(Quyển 1) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim - Chương 178: Bạn cùng bàn cầm nhầm kịch bản(17)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
66


(Quyển 1) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim


Chương 178: Bạn cùng bàn cầm nhầm kịch bản(17)


Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.

Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.

~~~

Cố Ninh Lộ: “Vậy cô cũng không thảm đến mức phải ngồi xe lửa chứ?”

Đi xe của nhà không phải được rồi sao?

Cô đến ngồi xe lửa để trải nghiệm thú vui mới à?

Linh Quỳnh liếc nhìn cô một cái, vỗ bả vai cô, dùng giọng điệu như bà cụ non mà nói: “Chị gái, chị không hiểu.”

Cố Ninh Lộ: “???” Sao cô lại không hiểu? Ngồi xe lửa còn ngồi đến cảnh giới mới rồi à?

Linh Quỳnh đi về một phía, Cố Ninh Lộ trực tiếp đuổi theo cô, mười phần giống một cô trợ lý nhỏ, làm một đám người đứng sau xem kịch ngơ người.

Đây là cái cmn thao tác gì thế hả?

Hai người không cắn nhau nữa à?

“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”

Gần đây cô cũng không có động tác gì, giống như đã quên ông cụ bên kia.

Còn nói mang cô đi kiếm tiền, kiếm tiền như thế nào?

“Thuận theo tự nhiên.”

“Cô biết…… Gần đây đám người kia có không ít động tác không?”

Linh Quỳnh không thèm để ý “Đánh nhau chơi chơi thôi, không phải còn có ba ba ở trên sao, yên tâm, ông ta sẽ không để bọn họ chơi quá kịch liệt đâu.”

“……”

Vì sao cô có ảo giác cô ta đang xem ba như công cụ vậy?

Cố Ninh Lộ đi đến chỗ ngồi của cô, phát hiện không phải cô đi một mình, còn có một thiếu niên.

Thấy người, Cố Ninh Lộ đột nhiên nhanh trí, đại khái hiểu được câu nói kia của cô có ý gì.

“Chị của tôi.” Linh Quỳnh giới thiệu cho Giang Lạc Mộc.

Giang Lạc Mộc lễ phép chào hỏi, vẫn còn có chút nhút nhát “Chào cô.”

Cố Ninh Lộ miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, “…… Chào cậu. Đây là?”

“Bạn cùng bàn của tôi.”

Bạn cùng bàn?

Cố Ninh Lộ cảm thấy người này có chút quen mắt, nhưng không nhớ nổi đã từng gặp ở nơi nào.

Là…… Đẹp trai đến lạ.

Cái thứ bệnh tâm thần này đào đâu ra bạn cùng bàn như này?

Cố Ninh Lộ ngồi vào chỗ đối diện không ai ngồi, cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Linh Quỳnh.

[ Cố Ninh Lộ: Có quan hệ gì với cô? Bạn trai à? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Tôi sẽ cố gắng. ]

Cố Ninh Lộ gửi đi một icon cười nhạo.

Linh Quỳnh hừ nhẹ một tiếng, tức giận trừng mắt liếc Cố Ninh Lộ một cái.

Cười nhạo cái gì mà cười nhạo!!

Hắn sớm hay muộn cũng sẽ là của ba ba!!

Cái loại có thể ôm, có thể sờ, có thể này nọ kia nữa nhá!!

[ Cố Ninh Lộ: Tối thấy cậu ấy có chút quen mắt, con nhà ai đấy? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Giang gia. ]

Cố Ninh Lộ bừng tỉnh.

Chuyện đó của Giang gia, không ít người đều biết.

Cố Ninh Lộ đã từng nghe người ta bàn tán, còn nhìn qua ảnh chụp.

Nhưng mà thiếu niên trong ảnh chụp kia mặc một cái áo thun đã quăn góc và một cái quần jean trắng bệch, nhìn qua có vài phần tối tăm.

Hoàn toàn không giống với thiếu niên ăn mặc tinh xảo đang ngồi lặng lẽ kia.

[ Cố Ninh Lộ: Giang gia đã đón hắn về một thời gian rồi đúng không? Sao còn chưa công bố ra ngoài? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Đm, đi mà hỏi mẹ hắn ấy]

Giang gia vốn không quan tâm tới Giang Lạc Mộc.

Đây là cốt truyện nguyên bản.

Bây giờ tuy rằng đã thay đổi một ít nhờ cô rút thẻ, nhưng còn chưa có hoàn toàn thay đổi, đón chừng…… Còn phải rút tiếp.

Cố Ninh Lộ nhìn vào mấy từ không được văn minh cho lắm.

Trong đầu tự nhiên mà hiện lên hình ảnh biểu cảm tiểu cô nương lúc này…… Có chút đáng yêu.

Phi!

Cố Ninh Lộ, mày đang suy nghĩ gì thế.

Nhỏ đó đáng yêu cái rắm!!

[ Cố Ninh Lộ: Cô thích cậu ấy à? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Đẹp như vậy mà, cô không thích sao? ]

[ Cố Ninh Lộ: Sao trước kia tôi không nhận ra cô nông cạn như này nhỉ? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Vậy tóm lại là cô thích hay không thích đấy? ]

[ Cố Ninh Lộ: Làm sao, tôi mà nói thích thì cô liền nhường sao? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Sao có thể. Nhưng mà nể tình cô là chị yêu của tôi, tôi có thể cho cô nhìn tôi và hắn yêu đương. ]

[ Cố Ninh Lộ:……]

Có hơi phát cáu nha.

[ Cố Ninh Lộ: Cô vẫn nên tán người ta cho được đi đã rồi nói sau. ]

“Đi đây.”

Cố Ninh Lộ cất điện thoại lại, chuẩn bị về chỗ của mình.

Trước khi đi, còn nói với Giang Lạc Mộc: “Bạn học phải chú ý bảo vệ bản thân ở bên ngoài nha.”

Giang Lạc Mộc : “???”

Linh Quỳnh: “……”

Chờ Cố Ninh Lộ đi rồi, Giang Lạc Mộc mới hỏi: “Vừa rồi hai người dùng điện thoại nhắn cái gì cho nhau thế?”

“Không có gì.”

Giang Lạc Mộc biết chuyện riêng của người ta không thể tùy tiện hỏi, hiểu chuyện không hỏi nữa.

Hai phút sau, Linh Quỳnh lại nhận được tin nhắn của Cố Ninh Lộ.

[ Cố Ninh Lộ: Cô dám dùng cái nick này đi nhắn tin với ba không? ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Có gì mà không dám? ]

[ Cố Ninh Lộ: Cô đi thử xem. ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Sao tôi phải làm? ]

[ Cố Ninh Lộ: Nếu cô dám làm, tôi sẽ cho cô một vạn. ]

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Mười vạn. ]

[ Cố Ninh Lộ:……]

Cố Ninh Lộ đồng ý.

Linh Quỳnh bật giao diện nói chuyện với cha Cố lên, gửi qua một gói biểu tượng ‘Chào buổi sáng’ rất phổ biến với người trung niên.

Có thể cha Cố đang xem điện thoại nên trả lời rất nhanh, nhưng chỉ có hai cái dấu chấm hỏi.

Linh Quỳnh chụp màn hình gửi cho Cố Ninh Lộ, khoe khoang không ngừng.

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Trên đời này có một thứ gọi là biệt danh. ]

Nếu cha Cố không lưu biệt danh, sao ông ta biết đó là đứa con nào? Nhận nhầm con thì sẽ rất xấu hổ, ảnh hưởng đến hình tượng cao cao tại thượng của ông ta.

[ Cố Ninh Lộ:……]

Đm!

Cô quên mất.

Gần đây cô mới kết bạn với cô ta nên vẫn chưa thêm biệt danh…… Chủ yếu là do cái tên lúc trước của cô không phải như thế này.

Chỉ là ba chữ ‘ Cố Tê Tê ‘ rất bình thường.

Cố Ninh Lộ bắn tiền qua cho cô, hình như đang rất bực mình, không nhắn thêm gì nữa.

Linh Quỳnh vui rạo rực mà trả lời cha Cố.

[Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Ba, cho con chút tiền tiêu vặt đi. ]

[ Cố tổng:?? ]

[ Cố tổng: Mi đòi tiền làm cái gì? ]

Mỗi tháng ông đều sẽ đúng hạn chuyển tiền sinh hoạt và tiền tiêu vặt, cơ bản cũng đủ cho bọn họ chi tiêu.

[ Ba ba bạn đang online vừa gửi một tin nhắn: Theo đuổi con rể tương lai của ngài, nhưng bây giờ đang thiếu chút kinh phí, ngài tài trợ được không? ]

[ Cố tổng:……]

Năm phút sau, trong thẻ Linh Quỳnh có thêm một số tiền.

Linh Quỳnh lại chụp hình gửi tiếp cho Cố Ninh Lộ, Cố Ninh Lộ ở bên kia ‘ Đm’ một tiếng, trực tiếp gửi qua.

Linh Quỳnh mỉm cười rạng rỡ.

Cha Cố cũng không phải người keo kiệt, nhìn cách bài trí căn hộ kia của Quách Hải Lan liền biết.

Chỉ là đám nữ nhân của cha Cố đều dạy dỗ con cái phải hiểu chuyện, không được mang phiền toái tới cho ông ta.

Cố phụ cũng không có đặc biệt thiên vị bất kì đứa con nào.

Cho nên có lẽ là không ai dám trắng trợn đòi tiền cha Cố như thế.

Linh Quỳnh cũng chỉ tùy tiện thử xem.

Không ngờ tới cha Cố cũng cho thật.

Có người đưa tiền cảm giác thật tốt.

Giang Lạc Mộc liếc nhìn cô ấy, thấy cô đang nhìn màn hình điện thoại cười rất vui vẻ, muốn hỏi ai là người đã nhắn tin cho cô ấy….

Nhưng mà cuối cùng hắn cũng chỉ có thể ép mình dời tầm mắt, nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Không biết qua bao lâu sau, Giang Lạc Mộc đột nhiên cảm giác bả vai trầm xuống.

Tiểu cô nương ngã vào trên vai hắn, hình như ngủ rồi.

“Cố……” Giang Lạc Mộc tạm dừng trong chốc lát, nói rất nhỏ: “Tê Tê?”

Tiểu cô nương mơ hồ lên tiếng, lại nhích lại gần lòng ngực hắn hơn, tìm một tư thế thoải mái hơn.

Giang Lạc Mộc cảm giác trong nháy mắt kia thân thể này không còn là của hắn, hoàn toàn không dám động đậy.

——— Vạn vật đều có đường phân cách———

Bỏ phiếu chưa? Cái loại phiếu tháng ấy!!

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN