Lên Nhầm Xe Hoa - Phần 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
973


Lên Nhầm Xe Hoa


Phần 22


Trong cơn gió lạnh đầu mùa,tôi bắt gặp ánh mắt của Hoài,ánh mắt như đầy nuối tiếc điều gì đó…nụ cười gượng gạo
Thu tới quán bánh cô thấy tiểu bảo con của Bạch kì đang ngồi ngoài cửa,hai vệ sỹ cũng ngồi cạnh thằng bé,thấy tôi Thu thằng bé nhẩy lên mừng rỡ
-Cô đây rồi,con muốn ăn bánh,con thèm ăn bánh…
-cô đây…
Người vệ sỹ chuyển lời của Bạch kì
-Thằng bé đòi tới đây mới chịu ăn,nó bỏ ăn nên ngài bạch kì mới phải để thằng bé tới phiền cô
-Không sao đâu,chuyện nhỏ mà
-Ngài bạch kì và chồng của cô là đối thủ nên có lẽ cô không biết…
-Họ là họ còn tôi và tiểu bảo là chuyện của chúng tôi,nói với anh ta chuyện của thằng bé k liên quan đến cuộc đấu đá của hai người họ…
-Vâng tôi sẽ chuyển lời lại…
Thu nắm tay Tiểu Bảo vào bên trong,cô pha cốc sữa cho thằng bé vừa ăn vừa uống…
-Ngon lắm ạ,hay cô về làm bánh cho con ăn hàng ngày đi
-Ăn nhiều k tốt lắm đâu,tuần nào thứ 7 con cũng tới đây cô sẽ làm bánh cho con ăn
-Sao lại cứ là thứ 7 ạ
-Cô còn đi học làm nhiều loại bánh khác nên chỉ có thứ 7 cô mới tới đây
-Hay cô qua nhà con đi
-Vậy sao được,cô có nhà mà,đây là số của cô khi nào Tiểu Bảo cần ăn bánh cô sẽ đem qua tận nhà cho con nhé.
-Cô hứa nhé …
-Cô hứa,ngoắc tay nào!
Tiểu bảo mỉm cười ngoắc tay với Thu…
Người vệ sỹ chụp ảnh gửi cho Bạch Kì,anh ta ngồi trong phòng làm việc thấy hình ảnh liền thở dài…người cận vệ hỏi
-Chủ tịch có gì khó nghĩ
-Giá như cô ta k phải là vợ của Hứa Hiểu Minh thì sẽ tốt biết mấy
-Vâng ,thật đáng tiếc nếu như là một cô gái bình thường có lẽ đã được hưởng vinh hoa từ chủ tịch
-Cậu nhìn thấy gì trong mắt tôi à
-Chẳng phải ngài đang chú ý tới cô gái đó
-Không không,tôi sẽ k bao giờ có cùng sở thích với Hứa Hiểu Minh ,đặc biệt là đàn bà…
-Thật không vậy…ngài đừng nói trước bước không qua đâu…
Bạch Kì bật cười lớn ngạo nghễ trong phòng…
Hoài tự tay xuống bếp nấu rất nhiều đồ ăn ngon,khi Hứa Hiểu Minh vừa đi làm về anh ta thấy các món ăn được bầy biện sẵn…
-Thơm thật đấy…hôm nay a phải ăn vài bát mới được
Minh quàng tay lên cổ người đang sắp bát đũa…thơm lên má rồi chợt thấy đó là Hoài…
-Anh ạ
-Xin lỗi em nhé,anh nhầm,anh cứ nghĩ là vợ anh
-Vâng em mặc đồ của Thu nên anh hiểu lầm thôi ạ,k sao đâu anh…
-Ừm.
Minh cười gượng,anh ta đi thẳng vào phòng thay đồ rồi đi rửa miệng vì vừa hôn lên má Hoài,Hứa Hiểu Minh có thói quen k bh hôn đàn bà lạ hoặc người anh ta k thích…
Ra bên ngoài Hoài vẫn ngồi ở mâm cơm…cô ta mỉm cười nhìn Minh
-Chờ Thu xem sao ạ,đi từ sáng em gọi k được,anh gọi xem sao?
-Anh vừa gọi rồi vợ anh nói bị tắc đường nên sẽ về trễ…
-Anh có đói thì ăn trước đi ạ
-Không ,anh đợi được,đợi vợ anh về rồi ăn cả thể luôn…
-Vâng…e ở đây có làm phiền mọi người thì anh thông cảm cho em…
-À không đâu,em cứ thoải mái nhé,anh rất hiếu khách…
-Khách…nghe có vẻ xa anh nhỉ,em k muốn quay lại với chồng nữa,em đã lấy nhầm người,em đã cố gắng ở bên anh ta,cố gắng để làm một người vợ tốt nhưng chẳng thể…
Minh nghe câu đó chợt khựng lại…
-Anh nghĩ là bản thân em tự đưa ra được phương án lựa chọn cho mình…
Hoài nhìn Minh rồi cười nhẹ…
Ngoài cửa Thu đi về gặp mợ cả,hai người nhìn nhau cười tươi…Thu thấy mắt mợ cả đỏ như vừa khóc…
-Chị sao thế,chị khóc đấy à
-À không,không có gì…
-Có gì cứ nói với em xem nào,biết đâu em có thể chia sẻ với chị…nói đi …nhé…
-Anh Phong ba ngày rồi chưa về,khi nãy chị gọi thì anh ấy nói rất coi thường chị ,anh ấy nói “ Cô có quyền gì mà hỏi tôi đi đâu làm gì”
-Anh cả nói vậy ạ,quá đáng thật…hai người có khúc mắc gì mà mãi không hoá giải nổi…
-Là anh ta luôn nghĩ chị vẫn còn yêu Minh,anh ta dày vò chị mỗi ngày,nhục mạ chị mỗi ngày,chị hết chịu nổi rồi…
Mợ cả bật khóc,Thu với tay ôm…
-Quá khứ đã qua,phải sống cho hiện tại…anh ấy cổ hủ quá rồi…
-Anh ta nói chị khi đến với anh ta đã nát rồi ,nói chuyện rất khó nghe…
-Nhưng chị yêu anh cả rồi,em cảm nhận được qua ánh mắt của chị…chị và chồng em đã vượt qua giới hạn chưa…
Mợ cả nhắm mắt gật đầu,Thu ánh mắt trùng xuống …
-Vậy mà chị lại chấp nhận lấy anh Phong,chị điên thật rồi…
-Chị đúng là điên rồi,nhưng ở đây yêu anh lấy em hay yêu em lấy anh là bình thường,chỉ là anh ấy quá cố chấp …em giận chị sao?
-Tất nhiên là không,đó là quá khứ của anh ấy em giận sao được,chỉ là chị hồ đồ ,rồi giờ chị đi tìm anh Phong một lần xem,chị chủ động đi,chứng minh cho anh ấy thấy đi …
-Liệu có được không?
-Được mà,đi đi,em chờ tin chị…
Mợ cả cười nhẹ rồi rời khỏi nhà lên xe đi tìm chồng…Thu mỉm cười trở về tam điện,vừa thấy Minh đứng ở cổng chờ,hoa giấy rơi lả tả đầy dưới nền cỏ…Thu lừ mắt nhìn Minh như tức gì đó
-Gì thế về k chào anh còn lườm gì?
-Anh ý,xưa anh yêu mợ cả rồi để mợ ấy lấy anh cả anh k thấy áy náy à
-áy náy gì,yêu k hợp thì chia tay,bố anh vs bố cô ấy lại thân nhau ,hai ông lại gả con cho nhau đâu đến lượt anh biết đâu mà gàn…bố Thanh Nhã nghĩ gả con cho anh Phong là tương lai sáng hơn gả cho anh…mà em tự dưng nhắc làm gì?
-Hai người họ đến bây giờ vẫn vì anh mà xích mích đấy,anh tránh ra cho nước nó trong để tôi đi…
-Ơ hay nhỉ,đùng đùng nổi giận,anh chiều em quá rồi em hư phải không?
Minh ôm lấy Thu từ sau…anh ta tựa má vào má Thu…
-Sao anh k nói chuyện với anh cả rõ một lần
-Nói gì,nói để anh ấy thêm buồn à,tình anh em của bọn anh rất vững chãi,anh k muốn vì chuyện nhỏ mà huỷ hoại tình cảm anh em bao năm…
-Anh Phong chắc cũng vậy ,cũng k muốn làm sứt mẻ tình anh em nên mới lùi một bước…anh phải rõ ràng luôn đi để đỡ phải suy nghĩ về nhau…
-Điên,giờ anh có em rồi ai chẳng biết…
-Kể cả vậy mai anh nói chuyện đi nhé,vào ăn cơm thôi em đói rồi…
Hoài thấy Minh nắm tay Thu bước vào,cô ta cười gượng gạo…
-Cả hai về rồi à,nhanh lên ăn đi không nguội mất
Thu cười tươi
-Cám ơn cậu nhé ,đồ ăn hấp dẫn quá…
-Có gì đâu,mình thích làm nấu ăn lắm,những gì về nữ công gia chánh mình đều thích…
-Ai lấy được Hoài mới thật sự là may mắn…
-Vậy à
Hoài trùng xuống,Minh huých tay Thu ý nói k hợp lý vào lúc này…
-Ăn thôi…
Mợ cả đến một nhà hàng ,cô bước vào đúng lúc cậu cả đi ra hai tay khoác mỗi bên một cô gái…Phong nhìn thấy vợ anh ta cười khẩy nhẹ…
Thanh Nhã đi tới cười gượng
-Hoá ra anh bận đến mức k thể về nhà là lý do này…
-Cô thấy rồi đấy,thấy rồi thì cút…
Thanh Nhã dơ tay tát bốp vào mặt Phong…
-Hoá ra anh cũng chỉ đến mức này thôi,nếu chịu đựng nhau khiến anh mệt mỏi và thành ra thế này thì tôi sẽ ra đi…chúng ta ly hôn…
-Cô tưởng cô muốn ly hôn là được chắc…
-Tôi hứa với anh là tôi sẽ làm được…nhất định sẽ được…có chết cũng phải được…
Thanh Nhã hét vào mặt Phong rồi cô bật khóc,Phong buông tay khỏi hai cô gái…anh ta với tay định kéo Thanh Nhã
-Về nhà nói chuyện…
-Không,buông tôi ra,buông ra…
Thanh Nhã ngất lịm trên tay Phong
-Này…mở mắt ra,em sao thế,Thanh Nhã…
Phong bế Thanh Nhã chạy bộ đi tới viện ngay gần đó,ánh mắt anh ta đầy lo lắng…đặt Thanh Nhã lên chiếc giường cấp cứu…Phong ôm đầu cáu gắt “ chết tiệt”…
Bác sỹ đi ra báo …
-Cô ấy có thai rồi nên chuyển sang khoa sản…
-Có…có thai sao?
-Vừa siêu âm thấy chắc phải hai tháng rồi …
Phong cười như k thể tin nổi
-Tôi,tôi sắp làm bố rồi sao…
Phong lao vào trong mở cửa phòng,Thanh Nhã vẫn đang yếu cô đang cố ngồi dậy và nói y tá “ K sao đâu tôi hơi chóng mặt thôi”…
Vừa thấy Phong thì Nhã quay mặt đi
-Anh về đi tôi k cố tình ngất để níu kéo anh hay gì cả,tôi k muốn làm anh thấy khó chịu mỗi lần thấy tôi…
Phong với tay ôm lấy nhã,anh ta k nói lời nào chỉ siết chặt tay ôm vợ …Nhã ngạc nhiên…” Anh làm tôi khó thở đấy,k cần cảm thấy có lỗi”…
-Chúng ta,chúng ta sắp có con rồi…
-Anh nói gì cơ
-Em có thai mà không biết à,bác sỹ nói em có rồi…
Nhã ôm miệng nước mắt rơi như k the tin vào điều này…
Trong bữa cơm Hoài liên tục gắp cho Minh,Thu đặt đũa xuống và để ý…nụ cười của Hoài nhìn Minh làm Thu cảm thấy không yên tâm…nhất là những cử chỉ như thể hiện sự quan tâm thái quá này…Thu chợt hỏi Hoài…
-Hoài này,Hoài nghĩ sao về anh Minh…
Hoài đột nhiên khựng lại,ánh mắt ấp úng…cô ta k ngờ Thu lại hỏi thẳng ngay trước mặt Minh như vậy…

Yêu thích: 2 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN