Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP - Chương 82: Phỏng vấn của đài Quốc gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
18


Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Nói Muốn Cùng Tôi Xào CP


Chương 82: Phỏng vấn của đài Quốc gia


Chương 82: Phỏng vấn của đài Quốc gia

♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚

Đến trường quay, Kỷ Cảnh Hiên bí mật đưa cho Quý Huyền Nguyệt một chiếc khóa trường thọ bằng vàng ròng, Quý Huyền Nguyệt áng chừng nó được làm bằng vàng nguyên chất, vừa mới chuẩn bị cảm động Kỷ Cảnh Hiên đã dọn hai cái rương từ cốp xe ra, một cái rương chứa bao lì xì đỏ thẫm, trông vô cùng có không khí, một cái rương thì chất đầy kim nguyên bảo*, xét vào thân thế của Kỷ Cảnh Hiên, Quý Huyền Nguyệt cảm thấy mấy thứ này đều bằng vàng ròng cả…

(Kim nguyên bảo là thỏi vàng hình con thuyền trong mấy phim cổ trang á)

Lúc Quý Huyền Nguyệt thấy hắn lấy ra một rương lì xì thì vẫn kiềm chế được vẻ mặt của mình, đến khi hắn lấy ra chiếc rương kim nguyên bảo lại bỗng nhiên thấy khóa trường thọ trong tay không đặc biệt mấy.

Anh nhìn khóa trường thọ bé nhỏ tinh xảo trong tay, phát hiện phía sau nó được khắc một chữ Kỷ lớn bằng vô số chữ Hiên, đây là khóa trường thọ của Kỷ Cảnh Hiên.

Có rất nhiều camera đang vây quanh, quản lý lẫn chuyên viên trang điểm đều đang xem cảnh này, có cả người quay phim đang ghi hình lại, chuẩn bị quay thành cảnh hậu trường.

“Nguyệt Nguyệt, em nhớ không nhầm hôm nay Cục dân chính mở cửa, có kết hôn không?” Một chuyên viên trang điểm của Quý Huyền Nguyệt trêu chọc nói.

“Ui, nghe là biết bà không xem điện thoại rồi, hôm qua người ta đã đi xếp hàng, hôm nay đạo diễn Tần cho hai vợ chồng nghỉ đó, thế mà còn đến đây đóng phim.”

Lúc này Kỷ Cảnh Hiên đã dọn xong vật dụng, cầm loa của Tần Thế hô lớn: “Mọi người! Hôm nay là ngày lành, cuối cùng em cũng thoát ế, em sẽ phát bao lì xì với kim nguyên bảo cho mọi người để kỷ niệm ngày này, chỉ nhiều chứ không có ít, ai cũng có cả! Nhớ đến nhận đó.”

Quý Huyền Nguyệt: “…” Trò tiêu khiển phá của gì đây.

Xung quanh lập tức đến tranh giành.

“Oa, bao lì xì dày thế này là được rồi, tôi vào làm đúng đoàn phim rồi!”

“Trời ơi, kim nguyên bảo này nặng thế, là vàng ư?”

“Tui cắn muốn rớt răng ra ngoài luôn.”

“A a a! Tôi có thể bán nó không?” Một cô nàng nhìn kim nguyên bảo trong tay hỏi.

Kỷ Cảnh Hiên gật đầu, cười nói: “Nhưng chỉ có thể bán cho trang sức Kỷ thị thôi, không thể bán cho chỗ khác, phải cân nhắc kỹ.”

“Em hâm mộ Quý Huyền Nguyệt quá đi…” Một cô nàng vai phụ đóng cùng thốt lên.

“Oa…”

Mấy lời hâm mộ thế này mấy ngày này Quý Huyền Nguyệt đã nghe qua không ít, nhưng vẫn chưa nghe đủ, cảm giác muốn khoe khoang này nói ra hơi ngại, nhưng anh cảm thấy Kỷ Cảnh Hiên rất xứng đáng để được khoe, thậm chí bây giờ nhìn hắn, Quý Huyền Nguyệt sẽ tự nhiên sinh ra cảm giác “Đây quả nhiên là chồng mình.”

Mọi thứ đều có vẻ không thực tế lắm.

Yêu đương, kết hôn, hết thảy đều thuận lý thành chương, không có một chút trở ngại nào, cứ thể mà tiến gần đến bên nhau.

Kỷ Cảnh Hiên đang phát bao lì xì, như có thần giao cách cảm, hắn bỗng dưng nhìn về phía anh, ánh mắt ngập tràn tình yêu. Trước kia Kỷ Cảnh Hiên sẽ giấu giếm một chút, nhưng gần đây cứ như được thả xích, không biết sẽ biết bao người hâm mộ chết với đôi mắt này.

Quý Huyền Nguyệt bước đến, cùng nhau phát bao lì xì với hắn.

Phát xong rồi vẫn còn thừa một đống bao lì xì và kim nguyên bảo, quả nhiên Kỷ Cảnh Hiên nói không sai, chỉ có nhiều chứ không có ít, cứ việc đến đây nhận thôi.

Hai người dọn dẹp một chút rồi cầm đồ đạc về khách sạn ngủ bù, dù sao thức đêm đi đăng ký cũng khiến tinh thần và thể xác họ mệt rã rời, may soa kết hôn đồng tính với dị tính cũng không khác nhau gì, chỉ có thêm phiếu khảo sát có nhận con nuôi hay không thôi.
Ngồi xe trên đường, Kỷ Cảnh Hiên nhận được điện thoại của phóng viên đài truyền hình Quốc gia, do Lưu Nguyên đưa số, bởi vì Kỷ Cảnh Hiên quá nhiều lần không bắt máy rồi.

“Alo… Vâng, đúng vậy, là tôi, Quý Huyền Nguyệt ở bên cnahj tôi, phỏng vấn tạm thời phát sóng trực tiếp? Có thể, được… Chúng tôi đang trên đường về khách sạn, được rồi, tôi gửi địa chỉ khách sạn cho ngài, có thể đến lúc 10 giờ không? Chúng tôi cần chuẩn bị một chút.”

Kỷ Cảnh Hiên chờ bên kia tắt máy mới buông điện thoại, hắn ôm lấy vai Quý Huyền Nguyệt để anh không bị lắc lư nữa, tỉnh dậy cũng không bị nhức đầu, Quý Huyền Nguyệt ngoan ngoãn nằm trong lồng ngực Kỷ Cảnh Hiên, nghe nhịp tim đập ổn định của hắn.

Anh ngáp một cái dài, trên lông mi vẫn còn vương giọt nước mắt trong suốt, buồn ngủ hỏi: “Làm sao vậy?”
“Bây giờ là 8 giờ, 10 giờ phóng viên đài quốc gia muốn đến phỏng vấn độc quyền, chúng ta về tắm rửa rồi ngủ một lát, hẳn là đến kịp.”

“10 giờ cũng sớm quá.”

“Đúng vậy, thời gian gấp dáp quá, nếu không chúng ta cùng tắm rửa nha Quý ca ca.” Kỷ Cảnh Hiên nói nhỏ bên tai Quý Huyền Nguyệt: “Xin anh đó, Quý ca ca.”

“… Kết hôn rồi còn làm nũng, cút đi, không nghe em dụ đâu.”

Kỷ Cảnh Hiên xoa xoa tóc mái anh: “Kết hôn rồi, em cũng xem như anh từ chối là vì muốn chơi tình thú.”

“…”

“Ngủ một lát đi, tỉnh dậy hẵng tắm, hôm qua mệt mỏi quá rồi, ngoan.”

Tài xế bị bắt nghe góc tường: “…”

Trước khi xuống xe Kỷ Cảnh Hiên còn đưa cho tài xế hai cái kim nguyên bảo và bao lì xì, sau đó cũng gửi thêm cho bảo vệ, để họ giúp mang hai chiếc rương lên, còn hắn thì tự ôm Quý Huyền Nguyệt đang ngủ trở về phòng.
Ngủ đến 9 giờ rưỡi thì đồng hồ báo thức kêu vang, thật sự không kịp, Quý Huyền Nguyệt chỉ có thể tắm cùng Kỷ Cảnh Hiên, thật sự chỉ tắm rửa mà thôi.

Bảo vệ cũng nhanh chóng dẫn đường phóng viên đến khách sạn.

Rồi sau đó bốn chiếc camera, nhiếp ảnh gia, ba người phóng viên và vài người cầm sổ ghi chép đã lấp đầy căn phòng khách sạn tiêu chuẩn.

Phỏng vấn của Quốc gia đúng là tài ba, hai người còn chưa chào hỏi đầy đủ từng người, phát sóng trực tiếp đã bắt đầu rồi.

Nữ phóng viên này có chuyên môn rất cao nên không hề hỏi những câu làm khó người khác: “Vấn đề đầu tiên, chúng tôi muốn hỏi hai bạn có cảm thấy rắc rối gì sau khi chính thức công bố tình yêu không?”

Quý Huyền Nguyệt lắc đầu: “Không có, từ sau khi công khai, bất kể bạn bè hay fans đều nói tôi là cá Koi.”
[AAAA cá Koi ơi anh xuất hiện rồi.]

[Kết hôn hai tiếng sau đã phỏng vấn độc quyền, đài truyền hình quốc gia quá đỉnh.]

Kỷ Cảnh Hiên bị anh chọc cười, chiều chuộng nhìn về phía Quý Huyền Nguyệt mới trả lời: “Không có, bạn bè hay người thân tôi đều gặp mặt trước khi công khai rồi, bọn họ không cản trở gì, thậm chí còn giúp tôi rất nhiều.”

[Huhuhuhu muốn gặp ba Kỷ quá, sau đó muốn hỏi ông ấy ba người con trai có phải cô đơn lắm không, em có thể làm con gái ông ấy để làm áo bông nhỏ nè.]

[Gia giáo nhà giàu.]

Một nữ phỏng viên khác dường như phụ trách mảng giải trí.

“Câu hỏi thứ hai, nguyên nhân gì mà hai bạn lại ở bên nhau? Có thể chia sẻ cho mọi người biết không?”

Quý Huyền Nguyệt: “Em ấy giả nghèo để tôi chăm sóc, thường xuyên qua lại nên cũng yêu nhau…”

[Giả nghèo, emmmm, chơi ác zị.]
[Khởi đầu đẹp như mơ kết thúc đẹp như thơ]

Kỷ Cảnh Hiên lắc đầu: “Lúc đó tôi chỉ muốn đùa anh ấy nên mới giả vờ mình rất nghèo, người đại diện của anh ấy mới cho tôi ở chung với ảnh, anh ấy làm nũng với tôi cho nên tôi mới rung động.”

[Vậy là tất cả là do người đại diện à.]

[Ánh mắt của Lưu Nguyên xuất sắc quá.]

[Đây là chỉ định chồng cho hả.]

Quý Huyền Nguyệt không phục: “Sao anh lại làm nũng”

“Giúp anh bật chăn điện, giúp anh ủ ấm tay, nấu cơm, dưỡng da tay, anh thấy em là đã nhõng nhẽo mềm nhũn.”

“Rõ ràng là em không cho anh làm gì cả@ Hơn nữa em còn làm nũng để anh mua quần áo cho!”

[Rồi rồi rồi, lần đầu tiên thấy cãi nhau khoe ân ái, tui thua]

[Em biết em thua ở đâu rồi, mấu chốt là tôi không thể làm nũng.]

[Đúng là thiên thần của nhau.]

Phóng viên nam nói tiếp: “Câu hỏi thứ ba, hai bạn cảm thấy việc hợp pháp hóa đồng tính có mang lại bất tiện hay tiện lợi nào không?”
[Không hổ là ngài, đài quốc gia daddy.]

[Thế là vẫn đang tuyên truyền chính sách à hahahaha]

[Không cần lắm đâu.]

Quý Huyền Nguyệt ngẫm nghĩ một lúc mới nói: “Tôi rất vinh dự được trở thành chồng hợp pháp của Kỷ Cảnh Hiên tại đất nước của mình, được chính đồng bào mình công nhận quan trọng hơn nhiều so với chứng nhận của nước ngoài.”

Ánh mắt Kỷ Cảnh Hiên lấp lánh, mỉm cười nhìn Quý Huyền Nguyệt, Quý ca ca của hắn nói câu nào cũng khiến người khác phải kinh ngạc.

[Chiều chuộng quá đi.]

[Đậu má, bùng nổ tin tức quá, họ thực sự đăng ký kết hôn, thật sự đó!!!! Bây giờ phải gọi là bà nhà Kỷ rồi.]

Hắn cười nói: “Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi sinh ở đất nước này, cũng như may mắn khi gặp gỡ anh ấy vậy.”

Nữ phóng viên lại cười hỏi: “Cho nên hình trên mạng lan truyền đi Cục dân chính là thật sao? Thật sự nửa đêm đi xếp hàng?”
Quý Huyền Nguyệt gật đầu, nhìn camera, lấy quyển sổ đỏ từ trong túi ra rồi kiêu ngạo nói: “Đúng vậy! Tôi kết hôn rồi!”

Kỷ Cảnh Hiên cũng gật đầu: “Rất muốn cưới anh ấy về nhà nên đã đi đăng ký kết hôn, không ngờ lại bị chụp lấy. Tôi đính chính một chút, lúc đó Quý Huyền Nguyệt mệt mỏi chứ không phải bị tôi ép buộc, ngoài ra tôi cũng chơi bốc thăm, mọi cặp đôi kết hôn cả nước chỉ chụp giấy kết hôn của các bạn, kể về hành trình tình yêu của hai người rồi @Kỷ Cảnh Hiên, tôi sẽ chọn 100 cặp đôi để tặng các loại trang sức hợp kim vàng ròng các loại.”

[Bạn trai tui có tác dụng rồi.]

[… Chờ một lát, tui đi hỏi mẹ ảnh chụp đối tượng xem mắt cái đã]

[AAAA sao lại muốn khắp nơi vui mừng kiểu này đậu má]

[Chúc phúc.]

[Chúng ta quả thật may mắn khi sống ở đất nước này aa!!!]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN