Tiên Tuyệt
Chương 306: Tổ linh yêu đan (thượng)
Hai người tuyệt vọng, vốn đã muốn chuẩn bị tâm lý nghe Vũ La nói lời cự tuyệt, không ngờ Vũ La lại hỏi:
– Đãi ngộ của Thủ Tịch Tế Ti thế nào vậy?
Hai lão hồ ly sửng sốt, có ý gì, chẳng lẽ còn có khả năng sao?
Đại Tế Ti biết đây là cơ hội cuối cùng, vừa rồi đã nâng giá lên một bậc, Vũ La vẫn bất động, lần này chỉ có thể nâng giá lên tiếp, phải tranh thủ cho bằng được cơ hội này.
Lão nghiến răng một cái:
– Tiên sinh có thể nhận một phần năm mươi tất cả khoản thu của Mộc Thần Trủng.
Nhất thời Vũ La có hơi thất vọng:
– Chỉ có một chút như vậy sao?
Đại Tế Ti cùng Kỳ Hằng suýt chút nữa bật ngửa, chỉ có một chút… Cả Mộc Thần Trủng có hàng trăm tên đệ tử, một mình ngươi được một phần năm mươi còn chê ít?
Một Thần Trủng khổng lồ như vậy, chi tiêu hàng ngày là một con số lớn đến mức kinh người. Đầu tiên mỗi tháng phải lưu lại một con số nhất định để dự trữ, sau đó các thủ đoạn phòng ngự xung quanh Thần Trủng cần được bổ sung ngọc túy. Các đệ tử phụ trách luyện chế linh đan trong Thần Trủng cũng tiêu hao không nhỏ chút nào, một ít kiến trúc xuống cấp cũng cần sửa chữa…
Cho dù là Đại Tế Ti, thu nhập mỗi tháng cũng chỉ có được một phần trăm tổng thu nhập của cả Mộc Thần Trủng. Thu nhập của ba vị Tế Ti cũng chỉ được mỗi người một phần hai trăm tổng thu.
Còn đệ tử bình thường, mỗi người chi được một phần ngàn tổng thu.
Mà phương diện thu nhập này, Mộc Thần Trủng đã có thể coi là hậu hĩnh. Rất nhiều đệ tử của những Thần Trủng thông thường, chỉ có thể thu được một phần vạn tổng thu mỗi tháng.
Một mình Vũ La được một phần năm mươi tổng thu. hắn còn chê ít…
Kỳ Hằng nở một nụ cười khổ:
– Tiên sinh vừa từ trong Ma Sơn ra, có lẽ chưa biết rõ tình huống của Thần Trủng. Cho dù ngài đi tới Thần Trủng khác, phần thu của ngài cũng không thể cao hơn ở chỗ chúng ta.
Vũ La sờ sờ cằm. có vẻ không tin lắm:
– Thật vậy sao, tốt xấu gì ta cũng chỉ dưới một mình Đại Tế Ti, chi được một phần năm mươi thôi sao?
Vũ La cần phải tính toán chi ly chút thu nhập này. Tối thiểu từ giá trị lễ vật của Kỳ Nguyên và Kỳ Hằng tặng cho hắn. có thể nhìn ra tài nguyên Đông Thổ vô cùng phong phú. Hiện tại cò kè mặc cả như vậy, chỉ cần tăng lên được một phần nhỏ, tính ra cũng là ích lợi lớn không thể tưởng tượng.
Kỳ Hằng cười khổ đáp:
– Tiên sinh, thật sự là như vậy, ngay cả Đại Tế Ti đại nhân cũng chỉ có được một phần trăm.
– Vậy…
Lúc này Vũ La cảm thấy hơi xấu hổ, phần mình nhiều gấp đôi Đại Tế Ti.
Hắn còn đang do dự, Đại Tế Ti còn tưởng rằng hắn vẫn không chịu đáp ứng, lại nghiến răng một cái:
– Hay là như vầy đi tiên sinh, ngài nhận gấp ba ta, thật sự không thể nhiều hơn được nữa, nếu hơn. Thần Trủng sẽ không còn cách nào vận chuyển.
Vũ La mỉm cười:
– Thành giao.
Trong truyền thuyết, có một loại thần dược tên là Kim Thương Bất Đảo hoàn (Viaara), công hiệu của nó chỉ có thể hiểu ngầm, không tiện diễn tà. Bất kể nam nữ lãnh hội được hàm ý trong nó, ai nấy đều nở một nụ cười hàm súc.
Tin Vũ La gia nhập Mộc Thần Trủng vừa truyền ra, tất cả đệ tử Mộc Thần Trủng dường
như vừa được uống một viên Kim Thương Bất Đảo hoàn vào miệng, vô cùng hưng phấn.
về chuyện một mình Vũ La được nhận gấp ba lần Đại Tế Ti, hoàn toàn không có ai để ý.
Vũ La cứu sống A Hắc, đánh bại Cung Động, tất cả đệ tử ở đây đều tôn sùng hắn như thần linh, tuy rằng không tận mất nhìn thấy, nghe người kể lại cũng cảm thấy tiếc nuối vô cùng.
Hiện tại có một vị cao thủ Mộc Thần Lực bằng lòng ở lại Mộc Thần Trủng, hầu như cả Mộc Thần Trủng không ai sinh lòng ghen tỵ, mà hết sức vui mừng. Có Vũ La. sớm muộn gì Mộc Thần Trủng cũng đánh đuối được Dạ Vũ Thần Trủng ra khỏi Lạc Nhật hoang nguyên.
Kẻ duy nhất không vui mừng chính là Kỳ Thắng.
Vốn y dựa vào Đại Tế Ti, trong lòng còn ôm một tia ào tường, không ngờ sau khi Vũ La gia nhập Mộc Thần Trủng, được hưởng đãi ngộ còn cao hơn cả Đại Tế Ti. Tuy rằng địa vị hắn vẫn dưới Đại Tế Ti, nhưng từ đãi ngộ này cũng có thể nhìn ra Đại Tế Ti coi trọng Vũ La tới mức nào.
Lúc này cả Mộc Thần Trủng đang ăn mừng, chỉ có Kỳ Thắng không nói nửa lời trốn trong phòng mình uống rượu giải sầu.
Vì chúc mừng Vũ La gia nhập, Mộc Thần Trủng tổ chức ăn mừng ba ngày. Thậm chí trong ba ngày này không ai canh gác, cả Mộc Thần Trủng rơi vào trạng thái không phòng vệ.
Vũ La thấy vậy không khỏi lo lắng, Kỳ Nguyên lại giơ chén rượu cười nói với hắn:
– Cổ Địa Liệp Long đã sắp sửa bắt đầu, từ giờ trở đi trong thời gian ba tháng, giữa Yêu tộc chúng ta không thể công phạt lẫn nhau, bằng không sẽ bị Bát Đại Thần Trủng liên thủ tiêu diệt. Ngươi cứ yên tâm, đám rùa đen Dạ Vũ Thần Trủng tuyệt không dám tới.
Vũ La thoáng động trong lòng bèn hỏi:
– Cổ Địa Liệp Long là gì vậy? Ta vừa từ Ma Sơn ra, trước kia trường bối trong nhà cũng chưa nhắc qua cái gì là cổ Địa Liệp Long.
Kỳ Nguyên đã uống không ít. nói nửa ngày cũng không thể nói rõ ràng. May nhờ có đám chiến sĩ Yêu tộc xung quanh y, bao gồm cả Kỳ Hằng mỗi người thêm vào một câu, mới xem như bổ sung đầy đủ.
Cổ Địa Liệp Long chính là hoạt động nổi tiếng nhất trên Đông Thổ, được cử hành mỗi năm một lần. mỗi lần kéo dài ba tháng. Các Thần Trủng đều phái ra Hổ Báo chiến sĩ của mình tham gia, thành tích đạt được trong cổ Địa Liệp Long sẽ trực tiếp quyết định cấp bậc Thần Trủng.
Đông Thổ chia Thần Trủng làm năm cấp, cấp cao nhất trong toàn Đông Thổ chỉ có tám Thần Trủng, chính là Bát Đại Thần Trủng hùng mạnh nhất Đông Thổ.
Mà Mộc Thần Trủng và Dạ Vũ Thần Trủng nằm ở nơi xa xôi, thực lực nhỏ yếu, chính là Thần Trủng có đẳng cấp thấp nhất trong năm cấp.
Cổ Địa Liệp Long cũng không phải thật sự là săn rồng, tuy rằng Yêu tộc cường hẳn thật, nhưng cũng không tự cao tự đại tới mức cho rằng mình có thể giết rồng.
Trên thực tế cổ Địa chỉ là một cách gọi, là một ít hung địa lưu lại từ thời thượng cổ. Tỷ như Ma Sơn ở gần Lạc Nhật hoang nguyên chính là một trong số đó.
Những địa phương này ẩn chứa vô số hung thú hùng mạnh, thậm chí còn có một ít Thần Thú Hồng Hoang từ thời thượng cổ.
Vì bảo trì nòi giống của mình, tuy rằng cổ Địa Liệp Long thương vong rất lớn, nhưng đều được Yêu tộc tổ chức hàng năm. phái ra các Hổ Báo chiến sĩ tiến vào cổ Địa đã được chọn trước đó, để cho bọn họ hành động một mình. Cuối cùng dựa vào số lượng và cấp bậc của hung thú từng người săn được để xét thành tích.
Trên thực tế chính sách này nhìn qua hết sức hung tàn vô nhân đạo, hơn nữa hàng năm đều có hàng chục hàng trăm Hổ Báo chiến sĩ chết trong cổ Địa. Nhưng vì trong thời gian ba tháng này vì bất cứ lý do gì, giữa các Thần Trủng với nhau cũng không được khai chiến, để cho Yêu tộc vốn hiếu chiến được nghi ngoi sinh sàn, Cố Địa Liệp Long vẫn có tác dụng trực tiếp không nhỏ.
Thời hạn hưu chiến ba tháng này vốn vì muốn các Thần Trủng yên tâm phái Hổ Báo chiến sĩ hùng mạnh nhất của mình ra tham gia cổ Địa Liệp Long, nhận được thu hoạch như vậy coi như là ngoài ý muốn.
Bất kể là Mộc Thần Trủng hay Dạ Vũ Thần Trủng, quét mất nhìn khắp Đông Thổ cũng là Thần Trủng không có chút danh tiếng gì. Mộc Thần Trủng còn tạm được, vạn năm trước cũng từng huy hoàng một thuở. Lúc ấy Thảo Mộc Thần Lực trên Đông Thổ này còn thịnh hành mạnh mẽ, Mộc Thần Trủng chính là một trong những số ít Thần Trủng Thảo Mộc Thần Lực. Vào lúc ấy trong Bát Đại Thần Trủng, có hai Thần Trủng là Thần Trủng Thảo Mộc Thần Lực.
Năm xưa Mộc Thần Trủng độc bá Lạc Nhật hoang nguyên, muốn tiến vào Ma Sơn phải được Mộc Thần Trủng cho phép.
Lúc trước bất kể là Cung Thập Nhị hay Kỳ Nguyên tham gia cổ Địa Liệp Long chỉ là góp mặt cho đủ số. Hai người ở Lạc Nhật hoang nguyên liều chết một mất một còn với nhau, nhưng trên thực tế trong Cố Địa Liệp Long hoàn toàn không ra gì, chỉ có thể ngoan ngoãn ở vòng ngoài săn vài hung thú cấp bậc nhỏ yếu.
Đại Tế Ti của cả hai Thần Trủng này cũng tự biết thực lực của mình, không hề mơ mộng hão huyền. Cho nên bọn họ không hề oán hận hai Hổ Báo chiến sĩ của mình không giúp gì được trong chuyện thăng cấp Thần Trủng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!