Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại - Chương 11: Cuộc thi đấu ưu tú
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại


Chương 11: Cuộc thi đấu ưu tú


Editor: demcodon

Kết quả của lớp học công khai xuất hiện từ
sớm. Trước khi tuần thi kết thúc, Chung Dịch đã biết được điểm của môn
suy nghĩ như máy tính được điểm số cao, và môn tiếng Anh.

Không tốt cũng không xấu, không kéo chân.

Sau khi kiểm tra thành tích xong cậu lại đi kiểm tra ký túc xá của trại mùa đông sắp xếp. Trường học đảm nhận là một trườn bình thường, ký túc xá
cũng là một phòng bốn người. Chỗ ở tốt hơn Đại học Bắc Kinh một chút là
ngôi trường này có thể tắm rửa ở trong ký túc xá.

Giải thưởng
trong vòng sơ tuyển cuộc thi chính là hàng ngàn thẻ mua sắm. Chung Dịch
không có nhu cầu mua sắm gì. Vì vậy bán lại cho người khác kiếm chút
tiền tiêu vặt.

Ngay từ đầu, mục tiêu của cậu chính là hạng nhất cuộc thi ưu tú, 100.000 tiền thưởng.

– — —

Trước một ngày vào ở trường học trại mùa đông, Chung Dịch nhận được thông báo của một tạp chí. Liên quan đến một tài khoản yêu cầu cậu trả phí trang.

Trong lòng Chung Dịch buông lỏng chuyển khoản qua. Kế tiếp chính là chờ đợi
rất lâu. Chờ luận văn của mình chính thức xuất hiện ở trong tạp chí. Sau đó nhìn xem có công ty nào chủ động tiêp xúc hay không.

Cậu rất kiên trì, cũng không vội vã.

* * *

Trước khi bắt đầu cuộc thi, Trương Tiếu Hầu từ Thượng Hải bay về Bắc Kinh mang theo một đống đặc sản Thượng Hải đến.

Y thấy một đống đồ “mẹ già quan tâm” mà phát sầu, đột nhiên nhanh trí
nói: “Dứt khoát chia cho những thí sinh khác, thuận tiện tìm hiểu chút
tin tức.”

Trì Quân: “Được, nhiệm vụ khó khăn này giao cho cậu.”

Trương Tiếu Hầu một tay bụm mặt, không thể làm gì khác: “Được thôi! Đúng rồi, các cậu có ý kiến gì không?”

Trì Quân liếc nhìn Chung Dịch, ra hiệu cậu nói.

Trước đó hai người đã có một cuộc thảo luận ngắn nhưng lại nhất trí đồng ý.
Cách cụ thể chờ Trương Tiếu Hầu quay lại ba người mở cuộc họp. Trước
mắt, Chung Dịch bất quá trình bày những gì mình nói với Trì Quân trước
đó: “Quy tắc và vòng sơ tuyển cuộc thi hơi khác.”

Trương Tiếu Hầu: “Khác chỗ nào?”

Quả nhiên lại không xem thông báo.

Chung Dịch thở dài nói: “Trong vòng sơ tuyển, vì có quá nhiều người đăng ký,
mọi người đều vận hành trên ứng dụng. Nhưng bây giờ, chỉ có hơn 100
người tiến vào cuộc thi ưu tú. Mỗi đội đều phải chọn ra một đại diện.”

Trương Tiếu Hầu: “Ừh, ừh ừh.” Y gật đầu, thuận tay mở miệng gói khoai chiên, đưa miệng túi đến tầm tay Trì Quân và Chung Dịch.

Chung Dịch lấy một lát cắn nát: “Đại diện của đội phụ trách 9:30 mỗi buổi
sáng và 1 giờ chiều đến “sàn giao dịch chứng khoán” tiến hành thao tác
trong ngày. Trong hai giai đoạn này có thể thao tác một lần.”

Trương Tiếu Hầu: “Sàn giao dịch chứng khoán?”

Chung Dịch: “Bên thi đấu sẽ đặt ra một kịch bản ngắn hạn. Tóm lại, tất cả các thao tác trong cuộc thi ưu tú đều trên online. Đương nhiên, những thao
tác này đều sẽ thật khi công khai. Nếu có thí sinh phát hiện chỗ nào sai cũng có thể báo cáo.”

Trương Tiếu Hầu lải nhải: “Rắc rối.”

Chung Dịch: “Nhưng hình thức rất tốt.”

Trương Tiếu Hầu: “Cách tổ chức cuộc thi này rất dễ xảy ra sự cố đây.”

Trì Quân ngồi một bên nói tiếp: “Đúng vậy. Tớ có liên lạc với một thí sinh
lần trước trong cuộc thi ưu tú, nói trong lúc bọn họ thi đấu từng xuất
hiện tình huống dữ liệu hỗn loạn một lần. Cho nên, Con Khỉ, nhiệm vụ
nhìn chằm chằm dữ liệu giao cho cậu.” Đây đại khái là việc thích hợp
nhất giao cho Trương Tiếu Hầu.

“Được.” Trương Tiếu Hầu có cũng được, mà không có cũng được đồng ý.

Chung Dịch mở miệng một lần nữa nói: “Theo tớ được biết, đội có số lượng lớn
nhất có bảy người.” Cũng không biết bọn họ làm sao hợp tác nhất trí,
thông qua vòng sơ tuyển: “Nhưng khác với vòng sơ tuyển. Ở trong cuộc thi ưu tú, tiền vốn tất cả các đội đều bằng nhau, đều là 5 triệu tiền ảo.”

Chung Dịch: “Sau khi kết thúc cuộc thi, dựa theo số tiền mà xếp hạng. Ngoài
ra, ở mức 6-7 triệu cứ thế mà suy ra, mỗi người trên hạn mức đều có
10.000 tiền thưởng. Chẳng qua tiền thưởng này là đội “đầu tiên tiếp xúc
đến hạn mức” mới có được. Nói cách khác, dù cho tỷ lê lợi nhuận của đội
này sau đó giảm xuống lần nữa. Sau 21 ngày cũng không đủ để đạt được hạn mức kia, vậy 50.000 đồng vẫn là của bọn họ. Đồng thời, mỗi khi thí sinh đạt đến một hạn mức mới đều sẽ loại cho đến khi xếp hạng ba đội đếm
ngược.”

Trương Tiếu Hầu nắm lấy trọng điểm: “10.000? Chia trung bình cho mỗi đội viên hả?”

Chung Dịch phủ nhận: “Không phải, mỗi người trong đội đều có.”

Trương Tiếu Hầu lẩm bẩm nói: “Quy tắc thao tác này có nhiều không gian. Ngoài
ra, tôi đoán bên ban tổ chức sẽ có xu hướng loại bỏ đội nhiều người
hơn.”

Chung Dịch: “Cho nên, lúc cậu phát hiện tình huống không ổn thì phải nói cho tớ và Trì Quân biết. Ba người chúng ta cùng thương
lượng.”

Chung Dịch: “Về phần mua cổ phiếu vẫn là dựa theo cách trước đó.”

Trì Quân bổ sung: “Ở đây có một sự khác biệt. Lúc vòng sơ tuyển, chúng ta
đối mặt với toàn bộ thị trường chứng khoán. Bây giờ, bên cuộc thi đã
chọn lựa ra 1000 cổ phiếu, chúng ta chỉ có thể chọn ở trong đó. Trong đó tất cả các ngành, chỉ số cao thấp đều có bao trùm và phân bố coi như
đều đều. Tớ nhìn qua một lần và liệt kê một số công ty triển vọng ra.”
Hắn gõ gõ trên điện thoại: “Đã gửi email cho hai cậu rồi.”

Danh
sách này Trì Quân đã mời cậu Tùng Trúc xem qua. Lúc nói rõ ý đồ đến thì
Tùng Trúc yên lặng: “Tại sao cháu lại để ý đến cuộc thi đấu này như
vậy?”

Dựa theo những gì cháu trai làm từ trước đây, coi trọng một cuộc thi đấu nhỏ như vậy hơi khác với Trì Quân.

Trì Quân biết cậu rất bận, lại đến lúc lên chức mấu chốt, hơi áy náy vì sự
quấy rầy của mình nên ngoan ngoãn trả lời: “Bởi vì trong trường học gặp
được một người bạn rất thú vị. Cậu ấy muốn đoạt giải quán quân, cháu
muốn giúp cậu ấy một chút.”

Hắn đương nhiên có thể nói những lời
tốt đẹp hơn. Nếu như trước mặt là Trì Bắc Dương thì Trì Quân tất nhiên
sẽ tốn một chút tâm tư giấu đi những gì bản thân muốn nói.

Nhưng đó là cách làm đối “người ngoài”. Đối với người nhà quan tâm và chăm sóc mình, Trì Quân từ trước đến giờ có sao nói vậy.

Tùng Trúc hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía cháu trai châm chước nói:
“Tiểu Quân, người bạn kia của cháu có biết chuyện trong nhà cháu hay
không?”

Trì Quân cười: “Vậy thì không có. Cậu ấy rất ưu tú, nhưng không có nền tảng gì phù hợp. Cháu sẽ không cung cấp cho cậu ấy bất kỳ
sự giúp đỡ thiết thực nào, nói cho cùng tất cả đều dựa vào bản thân cậu
ấy.”

Tùng Trúc như là suy tư một hồi mới bình thường lại: “Cũng tốt.”

Đối với Tùng Trúc, ông cũng bất quá đứng ở góc độ của mình đưa ra một ít gợi ý nhỏ.

Về phần Trì Quân lựa chọn như thế nào, sẽ đối mặt với hậu quả gì. Tùng
Trúc cảm thấy cháu trai dù sao còn trẻ tuổi. Nếu như vào lúc này ăn chút vị đắng, chịu chút dạy dỗ thì không có gì không tốt.

Nếu như thật sự đặt cược chống lại kho báu vậy dĩ nhiên càng tốt hơn.

Cậu xem xong tờ danh sách của Trì Quân nói: “Tớ cảm thấy không có vấn đề
gì.” Trì Quân cho cậu xem cũng chỉ hy vọng có được một giai điệu nhẹ. Ví dụ như: chính sách mỗi ngành nghề sẽ có điều chỉnh, vì vậy ngành sẽ
giành được một số thay đổi. Những lời này không được nói ra giữa hai cậu cháu. Ra cửa phòng sách, cũng sẽ không nói với người khác.

Dù như thế nào nghe xong lời cậu nói Trì Quân hơi an tâm.

Thời gian kéo về hiện tại. Chung Dịch và Trương Tiếu Hầu xem xong mười mấy
mã cổ phiếu và giới thiệu công ty do Trì Quân liệt ra mỗi người có cảm
xúc riêng.

Những thứ này thoạt nhìn đơn giản, nhưng thực tế lúc
sắp xếp phải bỏ nhiều tâm tư để nghiên cứu tin tức và nghiên cứu chính
sách.

Chung Dịch xem xong nói: “Tớ cảm thấy đến có thể. Nhưng thao tác cuối cùng chúng ta không cần phải mua nhiều như vậy.”

Trì Quân trả lời: “Đúng vậy! Cho nên bây giờ đến thương lượng một chút, cụ
thể mua mấy cổ phiếu, mỗi cổ phiếu mua bao nhiêu tay.”

Một tay chính là 100 cổ phiếu. Số tiền 5 triệu hoàn toàn có thể mua được mười tay.

* * *

Cuộc thi an ổn mà khai mạc, an ổn mà tiến hành.

Đến ngày thứ tư, một đội đầu tiên đạt được số tiền 6 triệu. Mấy đội khác
cũng theo sát phía sau. Cũng có đội đã thất bại, số tiền liên tục giảm
xuống.

Vòng thứ nhất có ba đội bị mất quyền thi đấu tiếc nuối thu dọn vali. Thời gian đến đây quá ngắn, bọn họ thậm chí chưa có cơ hội
quen bất kỳ bạn mới.

Nói cho cùng, thị trường chứng khoán là một nơi tràn ngập vận may và cơ hội.

Đội 293 đến nay vẫn chưa đổi tên, nó nổi bật trong 27 đội còn lại.

Lúc đang lựa chọn đại diện đội, Trương Tiếu Hầu và Trì Quân đều tỏ vẻ không đáng kể, có người tự tiến cử thì tốt, không ai tự tiến cử thì rút thăm. Chung Dịch nhìn hai người bọn họ tâm tình cũng thả lỏng lại vui đùa:
“Vậy thì rút thăm đi.”

Kết quả bản thân trúng thưởng, buổi sáng 9:30 mỗi ngày đi đến hội trường của trường học báo cáo.

Máy chiếu ở phía trước khán phòng bật và chiếu một lượng ớn dữ liệu. Ở bên
kia màn hình có bảng xếp hạng thời gian thật của 30 đội và số tiền.

Thẳng thắn mà nói “sàn giao dịch chứng khoán” này còn rất khó coi.

Tất cả các đội tham gia sẽ công khai gửi mã cổ phiểu tự mình lựa chọn, cũng như số lượng mua vào và bán ra.

Với những dữ liệu này, tất cả các thay đổi về số lượng đều rất rõ ràng. Có
lẽ bởi vì bài học từ năm trước, nên lần này bên ban tổ chức luôn phía
rất cẩn thận.

Dù vậy, Trương Tiếu Hầu vẫn tìm được hai sai lầm nhỏ.

Có lẽ là thật sự bất ngờ, có lẽ là những nguyên nhân khác. Cả hai sai lầm này đều xảy ra trên đội có nhiều thành viên.

Bởi vì chuyện tặng đặc sản vào buổi tối trước một ngày bắt đầu thi đấu,
Trương Tiếu Hầu và hầu hết các đội cũng đã gặp nhau. Hai đội bị tính sai kết hợp lại, mơ hồ có thể nhìn ra chút mùi vị âm mưu của ban tổ chức.
Chỉ là suy đoán này chỉ được lưu hành ở trong phạm vi nhỏ.

Ngoài ra, bọn họ rất cảm kích Trương Tiếu Hầu, đặc biệt đặt ba ly trà sữa tặng cho ký túc xá đội 293 ở.

Vì vậy, buổi sáng sớm Chung Dịch từ “sàn giao dịch chứng khoán” trở về chỉ thấy Trì Quân ngồi xếp bằng ở trên giường gõ bàn phím, Trương Tiếu Hầu
không biết đi đâu, trên bàn đặt một ly sữa.

Trì Quân cắn ống hút
nói với Chung Dịch: “Người khác tặng, hương vị không tệ. Tớ đã hỏi tên
tiệm, sau này chúng ta có thể tự đặt chút thức ăn.”

Chung Dịch nói: “Cậu có vẻ thích uống những thứ ngọt ngào này nhỉ?”

Trì Quân: “Bổ sung năng lượng.” Hắn ấn nhẹ phím enter. Sau đó lưu tài liệu và đóng máy tính lại.

Nếu như không phải tham gia cuộc thi đấu này, vào lúc này Trì Quân có lẽ bổ nhiệm làm trợ lý tại chi nhánh của Thịnh Nguyên ở Bắc Kinh, đi theo mấy chú bác khắp nơi giao lưu.

Nhưng Mô phỏng trại mùa đông đã phá
vỡ kế hoạch của Trì Quân. Giữa “thực tập trong kỳ nghỉ đông” và “làm
người tốt đến cùng, giúp Chung Dịch đoạt giải quán quân”, Trì Quân không có do dự gì đã lựa chọn cách thứ hai.

Nhưng hắn cũng đang làm
những việc liên quan đến trước đây, chỉ có điều lượng công việc tương
đối giảm bớt, đổi thành làm việc online.

Chung Dịch không biết tình huống cụ thể. Nhưng có thể nhìn ra sau cuối kỳ Trì Quân dường như rất bận.

Chung Dịch: “Đội đầu tiên đạt được 6 triệu đã xuất hiện, là đội ba người, giống như chúng ta suy đoán lúc trước.”

“Đội bảy người đã giảm xuống 3 triệu?” Trì Quân hỏi.

Chung Dịch: “Đúng vậy. Chỉ có điều giảm xuống 3 triệu không chỉ là đội bảy người kia, bị loại trừ không phải bọn họ.”

Trì Quân bật cười. Vì cắn ống hút nên tiếng trong lúc cười chen lẫn chút tiếng “xì xì” kỳ quái.

Trì Quân: “Chà! kỳ thực trong khoảng thời gian tớ đang suy nghĩ bên ban tổ
chức cuộc thi đấu này kiếm được lợi nhuận gì.” Làm gì có ai muốn kinh
doanh thua lỗ, lông dê tất nhiên xuất hiện trên người dê.

Chung
Dịch phân tích với hắn: “Đầu tiên, phí đăng ký.” Một người 50, đây chính là một số tiền rất lớn: “Sau đó, tất cả thí sinh đều phải dùng ứng dụng chứng khoán kia. Cậu biết một ứng dụng để mang lại ngân sách cho người
dùng chất lượng cao mới nó có giá bao nhiêu không?”

Trì Quân: “Tớ đang dùng ứng dụng đặt thức ăn có một người mới thì được bao lì xì 15 đồng.”

“Đúng vậy, 15 đồng.” Chung Dịch ngồi xuống: “Trong sáu chữ sổ thí sinh dự thi sẽ có bao nhiêu người tiếp tục dùng ứng dụng chứng khoán này, khó nói.
Nhưng mà bản thân vốn đã kinh doanh không vốn, dù cho chỉ còn lại một
người sử dụng đều là bọn họ kiếm được.”

Trì Quân: “Nói như vậy, bên thi đấu lại giở trò trong cuộc thi ưu tú thì không khỏi quá không phóng khoáng.”

“Cũng không thể nói như vậy.” Chung Dịch nói: “Mặc dù có hàng triệu phí đăng
ký. Nhưng cuộc thi lớn như vậy: chi phí tổ chức nhân công và chuẩn bị đã là một chi phí lớn. Ngoài ra còn tuyên truyền, tiền boa… Bọn họ có
thể tặng tiền thưởng cho quán quân cuối cùng dự toán là 500.000. Đương
nhiên, 300.000 là tốt nhất. Chỉ là các thí sinh không nhất định nghĩ như vậy.”

Trì Quân nhìn cậu, bỗng nhiên hỏi: “Là có người tìm cậu yêu cầu hợp tác phải không?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN