(Quyển 2) 10 Vạn Lí Do Phải Khắc Kim
Chương 236: Một trăm loại phương thức hiến máu(3)
Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
“Tiểu Phúc Tấn chơi xúc xắc rất tốt nha.”
Không chơi trò chơi, mọi người bắt đầu chuyển sang ca hát nhảy múa, Linh Quỳnh ngồi một bên nhìn, nam sinh đeo bông tai thánh giá ngồi xuống bên cạnh cô.
Linh Quỳnh nở nụ cười, không tiếp lời.
Nam sinh nói: “Thức uống này rất ngon, cậu có muốn nếm thử không? “
“Không cần.” Linh Quỳnh cười tủm tỉm cự tuyệt, “Tôi cảm thấy đồ uống của mình cũng rất ngon. “
“……”
Nam sinh đeo bông tai thánh giá muốn tìm đề tài nói chuyện, tiểu cô nương mềm mại nhìn như rất dễ ở chung, nhưng chỉ cần hai ba câu liền khiến hắn nói không nên lời.
Cuối cùng, nam sinh đó đành phải rời đi.
Không lâu sau, Mễ Lan người vốn một mực ở bên kia hát cùng mọi người bỗng đi qua đây với hai ly đồ uống, “Cậu không hát sao? “
“Không muốn hát.”
Mễ Lan tiện tay đưa đồ uống cho cô, “Ai, cổ họng tôi khàn mất rồi. “
“Ai đưa đồ uống này cho cậu?”
“Giả Thụy a.” Mễ Lan nói, “Có chuyện gì vậy? “
Đều là bạn học, Giả Thụy lấy đồ uống cho cô, cô cũng không nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp nhận.
“Không có gì.”
“Giả Thụy sao lại đột nhiên ân cần với tôi nhỉ?” Mễ Lan cũng cảm thấy có chút không đúng, “Không phải hắn thầm mến tôi đấy chứ? “
“Hẳn là không phải.”
“Vậy thì tốt rồi, tên đại củ cải này chính là một tên cặn bã.” Mễ Lan đến gần Linh Quỳnh, “Lần trước tôi còn nghe nói hắn làm lớn bụng con gái nhà người ta, phải bồi một khoản tiền lớn mới xử lý xong. “
Linh Quỳnh gần như có thể xác định có thứ gì đó trong đồ uống.
Linh Quỳnh bưng đồ uống đứng dậy.
“Ai, Tiểu Phúc Tấn cậu đi đâu vậy?” cách xưng hô của Mễ Lan với cô rất không cố định, lúc thì tiểu tận (一会儿小尽), lúc lại Tiểu Phúc Tấn.
“Hít thở không khí.”
“À, đi đi.” Mễ Lan đại khái là ca hát quá mệt mỏi, nằm ườn trên sô pha phất phất tay với cô.
Chờ Linh Quỳnh đi rồi, Mễ Lan gãi gãi đầu, đi hít thở không khí còn mang theo đồ uống làm gì?
…
Linh Quỳnh chỉ chốc lát sau đã trở về, lúc này các nữ sinh đang vây quanh nhau nói chuyện bát quái về các ngôi sao Huyết tộc.
“Nếu có thể cùng Huyết tộc yêu đương thì tốt rồi.”
“Đừng điên, Huyết tộc cũng không phải là tốt đẹp gì, cậu làm cẩu liếm nhan là đủ rồi.”
“Tôi chỉ thuận miệng nói một chút.” Cô gái nói: “Nhưng họ thực sự rất đẹp, đặc biệt là nhóm nhạc nam mới debut gần đây, wow! Đẹp trai đến chân tôi mềm nhũn! ! “
“A a a a cậu cũng thấy đúng chứ!”
“Tôi cũng thích họ!!”
“Quá đẹp trai, trời ạ!”
“Giá như có thể tiếp xúc gần với họ.”
Huyết tộc tuy rằng có thể nhìn thấy trên mạng, nhưng bọn họ cũng sẽ không rêu rao ngoài đời.
Cho nên truy huyết tộc tinh đều là vân truy tinh. ( 所以追血族的星都是云追星。)
Nhóm nữ sinh này nói xong, đột nhiên có người nói: “Tôi nghe một đàn chị tiết lộ một tin đồn. “
“Tin đồn gì?”
Nữ sinh kia ra hiệu cho các nàng ngồi sát một chút, “Các cậu có nghe qua danh sách ứng cử viên không? “
Linh Quỳnh nhướng mày, bất động thanh sắc dựng thẳng lỗ tai lên nghe.
“Vị học tỷ kia nói danh sách ứng cử viên đều là những người may mắn có thể gặp được Huyết tộc.
Mà Huyết tộc nếu như lựa chọn được ứng cử viên trúng tuyển, sau khi người đó dâng lên máu tươi, Huyết tộc có thể hỗ trợ họ thực hiện một nguyện vọng.”
“Máu… Đó không phải là…” Có nữ sinh kinh ngạc che miệng.
“Ai, sẽ không chết đâu.” Nữ sinh kia nói: “Cậu đã chết thì cần gì thực hiện nguyện vọng. Chính là để cho Huyết tộc hút máu cậu một lần, sau đó đổi lấy nguyện vọng. “
“Truyền thuyết nói rằng người có trong được danh sách ứng cử viên có thể nhìn thấy Huyết tộc, nếu vận khí tốt, còn có thể ước nguyện được cùng Huyết tộc nói chuyện yêu đương xuyên chủng tộc.”
“Thật hay giả?”
“Ai biết được, đều nói là lời đồn mà.” Nữ sinh nói: “Các cậu nghe xong thì thôi, cũng đừng truyền loạn, trường học phiền nhất là có người lan truyền lung tung tin đồn liên quan đến huyết tộc. “
Mấy nữ sinh liên tục gật đầu.
Trước đây trong nhà trường từng vài lần vì tin đồn mà xảy ra chuyện, cho nên nhà trường quản lý rất chặt chẽ ở phương diện này.
“Nếu danh sách ứng cử viên thực sự tồn tại, làm thế nào để trở thành một ứng cử viên?”
“…… Tôi không biết. “, cô gái nhún vai.
Đề tài giữa các cô gái thường đến và đi rất mau, chuyện danh sách ứng cử viên rất nhanh đã bị thay thế bằng cái khác.
Linh Quỳnh nhấp một ngụm đồ uống, như đang suy nghĩ điều gì đó.
Danh sách ứng cử viên dường như không phải chuyện gì quá bí mật, trong trường học vẫn còn một phần biết đến.
Mặc dù tất cả mọi chuyện có thể là tin đồn …
Để cho Huyết tộc cắn một lần, là có thể đổi lấy một nguyện vọng.
Dùng nguồn năng lượng có thể tái sinh như máu đổi lấy một nguyện vọng, vậy cũng quá hời.
…
Người trong phòng chơi không sai biệt lắm, Diêu Tung gọi người tính tiền liền rời đi.
Nam sinh đều uống hơi nhiều, mọi người đỡ lẫn nhau, ngã trái ngã phải.
“Ai, có ai thấy Giả Thụy không?” Ai đó đột nhiên hỏi.
“Không thấy cậu ta được một lúc rồi…”
“Gọi điện thoại hỏi một chút.”
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng, là trong áo khoác của Giả Thụy để lại trong phòng.
“Tôi đi tìm vậy, các cậu đi trước đi.”
Mọi người cùng nhau ra khỏi phòng riêng, lúc xuống lầu, ở dưới lầu nhìn thấy Giả Thụy chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ tứ giác, đang tung quần áo nhảy múa.
Mọi người: “…”
Trâu bò!
Trong đầu mọi người đồng thời lướt qua hai chữ to này, có người đã lấy điện thoại di động ra chụp ảnh quay video, chuẩn bị ngày mai cười nhạo vị đại ca trâu bò này.
Mọi người hợp lực giữ lấy Giả Thụy.
Nhưng Giả Thụy giống như là uống say, liên tục nhảy lên, thế nào cũng không đè xuống được.
Mấy nam sinh không uống nhiều đưa Giả Thụy trở về.
Mễ Lan cũng có chút say, cô đi chung với một nữ sinh về cùng đường.
Linh Quỳnh không có chỗ nào khác để đi, quyết định tiết kiệm tiền một chút, trước tiên trở về nhà nguyên chủ.
Nhà nguyên chủ cách chỗ này không xa, Linh Quỳnh cũng không bắt taxi, trực tiếp đi bộ trở về.
Lúc này thời gian không còn sớm, trên đường không có người đi bộ, thỉnh thoảng chỉ có xe đi qua.
Đèn xe quét qua vỉa hè, làm nổi bật thân hình đơn bạc của cô gái.
Ở phía sau nàng cách đó không xa, có một bóng đen đi theo.
Cô gái dường như không nhận ra, tiếp tục đi về phía trước.
Ngay khi cô đi qua một con hẻm tối tăm không có đèn đường, bóng đen phía sau đột nhiên tăng tốc nhào về phía cô.
Rõ ràng cô gái không có phòng bị, thân hình chợt lóe lên.
Bóng đen nhào vào chiếc tường bên cạnh.
Cô xoay người, nhấc chân đạp về phía bóng đen.
Bên ngoài ngõ nhỏ có xe đi qua, đèn xe lắc lư chiếu qua trong nháy mắt, Linh Quỳnh thấy rõ thứ tập kích mình.
…… Thật kinh tởm!
Bóng đen mặc dù có hình người, nhưng làn da có màu xám xanh, nhăn nheo giống như vỏ cây khô.
Lớp da kia không khác gì dán lên khung xương, ngũ quan lồi ra, dị dạng vô cùng.
Trên người nó còn dính chất nhầy kỳ quái, tí tách chảy xuống đất, làm cho người ta buồn nôn.
Linh Quỳnh: “…”
Đây không phải là Huyết tộc cô muốn xem a! !
Nó cũng thật xấu! !
Bóng đen ‘ầm ầm’ biến ra đôi cánh xấu xí phía sau, giống như cánh gà bị lột sạch lông, đập một chút, lần thứ hai tấn công về phía Linh Quỳnh.
Linh Quỳnh: “…”
Wow! Đôi cánh của ngươi…
…
Con hẻm tối tăm yên tĩnh như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
Có mấy người từ bên ngoài chạy vào, cầm đồ nhìn xung quanh.
“Kỳ quái…”
Rõ ràng là ở chỗ này, sao lại không có.
“Đội trưởng, anh đến xem.” Ai đó hét lên.
Trong một khe hở hai mươi cm, bọn họ nhìn thấy Hấp Huyết Quỷ bị nhét thành một đoàn ở bên trong, lúc này còn đang hấp hối, kéo dài hơi tàn.
“……”
Ai nhét nó vào đây?
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!