đạo sĩ nhìn nhau nghi hoặc. 

– Yêu vương Thanh Sí chính là một đại yêu ma bản lĩnh ý cảnh. Sào huyệt của hắn bị rơi vào tuyệt cảnh. Chẳng lẽ Tần Kiếm Tiên đã nhập đạo rồi ư? 

Phỏng đoán thật bình thường. 

Nhập đạo tuy rằng khó nhưng mỗi thời đại đều có. Giống như trước Tần Vân, đại hòa thượng Ma Ha Tự Nhân tộc và một đại yêu ma Bắc vực đều đã đạt tới cảnh giới nhập đạo. 

Ngược lại, tu luyện ra Tử Kim Kim Đan thì càng thấp. 

Đương nhiên nhập đạo cũng có bản lĩnh cao thấp. Đại đa số nhập đạo hiểu biết về đạo đều có chút nông cạn, yếu kém. Thậm chí muốn ngưng thành nguyên thần trở thành tiên cũng rất khó. 

Nếu hiểu biết kỹ càng về đạo, thành tiên thành thần thành ma đều dễ dàng. 

Giống Kiếm lão nhân có hiểu biết về đạo rất sâu sắc. Nếu huyết mạch Kiếm Tiên có pháp môn tạo ra nguyên thần thành tiên, với căn cơ của Kiếm lão nhân có thể nhanh chóng thành tiên! Cho dù không thể thành tiên, chỉ cần dựa vào hiểu biết về đạo đáng sợ như vậy cũng có thể dùng trảm sát giết ma thần. 

– Hắn thành Cực cảnh mới vài năm, đã nhập đạo nhanh như vậy sao? 

– Chúng ta mau mau đi bẩm báo. 

Hai gã đạo sĩ này không dám chần chờ, lập tức bẩm báo cho cao tầng. 

– Đại vương đã chết! 

– Đại vương… 

Phần đông các tiểu yêu nhìn thấy thi thể đường lang khổng lồ từ xa xa rơi xuống, không khỏi sợ ngây người. Ngay sau đó lập tức giải tán, bắt đầu điên cuồng chạy trốn. 

Vèo…! 

Giữa không trung xa xa, một thanh phi kiếm mang theo bảo vật yêu vương Thanh Sí để lại nhanh chóng bay trở về. Trên đường bay trở về, thanh phi kiếm này bắt đầu phân tán thành bảy chuỗi phi kiếm. Thất Sát kiếm của Kiếm lão nhân vốn có thể hóa thành bảy chuỗi phi kiếm nhị phẩm. Ngoài một thanh phi kiếm tiếp tục mang theo bảo vật bay về hướng Tần Vân, sáu chuỗi phi kiếm khác cũng đáp xuống, trực tiếp giết tới đám yêu quái số lượng hơn vạn kia, chủ yếu nhắm vào đại yêu bản lĩnh Tiên Thiên. 

– Không tốt rồi, phi kiếm đánh tới. 

Phi kiếm ở trên không trung một hóa thành bảy. Có sáu chuỗi đánh tới. Rất nhiều đại yêu xảo quyệt đều khiếp sợ. 

Vù…! 

Sáu chuỗi phi kiếm gào thét đến. Bởi vì chủ nhân đã chết nên uy lực trận pháp của đám yêu quái cũng giảm đi rất nhiều. Sáu chuỗi phi kiếm dễ dàng xẹt qua một đám đại yêu. Tất cả đại yêu đều bị mất mạng. 

Thời gian trong mười hơi thở. 

Sáu chuỗi phi kiếm này cũng mang theo một nhóm bảo vật bay về chiến thuyền. Tần Vân đứng ở đầu thuyền, giơ tay thu lấy. Sáu chuỗi phi kiếm tiếp tục quấn lên cổ tay, hình thành vòng chuỗi. Thất Sát kiếm đã hóa thành bảy hạt châu như thường lệ. 

“Kỳ quái. Trong bảo vật yêu vương Thanh Sí để lại, quý trọng nhất chính là một kiện pháp bảo nhị phẩm.” 

Tần Vân âm thầm nghi hoặc. 

“Nhưng lúc trước khi hắn cầu xin, muốn nói cho ta biết một bí mật lớn tuyệt không thua pháp bảo nhất phẩm, thậm chí có thể là pháp bảo siêu phẩm. Vừa rồi sáu chuỗi phi kiếm giết qua sào huyệt của hắn, xuyên thấu bằng cảm ứng của phi kiếm, ta cũng không phát hiện ra bảo bối lợi hại gì.” 

Tần Vân nói với thê tử ở bên cạnh: 

– Tiêu Tiêu, ta đi lên nhìn thử, đợi lát nữa sẽ trở lại. 

– Dạ! 

Y Tiêu vô cùng vui vẻ, mặt tươi cười. 

Vù..! 

Tần Vân hóa thành một đạo hồng quang thẳng đến sào huyệt yêu quái. 

– Tần Kiếm tiên kia đến rồi. 

Rất nhiều yêu quái hoảng sợ vạn phần. 

Tần Vân đáp xuống đỉnh một ngọn núi. Hắn quan sát chung quanh, phóng thích ra phạm vi kiếm ý để tra xét. 

Hắn bước đi chậm rãi, từ đỉnh núi này bay đến đỉnh núi khác, đi khắp mười đỉnh núi. Phạm vi kiếm ý của hắn được trăm trượng, núi cao nhất cũng chỉ trăm trượng mà thôi. Phạm vi kiếm ý của hắn dễ dàng quét sạch khắp vài huyệt động. 

– Không có. 

Tần Vân đứng ở đỉnh núi, khẽ nhíu mày: 

– Không phát hiện được bảo bối lợi hại theo lời của yêu vương Thanh Sí. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN