Mẹ Của Nam Chính Ngược Văn - Chương 3: Tấn Sóc Ngôn nghi ngờ_
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Mẹ Của Nam Chính Ngược Văn


Chương 3: Tấn Sóc Ngôn nghi ngờ_


Nhạc đi bà con 😆👆👆👆

Editor: hemaniko

Đột nhiên nhìn thấy Tống Kiêu Kiêu đối xử tốt với An An, hắn cảm thấy cô đang âm mưu làm chuyện xấu.

Cũng không thể trách Tấn Sóc Ngôn lo chuyện bao đồng, dựa theo tính cách trước kia của nguyên chủ mỗi lần cô muốn nhờ vả hắn chuyện gì thì luôn bày ra hành động quan tâm tới căn nhà này.

Trước kia Tống Kiêu Kiêu đối với thân phận người nông thôn nghèo của hắn và mẹ hắn thì luôn bài xích không muốn tiếp cận thân mật.

Tấn Sóc Ngôn lớn lên ở một vùng núi hẻo lánh, ba mẹ chỉ là một người nông dân bình thường. Bởi vì có người ba nghiện rượu thích đánh người nên mẹ con hắn lúc nào cũng bị đánh đập la mắng, sau đó cha hắn vì say rượu ốm nặng mà chết.

Khi đó Tấn Sóc Ngôn còn rất nhỏ mọi chuyện trong nhà đều do mẹ hắn gánh vác.

Vì muốn hắn thành tài mẹ hắn đã rất vất vả cày cuốc bà còn nhận thêm cả việc làm ấm nước cho người trong thôn.

Mẹ của Tấn Sóc Ngôn chịu mọi khổ cực hắn thành tài nên bà nhìn già hơn nhiều so với tuổi thật. Mẹ hắn chỉ hơn bốn mươi tuổi mà nhìn giống như bà lão bảy tám mươi tuổi.

Tống Kiêu Kiêu lần đầu tiên đứng trước mẹ hắn còn tưởng là bà hắn, may mắn là cô lúc ấy thông minh không mở miệng gọi một tiếng bà. Nếu không bằng tính cách của Tấn Sóc Ngôn hắn sẽ không cưới cô.

Vì Tống Gia nên Tống Kiêu Kiêu có bất mãn cũng không dám nói hoặc thể hiện ngoài mặt.

Tống Kiêu Kiêu thuộc tuýt người nhìn một cái liền làm cho người ta cảm thấy xinh đẹp, dễ chịu. Hơn nữa âm thanh của cô lại ngọt ngào, lúc nói chuyện khiến người cảm thấy như đang ngậm một viên kẹo sữa.

Tóm lại cô chính là điển hình của một người vợ xinh đẹp dịu hiền. Lúc chọn cô làm vị hôn thê Tấn Sóc Ngôn cảm thấy mình chọn người vô cùng tốt mà quên mất cô vốn dĩ là một đại tiểu thư được nuông chiều từ bé.

Ám ảnh với tuổi thơ của mình nên Tấn Sóc Ngôn đối xử nhường nhịn với Tống Kiêu Kiêu. Hắn không hy vọng con trai mình có tuổi thơ bất hạnh giống hắn. Càng không hy vọng An An nhỏ như vậy đã nhìn thấy thế giới phức tạp của người lớn.

Tấn Sóc Ngôn nhìn con trai ngoan ngoãn nằm trong ngực của Tống Kiêu Kiêu. Đôi mắt đen trầm tĩnh lại lướt qua Tống Kiêu Kiêu một chút. Khi ngủ cô không có bộ mặt nhăn nhó phán xét thường thấy.

Đôi môi vì hô hấp mà hơi tách ra tạo thành một vòng cung nhẹ.

Ừm, đẹp hơn bình thường rất nhiều.

Sau khi biết cô chỉ lợi dụng mình Tấn Sóc Ngôn chỉ thấy thất vọng chứ chẳng hề nổi giận. Vì hắn đã trải qua rất nhiều chuyện, còn nhỏ đã chịu đựng sự thô bạo của cha. Sự khinh thường từ bạn bè.

Tấn Sóc Ngôn muốn mẹ sống an nhàn nên mới bước vào thương trường đầy sống gió sau đó từ từ hắn đứng trên đỉnh vinh quang của rất nhiều người.

Tự tay sáng lập ra hai cái công ty đa quốc gia từ con số 0

Người khác nghe vào tai thì lại nguỡng mộ vinh quang hắn có lại không biết rằng lúc trước khi mới bắt đầu trụ sở của hắn chỉ là một phòng nhỏ chưa được hai phòng, mỗi ngày gặm bánh bao không khô cứng.

Mặt dày chạy đi thuyết phục vốn đầu tư dự án đã từng bắt gặp những khuôn mặt thờ ơ hoặc xem thường dự án mà hắn vạch ra.

Tấn Sóc Ngôn chung quy cũng không phải người hẹp hòi, hắn cũng đã ba mươi mốt tuổi không phải là người trẻ tuổi nóng nẩy dễ sinh ra xúc động.

Hắn chỉ nghĩ chờ An An lớn hơn một chút lại quan tâm dạy dỗ lại cô gái không biết trời cao đất dày này.

Suy nghĩ xong Tấn Sóc Ngôn lạnh lùng nhìn Tống Kiêu Kiêu một lần nữa. Sau đó nhẹ nhàng thu thập tốt chăn gối cho hai mẹ con cẩn thận rời đi.

Hắn mệt mỏi xoa trán dạo gần đây thời gian nghỉ ngơi quá ít khiến hắn mỏi mệt.

Lúc Tấn Sóc Ngôn đóng cửa Tống Kiêu Kiêu hoang mang mở lớn đôi mắt.

Cô có thói quen không ngủ được ở nơi xa lạ một chút âm thanh cũng làm cô tỉnh giấc.

Lúc Tấn Sóc Ngôn lái xe về Tống Kiêu Kiêu đã biết.

Nhà của Tấn Sóc Ngôn biệt thự tốt nhất ở tiểu khu Giang, lúc trước hắn chọn nơi này bởi vì công tác bảo vệ ở đây cực kì tốt. Nơi này qua mười một giờ đêm phải có vân tay mới mở khoá được.

Tống Kiêu Kiêu khi nghe thấy tiếng động cũng không hề hoảng sợ vì cô biết ở trong nhà này hết sức an toàn.

Tuy rằng đã đoán được người trở về là Tấn Sóc Ngôn.

Nhưng khi thân hình cao lớn của hắn xuất hiện thì cô lại cực kì khẩn trương.

//////////

Góc tác giả: . . .

____

He: Tạm thời chưa có góc tác giả nha nhưng giới thiệu tí cho các bạn biết. //(0v0)//

Góc tác giả là những mẩu chuyện siu cu te của bạn Ngôn và bạn Kiêu do tác giả biên soạn

Còn góc của he là khác á nha (°^°)//

Góc của he là những mẩu nhỏ do he tự bổ não ra (^v^)

Lịch thì he cố định là tùy tâm trạng nha :))))))))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN